[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang được xuất bản năm 2004. Qúy độc giả muốn mua sách, xin vui lòng liên lạc ledinhho@hotmail.com]
Hỏi (Ông Lê T.H.): Cách đây 3 tuần lễ con tôi cùng bạn của cháu đã bị bắt và bị cáo buộc về tội cướp có vũ khí.
Theo cháu cho biết thì cảnh sát đã dựa vào máy ghi hình được lắp đặt tại cây xăng và nhận dạng cháu cùng bạn cháu là những người đã xử dụng dao để buộc nhân viên làm việc tại cây xăng trao tiền cùng các thẻ điện thọai cho cháu.
Cháu đã ra tòa một lần nhưng không chịu nhận tội. Hiện cháu đang được tại ngọai chờ ngày xét xử.
Cháu năm nay 19 tuổi. Sau khi học xong lớp 11, cháu đã bỏ học rồi sau đó theo bạn bè. Gần đây cháu có đi làm part-time cho một công ty bán điện thọai.
Xin LS cho biết là nếu cháu bị tòa kết tội thì hình phạt sẽ như thế nào" Có nặng lắm không" Từ trước tới nay cháu chưa bao giờ gặp rắc rối với pháp luật.
*
Trả lời: Điều 97(1) của Đạo Luật Hình Sự (Crimes Act 1900) quy định rằng: “Bất cứ ai, trang bị với vũ khí, hoặc khí cụ tấn công, hoặc đồng lõa với người khác để cướp hoặc hành hung bất cứ người nào... sẽ bị tù 20 năm” (Whosoe- ver, being armed with an offensive weapon, or instrument, or being in company with another person, robs, or assaults with intent to rob, any person. . . shall be liable to imprisonment for twenty years).
Trong vụ Sua v R [2007] NSWCCA 271, bị cáo bị cáo buộc 5 tội cứơp có vũ khí. Vụ thứ nhất xảy ra vào ngày 20.7.2005. “Bị cáo bước vào tiệm, bưng một giỏ trái cây, đợi cho các khách hàng khác rời tiệm rồi tiến đến nơi đặt quầy hàng. Bị cáo bảo nạn nhân trao tiền cho bị cáo. Rồi bị cáo mở túi xách lọai đeo lưng ra và kéo cây shotgun ‘cưa báng’ [hoặc cưa nòng], mở ngăn đạn để cho thấy rằng đạn đã lên nòng. Nạn nhân gom tiền trong hộc tiền và đưa cho bị cáo, bị cáo yêu cầu nạn nhân đưa chiếc đồng hồ đeo tay và tiền trong ví” (The accused walked in, picked up a punnet of fruit, waited for other customers to leave and then approached the counter area. He told the victim to give him money. He then unzipped his backpack and removed a sawn-off shotgun, opening the breach to show that it was fully loaded. The victim took money from the till and gave it to the accused who asked him for money from his wallet and his watch).
“Nạn nhân nói với bị cáo rằng ông ta không có tiền và rằng chiếc đồng hồ đeo tay là quà đính hôn. Bị cáo bèn rời tiệm lấy đi số tiền khỏang $350. Bị cáo bị nhận dạng là kẻ cướp vì dấu tay của bị cáo đã để lại trên giỏ trái cây” (The victim told the accused that he had no money and that the watch was an engagement present. The accused then left the store taking about $350 in proceeds. The accused was identified as the robber by reason of a fingerprint left by him on the punnet of fruit).
Vụ thứ hai xảy ra tại một tiệm thuốc tây vào ngày 10.8.2005. “Bị cáo tiến đến quầy hàng và yêu cầu nạn nhân mở hộc tiền. Bị cáo kéo zipper của túi xách xuống, cho thấy báng súng lòi ra trong túi xách. Nạn nhân mở hộc tiền và đưa tiền cho bị cáo. Bị cáo nói rằng bị cáo cũng muốn lấy luôn bạc cắc và nạn nhân bỏ bạc cắc vào túi nhựa mềm, rồi trao cho bị cáo. Bị cáo bảo nạn nhân và các nhân viên khác nằm xuống sàn rồi rời tiệm và lấy đi trên $200” (The accused approached the counter and demanded that the victim opened the till. He unzipped his bag, showing a firearm handle protruding from it. The victim opened the till and gave money to the accused. The accused said that he also wanted the coins and the victim put them into a plastic bag, handing them to the accused. The accused told the victim and other staff members to get on the floor and then left taking over $200).
Ba tội cướp khác bị cáo buộc trong một vụ cướp xảy ra vào ngày 11.8.2005. Bị cáo vào một động đĩ và rút cây súng ‘cưa báng’ đã lên đạn từ trong túi xách ra mà bị cáo đang xách. Bị cáo yêu cầu những người trong động đưa tiền và điện thọai di động cho bị cáo. Lúc đó chỉ có 3 nạn nhân vì thế sau đó bị cáo buộc 3 tội cướp. Bị cáo dùng súng buộc các nạn nhân đi xuống nhà bếp, tại đây bị cáo yêu cầu nạn nhân mở tủ sắt. “Bà quản lý làm đúng theo lời yêu cầu này và đã trao cho bị cáo $600. Sau đó bị cáo buộc bà quản lý đi với bị cáo ra phía trước động đĩ, tại đó bị cáo bảo bà ta gói số tiền cướp được bỏ vào trong túi xách. Bị cáo chạy ra khỏi động nhưng đã bị cảnh sát bắt trong lúc định tẩu thóat bằng taxi. Cảnh sát thấy được rằng cây shotgun mà bị cáo mang theo đã được lên cơ bẩm” (The manageress complied with this demand and $600 was handed to the accused. The accused later forced the manageress to accompany him into the front of the premises where he told her to pack the proceeds of the robberies into his bag. The accused ran from the premises but was apprehended by police while trying to escape in a taxi. The police found that the shotgun that he had carried was cocked).
Tội xử dụng vũ khí liên hệ đến sự kiện rằng bị cáo đã giữ súng và súng đã lên đạn, đó là tình trạng nguy hiểm nhất đối với công chúng.
Bị cáo nhận tội. Bản tường trình trước khi tuyên án cho thấy rằng bị cáo sinh năm 1981 tại Samoa, thân phụ của bị cáo là một mục sư. Vì thế từ nhỏ bị cáo đã sống với người cô và dượng. Bị cáo đến Úc vào năm 1990. Vào lúc 14 tuổi bị cáo đã xử dụng ma túy. Vào lúc 16 tuổi đã phạm tội cướp vì cần tiền để thỏa mãn sự nghiện ngập. Mặc dầu được sự hỗ trợ của gia đình, tuy nhiên bản tường trình cho thấy rằng đối với gia đình bị cáo như là người xa lạ.
Trước tòa, bị cáo chứng tỏ biết hối hận về những gì đã làm. Tòa đã xử bị cáo 13 năm tù và buộc bị cáo phải thụ hình tối thiểu là 10 năm. Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng bản án quá nặng.
Vào lúc kháng án luật sư của bị cáo cho rằng vì bị cáo đã nhận tội tại tòa sơ thẩm, vì thế bị cáo cần phải được khoan giảm 25%.
Luật sư của bị cáo cho rằng vị thẩm phán tọa xử tại tòa án vùng đã sai lầm khi căn cứ vào 3 tội trạng trong một vụ cướp để tuyên án.
Luật sư của bị cáo còn cho rằng vị thẩm phán tọa xử đã sai lầm khi không lưu ý đến tình huống đặc biệt của bị cáo trước khi tuyên án và quyết định về thời gian thụ hình tối thiểu.
Tuy nhiên, Tòa Kháng Án Hình Sự đã bác bỏ tất cả các lập luận mà luật sư của bị cáo đã đưa ra và tuyên bố giữ nguyên phán quyết của tòa án vùng.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng tội trạng mà con ông bị cáo buộc là một tội trạng hình sự nghiêm trọng vì hình phạt tối đa dành cho tội trạng này là 20 năm tù.
Tuy nhiên, việc bị cảnh sát cáo buộc và việc bị tòa kết buộc là 2 sự việc hoàn toàn khác nhau. Ngoại trừ cảnh sát hoặc công tố viện có thể đưa ra bằng chứng rõ ràng để chứng minh rằng hành vi phạm tội là hoàn toàn rõ ràng và không có gì để nghi ngờ nữa, bằng ngược lại thì cháu sẽ được miễn tội.
Ngay cả trong trường hợp bị kết tội, nhưng bản án luôn khác biệt nhau vì hình phạt được tòa đưa ra còn căn cứ trên nhiều yếu tố khác chẳng hạn như tuổi tác, tiền án, mức độ tham gia trong việc thực hiện hành vi hình sự cũng như tình huống mà trong đó tội phạm đã xảy ra. Vì thế, chúng tôi không thể biết chắc được hình phạt mà tòa sẽ tuyên phán cho cháu trong trường hợp cháu bị kết tội.
Nếu ông còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp.