Hôm nay,  

Thơ Thơ

24/10/200500:00:00(Xem: 5655)
Giấc Mơ Nhỏ Của Tôi

Tôi mơ ước mai này khi thức dậy
Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương
Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại
Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường.
Chào cô gái học trò đang tới lớp
Cho tôi làm viên sỏi dưới chân em
Để xào xạc hồn tôi khi mới lớn
Chút men tình năm tháng ấy chưa quên.
Chào chị gánh hàng rong qua trước ngõ
Cho tôi làm một chút gió heo may
Để thổi nhẹ lên vai gầy cực khổ
Đời cần lao nước mắt đã đong đầy.
Chào bác nông phu ra đồng tát nước
Cho tôi làm bụi cỏ mọc ven đê
Để mỗi sáng thở mùi hương lúa chín
Lỡ mai xa tôi nhớ lối quay về.
Chào anh công nhân dệt từng tấm vải
Cho tôi làm con thoi nhỏ trên tay
Để tôi nối hai bờ sông Bến Hải
Nối lòng người vời vợi cách xa nhau.
Chào chú bé mục đồng nghêu ngao hát
Cho tôi làm tiếng sáo thổi vi vu
Để được sống thời hồn nhiên đã mất
Của đời tôi trong tuổi ấu thơ buồn.
Ôi quê hương, bao giờ tôi trở lại
Đi giữa ngày không sợ bóng đêm đen
Trong giấc ngủ không xích xiềng réo gọi
Câu thơ tình chỉ viết để yêu em.

Trần Trung Đạo

*

Đèn Xanh và Đường Vào Hạnh Phúc

Nếu hạnh phúc là thành phố cũ
Thì em đã chiếm ngự trung tâm
ở đó, với em, không gian là màu hồng
Và thời gian như vô tận.
Ta quẩn quanh nơi vùng phụ cận
Chỉ có mùa đông
Buồn như cuộc tình lận đận thân vong
Mỏi vòng tay một loài hoang điểu.
Khi đường vào trung tâm thành phố
Chong đèn hiệu lưu thông ba màu
Thì đường tình vào hạnh phúc em đóng lại
Sau lưng giai nhân cài then oan trái
Nếu đường tình còn mở
Chắc gì em gửi cho ta đèn hiệu màu xanh"
Ta quẩn quanh nơi vùng phụ cận
Kiếp nghèo an phận một góc chung cư
Canh đường vào hạnh phúc em thừa dư
Chờ tay ngà bật đèn xanh lần cuối.

Lưu Thái Dzo

*

Buồn Nhớ

Bao đêm đến, chập chờn trong giấc mộng
Thổn thức buồn trong niềm nhớ hắt hiu
Nắng chiều buông cây cỏ cũng tiêu điều
Bao hoa trái tàn phai hương ủ rũ
Bao nỗi nhớ yêu thương còn chưa đủ
Giờ đâu tìm thi vị của yêu thương
Trái tim yêu ủ rũ đến đoạn trường
Để đêm đến tìm yêu trong dĩ vãng
Hỡi biển đông có thách ta tát cạn
Bởi tục trần thác loạn tiếng hoan ca
Bởi chữ yêu không có chính và tà
Không phân biệt giữa màu da giòng máu
Hỡi nhân tình chữ yêu nào ai thấu
Những đêm buồn mờ nhạt ánh trăng soi
Và ánh trăng in hình bóng tôi ngồi
Đêm thanh vắng vùi đầu trong nỗi nhớ.

Thu Hà

*

Tiễn Đưa

Cung kiếm một đời ngang dọc mãi
Quê người nuôi hận mất quê hương
Quán trọ nghe mưa sầu chất ngất
Hồn thiêng sông núi giục lên đường.
Ta tiễn đưa người qua bến sông
Đìu hiu con nước vẫn xuôi giòng
Lưu lạc mới hay niềm hạnh ngộ
Người đi sương trắng cũng mênh mông.
Bên rừng khách lặng nghe chim hót
Một lời chia biệt cũng xôn xao
Người đi ngựa trắng mờ sau núi
Chiến bào xanh mộng ước mai sau.
Có một bình minh ở dưới kia
Thanh bình tô thắm nẻo sơn khê
Người có băng mình trong gió sớm
Hồ cừu y có đẫm sương khuya.
Ta về cúi mặt nghe xa xót
Dặm đường đâu mái lá ngăn che.

Thụy Khanh

*

Mây Vẫn Xa Xôi

Sóng nhấp nhô và gió đẩy đưa
Thuận giòng rực nắng giữa trời trưa
Tấm lòng ai lạc xuôi con nước
Nỗi nhớ làm sao biết thiếu thừa…

Nước tự nguồn cao chẳng tiếc giòng
Mắt buồn tâm động, sóng đầy sông
Nếu xưa đừng ý riêng phiền trách
Thì nắng hôm nay sẽ ấm lòng

Ta biết lối về nhiều ngã rẽ
Núi rừng cho dẫu có xa xôi
Tám năm nợ nước ơn đền trả
Bước trở về đây nhục đủ rồi

Van xin cho nước thôi đừng chảy
Gió thổi làm sao sóng ngược dòng
Ta về cảnh cũ nhiều ngang trái
Kỷ niệm, người ơi ý với lòng…!

Thăm em! Một chút tình xưa cũ
Trong tận lòng ta vẫn thiết tha
Ta biết người xưa còn thương nhớ
Lỡ rồi, đò đã tách bến xa…

Thuyền em trôi giữa cơn cuồng nộ
Cúi mặt em nhìn lại bến xưa
Sóng vỗ bởi đời ươm lắm gió
Đường trơn em bước giữa giông mưa…

Ta nhìn thân xác ta xa lạ
Xơ xác nhưng mà đôi mắt xưa
Vẫn sáng ý tình người năm cũ
Đời còn bước kịp, nắng chưa trưa

Trong ta ngàn ý riêng thăm hỏi
Đất đá trăm năm chuyện đổi dời
Em à! Con nước đời vô tội
Chỉ trách mây trời vẫn xa xôi…

Thy Lan Thảo

*

Tình Cô Hàng Xóm

Vẫn nhớ ngày xưa cạnh xóm tôi
Có nàng thiếu nữ tuổi đôi mươi
Nhìn tôi ái ngại nhưng không nói
Chỉ biết gặp nhau, miệng mỉm cười

Những lúc chiều lên nắng xế tà
Nhìn nàng chải tóc cạnh giàn hoa
Mân mê mái tóc dài buông xõa
Lòng muốn tìm quen cứ ngại qua

Có lúc đêm về vẳng tiếng ca
Giọng nàng trầm bổng trước sân nhà
Lòng tôi giây phút như mê dại
Giọng hát êm đềm ...ôi thiết tha

Tiếc nuối thời gian bỗng chốc qua
Bao nhiêu kỷ niệm đã phai nhòa
Giờ nơi đất khách thêm buồn tẻ
Nàng ở quê nhà, mãi cách xa

Nhớ lúc Xuân về, đón Tết sang
Cành hoa tôi hái đến trao nàng
Chỉ mong mượn cớ gần giây phút
Để thấy trong tim phút rộn ràng

Đã mấy mùa sang lá đổi vàng
Tình tôi người ấy đã sang ngang
Em về bến ấy còn mong đợi
Tình đẹp nên hoài mãi dở dang

Cô láng giềng nay cô ở đâu"
Có nghe thương nhớ, chuỗi ngày sầu
Hôm nào có dịp về thăm lại
Tôi sẽ thăm nàng, hỏi mấy câu

Kỷ niệm ngày xưa thấy tuyệt vời
Nào ngờ chinh chiến phải đôi nơi
Người đi, kẻ ở lòng xao xuyến
Có nói yêu nhau cũng muộn rồi...

Nguyễn Vạn Thắng

*

Giao Cảm

Em tựa trăng rằm, tựa ánh sao
Mặt tươi hồng ngọc, miệng hoa đào
Tình em, cánh én mang ngày mới
Ngày của muôn hoa hé nụ chào

Lãng tử, tôi, người của gió sương
Của mây trăm hướng, gió ngàn phương
Hốt nhiên, trời đất giờ giao cảm
Em đến, đời tôi cách lạ thường!

Em đến, lòng sao bỗng diệu kỳ
Em cười, thế giới hết sầu bi
Em xanh áo lụa, mây trời thẹn
Em bước, muôn hoa vội bái quì

Em đến, hồn sao thắm sắc hương
Và như bất biến giữa vô thường
Xin em, Ngọc Nữ! Dừng chân lại
Chia xẻ cùng tôi những mến thương ...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Hẹn Em Mùa Nắng Hạ

Em hiện hữu ươm thơ vào nắng hạ
Nét trang đài rạng rỡ cả không gian
Anh chiêm ngưỡng ru hồn vào cõi lạ
Rồi ngập ngừng... như phạm tội trần gian.
Anh gặp em đầu mùa hoa phượng nở
Em yêu anh cuối thế kỷ lưu đày
Em tuổi Hạ - Anh như thể áng mây
Nên chỉ muốn tôn thờ tình em mãi.
Hôm chia tay, áo trắng buồn thổn thức:
“Em biết rồi! Em chẳng đẹp chẳng xinh
Bởi vì em... nên anh mới vô tình
Nên anh mới đành lòng hờ hững thế”.
Không! Em ạ! Giang sơn mình đẫm lệ
Bao nỗi hờn của hàng triệu lương dân
Phận làm trai chưa trả nợ núi sông
Anh đâu dám đáp tình riêng em gửi.
Hẹn em yêu ngày Hoa Đăng mở hội
Quê hương mình thắp sáng đuốc Tự Do
Tình anh dâng thơm chín cả trời thơ
Kết hoa cưới - Em ngôi cao tuổi Hạ.

Lâm Hoài Vũ

*

Ai"

Cái cảnh “tùng tam tụ ngũ” này,
Bây giờ lại tái diễn rồi đây!
Nhìn sơ cũng rõ ai cho nước,
Nghĩ kỹ càng rành kẻ giựt dây.
Dụ đứa khù khờ thì hắn giỏi,
Lừa thằng dại dột quả y tài.
Nhưng mà tội nghiệp người tin hắn,
Đã đóng vai hình nộm múa may!

Cô Gia

*

Hoà Giải

(Tặng những kẻ "Hoạt đầu chính trị, Phản tỉnh nửa mùa" đang vừa ngu ngốc vừa khuất lấp, xây dựng cây cầu giao lưu).

Chữ hòa giải phải dùng cho đúng chỗ
Chớ hàm hồ ôm chính sách mỵ dân
Dân Việt Nam tự sẵn có lòng nhân
Xuôi nước mắt, đớn đau cùng dân tộc
Khi vuốt mặt, kết minh loài tàn độc
Là lúc mình tàn nhẫn với bản thân
Tiếp tay kẻ thù bách hại nhân dân
Tâm hèn, nhược,
Não trạng đen,
Hồn băng hoại
Chén đỉnh chung, chuốc say phường vô lại
Trí vật vờ, ăn bả lũ Việt gian
Chữ hư danh, khơi động tấm lòng tham
Kém tài đức, ôm giấc mơ chính khách
Đời lắm kẻ
Trí không thông
Bút không thẳng
Bắt chước già "Hồ"
Để "Chí" phải bất "Minh"
Chẳng phải cỏ cây, sao lại bất tri tình
Tâm chẳng động khi Giang Sơn khổ nhục
Hãy nhìn xem nay còn đâu Bản Giốc
Âm vọng đều, nức nở suối Phi Khanh
Vòng tay êm, ôm lũ Vẹm sao đành
Phản dân tộc
Bội vong tình Tổ Quốc
Muốn hoà giải
Vẹm phải thương dân nước
Phóng thích ngay tiếng nói của lương tri
Giải oán thù, lau sạch những lụy bi
Hãy trả lại, nền Tự Do, Dân Chủ
Trên dòng đời, từng vết thương lữ thứ
Cũng sẽ lành bởi ánh sáng Quê Hương
Cùng toàn dân tái tạo bến yêu thương
Chung nhịp thở đắp xây tình đất nước.

Phạm thanh Phương

*

Quyết Diệt Tam Vô

Chủ thuyết tam vô vốn ngoại lai
Sinh ra toàn một lũ tay sai
Làm sao hòa hợp chiêu bài mị!
Ấy thế tung ra nghị quyết hài!
Một số ca nô khoe giọng ngọt
Vài tên chính khách nối tay dài
Lập trường chống cộng toàn dân Việt


Quyết diệt độc tài sánh bước vai.

Quyết diệt độc tài sánh bước vai
Bốn phương hội tụ đấng hiền tài
Anh hùng thảo luận đề phương án
Nữ kiệt mài vần rửa nạn tai
Phục quốc mặc dù nhiều chướng ngại
Cứu dân cho dẫu lắm chông gai
Thời gian không xóa thù vong quốc
Cho đến bao giờ chuyển thái lai.

Cho đến bao giờ chuyển thái lai
Qua vòm địa ngục kiếp trần ai
Khắp nơi ca múa mừng Dân Tộc
Đất nước reo vang sáng Nghĩa Đài
Hồn Việt uy linh soi thế hệ
Giang sơn hoa gấm trọn hình hài
Minh Châu hòn ngọc trời Đông Á
Nước Việt rạng ngời dưới ánh mai.

Lâm Hoài Vũ

*

Giới Trẻ Việt Nam Ơi!

Hỡi các cháu thanh thiếu niên giới trẻ,
Các cháu là hậu duệ của tiền đồ.
Ba mươi năm dưới chủ thuyết Tam Vô,
Các cháu bị bịt mờ đôi mắt sáng.

Lũ cầm quyền, một tập đoàn vong bản,
Hồ Chí Minh đã bán đứng linh hồn,
Theo Nga Tàu, luồn cúi bọn dã nhơn,
Dâng hiến mảnh giang sơn cho Cộng Sản.

Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Tôn Đức Thắng,
Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, lũ sát nhân,
Lùa trẻ thơ ra mặt trận xả thân,
Chết thê thảm cho quân gian tàn ác.

Ba mươi năm, quê hương rồi thống nhất,
Chúng dùng quyền bưng bít tội tày trời.
Đấu tố dân, sát hại vạn vạn người,
Bao chiến sĩ cựu thời cam lao lý.

Tiếng cải tạo để giấu che tuyệt kỹ,
Giết dần hồi, thô bỉ trả thù xưa,
Đã một thời đánh đuổi chúng ngất ngư,
Chui hầm hố, trốn như loài chuột bọ.

Vẫn oang oác nào Tự Do, Dân Chủ,
Nào Nhân Quyền độc tấu ở đầu môi,
Nào kính tôn Tín Ngưỡng, chỉ vẽ vời,
Luôn đàn áp tơi bời người vô tội.

Các cháu sống, lớn lên trong ngục tối,
Dần quen rồi ngay tuổi thuở dại khờ,
Tưởng xung quanh là vũ trụ nên thơ,
Mà ảo sắc lấp mờ bao hắc ám.

Hãy mở mắt, đừng để bầy vong bản,
Tiếp tục đem gái bán để buôn dâm,
Tiếp tục đem người đợ trả nợ nần,
Tiếp tục hiến đất dâng quân Trung Cộng.

Đừng để chúng tiếp tục tuồng tham nhũng,
Tiếp tục tuồng ăn uống máu nhân dân,
Tiếp tục tuồng hủy diệt lớp hậu thân,
Hủy diệt nước Việt Nam trên thế giới.

Hỡi các cháu! Đã đến giờ quật khởi!
Viết lại trang sử mới giống Tiên Rồng,
Diệt tận nguồn Việt cộng lũ nô vong,
Treo lại ngọn Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ.

Công các cháu, những thanh niên nam nữ,
Những người hùng muôn thuở được tri ân.
Hãy đứng lên! Hãy mạnh tiến hiên ngang,
Chung chiến đấu hét vang: Thề Sát Cộng.

Ngô Phủ

*

Rốt Cuộc Xe Không Sửa Đặng

Hoạ vận bài "Xe Hư Phải Sửa" của Cô Gia đại gia ở mục Thơ Thẩn Mà Chơi trong SGT số 431 nói về việc đại gia nhờ ông Bảy sửa "cái xe hư".

Cái "xe" là "vật" thế chân đi
Nên bác cầu ông Bảy cứu nguy
Ông liếc, biết ngay "hư hộp số"
Y nhìn, nghi đà "hỏng bu-gi"
Dàn đồng rã rệu làm xe sụm,
Ống thoát đu đưa để khói xì.
Định bệnh "xe" vầy thì đúng quá,
Đại Gia chắc hổng đủ tiền chi.

TamThang3

*

Vô Đề

Bạn biết gì về tình hình trong nước,
Giặc Tàu đang xâm lấn đất dân Nam.
Uông Chu Lưu là tình báo Cộng Tàu,
Sao lại là Thứ Trưởng nghành Tư Pháp"

Việt Nam nay có một bầy bá láp,
Dựa hơi Tàu để đàn áp người dân.
Hơn bảy mươi năm dùng tà thuyết vô thần,
Làm nước Việt, làm người dân diêu đứng.

Bạn có biết thuở vua Hùng dựng nước,
Đến ngày nay đã hơn bốn ngàn năm.
Lịch sử dân ta có lúc tối tăm,
Nhưng cũng có những chuỗi ngày tươi sáng.

Tôi tin chắc có ngày Cộng sản Đảng,
Sẽ lụi tàn theo từng bước thời gian.
Nước Việt ta sẽ rực rỡ huy hoàng,
Đồng bào ta vượt qua ngày tăm tối.

Cùng bắt tay dựng xây chuỗi ngày mới,
Dân Việt trong ngoài chung hưởng Tự Do.
Đồng bào ta sẽ không phải sợ, lo,
Cảnh tù tội vì không làm theo Đảng.

Tôi tin chắc vào ngày mai tươi sáng,
Lửa Nhân Quyền chiếu sáng khắp trời Nam.
Đồng bào tôi vĩnh biệt cảnh lầm than,
Trẻ thơ chẳng ngồi ăn xin góc phố.

Tôi tin chắc có một ngày dân phỉ nhổ,
Đảng lưu manh với Hồ cáo nằm đơ.
Bọn tay sai, bọn đón gió trở cờ,
Sẽ chửi Đảng và Hồ nhiều hơn hết.

Tôi tin chắc có ngày quân bội phản,
Phải trả lời trước lịch sử nước Nam
Giòng Lạc Hồng sao chẳng dám hiên ngang
Như Chí Quang, cùng đứng lên chống đảng.

Một Chí Quang lớn trong lòng cách mạng,
Vì quê hương mà "Cảnh Giác Bắc Triều".
Đảng cầm tù nhưng lòng chẳng hề xiêu,
Vì quê Mẹ nên gọi kêu cảnh giác.

Tôi tin chắc một ngày dân bừng tỉnh,
Cùng đứng lên đạp đổ kẻ thù chung.
Đòi lại quê cha Tàu Cộng chiếm dùng,
Để đất Việt trở về cùng dân Việt.

LN

*

Xin Đến Cùng Nhau

(Bài thơ thay lời tâm sự, xin gởi đến đồng bào Việt Nam, quốc nội và hải ngoại, mọi lứa tuổi, yêu quê hương, đất nước, luôn mưu cầu cho một Việt Nam Không Cộng Sản. Riêng tặng Quí Chiến hữu và Bằng Hữu)

Vì yêu chính nghĩa, gặp nhau
Vì chung lý tưởng, tuyến đầu đấu tranh.
Chưa thân cũng sẽ là thân,
Đồng thanh tương ứng, tinh thần nghìn xưa!
Tâm tình xin gởi vào thơ,
Tiếng lòng tha thiết dệt mơ trao người.
Sắt son mài kiếm bên trời,
Vì quê, tận hiến, vì đời, xông pha!
Xin tô điểm lại sơn hà,
Bao năm chờ bước Kinh Kha lên đường.
Mong tài Nguyễn Huệ, Trưng Vương,
Đem lòng Hưng Đạo, Trinh Nương cứu đời .
Đống Đa mong một xuân tươi,
Cho dân nước Việt người người sống vui.
Non sông đã đủ dập vùi,
Hỡi lòng bất khuất, hỡi người bốn phương!
Bởi còn dân tộc đau thương,
Còn loài bán đất quê hương Lạc Hồng,
Quốc thù còn nhục núi sông,
Muôn tim còn nhức, muôn lòng còn đau,
Thì xin hãy đến cùng nhau,
Lấy thơ rải khắp chiến hào đòi quê!

Ngô Minh Hằng

*

Cuộc Rước Đèn "Ba Rọi"

Từ khi nhà đảng chào đời
Là khi đảng biến con người thành ma
Dân thành ma trẻ ma già
Đảng xây địa võng thiên la đỏ lòm
Từ khi đảng sống vàng son
Đảng sai khúc ruột đi bòn "đô na"
Trên ngai, đảng cướp xa hoa
Dưới bùn, đói khổ dân ta mệt nhoài
Từ khi đảng muốn sống dai
Đảng cho một lũ tay sai rập rình
Miệng la "Dân Chủ, Dân Sinh"
Tay xây cho cái Ba Đình bền hơn
Rứa mà lắm đứa lơn tơn
Coi "nhà rân chủ" to hơn đình làng
Đứa chuông đứa trống khua vang
Đón "nhà rân chủ" xếp hàng "Lạy Ông!"
"Nhà rân chủ" đến "Cờ Bông"(*)
Đem lò "rân chủ đại đồng" ra khoe
Mèn ơi, màu sắc đỏ loè
Những hang Pắc Pó, những khe Ba Đình!!!
Và "nhà rân chủ" cười tình:
Bày bàn "Tam Giác", đảng mình họp chơi
"Dziễn dzăn" đỏ choé cái đuôi
Ra "nhà rân chủ" cò mồi.... "dzui" ghê!!!
A ha... nhà đảng trổ nghề
Cho bày BA RỌI đê mê rước đèn!!!

Tha Hương

*

Đứa Nam Man Tự Nhận

Chữ nghĩa em thì rất hỡi ôi,
Coi như dốt nát phứt cho rồi.
Biết mần thơ vậy đành là khá,
Hay bốc phét luôn thế mới tồi.
Bác miễn chê khen cho ngượng nghịu,
Ông đừng tán tụng kẻo lôi thôi.
Tự em, em biết em mà lị,
Em biết em thằng dốt quá trời.

*

Tiết Lộ Với Boss Sàigòn Times

Sinh hoạt cộng đồng tự bấy nay,
Em đâu có lạ mấy tay này.
Coi như gần thuộc luôn tên tuổi,
Cầm chắc đã quen cả mặt mày.
Họ vạch lá tìm sâu rất khéo,
Y thêm đường dặm muối là hay.
Tuy em biết rõ nhưng chưa nói,
Đợi chúng trồi đầu sẽ đốn ngay.

*

Nhắn Ông Anh Người Mũi Né

Nghe nói có người thuốc nước anh,
Hãy nên ra “thụ ủy liên danh”.
Cho mời mấy cái thằng già dịch,
Cứ kiếm ba đồ thứ nhãi ranh.
Chia bệ chia ban mà vận động,
Lập phe lập phái để tranh giành.
Phen này nhất định nên chường mặt,
Nhất định cùng nhau phải... “đấu tranh”.(*)
Nhất định cùng nhau phải... “đấu tranh”,
Cần thì... có “cố vấn” cho anh.
Ngu sao chẳng nhảy lên “bàn độc”,
Giỏi thiệt nên ôm chặt “ghế bành”.
Đã chán cho thằng hay nhiễu sự,
Thêm buồn đến kẻ khoái đành hanh.
Riêng anh tớ nhắc cho mà liệu,
Tớ vẫn chưa quên chuyện... “tốt lành”.(*)

(*) Chữ “đấu tranh” và “tốt lành” xin đừng đọc lái. Riêng chuyện “tốt lành” thì đã xảy ra từ bên trại tị nạn rồi còn mang qua Úc.

*

Tâm Sự Với Lão Cô Gia

Va chơi kiểu đó quả không bền,
Cứ đạp anh em để tiến lên.
Bận trước ông sùng toan điểm mặt,
Kỳ rồi bác nực muốn hài tên.
Khuyên va bựa thế là không ổn,
Nhắn hắn chơi vầy thiệt chẳng nên.
Nhưng nghĩ sao rồi ông lại nín,
Chắc chờ xem hắn ngã lăn kềnh.

*

Tâm Sự Với Bác Hữu Nguyên

Tay này trước đó ở “Bi Đông”,
Tớ biết khá rành chớ chẳng không.
Nếu bác chưa tin, tìm lão Triết (*),
Bằng ông muốn biết hỏi xừ Song (**)...
Em thì chỉ ngại về tư cách,
Tớ vẫn luôn ngờ đến tác phong.
Nên biết tới đâu “xì” tới đó,
Tránh trò “bằng mặt chẳng bằng lòng”.

Nam Man

(*) Mai Thanh Triết - (**) Trần Đình Song

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.