Hôm nay,  

Những Bông Hồng Đen Trong Năm 2019

03/01/202000:00:00(Xem: 6398)
Miss Universe 2019
Zozibini Tunzi Miss Universe 2019


Lần đầu tiên kể từ các cuộc thi sắc đẹp tại Mỹ ra đời, vương miện cả bốn cuộc thi Miss America, Miss USA, Miss Teen USA và Miss Universe đều do những "bông hồng đen" - những người đẹp gốc Phi Châu nắm giữ. Có thể có những nhìn nhận và kết luận mang định kiến sắc tộc khác nhau về điều này nhưng những gì xảy ra, có thể là ngẫu nhiên tại các cuộc thi năm nay cho thấy một xu hướng xã hội khác hơn khi nhìn nhận và đánh giá về cái đẹp.

Những cuộc thi hoa hậu ngày nay đã khác biệt đi nhiều so với vài thập niên trước, khi mà cái đẹp mà xã hội tôn vinh đã khác đi rất nhiều với những suy nghĩ thông thường rằng, các cuộc thi hoa hậu là để chọn "người đẹp", hoàn toàn dựa vào sắc diện, hình thể, dáng vẻ bề ngoài. Tôn chỉ cùng cách thức đánh giá trong những cuộc thi từ Miss America, Miss USA, Miss Teen USA cho đến Miss Universe đã thay đổi khi bên cạnh một thân hình đẹp, khuôn mặt thanh tú, các thí sinh cần chứng tỏ tài năng, suy nghĩ, ứng xử, cùng các hoạt động xã hội đã tham gia để trở thành một "người đẹp" tân thời.

Năm 2020 tới, cuộc thi Miss America sẽ kỷ niệm tròn 100 năm thành lập. Khác với cuộc thi Miss USA, đây là cuộc thi chú trọng khá nhiều đến tài năng và thí sinh đạt vương miện sẽ nhận được học bổng đại học toàn phần để có thể theo học tại bất cứ đại học nào mình muốn theo học. Từ những cuộc thi áo tắm, phô diễn hình thể những năm 20 thế kỷ trước, từ năm 2019 Miss America sẽ loại bỏ phần thi áo tắm và không thí sinh tùy chọn lựa những trang phục dạ hội riêng biệt, sáng tạo và thể hiện tính cách của mình hơn là những bộ váy dạ hội tha thướt, rườm rà. Xu hướng bỏ đi phần trình diễn áo tắm này đã xuất hiện tại khá nhiều cuộc thi hoa hậu, đặc biệt những cuộc thi cổ vũ cho kỹ năng lãnh đạo và đóng góp cho xã hội.

Đi theo cùng các phong trào bình quyền xã hội, cho đến tận thập niên 70 của thế kỷ trước mới có những thí sinh da màu gốc Phi Châu tham dự các cuộc thi và không thắng giải cho đến những năm của thập niên 80 cho Miss America hay 90 cho Miss USA. Đến hôm nay thì vô số những người đẹp đạt vương miện tiểu bang để tham dự các cuộc thi quốc gia hay thế giới này là những người da màu, từ gốc Á Châu đến Phi Châu. Và như nói trên, bốn hoa hậu đang giữ vương miện của bốn cuộc thi lớn hiện nay đều do những bóng hồng đen nắm giữ. Nhìn sơ về họ để biết chân dung các hoa hậu hiện nay là như thế nào?

Hoa hậu cuộc thi Miss America là Nia Franklin, 26 tuổi của New York. Là một nhà soạn nhạc và ca sĩ nhạc opera đã tốt nghiệp Cao Học về âm nhạc, Nia từng là thành viên năng động của các tổ chức âm nhạc từ thời sinh viên, mời những nhạc sĩ nổi tiếng đến trình diễn cho đại học và cộng đồng, cũng như mang âm nhạc đến học đường, tạo điều kiện cho các em học sinh được tham gia vào các hoạt động âm nhạc. Từ khi trở thành Miss America, Nia đã dùng danh hiệu này cho các hoạt cổ súy âm nhạc và nghệ thuật đến học sinh và giới trẻ.


Hoa hậu cuộc thi Miss USA , cũng như hoa hậu đại diện cho Mỹ tại cuộc thi Miss Universe 2019 vừa qua là hoa hậu Cheslie Kryst, 28 tuổi. Tốt nghiệp Cao Học Quản Trị Kinh Doanh (MBA) và tiến sĩ luật khoa, Cheslie là một luật sư hành nghề cho một hãng luật tại North Carolina trước khi trở thành hoa hậu tiểu bang này. Cheslie thường giúp đỡ, cố vấn pháp luật miễn phí cho những người bị đối xử bất công. Cô còn là một nhà thiết kế thời trang, có trang blog riêng về thời trang và tham gia các tổ chức thiện nguyện giúp tìm việc cho phụ nữ, cố vấn cho họ cách ăn mặc nơi công sở, khi đi phỏng vấn... Sau cuộc thi, cô còn tham gia dẫn chương trình truyền hình cho sô Extra khá nổi tiếng tại Mỹ và thế giới.

Hoa hậu thiếu niên cuộc thi Miss Teen USA là Kaliegh Garris, 18 tuổi. Theo học chương trình đôi bậc trung học và kịch nghệ, Kaliegh là một người mẫu, một vũ công từng thắng giải thưởng. Kaliegh còn là sáng lập viên một tổ chức chuyên giúp đỡ cho người tàn tật là We are People 1st, từng được tiểu bang Connecticut khen thưởng. Là thí sinh đầu tiên trong lịch sử cuộc thi này tham dự với bộ tóc quăn tự nhiên không trang điểm của mình, Kaliegh đã tạo được một ấn tượng mạnh với ban giám khảo về câu trả lời của mình để đạt vương miện hoa hậu.

Với cuộc thi Miss Universe, tức hoa hậu Hoàn Vũ được tổ chức tại Atlanta trong tháng 12, hoa hậu Nam Phi Zozibini Tunzi, 26 tuổi đã qua mặt gần 100 hoa hậu từ khắp thế giới về tranh tài để giành được vương miện năm nay. Zozibini tốt nghiệp đại học về Quan Hệ Đại Chúng và từng làm việc cho Bộ Quan Hệ Đại Chúng của chính phủ, cũng như là một người mẫu tại London. Cạnh tranh trong từng mỗi vòng chọn lựa thí sinh, Zozibini tự tin và thuyết phục trên sân khấu khi trình bày về vấn đề biến đổi khí hậu, nữ quyền. Ở câu hỏi phân xử cuối cùng dành chung cho ba thí sinh còn lại, Zozibini cho rằng, "Điều quan trọng nhất để dạy cho các em gái là kỹ năng lãnh đạo". Cô bảo cô sẽ dùng thời gian nắm giữ vương miện trong năm tới để truyền niềm cảm hứng, sự tự tin đến các em gái rằng, bất kể màu da hay vị thế xã hội thế nào, các em cũng có thể đạt đến giấc mơ của mình.

Có thể vẫn còn không đồng thuận về cách chọn lựa hoa hậu, đánh giá hay nhìn nhận về sắc đẹp, của những suy nghĩ còn nằm lại đâu đó ở thế kỷ trước. Còn trên thực tế, những khuôn mặt hoa hậu gốc Mỹ Châu Phi đã cho thấy một xu hướng đánh giá và nhìn nhận về cái đẹp đã thay đổi.

Tất nhiên những cuộc thi hoa hậu vẫn là nơi hội tụ của những người đẹp. Họ không đến hay đại diện tiểu bang, quốc gia mình một cách ngẫu nhiên. Nhưng bên cạnh cái đẹp khỏe mạnh, rắn chắc với những nụ cười duyên dáng, họ còn đại diện xứng đáng với nhiều phẩm cách khác hơn. Thật không có gì thất vọng hơn khi xem một cô gái đẹp vụng về, thiếu tự tin trả lời những câu hỏi với sự ngây ngô, vụng nghĩ và thiếu kiến thức trên sân khấu. Mà hơn hết, các hoa hậu đã chứng tỏ rằng họ là ai, đã đóng góp những gì và mục tiêu của họ ra sao để có thể lan truyền niềm hứng khởi đến các em gái, những phụ nữ ở bất cứ sắc tộc, màu da nào.

Tục ngữ Việt từng dạy rằng, "Cái nết đánh chết cái đẹp" và người Mỹ bảo rằng, "Handsome is as handsome does", tức cái đẹp là cái đẹp của việc làm, hành động. Nên cái đẹp hiện nay là bên cạnh sự thu hút bề ngoài còn là những đóng góp tích cực, những giá trị tinh thần và tâm hồn mà xã hội cần cổ súy. Đó là lý do các hoa hậu da màu, rất ngẫu nhiên đã cùng đăng quang trong năm nay. Và liệu điều này có phần nào giúp chúng ta điều chỉnh lại cái nhìn và suy nghĩ của mình về cái đẹp?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mùa Quốc Hận 30 Tháng Tư năm 2020, nhạc sĩ Trần Chí Phúc phổ biến một ca khúc mới thương nhớ Sài Gòn- Thủ đô Việt Nam Cộng Hòa- thành phố yêu dấu của Miền Nam Tự Do đã thất thủ vào tay quân Cộng Sản Miền Bắc và mất tên từ đó. Dù 45 năm trôi qua, nhiều thứ phôi pha nhưng tình yêu Sài Gòn của tác giả vẫn nồng nàn, vẫn mơ một ngày thành phố sẽ lấy lại tên yêu Sài Gòn.
Mùa 30 Tháng Tư năm 2020, kỷ niệm 45 năm thủ đô Sài Gòn thất thủ, nước Việt Nam Cộng Hòa lọt vào tay Cộng Sản năm 1975; Đài truyền hình SBTN phát hành cuốn DVD mang tên Những Người Lính Bị Bỏ Rơi – The Forsaken Soldiers. Cuốn băng hình gồm những thước phim tài liệu lịch sử chiến tranhViệt Nam từ năm 1945 cho đến sau này, đặc biệt ghi lại những hình ảnh mến yêu và hào hùng của người lính Việt Nam Cộng Hòa. Những người chiến sĩ này đã chiến đấu anh dũng để bảo vệ Miền Nam Việt Nam tự do; nhưng đã bị quốc gia đồng minh là Hoa Kỳ bỏ rơi để bị thua trận - theo cách nhìn và tựa đề cuốn băng của nhà sản xuất SBTN.
Nước Mỹ đang trong cơn hoạn nạn. Chúng ta đang trong cơn hoạn nạn. Các nhân viên y tế ở tuyến đầu ngày càng nhiều người ngã bệnh, phần lớn vì họ đang thiếu trầm trọng dụng cụ bảo vệ y tế tại các bệnh viện. Để cám ơn và bảo vệ những anh hùng tuyến đầu, hệ thống truyền hình SBTN, Bên Em Đang Có Ta Foundation và tổ chức Rise sẽ tổ chức chiến dịch quyên góp “Sing For Our Heroes”. Với sự tham gia của những ngôi sao âm nhạc hải ngoại, chiến dịch sẽ quyên góp để cung cấp các dụng cụ y tế cho những bệnh viện và trung tâm y tế tại các tâm dịch đang có nhu cầu cấp bách như New York, New Jersey, Louisiana, California, v.v...
Lần đầu tiên trong lịch sử, chứng kiến nhân loại bị nạn dịch cúm Corona lây lan khắp thế giới. Nhiều nước trong đó có Hoa Kỳ thì người dân phải ở trong nhà, tránh tụ họp, ra đường phải đứng cách xa 2 mét, đeo khẩu trang…
Tưởng niệm Quốc Hận 30 tháng Tư năm nay có lẽ còn sầu thảm hơn 45 lần đã qua. Không khí của đại dịch Vũ Hán bao phủ một mầu tang trên toàn thế giới, con số tử vong mỗi lúc một cao. Tuần qua, tổng thống Hoa Kỳ đã chính thức ban hành lệnh “cách ly” cho tất cả công dân trên toàn nước Mỹ cho đến hết ngày 30 tháng Tư, 2020. Và hình như nhiều quốc gia khác trên thế giới cũng đang lần lượt áp dụng biện pháp này, khiến cho năm nay dù có muốn, chúng ta cũng không thể tổ chức tụ họp đông đảo để làm lễ tưởng niệm ngày quốc hận như những năm trước đây. Buồn hơn nữa là sẽ không có bất cứ một trung tâm ca nhạc nào thực hiện các bộ Video, CD hay DVD để tưởng niệm những tháng năm viễn xứ như ngày trước, vì hiện trạng sang băng, đĩa lậu và internet đã giết chết thị trường văn hóa nghệ thuật này.
Từ những năm sáu mươi của thế kỷ trước, khi Sài Gòn còn là thủ đô Việt Nam Cộng Hoà, tôi có duyên may, được làm việc bên chị Thái Thanh. Hằng tuần, liên tục nhiều năm, hai chị em cùng chủ trương một chương trình phát thanh, kết hợp bài hát với bài viết để nói lên tình tự quê hương.
Sự ra đi của nữ ca sĩ Thái Thanh mới đây đã để lại bao nhiêu thương tiếc trong giới yêu âm nhạc cả trong nước Việt Nam lẫn ở hải ngoại. Càng đáng tiếc hơn khi tang lễ của cô diễn ra trong thời điểm Cali có lệnh cấm tụ tập để ngăn ngừa sự lây lan dịch cúm COVID-19
Tôi sẽ không nói gì về tiếng hát thiên phú vượt thời gian của nữ danh ca Thái Thanh vì đã có nhiều người ngợi khen từ khi chị nổi tiếng cho tới ngày chị qua đời. Trong bài viết giản dị và chân thành này, tôi không mang nỗi buồn vào đây, không kéo cái ảm đạm vô đây; tôi cũng không phải thắp thêm nén tâm hương tiễn nữ ca sĩ Thái Thanh về bên kia thế giới, vì tôi đã thành kính phân ưu cùng gia đình chị ở những email, facebook của bạn bè đưa tin về sự qua đời của một danh ca. Ở đây, tôi chỉ kể lại chút kỷ niệm với chị, chỉ vậy thôi.
Tôi muốn được gọi Thái Thanh là một nghệ sĩ hơn là ca sĩ bởi tiếng hát của bà đã vượt lên trên sự thưởng thức âm nhạc bình thường của người nghe vì khi nghe bà hát, trái tim của chúng ta đã rối nhịp đập và trí óc của chúng ta đã thay đổi mọi suy tư và hình ảnh.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.