Tưởng nhớ Danh ca Thái Thanh (1934-2020)

18/03/202010:40:00(Xem: 4046)

Chiều về trên sông Giã từ vũ khí
Người đi qua đời tôi Dừng bước giang hồ
Bà mẹ Gio linh Còn chút gì để nhớ
Nghìn trùng xa cách Dạ lai hương

Buồn tàn thu Bên cầu biên giới
Con thuyền không bến Nghe những tàn phai
Ngày đó chúng mình Ngàn thu áo tím
Ngậm ngùi Hoài cảm Một bàn tay

Paris có gì lạ không em
Sao mùa thu không trở lại?
Giọt mưa thu Thuyền viễn xứ Sang ngang
Nhớ người ra đi cho Mùa thu chết
Đưa em tìm động hoa vàng!

Hòn vọng phu thôi Đường chiều lá rụng
Cơn mê chiều Tiếng hát trên sông
Nửa hồn thương đau Kiếp sau Kỷ niệm
Đôi mắt người Sơn Tây Ngày đó chúng mình

Tình chết như mùa đông Em yêu trả lại
Tôi ru em ngủ Tóc mai sợi vắn sợi dài
Người đi qua đời tôi Kỷ vật cho em
Ô mê ly Tìm nhau Cho nhau
Đêm màu hồng Đường xưa lối cũ
Về đây nghe em hát Nụ Tầm xuân

Kiếp nào có yêu nhau Hướng về Hà Nội
Nhớ thành đô Sẽ có một ngày!
tìm Tiếng xưa Tình nghệ sĩ Quê nghèo
Nước non ngàn dặm ra đi Thương về xứ Huế

Anh gửi nắng cho em Bài hương ca vô tận
Mối tình đầu Mơ giấc mộng dài

Em vẫn đợi anh về Đường dài một bóng
Đêm cuối cùng, Dạ khúc Mộng du

Housston TX
Mar.18.2020

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Năm Sửu sắp qua,/ Cứ nghĩ mình già,/ Thôi không đi nữa,/Thời buổi đại dịch, / Ai dám đi xa,/ Hàng không, /hỏa xa, /Cancel đủ kiểu/ Bước lên máy bay,/ Nào là hộ chiếu/ Ngóng đợi hụt hơi/ Lại thêm passport / Chích ngừa Cô Vít/ Đủ liều chẳng thiếu/ Lại thêm test mũi / Móc họng nhớt ra/ Tìm Corona / Âm tính mới được./ Lúc về thử trước / Chỉ một hai ngày /Dương tính bịnh lây / Cách ly ở lại.
nhiều khi tôi mơ màng thấy tôi đeo khẩu trang n95 trong giấc ngủ / đi vòng vèo vẫn thấy mình quanh quất vài tụ điểm trong không gian hẹp / bao lần mơ hồ định vị và với tay ̶ ̶ ̶ / bên kia cổng trời mở toang thông thoáng.
Tết cũng là dịp cho những người con dân Việt tưởng nhớ lại trận vua Quang Trung đại phá quân Thanh năm Kỷ Dậu (1789). Đây là chiến công oanh liệt nhất của vị anh hùng dân tộc, đời đời được nhớ ơn. Tác giả Đinh Quốc An từ Nam đảo Úc gửi đến độc giả Việt Báo bài trường thi sau, miêu tả trận đánh có một không hai trong lịch sử nước nhà. Trân trọng giới thiệu.
những bài thơ buồn / những bài thơ vui / chia nhau trang giấy / chữ nghĩa đong đầy / câu văn ái ngại / đọc lên thấy buồn / đọc lên thấy vui ...
"Có phải cả cuộc đời mình/ là một bữa Điểm Tâm/ Chiếc giường đó/ gỗ trầm hương nào đóng..." Một bài thơ cảm khái về kiếp nhân sinh của nhà thơ Trần Mộng Tú. Mời đọc.
anh sẽ ở bên em khi triệu triệu cây súng giơ lên và điên loạn / nhắm vào trẻ con đang ngủ trong nhà cha mẹ chúng / nhắm vào người hàng xóm không chịu cắt tỉa cây / nhắm vào người lái xe qua mặt
Ngoài hiên sương muối không gian đẫm Giò lan thấp thoáng đã đâm chồi Còn hai tuần nữa là đúng Tết Chẳng biết hoa nở có đúng thời?
đứa ngủ mở mắt sẵn sàng bắt trộm / đứa ngủ há mồm chuẩn bị đớp ruồi / lũ thao thức hả hê ê a không ngưng nghỉ ̶ ̶ ̶
Có ai buồn bã như người đói ăn cơm nguội, khi gần no phát giác cơm thiu. Chán hơn nữa nếu lấy vợ, gần sinh con, mới biết con của người khác. Cảm giác hôm nay như vậy. Không biết ngày mai ra sao?