Hôm nay,  

Định Hướng Xã Hội Chủ Nghĩa

12/09/201913:20:00(Xem: 3587)

blank

Mô hình Maslow 


Trước những biến chuyển dân chủ của thế giới, những cuộc vùng dậy của nhân dân bị trị chống áp bức bất công đã khiến cho tập đoàn lãnh đạo Cộng sản Việt Nam hoảng sợ mà cải tổ kinh tế. Giải tỏa nghèo đói bất mãn của nhân dân, cũng đồng nghĩa là đảng muốn xoa dịu quần chúng nhằm mục đích bảo toàn quyền lực cai trị về lâu về dài.


Người Cộng Sản thấy rằng, nguyên lý độc tài áp bức của họ đã không mang lại thịnh vượng quốc gia, hay hòa bình thế giới. Mà trái lại, độc tài áp bức đó đang làm xói mòn niềm tin của quần chúng nhân dân. Độc tài áp bức bóp chết sức phát huy sáng tạo và cản trở những bước khuyếch trương năng lực sản xuất, phát triển kinh tế xã hội. Nhất là vào thời đương đại, sự phát triển kinh tế xã hội, lại còn đòi hỏi nhiều tính năng động sáng tạo và uyển chuyển của toàn dân.


Chế độ độc tài kinh tế đã trở thành phương tiện khủng bố, đàn áp nhân dân của nhà cầm quyền. Thành qủa phát triển kinh tế trong xã hội Cộng Sản không nhất thiết giúp nhân dân được hưởng, vì bất cứ lúc nào nhà nước cũng có thể tước đoạt, thâu dụng toàn bộ tài sản của dân mà người dân đang tư hữu. Theo lý thuyết kinh tế, một cơ sở độc quyền có khả năng thâu dụng toàn bộ gía trị thặng dư xã hội, thì một chế độ độc quyền cũng có khả năng cướp đoạt toàn bộ tài sản của cải đất nước như thế! Do đó phát triển kinh tế như Việt Nam dưới chế độ Cộng Sản hiện nay, chưa phải là yếu tố bảo đảm cho nhân dân được hạnh phúc, cho nhân sinh được thăng tiến, cho nhân quyền được tôn trọng và thực thi.


1. Định hướng xã hội chủ nghĩa là gì?


Có thể đảng Cộng sản Việt Nam nghiên cứu và thuộc nằm lòng phương pháp luận của Abraham Maslow (1908-1970), ngành học khích lệ tổ chức (organizational motivation) và phân loại nhu cầu con người (hierarchy of needs) trên 5 bậc thang thứ tự ưu tiên. Từ đó, ban chấp hành trung ương đảng mang ra áp dụng vào đường lối cai trị nhân dân bằng những chính sách bóc lột đàn áp như theo mô hình này.


a. Mô hình Maslow là gì?


Người Cộng Sản cho rằng, muốn cai trị nhân dân thì trước tiên cần xử dụng một chế độ được mệnh danh là “xiết hầu bao.” Nghĩa là đảng cứ việc nhắm vào cái bao tử của nhân dân mà lãnh đạo chỉ huy. Đó chính là ý nghĩa trọng đại đầu tiên trong việc định hướng xã hội chủ nghĩa.


Cũng theo lý thuyết kinh tế, cái bụng bảo cái chân tay đi. Nhà nước Cộng Sản hơn lúc nào hết, phải buộc người dân lo nghĩ nhiều đến cái ăn cái mặc. Đang khi cái bụng người dân thì lúc nào cũng chỉ được phép chứa lưng lửng hầu bao, và luôn cảm thấy thèm khát, chớ không no đủ. Bởi thế dân tộc Việt Nam đã phải chịu sống cảnh thiếu thốn mọi nhu yếu phẩm, và phải lo chạy gạo từng bữa. Được hôm nay lại thiếu ngày mai, đủ nồi cơm sáng thiếu nồi cơm chiều. Cuộc đời cứ quần quật lo cho chuyện đói rách như thế, thì xin hỏi, còn thì giờ đâu mà người dân nghĩ đến những việc tranh đấu chính trị hoặc đòi hỏi về tự do dân chủ, nhân quyền?


Căn cứ theo phân loại nhu cầu con người, Maslow đã giúp làm sáng tỏ khái niệm và giải thích kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa trên 5 nấc thang. Bậc thang thấp nhất, mà cũng ưu tiên cao nhất của con người, là nhu cầu thể xác (physiological needs) bao gồm cái ăn, cái mặc, cái đi, cái ở ngay từ sinh lý cho tới cái không gian mà con người cần hít thở để sống. Ưu tiên hai là nhu cầu cảm nhận an toàn (safety and security needs) chớ không bị lo sợ mỗi khi thấy công an khu vực bắt giam đánh đập tra tấn hoặc bị giết chết. Ưu tiên ba là nhu cầu được thương yêu và kết tình bạn hữu (love and belonging needs). Ưu tiên bốn là nhu cầu tôn trọng nhân phẩm (esteem needs), tức được tôn trọng từ chính bản thân và từ nhân quần xã hội bao quanh. Ưu tiên năm là thứ ưu tiên thấp nhất, được gọi là nhu cầu tự thực hiện (self actualization needs).


b. Mô hình Maslow lại được đảng Cộng Sản “khẩn trương” áp dụng ra sao?


Theo Maslow, nhu cầu con người có thể nhận diện hay định nghĩa, là ước muốn trở thành chính mình và trở thành tất cả những gì mà mình muốn trở thành. Nhưng yếu tố cần thiết để đạt đến trình độ tự thực hiện: self actualization needs, là con người cần phải được làm chủ thực sự đời sống của mình trong xã hội, làm chủ cấu trúc chính trị đang chi phối đời sống của mình, tức đời sống dân chủ, chế độ tự do dân chủ, chớ không thể chỉ được rêu rao “nhân dân làm chủ” mà thôi!


Học thuyết Maslow bao gồm hai hệ luận nhằm giải thích và tiên đoán hành vi của con người. Một là, con người cố gắng vượt qua những thứ tự ưu tiên để đạt đến mức độ cao, đó là có thể thực hiện. Hai là, trong trường hợp phải chọn lựa giữa nhiều nhu cầu, thường thường nhu cầu thuộc ưu tiên cao, thì được chọn trước.


Ví dụ, người thường dân thì phải lo ăn, lo uống, lo cho sự an toàn bản thân mình, trước khi nghĩ tới nhu cầu tự thực hiện.


Chính cái điểm trọng yếu này mà trở quy luật, làm khuôn vàng thước ngọc giúp cho người Cộng Sản phấn chấn điều nghiên, để đưa vào đường hướng cai trị nhân dân căn cứ theo nhu cầu thể xác, và kìm kẹp con người nằm trong nấc thang thấp nhất, dễ thực hiện nhất, dễ mang lại hiệu quả thành công cao nhất. Đảng chỉ việc dùng kinh tế làm phương tiện đàn áp nhân dân, tức kinh tế chỉ huy chính trị. Bởi thế đảng phải kìm hãm toàn dân theo nhu cầu thể chất như cái ăn, cái mặc, cái đi, cái ở… là vấn đề sinh lý đòi hỏi thường xuyên của mọi người. Vậy thì còn hơi sức đâu mà người dân dám nghĩ tới những chuyện đứng lên đấu tranh nhằm mục đích dành lại nhân quyền và tự do dân chủ như bảng thang năm: nhu cầu thực hiện! Chế độ hộ khẩu, tạm trú tạm vắng là ví dụ điển hình của bảng thang một theo mô hình Maslow.


Từ mô hình Maslow, đảng Cộng Sản Việt Nam đã nắm trọn hầu bao của toàn dân, thì kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa sẽ tiến nhanh, tiến mạnh, và tiến vững chắc lên nấc thang hai. Thay vì nâng cao dân trí, thay vì giáo dục đào tạo, thay vì nâng cao đời sống dân nước… thì ngược lại đảng đã dồn tài nguyên quốc gia vào việc củng cố quân sự quốc phòng, mua sắm vũ khí… nhằm khủng bố và cai trị toàn dân một cách trường kỳ.


Cũng theo bảng thang hai Maslow, người Cộng Sản Việt Nam chủ trương dân nghèo nước mạnh. Đảng phải có nhiệm vụ tạo ra sức mạnh bằng những phương án mua vũ khí, súng đạn hiện đại của Nga tới hàng tỷ Mỹ kim mỗi năm. Theo tờ báo kinh tế The Economist, trong năm 2006, Hoa Kỳ có tổng thu nhập quốc dân (Gross National Product) là 13,18 ngàn tỷ US dollars, và chi tiêu 5.5% cho ngân sách quốc phòng, đang khi, Việt Nam chỉ có 57 tỷ USD GNP mà chi tới 10.6%. Lại có nguồn tin trong nước cho biết Việt Nam chi dùng gấp đôi ngân sách quốc phòng tức 20%, chớ không như con số báo cáo mà nhà nước đưa ra.


Căn cứ bảng thang Maslow và qua bản tin Việt Nam mua vũ khí của Nga, chúng ta thừa nhận rằng đảng Cộng sản có công dẫn dắt dân tộc ta đi lên từ thang một, nhu cầu thể xác mà tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên thang hai, nhu cầu an toàn của Xã Hội Chủ Nghĩa. Đây cũng chính là thành quả to lớn nhất mà toàn đảng, toàn quân và toàn dân đã “phấn khởi” liên hoan ăn mừng trong suốt hơn nửa thế kỷ qua với danh hiệu “dân đói nước nghèo!”


Đảng Cộng sản xưa nay cai trị nhân dân bằng ba biện pháp hỗ tương. Một là, đảng chủ trương việc vận động tâm lý quần chúng, phát động chiến tranh nhân dân và mang đến thành qủa là cướp chính quyền. Ngày nay đảng vẫn còn giữ vững lập trường và chủ trương tiếp tục tác động tâm lý quần chúng nhân dân bằng khẩu hiệu, bằng hứa hẹn, và truyền bá chủ thuyết Mác Lê, tư tưởng Hồ Chí Minh. 


Hai là, đảng khủng bố và đe dọa quần chúng, để tiêu trừ mầm mống chống đối đảng trong nhân dân. 


Ba là, đảng sẵn sàng mềm mỏng với dân, mị dân và xoa dịu những bất mãn đối kháng từ quần chúng. Đảng thừa hiểu rằng, nhu cầu đòi hỏi của dân là tự do dân chủ nhân quyền ở thang năm, bảng nói về nhu cầu thực hiện dân chủ của Maslow.


Vì thế đảng phải chú tâm vào thang hai bao gồm những biện pháp an toàn trong đảng, hạ lệnh cho công an khu vực đi rình rập lùng bắt khắp nơi, và cho tòa án nhân dân mang máy chém trải rộng khắp nước, nhằm đấu tố thanh trừng. Đang khi đảng lại “bị cú húych” để đương đầu với thang ba, nhu cầu yêu thương, được yêu thương và có “đồng bào” để yêu thương. Nhưng khổ nỗi, đảng đối diện với “tình yêu thương” lại chỉ là chém giết, là đấu tố, là cải cách ruộng đất, là đánh tư bản, và đó chính là chủ trương lớn của đảng. Bác đảng vô tư không yêu thương, không thang ba.


Lịch sử chứng minh rằng, những chiêu bài vì dân vì nước, độc lập tự do, giải phóng dân tộc, chống Mỹ cứu nước, thống nhất lãnh thổ… chẳng qua là để thực hiện chủ nghĩa Cộng Sản tam vô. Những kẻ khi có chủ trương vô gia đình, thì làm gì có dân tộc, có đồng bào để mà có yêu thương. Những kẻ có chủ trương vô tổ quốc, thì làm gì có đất nước, có quê hương để mà giải phóng. Nếu như người Hồi Giáo dị ứng trước những biếm họa Mohamet, thì người Cộng Sản dị ứng mỗi khi nghe loài người nhắc đến hai chữ bác ái, từ bi, yêu thương. 


Người Cộng Sản không yêu thương, không có trái tim. Yêu thương là một cái tát nảy lửa vào mặt chế độ Cộng Sản, là thang ba của mô hình Maslow. Dân tộc Việt Nam ngay tự ngàn xưa đã có sẵn nếp sống yêu thương, thể hiện trong tinh thần Đồng Bào (đồng là cùng và bào là bọc, tức anh em bình đẳng và thân thương trong Một Bọc Trăm Con. Một là trăm và trăm là một. Mình sống vì mọi người và mọi người cũng vì mỗi người), Bọc Mẹ Trăm Con của truyền thuyết “Con Cháu Tiên Rồng.”


Với nhu cầu thang ba, như nói trên, thì coi như Hồ Chí Minh và Cộng Đảng rớt đài và thua Dân Tộc Việt Nam ngay tại hiệp đầu. Bởi vì trong một xã hội Cộng Sản chỉ toàn xây dựng trên nguyên lý đấu tranh giai cấp, trên hận thù nghi kỵ lẫn nhau, lừa đảo lẫn nhau. Hơn nửa thế kỷ cầm quyền mà đảng Cộng Sản lại không lên được thang ba, đang khi muốn tới thang năm Maslow, thì “từ vượn lên người mất mấy triệu năm… nhưng từ người xuống vượn chỉ mất ba hôm!” (Ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện). 


Trên thực tế, không lên thang ba, người Cộng sản lại học ngón đòn Tây Độc của Âu Dương Phong trong chuyện Kim Dung, vì tẩu hỏa nhập ma, chóng mặt và lão độc vật phải lộn ngược đầu mà đi, gọi là “cáp mô công.” Cho nên người Cộng Sản được gọi là cáp mô công, là duy vật, duy là nghiêng hoặc lộn đầu về vật chất, thay vì con người cần sống hướng thượng, cao thượng.


Do chính đảng Cộng Sản đi ngược đầu, mà nhân dân Việt Nam giờ đây lại thấy xuất hiện cái đuôi “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.” Định hướng xã hội chủ nghĩa là gì? Chúng ta có thể trả lời nó là “thắt lưng buộc bụng: tighten one’s belt!”


2. Thắt lưng buộc bụng


Lý thuyết kinh tế Cộng Sản nói rằng, “thắt lưng buộc bụng hôm nay, để ngày mai thế hệ con em sung sướng.” Chính sách phát triển kinh tế “thắt lưng buộc bụng” mà người Cộng sản chủ trương, được tiến hành theo hai giai đoạn. Một là, đảng chú tâm phát triển ngành kỹ nghệ nặng. Hai là, sau đó đảng từ từ chuyển sang các ngành sản xuất tiêu thụ khác. 


Đầu tiên đảng Cộng Sản kêu gọi toàn dân sống “thắt lưng buộc bụng,” buộc chặt cỡ nào cũng phải buộc, miễn sao có thể có được vật chất thặng dư nhằm nuôi sống đảng. Nếu qủa thật chính sách kinh tế Cộng Sản này thành công, thì trong giai đoạn phát triển kỹ nghệ nặng, toàn thể nhân dân Việt Nam đã biến thành vô sản chân chính mất rồi! Thiếu đủ mọi thứ nhu yếu phẩm. Không gạo không tiền, mà chỉ thấy dùng bo bo, mì lát, bắp đá. Không giầy dép, mà đi toàn một loại “dép râu cụ hồ” từ con nít cho chí ông già bà lão cũng phải mang thứ dép thổ tả này.


Kinh tế Cộng Sản, thoạt tiên có lẽ cũng tiến nhờ sự gia tăng sản xuất kỹ nghệ của toàn dân. Nhưng thực tế, tài liệu Hội Đồng Tương Trợ Kinh Tế Cộng Sản (Council for Mutual Economic Assistance) thì sản lượng thuần tịnh quốc gia (net national product) chỉ tăng 3.2% trong giai đoạn 1981-1987, chỉ vì của chung, cha chung không ai khóc. Vì hầu hết các tài liệu Cộng Sản lại báo cáo bớt đi mức độ lạm phát trong việc tuyên truyền, bởi thế, sự phát triển kinh tế thấp hơn hoặc đình trệ. Kết qủa, người dân thắt lưng buộc bụng đã sống qua vài thế hệ mà vẫn chưa thấy tương lai của đất nước ra sao, chưa thấy ngày mai ăn no mặc ấm, chưa thấy giấc mơ “các tận sở năng các thụ sở nhu: làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu – nguyên văn Hồ Chí Minh.”


Theo tài liệu của Liên Hiệp Quốc ước tính tổng sản lượng quốc gia chia đều theo đầu người, tại Việt Nam từ năm 1989 là $175US đến năm 2005 là $475US. Thực tế, chính sách thắt lưng buộc bụng của kinh tế cộng sản được coi như thất bại, không đúng.


3. Hy sinh đời bố củng cố đời con


Thi hào Tố Như tiên sinh khi xưa, không hiểu sao ông lại thốt ra lời khuyên độc đáo trong Kiều: “Một liều thì ba bảy cũng liều!” Câu thơ này đã khiến cho người Cộng Sản bừng tỉnh như đang buồn ngủ mà gặp chiếu manh, ngay lập tức chớp câu nói “một liều” mà áp dụng vào những cơ hội tham nhũng “ba bảy cũng liều” trong việc làm kinh tế Xã Hội Chủ Nghĩa: “Hy sinh đời bố củng cố đời con.” Nhà kinh tế xã hội chủ nghĩa Mai Văn Dâu, Bùi Tiến Dũng, Huỳnh Ngọc Sỹ… là những mẫu mực điển hình. 


Vì mọi người thấy rằng phương pháp tổ chức kinh tế chỉ huy, và phủ nhận quyền tư hữu khó mà đạt được khả năng tối thuận (pareto efficiency). Trước sau gì định hướng kinh tế xã hội chủ nghĩa sẽ đi tới tình trạng hoang phí đình trệ. Thôi thì liều, hy sinh đời bố củng cố đời con… vô tư tham nhũng làm giàu, rồi trước sau cũng được đảng cho phép hạ cánh an toàn.


Vì phủ nhận quyền tư hữu, nên kinh tế phải song hành với chính trị. Nói cách khác, kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và chính trị độc tài áp bức là một vấn đề bất khả phân. Bởi cứ hễ là người thì ai cũng có nhu cầu, có khuynh hướng tư hữu, có thành quả do chính mình sản xuất. Vì thế định hướng xã hội chủ nghĩa là nhằm tước đoạt tư hữu, kiểm soát không cho ai tư hữu để nhân dân Việt Nam sớm trở thành chuyên chính vô sản!


Công hữu, giờ đây lại sản sinh ra nhu cầu mới và cần có cơ năng điều hành, tức kinh tế tập trung do đảng chỉ đạo. Từ đó lại dẫn tới, bộ máy tập trung kinh tế và bộ máy lãnh đạo chính trị phải là một. Và khi có kinh tế nhiều, thì có phương tiện khủng bố đàn áp nhiều. Như lời Lenin từng nói “Tự do thì tốt nhưng độc tài tốt hơn” (Freedom is good but controll is better).


Điều này đã khiến cho nhiều nhà khoa bảng lầm tưởng rằng, hễ cứ phát triển kinh tế thì áp bức nhân quyền được giảm dần! Có lẽ chỉ đúng với thể chế độc tài không cộng sản mà thôi. Bởi kinh tế là phương tiện của nhà cầm quyền Cộng Sản dùng để thực hiện độc tài áp bức toàn dân, nhằm phục vụ trong mưu đồ phản dân hại nước.


Qua những cuộc cải cách ruộng đất hay cải tạo thương nghiệp thì mục tiêu của đảng là phải phế bỏ quyền tư hữu mà dành lại khả năng quyền lực chính trị từ tay nhân dân. Từ đó, đảng có thể tập trung quyền lực chính trị trong một chế độ chuyên chính vô sản để tạo ra bạo lực. Những lớp nông dân, công nhân, hay trí thức tư sản bị mất hết của cải tài sản và quyền lực chính trị, thì dễ bị khống chế bởi các bí thư đảng ủy, trong hệ thống kiểm soát hộ khẩu và bình công chấm điểm. Toàn dân lúc giờ này chỉ còn được ăn lưng lửng bao tử, và lúc nào cũng cảm thấy đói khát, thiếu thốn. Đó là chế độ nắm hầu bao chỉ huy mà người Cộng sản học được trên mô hình Maslow.


Trong tay người dân khi không còn tài sản, không còn tiền của, không còn vũ khí… cho nên họ dễ bị cô lập trong hệ thống công an, và dễ biến thành của lễ toàn thiêu trong hệ thống đảng.


Ngược lại, với chế độ dân chủ, nông dân hay công nhân dù có nghèo rớt mùng tơi thì vẫn còn chút vốn liếng phòng thân, và làm chủ được bản thân. Nghĩa là họ còn có chút quyền lực chính trị để tự lực cánh sinh. Nếu ta đem thu góp những quyền lực chính trị nho nhỏ ấy lại, thì ta sẽ có một thế lực lớn để có thể tự bênh vực cho mình… Hiểu được như thế thì chúng ta mới hiểu được hậu quả của cuộc cải cách ruộng đất, hay cải tạo thương nghiệp đối với cuộc khủng bố của người Cộng sản man rợ ra sao, bộ máy kềm kẹp của chế độ Cộng sản là gì.


Tóm lại, vấn đề bất tương xứng để phủ nhận quyền tư hữu và hiệu năng của một nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, đã chẳng phải bắt đầu từ Việt Nam, mà nó đã có từ thập niên 1920, Ludwig Von Mises và trường phái kinh tế Áo đã biện luận cho điều này. Tới thập niên 1930, Oscar Langa và Abba Lerner chứng minh rằng trên lý thuyết, một nền kinh tế xã hội chủ nghĩa tản quyền vẫn có thể vận dụng được những điều kiện tối thuận của một nền kinh tế tự do. Và tiếp đến, Fredrick Hayek và Milton Friedman xác định rằng, mặc dầu trên lý thuyết, tổ chức kinh tế xã hội chủ nghĩa tản quyền có thể đạt được hiệu năng tối thuận, nhưng trên thực tế guồng máy này không tạo được sự khích lệ (economic in centives) cần đủ để đáp ứng hữu hiệu và kịp thời đúng lúc với những biến chuyển của nền kinh tế. Vì nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa đã không đáp ứng được nhanh nhẹn, cho nên nó đã bị mắc nghẽn trì trệ, tạo ra hoang phí tài nguyên, và dẫn đến tình trạng phá sản hết sức nghiêm trọng như Việt Nam hôm nay.


4. Kết luận


Chúng ta đã giải thích được xã hội chậm tiến và nghèo đói trên nguyên lý định hướng xã hội chủ nghĩa hai nấc thang mô hình Maslow, và cả hai đều dẫn tới một hệ quả duy nhất là đảng Cộng Sản không mang lại hạnh phúc ấm no cho dân tộc. Tập đoàn cai trị đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân, thì trước sau gì cũng bị đào thải.


Một người đứng lên, triệu người đứng lên, toàn dân đứng lên. Đạp đổ chế độ Cộng Sản phi nhân giành lại quyền sống, khôi phục nền văn minh nhân bản Tiên Rồng, và xây dựng lại đất nước Việt Nam thân yêu.


Phạm Văn Bản 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau ngày nhậm chức, Tổng thống Donald Trump đã ban hành hàng loạt sắc lệnh hành pháp và bị một số tòa án tiểu bang chống đối và hiện nay có hơn 120 vụ tranh tụng đang được xúc tiến. Trump cũng đã phản ứng bằng những lời lẽ thoá mạ giới thẩm phán và không thực thi một số phán quyết của tòa án. Nghiêm trọng hơn, Trump ngày càng muốn mở rộng quyền kiểm soát hoạt động của các công ty luật và công tố viên nghiêm nhặt hơn. Trong khi các sáng kiến lập pháp của Quốc hội hầu như hoàn toàn bị tê liệt vì Trump khống chế toàn diện, thì các cuộc tranh quyền của Hành pháp với Tư pháp đã khởi đầu. Nhưng Trump còn liên tục mở rộng quyền lực đến mức độ nào và liệu cơ quan Tư pháp có thể đưa Trump trở lại vị trí hiến định không, nếu không, thì nền dân chủ Mỹ sẽ lâm nguy, đó là vấn đề.
Khi Bạch Ốc công bố công thức tính thuế lên các quốc gia với các thang thuế khác nhau, người ta nhận ra đó chỉ là một một phép tính toán học căn bản, chẳng liên quan đến kinh tế học hay mậu dịch lẫn các dữ liệu thực tế nào cả. Chúng chỉ là những số liệu vô nghĩa và phi lý. Việt Nam không đánh thuế hàng Mỹ đến 90% và đảo hoang của những chú chim cánh cụt có liên quan gì đến giao thương. Điều này thể hiện một đối sách vội vã, tự phụ và đầy cảm tính, cá nhân của Donald Trump nhằm tạo áp lực lên thế giới, buộc các nước tái cân bằng mậu dịch với Mỹ hơn là dựa trên nền tảng giao thương truyền thống qua các hiệp ước và định chế quốc tế. Hoặc nhỏ nhặt hơn, để trả thù những gì đã xảy ra trong quá khứ: Trump ra lệnh áp thuế cả những vật phẩm tâm linh từ Vatican đưa sang Mỹ như một thái độ với những gì đức Giáo Hoàng Francis từng bày tỏ.
Tổng thống Donald Trump vào hôm qua đã đột ngột đảo ngược kế hoạch áp thuế quan toàn diện bằng cách tạm dừng trong 90 ngày. Chỉ một ngày trước đó đại diện thương mại của Trump đã đến Quốc Hội ca ngợi những lợi ích của thuế quan. Tuần trước chính Trump đã khẳng định "CHÍNH SÁCH CỦA TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI". Nhưng Trump đã chịu nhiều áp lực từ những nhân vật Cộng Hòa khác, các giám đốc điều hành doanh nghiệp và thậm chí cả những người bạn thân thiết, đã phải tạm ngừng kế hoạch thuế quan, chỉ duy trì thuế căn bản (baseline tariff) 10% đối với tất cả những đối tác thương mại.
Trật tự thế giới là một vấn đề về mức độ: nó thay đổi theo thời gian, tùy thuộc vào các yếu tố công nghệ, chính trị, xã hội và ý thức hệ mà nó có thể ảnh hưởng đến sự phân phối quyền lực trong toàn cầu và ảnh hưởng đến các chuẩn mực. Nó có thể bị thay đổi một cách triệt để bởi các xu hướng lịch sử rộng lớn hơn và những sai lầm của một cường quốc. Sau khi Bức tường Berlin sụp đổ vào năm 1989, và gần một năm trước khi Liên Xô sụp đổ vào cuối năm 1991, Tổng thống Mỹ George H.W. Bush đã tuyên bố về một "trật tự thế giới mới". Hiện nay, chỉ hai tháng sau nhiệm kỳ tổng thống thứ hai của Donald Trump, Kaja Kallas, nhà ngoại giao hàng đầu của Liên minh châu Âu, đã tuyên bố rằng "trật tự quốc tế đang trải qua những thay đổi ở mức độ chưa từng thấy kể từ năm 1945". Nhưng "trật tự thế giới" là gì và nó được duy trì hoặc phá vỡ như thế nào?
Hãy bắt đầu niềm tin này với câu nói của John Kelly, tướng thủy quân lục chiến hồi hưu, cựu Bộ trưởng Nội an, cựu chánh văn phòng của Donald Trump (2018): “Người phát điên vì quyền lực là mối đe dọa chết người đối với nền dân chủ.” Ông phát biểu câu này tại một hội nghị chuyên đề về nền Dân chủ ở Mount Vernon vào tháng 11/2024, ngay tại ngôi nhà của George Washington, vị tổng thống đầu tiên, người mở ra con đường cho nền dân chủ và tự do của Hoa Kỳ. Không đùa đâu! Tướng Kelly muốn nói, những người phát điên vì quyền lực ấy có thể giữ các chức danh khác nhau, thậm chí là Tổng Thống, nhưng trong thâm tâm họ là bạo chúa, và tất cả các bạo chúa đều có cùng một đặc điểm: Họ không bao giờ tự nguyện nhượng quyền lực.
Gần đây, Tổng thống Mỹ Donald Trump công bố áp dụng chính sách áp thuế 25% đối với ô tô nhập khẩu vào Mỹ, trước đó Trump cũng đã áp đặt biện pháp trừng phạt chung đối với Liên Âu, Canada, Mexico và Trung Quốc, nhưng lại tạm hoãn trong 30 ngày để cho Canada và Mexico thương thuyết. Các biện pháp bất nhất này gây nhiều hoang mang cho chính giới và doanh nghiệp các nước đối tác.
Trong buổi phỏng vấn ngày 31 tháng 10 năm 2024 với bình luận gia cánh hữu Tucker Carlson, Tổng thống Donald Trump khẳng định rằng dưới thời Joe Biden, Hoa Kỳ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi vô tình đẩy Nga và TQ lại gần nhau. Theo Trump, một trong những ưu tiên hàng đầu khi ông quay trở lại Tòa Bạch Ốc sẽ là phá vỡ liên minh này. Khi đó, Trump tự tin tuyên bố: “Tôi sẽ phải tách họ ra, và tôi tin mình sẽ làm được.” Và ngay từ những ngày đầu của nhiệm kỳ thứ hai, Trump đã tỏ rõ mong muốn đàm phán với Nga nhằm nhanh chóng kết thúc chiến tranh ở Ukraine. Một cách giải thích cho chính sách này là: Trump đang làm đúng những gì từng nói trong cuộc trò chuyện với Carlson. Việc rút Hoa Kỳ khỏi cuộc xung đột tại Âu Châu và khôi phục quan hệ với Moscow, kể cả khi phải bỏ rơi Ukraine, là một phần trong chiến lược tập trung đối phó với TQ.
Cuộc đua vào Tòa án Tối cao Wisconsin rất quan trọng vì nó ảnh hưởng lớn đến các vấn đề pháp lý và chính sách trong tiểu bang. Wisconsin là một bang chiến địa quan trọng trong các cuộc bầu cử tổng thống Mỹ. Tòa tối cao tiểu bang có thể đóng vai trò lớn trong các tranh chấp liên quan đến luật bầu cử, quyền tiếp cận lá phiếu và các thách thức đối với kết quả bầu cử. Cuối cùng, sự lo lắng có cơ sở của người dân cuối cùng đã được hóa giải. Số tiền “đầu tư” $20 triệu của Musk đã không thắng được sự lựa chọn của Wisconsin.
Lịch sử là sự lập lại, nhìn ngược về thời gian: Sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Quốc vào năm 211 (trước Công Nguyên) Ông đã nghe lời vị Tể Tướng Lý Tư đốt tất cả các ghi chép của Sử Gia không thuộc nước Tần, kể cả Kinh Thi. Bất cứ ai thảo luận về Kinh Thi và Kinh Thư sẽ bị xử tử. Trong Sử Ký của Tư Mã Thiên, vụ đốt sách chôn Nho được gọi là “Phần thư khanh nho”, bao gồm việc đốt sách và chôn sống hơn 460 học giả. (1) Năm 1958, Mao Trạch Đông đã liên hệ bản thân ông với Tần Thuỷ Hoàng. Khi ông ta chôn sống 460 học giả ông nói trong một bài phát biểu với các đồng chí của mình: “Các bạn (những nhà trí thức) căm ghét chúng tôi, coi chúng tôi là những Tần Thuỷ Hoàng. Các bạn nhầm rồi. Chúng tôi thậm chí còn vượt Tần Thuỷ Hoàng một trăm lần”.(2) Năm 1975 khi CS miền Bắc, chiếm Việt Nam Cộng Hòa, phong trào đốt sách cũng xảy ra ngay tại miền Nam, Việt Nam. Hàng trăm cuốn sách được người Cộng Hòa mang đi giấu hay mang ra nước ngoài và hàng ngàn cuốn sách bị đố
Hai tháng đã trôi qua. Trên những diễn đàn mạng xã hội và cả trong những cuộc đối thoại đời thường, rất nhiều người thổ lộ về một thói quen vừa xuất hiện: đếm xem còn bao nhiêu ngày nữa kết thúc nhiệm kỳ bốn năm của chính quyền hiện tại. “Đếm thời gian trôi” vốn không phải là một thói quen tích cực trong đời sống. Nó phản chiếu tâm trạng chán nản, buông xuôi, thậm chí là sợ hãi. Hàng loạt câu hỏi “Chúng ta phải làm gì?”; “Rồi chuyện gì nữa?”; “Chúng ta đang sống ở thời đại nào?”… Trong đó, câu hỏi lớn nhất, và biểu lộ sự phẫn nộ của người dân nhất, đó là: “Đảng Dân Chủ đang làm gì?”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.