Mẹ giờ...

07/05/202220:25:00(Xem: 1983)
mẹ 1
Tranh Mai Trung Thứ.



(
Kính dâng hương linh Mẹ)

 

Mẹ giờ…

 

Mẹ giờ ở phía mây bay

Có khi tịnh độ phương Tây niết bàn

 

Có khi hồn phách miên man

Lối về quê với hàng hàng sương giăng

 

Hay là vất vưởng nhọc nhằn

Như ngày xưa mẹ kiếm ăn tảo tần?

 

Hay là chánh quả nghĩa nhân

Đầu thai lá ngọc cành vàng trần gian

 

Hôm nay nhớ mẹ dâng nhang

Khói thơm thơm khắp mấy gian nhà mình

 

Mẹ từ vào cuộc tử sinh

Sông Hương một mái tóc tình ngẩn ngơ

 

Theo chồng chân bước bơ vơ

Một đời mưa nắng, chẳng nhờ chồng con

 

Mẹ ngày vắt kiệt lòng son

Bên con mẹ gánh lõm mòn bờ vai.

 

Mẹ đi nhắm mắt, xuôi tay

Hồn nương bóng Phật, hình hài gửi quê

 

Quê xa, xa mãi chưa về

Còn đây nấm đất nằm kề bên cha.

 

Mẹ giờ xa thật là xa

Còn con với cõi ta bà mồ côi…

 

– Trn Hoàng Vy

 

*

 

Mẹ ơi!

 

Đọt lục bình non luộc với kèo nèo

Chả cá kho cong vạt lửa bếp rơm

Những bữa cơm nghèo

Năm xưa còn mẹ...

Mẹ ơi!

 

Tà áo nâu khô, buổi trưa nắng lửa

Mẹ về chung chiêng, cơn mưa một nửa

Trái thị thơm rơi ra

Chiếc nón lá giữ lại sợi tóc xưa, hồi trẻ

Mẹ ơi!

 

Bàn thờ ngoại hoa điệp thơm ngái

Ly nước giếng trắng trong mãi

Nải chuối vàng ươm màu mật ong

Có đôi mắt mẹ thuở còn con gái?

 

Mẹ theo chồng mười mấy mùa sinh nở

Những lần đi biển... mồ côi

Dòng sữa vắt ra cạn dòng máu đỏ

Mẹ ơi!

 

Chiếc chõng tre nhà mình

Vạt thâm đen: “Bên ướt mẹ nằm

Bên ráo con lăn”

Ầu ơ, mùa giá lạnh...

 

Những cánh sẻ nâu, từ mái nhà tranh, bay ra

Bay mãi...

Mẹ chống gậy, chiều chiều

Ra ngõ ngóng phương xa.

 

Mùa Vu lan, chỗ mẹ ngồi một đóa hoa muống trắng

Chỗ mẹ nằm, một chén cơm trắng

Và nhang khói bay

Bên di ảnh mẹ buồn!

 

Mẹ ơi!

Ao thả kèo nèo nhiều con cá lội

Lục bình giờ hoa tím ngắt

Các con trở về. Mẹ đi chợ xa

Rất xa...

 

 – Trn Hoàng Vy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn
Anh ở đâu ra vậy anh yêu / Hình như chúng ta từng gặp nhau
Biêng biếc làm sao chàng mây / vừa nhặt được màu xanh của ký ức
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu, sinh ngày 8 tháng 5 năm 1888 (tức ngày 29 tháng 4 năm Mậu Tý), tại làng Khê Thượng, huyện Bất Bạt, tỉnh Sơn Tây, nơi có núi Tản sông Đà. Thân sinh ông là Nguyễn Danh Kế, đỗ Cử nhân, từng giữ chức Ngự sử trong kinh. Mẹ là Lưu Thị Hiền, cũng có sách ghi là đào Nghiêm, vốn là một đào hát, nổi tiếng tài sắc, giỏi văn thơ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.