Có phải Việt Nam nợ công đang ở mức an toàn? Nếu thế, tại sao không trả nợ công nổi, để phải vay 3 tỷ đôla để đảo nợ?
Tại sao không đủ tiền để tăng lương công chức như luật định, trong khi 4 năm liên tục chận tăng lương?
Vấn đề là, chuyện gì ở Việt Nam cũng bí hiểm kể cả ngân sách và nợ công. Nghĩa là, rất khó hiểu, hay cố ý làm cho khó hiểu, trong khi chính phủ trấn an người dân rằng mọi chuyện đã có chính phủ lo.
Rong bài viết trên tờ hời Báo Kinh ế Sài Gòn, nhan đề “Thử xem xét ngân sách Việt Nam,” tác giả Vũ Quang Việt viết, trích:
“Không biết có nước nào giống Việt Nam là ngân sách mà Quốc hội thông qua lại chỉ mang tính dự toán, kể cả phần chi và phần thu. Phần thu thì tất nhiên chỉ có thể dự toán vì Quốc hội nước nào cũng thế, chỉ có thể ra luật về sắc thuế, còn thu được bao nhiêu là tùy thuộc vào tình hình kinh tế. Thế nhưng với phần chi, đặc biệt là phần chi không có tính quy định như chi lương hưu thì quốc hội nhiều nước ra luật quyết định số chi cho từng bộ ngành và chương trình hoạt động. Chính phủ không được phép vượt chi vì vượt chi là phạm luật.
Ở Việt Nam, do được coi là dự toán, Chính phủ có vẻ chi tiêu rất thoải mái, năm nào cũng vậy, chi vượt dự toán, không chỉ vài phần trăm mà hàng 30-40%. Và ở ta, chi vượt dự toán chỉ có thể biết được sau ít nhất hai năm…”(ngưng trích)
Nghĩa là, ngân sách không giống ai, chi vượt dự toán tới 30-40%, chi xong mấy năm sau mới biết…
Chưa hết, bản tin trên VC News tựa đề “Ngân sách chỉ còn 45.000 tỷ đồng: Người phát ngôn Chính phủ phân trần” hôm 29-10-2015 cho biết, trích:
“Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ nói về thông tin ngân sách nhà nước năm 2016 chỉ còn 45.000 tỷ đồng và không đủ để chi tiêu, đầu tư phát triển
Thời gian qua, dư luận đặc biệt quan tâm đến những thông tin được Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh nêu ra trong phiên thảo luận ở tổ trong phiên họp quốc hội ngày 22/10.
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh cho biết tình hình ngân sách năm 2016 rất căng thẳng. Mặc dù theo báo cáo của Chính phủ, chi đầu tư phát triển năm 2016 sẽ tăng cao hơn dự toán năm 2015 gần 61.000 tỷ đồng, song con số thực để phân bổ hiện chỉ còn 45.000 tỷ đồng, trả nợ xong là không còn tiền để chi tiêu.
“45.000 tỷ đồng này không biết phải làm gì, chưa nói đến phải trả nợ. Trả nợ xong gần như không có tiền để làm gì cả”, Bộ trưởng Bùi Quang Vinh nói….”(ngưng trích)
Nghĩa là, trả nợ xong, sẽ không còn tiền để làm gì cả. Có vẻ như tiền Việt kiều sẽ là con bò sữa vậy.
Rong khi đó, chuyện nợ công cần vay tiền để đảo nợ. Có nghĩa là, nhà nước xài và lãng phí đủ thứ, chuyện nợ để cho thế hệ sau sẽ tính…
Bản tin trên Báo Đất Việt tựa đề “Vay 3 tỷ USD: Vay hôm nay phải tính ngày mai” ghi nhận, trích:
“Vay nước ngoài để trả nợ còn tốt hơn việc phải cắt giảm các khoản chi tiêu của Chính phủ, ảnh hưởng đến chi tiêu công, đầu tư phát triển CSHT...
PGS.TS Đinh Trọng Thịnh, Trưởng bộ môn Quản trị Tài chính Quốc tế, Khoa Tài chính Quốc tế (Học viện Tài chính) bày tỏ quan điểm xung quanh đề xuất vay 3 tỷ USD qua trái phiếu quốc tế của Chính phủ.
Không phải phương án tốt nhất
Liên quan đến đề xuất phát hành 3 tỷ USD trái phái quốc tế của Chính phủ, mới đây, Thứ trưởng Bộ Tài chính Đỗ Hoàng Anh Tuấn khẳng định việc phát hành này không làm thay đổi tổng nợ mà chỉ thay đổi chủ nợ và lãi suất.
Bình luận trước những phát biểu trên, PGS.TS Đinh Trọng Thịnh khẳng định việc vay nợ là cần thiết để đáp ứng yêu cầu tiêu dùng của Chính phủ và nhu cầu phát triển nền kinh tế quốc dân trong thời gian tới. Trong bối cảnh ngân sách Nhà nước đang khó khăn, vay nợ được cũng là điều tốt, kể cả vay để đảo nợ hay đáp ứng các nhu cầu trong đầu tư, sản xuất.
"Nhiều người vẫn lo lắng việc vay nợ nước ngoài sẽ làm tăng tổng nợ. Tuy nhiên, khi Việt Nam phát hành trái phiếu quốc tế để đảo nợ, về nguyên tắc tổng nợ không thay đổi vì đây là vay để trả nợ, nó chỉ còn lại vấn đề từ khoản vay đã hết hạn, Việt Nam cần trả nợ và bây giờ sẽ dùng nguồn nào để trả. Nếu khoản nợ đó được trả bằng ngân sách Nhà nước thì phải thắt chặt chi tiêu, giảm các khoản đầu tư của ngân sách, ảnh hưởng đến đầu tư công, đến khả năng tăng trưởng của nền kinh tế trong tương lai.
Thực tế, nhiều năm nay ngân sách Việt Nam tiếp tục thâm hụt, Việt Nam lại đang có nhu cầu đầu tư phát triển sản xuất, xây dựng cơ sở hạ tầng nên khả năng giành tiền từ ngân sách để trả nợ là không nhiều, nếu phát hành được trái phiếu để trả nợ thì cũng là điều tốt. Dĩ nhiên đi vay để trả nợ không phải phương án tốt nhất nhưng nó là phương án tốt hơn so với việc phải cắt giảm các khoản đầu tư, chi tiêu từ ngân sách để trả nợ. Còn phương án tốt nhất vẫn là nền kinh tế Việt Nam sử dụng các khoản vay một cách hiệu quả, đầu tư cho sản xuất kinh doanh, lãi tăng trưởng để trả món nợ đó", PGS.TS Đinh Trọng Thịnh chỉ rõ.
PGS.TS Đinh Trọng Thịnh cũng chia sẻ điều nhiều người đang lo lắng, đó là việc Việt Nam trước đây vay nợ để đầu tư vào sản xuất, vào kinh tế không thực sự hiệu quả, nay lại muốn tiếp tục vay nữa.
"Nhưng cái gì đầu tư thì cũng đã đầu tư rồi, vấn đề quan trọng là Việt Nam đã đến hạn trả nợ, nếu không trả lập tức xếp hạng tín nhiệm của Việt Nam sẽ đi xuống và nó sẽ ảnh hưởng đến hàng loạt vấn đề khác, lãi suất vay và ưu tiên về kinh tế.
Nếu Việt Nam không muốn đối diện nguy cơ vỡ nợ thì buộc phải cắt xén các khoản chi tiêu từ ngân sách Nhà nước để trả nợ nước ngoài. Như thế sẽ ảnh hưởng đến hoạt động chi tiêu của chính phủ, làm cho nền sản xuất đình trệ, tăng trưởng chậm lại hoặc có nguy cơ vỡ nợ.
Việt Nam đang kéo dài khoản nợ đã vay mà đáng ra phải trả bây giờ, do đó tôi xin nhắc lại nếu vay được để trả nợ sẽ tốt hơn là không thể trả được nợ hoặc cắt xén các khoản chi tiêu, đầu tư khác để trả nợ", ông Thịnh nói.
Vị chuyên gia lưu ý rằng cần phải căn cứ vào khả năng thu và trả nợ của ngân sách Nhà nước để đặt mức độ khống chế vay nợ nước ngoài. Nếu có nhu cầu sử dụng hiện nay nhưng không tính toán việc sử dụng có hiệu quả, khả năng bồi hoàn vốn cũng như khả năng mang lại lợi ích kinh tế thì không nên vay.
Ngoài ra, nếu vay để chi cho chi tiêu thường xuyên, đáp ứng các nhu cầu của ngân sách Nhà nước hoặc vay để phát triển cơ sở hạ tầng thì phải tính toán trong thời gian tới lấy gì để trả nợ, không thể nhắm mắt vay bừa. Khi vay về phải đưa vào sử dụng theo các kế hoạch đề ra để đảm bảo phát huy hiệu quả…”(ngưng trích)
Iến sĩ Thịnh đã nói ra sự thật trước giờ chính phủ vẫn quanh co: bây giờ không vay 3 tỷ đô để đảo nợ, là Việt Nam vỡ nợ.
Coi chừng, hễ vỡ nợ là bị siết nhà đấy. Nghĩa là, cơ nguy bị siết Biển Đông, có phải không?
Tại sao không đủ tiền để tăng lương công chức như luật định, trong khi 4 năm liên tục chận tăng lương?
Vấn đề là, chuyện gì ở Việt Nam cũng bí hiểm kể cả ngân sách và nợ công. Nghĩa là, rất khó hiểu, hay cố ý làm cho khó hiểu, trong khi chính phủ trấn an người dân rằng mọi chuyện đã có chính phủ lo.
Rong bài viết trên tờ hời Báo Kinh ế Sài Gòn, nhan đề “Thử xem xét ngân sách Việt Nam,” tác giả Vũ Quang Việt viết, trích:
“Không biết có nước nào giống Việt Nam là ngân sách mà Quốc hội thông qua lại chỉ mang tính dự toán, kể cả phần chi và phần thu. Phần thu thì tất nhiên chỉ có thể dự toán vì Quốc hội nước nào cũng thế, chỉ có thể ra luật về sắc thuế, còn thu được bao nhiêu là tùy thuộc vào tình hình kinh tế. Thế nhưng với phần chi, đặc biệt là phần chi không có tính quy định như chi lương hưu thì quốc hội nhiều nước ra luật quyết định số chi cho từng bộ ngành và chương trình hoạt động. Chính phủ không được phép vượt chi vì vượt chi là phạm luật.
Ở Việt Nam, do được coi là dự toán, Chính phủ có vẻ chi tiêu rất thoải mái, năm nào cũng vậy, chi vượt dự toán, không chỉ vài phần trăm mà hàng 30-40%. Và ở ta, chi vượt dự toán chỉ có thể biết được sau ít nhất hai năm…”(ngưng trích)
Nghĩa là, ngân sách không giống ai, chi vượt dự toán tới 30-40%, chi xong mấy năm sau mới biết…
Chưa hết, bản tin trên VC News tựa đề “Ngân sách chỉ còn 45.000 tỷ đồng: Người phát ngôn Chính phủ phân trần” hôm 29-10-2015 cho biết, trích:
“Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ nói về thông tin ngân sách nhà nước năm 2016 chỉ còn 45.000 tỷ đồng và không đủ để chi tiêu, đầu tư phát triển
Thời gian qua, dư luận đặc biệt quan tâm đến những thông tin được Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh nêu ra trong phiên thảo luận ở tổ trong phiên họp quốc hội ngày 22/10.
Bộ trưởng Bùi Quang Vinh cho biết tình hình ngân sách năm 2016 rất căng thẳng. Mặc dù theo báo cáo của Chính phủ, chi đầu tư phát triển năm 2016 sẽ tăng cao hơn dự toán năm 2015 gần 61.000 tỷ đồng, song con số thực để phân bổ hiện chỉ còn 45.000 tỷ đồng, trả nợ xong là không còn tiền để chi tiêu.
“45.000 tỷ đồng này không biết phải làm gì, chưa nói đến phải trả nợ. Trả nợ xong gần như không có tiền để làm gì cả”, Bộ trưởng Bùi Quang Vinh nói….”(ngưng trích)
Nghĩa là, trả nợ xong, sẽ không còn tiền để làm gì cả. Có vẻ như tiền Việt kiều sẽ là con bò sữa vậy.
Rong khi đó, chuyện nợ công cần vay tiền để đảo nợ. Có nghĩa là, nhà nước xài và lãng phí đủ thứ, chuyện nợ để cho thế hệ sau sẽ tính…
Bản tin trên Báo Đất Việt tựa đề “Vay 3 tỷ USD: Vay hôm nay phải tính ngày mai” ghi nhận, trích:
“Vay nước ngoài để trả nợ còn tốt hơn việc phải cắt giảm các khoản chi tiêu của Chính phủ, ảnh hưởng đến chi tiêu công, đầu tư phát triển CSHT...
PGS.TS Đinh Trọng Thịnh, Trưởng bộ môn Quản trị Tài chính Quốc tế, Khoa Tài chính Quốc tế (Học viện Tài chính) bày tỏ quan điểm xung quanh đề xuất vay 3 tỷ USD qua trái phiếu quốc tế của Chính phủ.
Không phải phương án tốt nhất
Liên quan đến đề xuất phát hành 3 tỷ USD trái phái quốc tế của Chính phủ, mới đây, Thứ trưởng Bộ Tài chính Đỗ Hoàng Anh Tuấn khẳng định việc phát hành này không làm thay đổi tổng nợ mà chỉ thay đổi chủ nợ và lãi suất.
Bình luận trước những phát biểu trên, PGS.TS Đinh Trọng Thịnh khẳng định việc vay nợ là cần thiết để đáp ứng yêu cầu tiêu dùng của Chính phủ và nhu cầu phát triển nền kinh tế quốc dân trong thời gian tới. Trong bối cảnh ngân sách Nhà nước đang khó khăn, vay nợ được cũng là điều tốt, kể cả vay để đảo nợ hay đáp ứng các nhu cầu trong đầu tư, sản xuất.
"Nhiều người vẫn lo lắng việc vay nợ nước ngoài sẽ làm tăng tổng nợ. Tuy nhiên, khi Việt Nam phát hành trái phiếu quốc tế để đảo nợ, về nguyên tắc tổng nợ không thay đổi vì đây là vay để trả nợ, nó chỉ còn lại vấn đề từ khoản vay đã hết hạn, Việt Nam cần trả nợ và bây giờ sẽ dùng nguồn nào để trả. Nếu khoản nợ đó được trả bằng ngân sách Nhà nước thì phải thắt chặt chi tiêu, giảm các khoản đầu tư của ngân sách, ảnh hưởng đến đầu tư công, đến khả năng tăng trưởng của nền kinh tế trong tương lai.
Thực tế, nhiều năm nay ngân sách Việt Nam tiếp tục thâm hụt, Việt Nam lại đang có nhu cầu đầu tư phát triển sản xuất, xây dựng cơ sở hạ tầng nên khả năng giành tiền từ ngân sách để trả nợ là không nhiều, nếu phát hành được trái phiếu để trả nợ thì cũng là điều tốt. Dĩ nhiên đi vay để trả nợ không phải phương án tốt nhất nhưng nó là phương án tốt hơn so với việc phải cắt giảm các khoản đầu tư, chi tiêu từ ngân sách để trả nợ. Còn phương án tốt nhất vẫn là nền kinh tế Việt Nam sử dụng các khoản vay một cách hiệu quả, đầu tư cho sản xuất kinh doanh, lãi tăng trưởng để trả món nợ đó", PGS.TS Đinh Trọng Thịnh chỉ rõ.
PGS.TS Đinh Trọng Thịnh cũng chia sẻ điều nhiều người đang lo lắng, đó là việc Việt Nam trước đây vay nợ để đầu tư vào sản xuất, vào kinh tế không thực sự hiệu quả, nay lại muốn tiếp tục vay nữa.
"Nhưng cái gì đầu tư thì cũng đã đầu tư rồi, vấn đề quan trọng là Việt Nam đã đến hạn trả nợ, nếu không trả lập tức xếp hạng tín nhiệm của Việt Nam sẽ đi xuống và nó sẽ ảnh hưởng đến hàng loạt vấn đề khác, lãi suất vay và ưu tiên về kinh tế.
Nếu Việt Nam không muốn đối diện nguy cơ vỡ nợ thì buộc phải cắt xén các khoản chi tiêu từ ngân sách Nhà nước để trả nợ nước ngoài. Như thế sẽ ảnh hưởng đến hoạt động chi tiêu của chính phủ, làm cho nền sản xuất đình trệ, tăng trưởng chậm lại hoặc có nguy cơ vỡ nợ.
Việt Nam đang kéo dài khoản nợ đã vay mà đáng ra phải trả bây giờ, do đó tôi xin nhắc lại nếu vay được để trả nợ sẽ tốt hơn là không thể trả được nợ hoặc cắt xén các khoản chi tiêu, đầu tư khác để trả nợ", ông Thịnh nói.
Vị chuyên gia lưu ý rằng cần phải căn cứ vào khả năng thu và trả nợ của ngân sách Nhà nước để đặt mức độ khống chế vay nợ nước ngoài. Nếu có nhu cầu sử dụng hiện nay nhưng không tính toán việc sử dụng có hiệu quả, khả năng bồi hoàn vốn cũng như khả năng mang lại lợi ích kinh tế thì không nên vay.
Ngoài ra, nếu vay để chi cho chi tiêu thường xuyên, đáp ứng các nhu cầu của ngân sách Nhà nước hoặc vay để phát triển cơ sở hạ tầng thì phải tính toán trong thời gian tới lấy gì để trả nợ, không thể nhắm mắt vay bừa. Khi vay về phải đưa vào sử dụng theo các kế hoạch đề ra để đảm bảo phát huy hiệu quả…”(ngưng trích)
Iến sĩ Thịnh đã nói ra sự thật trước giờ chính phủ vẫn quanh co: bây giờ không vay 3 tỷ đô để đảo nợ, là Việt Nam vỡ nợ.
Coi chừng, hễ vỡ nợ là bị siết nhà đấy. Nghĩa là, cơ nguy bị siết Biển Đông, có phải không?
Gửi ý kiến của bạn