Pháp Luật Phổ Thông – LS Lê Đình Hồ
[LS Lê Đình Hồ là tác giả cuốn “Từ Điển Luật Pháp Anh Việt-Việt Anh” dày 1,920 trang được xuất bản năm 2004. Qúy độc giả muốn mua sách, xin vui lòng liên lạc ledinhho@hotmail.com]
Hỏi (Bà Nguyễn T.H.H): Con của tôi năm nay đã 28 tuổi. Cach đây gần 3 tháng, cháu bị cáo buộc về tội cướp có vũ khí. Thực ra, cháu không hoàn toàn tỉnh táo khi sự việc xảy ra. Trong tờ cáo buộc của cảnh sát tại tòa, cảnh sát đã cho biết rằng cháu đã dùng dao và buộc 2 thanh niên tại trạm xe lữa đưa tiền. Sau đó cháu vào cây xăng mua thuốc lá và lại dùng dao yêu cầu người bán hàng đưa tiền. Tại đây cháu đã bị cảnh sát bắt và cáo buộc về tội vừa nêu.
Cháu đã bị bệnh tâm thần từ lâu mà không thể chữa dứt hẵn được. Mặc dầu tội trạng mà cháu bị cáo buộc là như vậy, nhưng tòa vẫn cho cháu tại ngoại để tiếp tục chữa trị.
Xin Ls cho biết là nếu cháu hoàn toàn không hề hay biết về hành động mà cháu đã làm thì luật pháp và tòa án có tha cho cháu hay không"
*
Trả lời: Điều 97(1) của Đạo Luật Hình Sự (Crimes Act 1900) quy định rằng: “Bất cứ ai, trang bị với vũ khí, hoặc khí cụ tấn công, hoặc đồng lõa với người khác để cướp hoặc hành hung bất cứ người nào . . . sẽ bị tù 20 năm” (Whosoever, being armed with an offensive weapon, or instrument, or being in company with another person, robs, or assaults with intent to rob, any person. . . shall be liable to imprisonment for twenty years).
Trong vụ Regina v Pulliene [2009] NSWC CA 47 “Nạn nhân, nhân viên làm việc tại tiệm xăng, đang phục vụ cho một khách hàng tại vòi bơm xăng thấy bị cáo đi vào cây xăng. Nạn nhân quan sát thấy cô ta là một người lùn và mập, và để ý thấy cô ta đang mang một mặt nạ bằng plastic hình máng xối và chiếc áo sơ mi của cô ta ở phía dưới bụng nhô ra” (The victim, a service station attendant, was serving a customer at a fuel pump when he saw the accused approaching the premises. He observed her to be short and overweight, and he noticed that she was wearing a plastic gargoyle-type face mask and that her stomach was protruding from under her shirt).
“Nạn nhân đã bình phẩm một cách hài hước với khách hàng của mình rằng bị cáo trông dường như là sắp cướp tiệm xăng. Tuy nhiên, khi bị cáo đi vào tiệm nạn nhân bắt đâu lo và đã yêu cầu người khách theo nạn nhân vào bên trong”(The victim commented to his customer, jokingly, that the accused looked as if she was about to rob the business. However, as the accused walked into the store he became concerned and asked the customer to follow him inside).
“Khi vào bên trong, bị cáo đã vung dao và đòi đưa tiền. Nạn nhân lo sợ và đã ôm cái tấm bảng kẹp giấy dùng để viết vào ngực hầu tự bảo vệ mình. Ong ta yêu cầu bị cáo lấy bất cứ gì cô ta muốn. Cô ta mở hộc tiền và lấy một số giấy bạc10 đô và 20 đô. Bị cáo rời tiệm xăng và nạn nhân đã gọi số khẩn cấp” (Once inside, the accused brandished the knife and demanded money. The victim was fearful and held a clipboard to his chest to protect himself. He invited the accused to take what she wanted. She opened the till and took a number of $10 and $20 notes. The accused left the store and the victim dialled the emergency number).
“Người khách thứ hai, đến tiệm xăng vào lúc bị cáo đang rời tiệm, dùng xe của đương sự theo xe bị cáo. Ông ta thấy bị cáo lột mặt nạ ra và không lâu sau đó ông ta thấy bị cáo đi bộ hướng về một chung cư. Sau đó cảnh sát đã đến chung cư đó. Bị cáo đã bị bắt nhưng bị cáo đã cự tuyệt là không dính dáng đến sự vi phạm đó. Tuy nhiên, khi căn hộ mà cô ta ở bị lục xét, cây dao mà cô ta đã xử dụng được tìm thấy, cùng với số tiền giấy tổng cộng là 60 đô” (A second customer, who arrived at the service station as the accused was leaving, followed her in his car. He saw her removed her mask and a little later he observed her walk towards a block of flats. Police later attended those flats. The accused was arrested but she denied any involvement in the offence. However, when the flat she occupied was searched, the knife which she had used was found, together with notes totalling $60).
“Người ta hoàn toàn không biết rõ là bao nhiêu tiền đã bị cướp. Những chi tiết về sự cáo buộc đưa ra trong cáo tri hầu tòa xác nhận số tiền đó là $1,100. Tuy nhiên, theo bản khai về các sự kiện, thì hộc tiền chứa tiền mặt để thối tổng cộng là 500 đô” (It is not entirely clear how much money was stolen. Particulars of the charge set out in the court attendance notice assert that it was $1,100. However, according to the statement of facts, the till had contained a cash float totalling $500”.
Bị cáo bị cáo buộc về tội cướp có vũ khí và đã nhận tội.
Bản tường trình trước khi tuyên án cho thấy rằng bị cáo được 19 tuổi vào lúc phạm tội. Cô đã từng có tiền án tại tòa án thiếu nhi với tội trạng đe dọa để tống tiền vào năm 2004. Ngoài ra bị cáo còn phạm tội hành hung gây thương tích trầm trọng về thể chất, và tội chống lại cảnh sát trong lúc thi hành nhiệm vụ.
Cha mẹ của cô ta đã sống ly thân vào lúc cô ta được 11 tuổi, và bị cáo ở với người cha. Bị cáo khôn lớn lên và bị hư hỏng vì sự bạo hành trong gia đình vì cha mẹ của cô ta là những người ghiền ma túy, và mẹ của cô cũng bị bệnh rối loạn tâm thần.
Bị cáo bỏ học khi được 15 tuổi. Bác sĩ tâm thần cho biết rằng bị cáo bị rối loạn tâm thần, và cho biết rằng sự hiểu biết của bị cáo rất giới hạn.
Vì những lý do vừa nêu, vị chánh án tọa xử đã triễn hoãn việc tuyên án và chấp nhận cho bị cáo được tại ngoại có điều kiện. Tòa buộc bị cáo phải cư ngụ tại địa chỉ cố định, không được ra khỏi nơi cư ngụ trong những giờ quy định, và phải ghi danh học tại trường TAFE. Bị cáo phải dự khoá cai nghiện và phải theo sự hướng dẫn cũng như phải thử nước tiểu khi được yêu cầu.
Quyết định này của tòa đã bị công tố viện kháng án. Tuy nhiên, Tòa Kháng án Hình Sự đã bác đơn kháng án của công tố vieViŒt Nam và đồng ý với phương cách mà vị thẩm phán tọa xử đã đưa ra trong trường hợp đặc biệt này của bị cáo.
Dựa vào luật pháp cũng như phán quyết vừa trưng dẫn bà có thể thấy được rằng tội trạng mà cháu đã bị cáo buộc là một tội trạng hình sự nghiêm trọng vì hình phạt tối đa dành cho tội trạng này là 20 năm tù.
Tuy nhiên, thời gian thụ hình dài hay ngắn, ngay cả trong trường hợp cháu bị kết tội, điều đó còn tuỳ thuộc vào nhiều yếu tố khác chẳng hạn như tuổi tác, sức khoẻ, tình trạng gia đình, tiền án, và nhất là tình huống mà trong đó tội phạm đã xảy ra.
Trong trường hợp của cháu nếu thực sự cháu bị tâm thần, với điều kiện là bác sĩ điều trị cho cháu cung cấp đầy đủ bằng về bệnh tình nghiêm trọng của cháu [về điểm này công tố vieviện cũng sẽ chỉ định một bác sĩ tâm thần của họ để khám nghiệm và đưa ra lời bình phẩm về tình trạng tâm thần của bị cáo], thì trong một vài trường hợp đặc biệt, tòa có thể đưa ra quyết định để cháu được tiếp tục chữa trị tại các dưỡng trí viện.
Trong những trường hợp này phạm nhân, [và người nhà có nhiệm vụ phải giúp phạm nhân], thực hiện tất cả các điều kiện mà tòa đã đưa ra, để đảm bảo rằng phạm nhân sẽ không tái phạm và được chữa trị đúng mức để bệnh tình chóng thuyên giảm.
Nếu bà còn thắc mắc xin điện thoại cho chúng tôi để được giải đáp tường tận hơn.