Hôm nay,  

Tâm Tình Thầy Trò: Hái Cam

13/04/201400:00:00(Xem: 1740)
Hôm nay xe của tôi bị hư, tôi đi xe bus. Từ trạm xe bus tôi phải đi bộ một khoảng đường mới tới trường.

Khí hậu mát mẻ, trong lành, tôi đi thư thả, không cảm thấy mệt nhọc và đây cũng là thời gian tôi tập thể dục. Đất vùng này thật tốt, nhà nào cũng cây cối xum xuê, nhất là những cành cam chìa ra ngoài hàng rào trĩu trái vàng rực, thật đẹp mắt.

Gần đến trường, tôi gặp 4 em đang công kênh nhau, đu vào bờ tường với những trái cam trên cao. Tôi vội đến bảo các em ngừng hái. Tuy không học với tôi, nhưng các em cũng nghe lời tôi, buông cành cam và leo xuống.

blank
Trái cam.

Tôi biết các em không bẻ cam để ăn mà thấy đẹp chỉ bẻ chơi. Các em ngây thơ, coi những quả cam trên cây như những viên sỏi trên đường. Các em bẻ những trái cam trong vườn người như các em đá những viên sỏi đẹp dưới chân. Các em không nghĩ đây là hành động không tốt, cũng không nghĩ đến nguy hiểm nếu té. Các em vẫn hồn nhiên cười nói với tôi: Đâu có té, chúng em vịn chắc mà. Chủ nhà cũng không có la. Những trái này rụng đầy dưới đất nè cô chúng em không lượm cam dưới đất vì nó dơ rồi, không còn đẹp nữa.


Tôi không nỡ la các em, nhưng nghiêm mặt giải thích: Các em đã lấy những thứ không phải của mình, đã vậy còn không để ý đến những nguy hiểm đang chờ các em. Tôi yêu cầu các em về trường ngay và hết giờ học sẽ đến xin lỗi chủ nhà. Thấy tôi giận, các em ríu ríu dạ và vội về trường.

Tôi suy nghĩ sẽ phải nói những gì để các em có thể phân biệt đúng sai trong những trường hợp này! Ngày xưa khi còn bé, cô giáo tôi đã kể chuyện: Một chú bé khát nước đã hái một quả cam chín trên cây cam được trồng trên lề đường. Hái trái cam xong, chú bé lấy giấy ghi số điện thoại nhà mình, cột vào cành cam rồi mới lột trái cam ăn. Chú ăn trái cam thật ngon lành, thoải mái vì chú biết ba, mẹ chú sẽ trả tiền trái cam này cho nhà nước. Phải rồi, chút nữa vào lớp, tôi sẽ kể chuyện chú bé này và phân tích đúng, sai cho học sinh tôi nghe.

Trúc Xanh - Giải Khuyến Học

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị Bảo Ngọc thân mến, Ở trường, từ lớp một lên tới lớp 5, em có hai người bạn rất thân. Chúng em cùng học, cùng lên lớp và chơi với nhau thật lâu ngày. Wendy là người da trắng, còn Meralyn là người da đen.
Lần đầu tiên em biết một loại chim rất đẹp, tên nó là chim công.
Năm nay, tôi không dạy lớp cũ mà cũng được lên lớp theo các em. Có nghĩa là lớp mới mà học sinh của tôi vẫn là các em cũ.
Tóm tắt: Ngày xưa trong gia đình nọ có bảy chị em. Sáu cô chị lớn thì sắc sảo, khôn lanh, chỉ có cô Út hiền lành, thật thà, thường bị bỏ quên nên cô có tên là Lãng Quên.
Thiếu nhi Việt Nam đi học...!
Chào bà chẻ Útt! Mùa xuân đã tới Sydney của con rồi. Ban ngày nắng rực rỡ nhưng về đêm hãy còn hơi lạnh một chút.
Các bạn thân mến, Tết Trung Thu không chỉ dành cho thiếu nhi chúng mình thôi đâu các bạn, mà là của tất cả mọi tầng lớp thiếu nhi và cả người lớn!
Vừa Tết Trung Thu xong, cô giáo ra bài là kể lại ngày Tết Nhi Đồng của em. Thưa cô, đây là bài của em.
Tóm tắt: Ngày xưa có một nhà nọ sanh bảy người con gái. Sáu cô chị lớn xinh đẹp, khôn ngoan, còn cô Út hiền lành, thường bị bỏ quên nên mọi người gọi cô là Lãng Quên
Các bạn thân mến, Trung Thu năm nay vui quá phải không các bạn. Mỗi tháng đều có một ngày Rằm, trăng tròn vo nhưng tại sao người xưa lại chọn ngày Rằm tháng 8 mới là Tết Trung Thu?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.