Hôm nay,  

Truyện Cổ Tích Con Cá Vàng và Nàng Lãng Quên

21/09/201900:00:00(Xem: 1443)

9.22.19TN. Truyen Co Tich
Tóm tắt: Ngày xưa có một nhà nọ sanh bảy người con gái. Sáu cô chị lớn xinh đẹp, khôn ngoan, còn cô Út hiền lành, thường bị bỏ quên nên mọi người gọi cô là Lãng Quên. Khi bố mẹ mất, các chị lấy chồng giàu, chẳng ai ngó ngàng đến cô, nên cô nghèo khổ làm thuê để ăn và không có chốn ở. Một ngày nọ, khi tới làm công cho các chị còn bị xua đuổi mắng chửi, cô đi lang thang và gặp một người câu cá, cô xin được một con cá nhỏ về nuôi. Cá lớn cô thả trong hồ và hằng ngày, kiếm được gì thì cô chia cho cá. Sáu cô chị biết được bảo cô đưa cá cho họ, nói nặng rồi nói ngọt, cô Út vẫn không chịu nghe lời...

Kỳ 5 (tiếp theo)

Các cô chị lần này nhận thấy rằng không thể bắt nạt Lãng Quên như xưa nữa. Chúng gào càng to hơn:

“ Mày dám cãi lại lời chúng tao. Chúng tao là chị của mày cơ mà!”

“ Đồ bướng bỉnh. Hãy chờ đấy.”

“Mày tưởng chúng tao thua mày à? Mày hãy mở mắt ra mà chờ nhé.”

Nói rồi sáu cô chị trở về nhà bảo các ông chồng đi câu con cá vàng. Thật kỳ lạ, cá vàng không hề nổi lên. Nó chỉ nỗi lên khi nghe Lãng Quên hát bài quen thuộc. Đó là điều các cô chị độc ác chưa hề hay biết. Chúng cố gắng tìm đủ cách, thả thức ăn, rình chờ nhưng tuyệt nhiên cá vàng không ngoi lên.

Các cô bàn nhau phải rình xem làm cách nào mà khi Lãng Quên tới thì cá vàng xuất hiện. Một buổi tối, một cô chị nấp vào một bụi rậm gần hồ để xem cách nào Lãng Quên gọi được Cá Vàng. Cô chị chờ không lâu thì Lãng Quên đến. Cô cẩn thận nhìn quanh, thấy không có ai, bèn hát bài gọi cá.

Cô chị căng tai ra mà nghe từng lời, cô nhắc đi nhắc lại cho tới khi thuộc làu. Rồi chờ cho Lãng Quên đi xa, cô chị mới rời chỗ núp  vừa lẩm nhẩm đọc cho thuộc bài hát cho tới khi về đến nhà. Sáu chị em truyền nhau cùng học cho thuộc kẻo sợ quên và trong lòng cô nào cô nay rất hả dạ.

“ Chúng ta phải ra tay ngay mới được.”

“Phải, để lâu mình có thể quên lời bài hát.”

“Và biết được nó sẽ thay đổi lời là tụi mình bó tay.”

“ Chúng ta phải học cách bắt chước giọng con Út cho thật giống nữa đấy nhé”.

“Đúng rồi. Chỉ có giọng chị cả là giống nó nhất thôi. Nhưng chị cũng phải tập lại cho nhẹ hơn, mềm hơn một chút.”

Vậy là ngay sáng hôm sau, chờ lúc Lãng Quên đi vào làng kiếm việc làm, các cô chị cùng vào rừng, đến bên bờ hồ. Chúng đã thủ sẵn một con dao nhọn thật bén và hy vọng bắt chước giống giọng Lãng Quên. Để được vậy cô chị cả nhấp một ngụm mật ngọt rồi bắt đầu lên giọng

Cá Vàng! Cá Vàng là Cá Vàng ơi!

Rẽ sóng rẽ khơi lên với tôi

Chia sẻ những gì tôi kiếm được

Hãy nhanh lên Cá Vàng đáng yêu...”

(còn nữa)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chị Bảo Ngọc thân mến, Ở trường, từ lớp một lên tới lớp 5, em có hai người bạn rất thân. Chúng em cùng học, cùng lên lớp và chơi với nhau thật lâu ngày. Wendy là người da trắng, còn Meralyn là người da đen.
Lần đầu tiên em biết một loại chim rất đẹp, tên nó là chim công.
Năm nay, tôi không dạy lớp cũ mà cũng được lên lớp theo các em. Có nghĩa là lớp mới mà học sinh của tôi vẫn là các em cũ.
Tóm tắt: Ngày xưa trong gia đình nọ có bảy chị em. Sáu cô chị lớn thì sắc sảo, khôn lanh, chỉ có cô Út hiền lành, thật thà, thường bị bỏ quên nên cô có tên là Lãng Quên.
Thiếu nhi Việt Nam đi học...!
Chào bà chẻ Útt! Mùa xuân đã tới Sydney của con rồi. Ban ngày nắng rực rỡ nhưng về đêm hãy còn hơi lạnh một chút.
Các bạn thân mến, Tết Trung Thu không chỉ dành cho thiếu nhi chúng mình thôi đâu các bạn, mà là của tất cả mọi tầng lớp thiếu nhi và cả người lớn!
Vừa Tết Trung Thu xong, cô giáo ra bài là kể lại ngày Tết Nhi Đồng của em. Thưa cô, đây là bài của em.
Các bạn thân mến, Trung Thu năm nay vui quá phải không các bạn. Mỗi tháng đều có một ngày Rằm, trăng tròn vo nhưng tại sao người xưa lại chọn ngày Rằm tháng 8 mới là Tết Trung Thu?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.