ván bài thượng đế chia rất vội
cuộc chơi, trong lượng trời đất chưa tới nửa giây
trên bàn tay Eve
những con bài hát và nhảy múa khi máu Abel nhuộm
khi Cain lang thang trên đất đá nghịch thù
dấu ấn của Cain còn trên trán em
em trai theo cha bắt cá trên bãi bùn nước lợ
đất thập thò kéo bàn chân đó
em cười
con dao cứa: nụ cười
tôi giơ tay gọi trận mưa
gọi dòng sông cuồn cuộn dâng. gọi nước ào ào đổ vào con lạch nhỏ. vào bãi bùn mặn chát mồ hôi. gọi em đứng thẳng lên. đỉnh núi. biển chạm trời
nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi bất lực
trán còn in dấu ấn
những con bài giương mắt nhìn em
và em, em gái lớn lên trên mảnh đất còi
ngày mẹ cha đem em vào đời những con bài xám đã thì thầm lời rủa sả
đóa hoa không màu. dòng nước ngọt không bao giờ tới. lời thở than rời rã
mầm hờn ghen trong Cain nằm đâu đó
tôi xòe bàn tay gọi màu vàng
gọi màu cam màu đỏ của ráng chiều. gọi màu xanh của mây trưa. ôm hôn những cánh mỏng phía trên đầu gió
nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi quá nhỏ
đóa hoa không màu
những con bài giương mắt nhìn em
bùn và mảnh đất còi lặng yên
thượng đế lặng yên
trong lượng đất trời cuộc chơi rất ngắn
có những con bài không được chia: trên trán Cain dấu ấn
em gái em trai, đưa tay ra cầm chúng
những con bài hình trái tim đấy quyền phép đợi em
kc Nguyễn