Tôi Già Rồi

25/10/202011:56:00(Xem: 3212)
IMG_4725
Minh họa Đinh Trường Chinh

 

 


Đọc sách.

Thấy những anh hùng đặt tình đất nước trên tình yêu.

Tôi không làm được.

Nhiều đêm ngủ mơ thấy mình nhỏ như con sâu.

Không dám nói với ai.

Chỉ nói vào thơ vì thơ không biết khi dể.

Có phải vì yêu em tôi trở nên hèn nhát?

Hoặc vốn đã hèn từ lúc sinh ra?

Tôi không nhận cả hai,

nhưng cả hai xỉ vả dày vò tâm trí người giả dối.

Hôm truyền hình phỏng vấn,

hỏi tôi có về cầm súng cứu quê hương?

Tôi ơi, định tiếp tục giả hình nữa hay sao?,

Trả lời:

-       Tôi già rồi. Chạy không nổi. 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tôi phải trở lại những ý tưởng lần thứ hai / khi mưa mặc áo choàng xám đi quanh lâu đài
Rừng ngưng thở / thức / chíu chít tiếng chim
Lửa ! Lửa ! Lửa ! / khắp nơi, biết chạy về đâu
Núi chiều nay đã quay về chờ đợi. Còn gì đâu những hò hẹn trong đời.
Làm sao quên / mỗi chiều / Venice lóng lánh tà dương
Chiều ấy rất nhiều gió Đàn chim nhớ phố bay về(1)
Lời tòa soạn: Cho đến năm 2019, nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh đã có 12 tập thơ xuất bản, Ngôn Ngữ Xanh là tập gần đây nhất do Văn Học Press xuất bản và phát hành đầu tháng 10/2019 trên Barnes & Noble. Thơ chị cũng xuất hiện thường xuyên trên các trang mạng văn chương, trong và ngoài nước.
Tôi đi qua những cánh đồng lúa chín Đi qua những thành phố Những bờ sông và những ngọn đồi Tôi đi từ Bắc vào Nam
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Trong bài viết này tôi dịch thơ các bài thơ Đoàn Nguyễn Tuấn làm bên cạnh vua Quang Trung. Các bài thơ tả cảnh hùng tráng quân Tây Sơn và ca ngợi tài điều khiển quân vua Quang Trung.