Cà Phê Và Máu

20/02/202115:18:00(Xem: 2690)

20210216_131135 (2)
Minh hoạ Ann Phong

 

Hầu hết những ai thức dậy sớm

cần ly cà phê.

Buổi sáng

không ai uống nước mắm

dù rất ngon,

rất đặc thù Việt Nam.

Sở thích và tình quê thường mâu thuẫn.

 

Không có ly cà phê,

có thể buồn lòng, có thể buồn ngủ.

Không chăm sóc quê hương,

sẽ buồn cười,

như con cái ở nhà cha mẹ

tưởng lầm ở trọ miễn phí.

 

Có thể chúng ta ghiền cà phê,

không ghiền quê hương.

Cả hai đều đắng.

Một bên có thể pha đường.

Một bên cần pha máu.

Đứt tay đã đau.

Huống gì bứt ruột xé gan.

 

Những ai thức dậy sớm

vì đêm qua tình quê thao thức,

cần đổ máu hay cần ly cà phê?

 

Những ai thức dậy sớm

vì tiếng kêu dân tộc,

không phải khách trọ,

không miễn phí.

Hãy chăm sóc nơi đang ở.

Không ai có thể chết

vì nhỏ vài giọt máu.

 

Sở thích là nhận vào.

Quê hương là trao ra,

Một người chỉ có thể hoàn tất,

khi quê hương chính là sở thích.

Ngu Yên

 

Mời Đọc Tập Thơ:

Mê Sảng. (Thơ Tuyển về Quê Hương)

https://www.academia.edu/44720256/M%C3%AA_S%E1%BA%A3ng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Dấu thời gian để lại trên con đường nó đi qua là tàn phai, là những đổi thay tác động vào tâm thái vui buồn của ta, tạo nên hoài niệm, và ước mơ. Vậy cái lúc đang thở, bạn có biết thời gian đang có mặt không, và có nhìn kỹ người bạn đồng hành ấy không. Phải chăng lúc dừng lại đó là ta đang thức cùng hiện tại? Trong Kinh Người Biết Sống Một Mình, Đức Phật dạy: Đừng tìm về quá khứ/ Đừng tưởng tới tương lai/ Quá khứ đã không còn/ Tương lai thì chưa tới/ Hãy quán chiếu sự sống/ Trong giờ phút hiện tại/ Kẻ thức giả an trú/ Vững chãi và thảnh thơi.
nếu có sấm về thế kỷ này | nếu biết chủ nghĩa sẽ chết | nếu biết chính nghĩa không còn ai tha thiết | có bao nhiêu người nằm xuống | có bao nhiêu người trôi trên biển
Hôm qua / ở đây là ngày đầu mùa xuân / tờ lịch rơi xuống một nụ đào / Tháng Ba sắp hết / Tháng Tư như lệ sắp trào...
Thơ của hai nhà thơ: Trần Mộng Tú & Vĩnh Ngộ...
Để có một Paris, biết bao lần Thượng Đế phải suy nghĩ? Để có một sông Seine, biết bao lần Thượng Đế phải sửa đổi số phần?
ý hẳn trời là mây sao | nơi tồn đọng của điệu chào mân côi | về tôi về giữa núi đồi | về tôi chút nắng và môi thầm thì
Thơ của hai thi sĩ: Trần Yên Hòa & Quảng Tánh Trần Cầm...
Thơ của hai thi sĩ: Thy An & Lê Minh Hiền
Thơ của các nhà thơ Nguyễn Quốc Thái, Nguyễn Thị Khánh Minh, Lưu Diệu Vân, Trần Hạ Vi, Trần Hoàng Vy.
Thơ của Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.