Tạp ghi: Bà Tư Lệnh – Huy Phương
Chiều thứ hai tuần rồi, trên đường lái xe đến phi trường Houston, Texas để lên máy bay trở lại Los Angeles, chiếc xe của người bạn đưa chúng tôi thình lình bị nổ bánh trên xa lộ. Phải nói đây là bối rối và lo lắng, vì giờ máy bay cất cánh đã gần kề mà việc thay bánh xe trên xa lộ là một chuyện rất nguy hiểm. Bạn tôi đành gọi về nhà nhờ các con lên tiếp tay lo cho cái xe cũng như đưa chúng tôi đến phi trường, nhưng tôi nghĩ là thời gian đã quá trễ, thế nào đêm nay chúng tôi cũng phải nằm lại phi trường để chờ chuyến bay kế tiếp về nhà. Thế rồi một chiếc xe Sequoia tấp vào lề, sau chiếc xe của chúng tôi. Trên xe bước xuống một thanh niên Nam Mỹ, anh muốn giúp chủ nhân chiếc xe bể bánh thay bánh xe và vợ anh, trên xe còn bốn đứa con nhỏ, đưa chúng tôi đến phi trường cho kịp giờ phi cơ cất cánh.
Thật là một vị cứu tinh đến với chúng tôi đúng lúc, nhưng thật là ngại ngùng, vì nếu một chiếc xe tow hay xe taxi lại là khác, ở đây lại là một người qua đường sẵn lòng giúp đỡ mà không đặt một điều kiện thù lao nào. Người thanh niên nói với chúng tôi đem hành lý sang xe, để vợ anh sẽ đưa chúng tôi lên phi trường cho kịp giờ, còn anh sẽ ở lại với bạn tôi. Trong khi chúng tôi đang ngần ngại, anh ta nói: "Tôi muốn giúp ông bà, tôi là người Thiên Chúa giáo".
Lúc đến phi trường, chúng tôi cố dúi vào tay người đàn bà tốt bụng một số tiền trả ơn, nhưng nhất định bà ta không nhận. Tôi thoáng có ý nghĩ là để tiền trên nệm xe, nhưng nghĩ đó là một điều bất nhẫn, sẽ làm cho người ra ơn phẫn nộ, và họ sẽ không có được một buổi chiều thư thái trong lòng sau khi đã giúp đỡ được một việc hữu ích cho người khác. Chúng tôi là những hành khách vào phi cơ cuối cùng, yên tâm trở lại nhà đúng chuyến bay nhưng đầu óc vẫn nghĩ đến hai vợ chồng tốt bụng mà tôi đã may mắn gặp giữ đường rất đúng lúc. Cũng tối hôm đó, bạn tôi ở Houston điện thoại cho biết người thanh niên sau khi thay bánh xe cho bạn tôi trên xa lộ, đã không nhận một đồng tiền công nào, mà chỉ yêu cầu để cho anh lái xe vào một tiệm Mac Donnal gần đó để gọi vợ anh ta đến đón về.
Lắm lúc chúng ta cầu nguyện Quan Thế Âm nhưng Đức Mẹ lại cho một người đến giúp và nước Mỹ vẫn còn ấm áp tình người biết bao nhiêu.
Có một câu chuyện trả ơn như thế này: "Một buổi chiều nọ, trên đường phố một thanh niên có lòng tốt đã giúp một thiếu phụ sang trọng qua đường chữa cho chiếc xe hơi tắt máy của bà. Xong công việc, mặc dầu bà năn nỉ trao cho thanh niên một số tiền trả công, nhưng nhất định người này không nhận. Anh chỉ nói tóm tắt: "Giúp bà là bổn phận của tôi. Nếu được, có dịp bà giúp đỡ cho người khác là quý rồi."