Hôm nay,  

Thơ cuối năm...

30/12/202208:39:00(Xem: 2091)
abstract composition-victor hugo (1802-1885)
Tranh Victor Hugo (1802-1885).

 

QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

 

trầm mặc cuối năm 

 

đứa vung vít choáng váng

đứa ê a kệch cỡm

còn nhớ ngày nào

khi ráng chiều đổ dài miên man theo dòng mặc khải

người nằm im lơ đãng chờ đợi bí tích sau cùng

 

từng giọt từng giọt mưa long lanh

chậm chạp len lỏi từ khóe mắt ngây dại

chút son phấn chấm phá rồi cũng nhạt nhòa

đâu đây người bấu víu giữ chặt phút giây

nghe trăm năm vỡ vụn

 

trong giấc mơ hữu cơ huyễn hoặc

có ngực trau chuốt có mông nõn nà

ngự trên ngôi cao

mượt mà thơm phức

ngày hừng đông dậy mùi phồn thực

 

và tiếng hát đồng vọng từ đám mây bạc màu

khi tôi xếp lại những con chữ dằng dặc vàng ố  ̶ ̶ ̶ 

cái bóng ngày qua nhẩn nha trên dòng vô thức

góp nhặt ảo giác

giăng mắc mù sương

lẩn trốn trong bức tranh tường đầu ngõ

 

hôm nay tôi với tay chụp bắt cái bóng lung linh

giữa cơn ho khan khàn đục

cuối năm đến không cảnh báo  ̶ ̶ ̶  như con chó mù

còn ai lang thang lặn ngụp trên dòng nước lợ?


*
 

so what? so what?  

 

vớ vẩn chốn thị phi sau đêm nghìn lẻ hai

một ngày dở hơi không động đậy

phỏng vấn cột đèn thắp sáng chợ trời

bên đống rác to đùng chôn sống lẽ phải

vùi lấp cuộn dây định mệnh chưa thắt gút

 

dưới gầm cầu ông lão gặm mẩu bánh mì

đón cơn gió xa lắc tím lịm đậm mùi hơi nước

thảng thốt trong môi trường mất trí tập thể

lặp đi lặp lại hồi ức ngổn ngang tro bụi

đệm thêm đôi ba câu thần chú bất dị bất biến

 

so what? so what? thì sao? thì sao?

tiếng thét gào vang dội liên tục từ vực tối sâu thẳm

ngày chân cứng đá mềm không là hư cấu

ngón tay phong thấp gõ nhịp trên bàn phím

lắng nghe chữ nghĩa khô khốc rơi rớt lăn lóc rối nùi

 

ngậm từng hớp cafe đen đắng miệng từ ly giấy

cuối năm chợt nhớ làm người xa nhà đã rất lâu

muốn đứng ngã ba đường ngoắc tay giang hồ

quá giang một chuyến về quá khứ te tua vụn vỡ

 

đã quá nửa đêm trên góc phố ngập ngụa rác thải

vẫn đứng ngã ba đường

trong âm vọng dửng dưng chán ngắt

so what? so what? thì sao? thì sao?

 

– Quảng Tánh Trần Cầm

 

*

 

THY AN

 

Về đâu

 

ẩn ngữ nổi chìm tâm thức

rừng hoa thơm ngát dạ hương 

núi non phác lên trăm cảnh

xôn xao thơ ngọc dỗ dành

 

xoa tay nheo mắt ngắm tranh

miếu đền lung lay nhân ảnh

tím rừng nát đá vàng phai

mím môi thương mảnh phù đồ

 

dứt bỏ xiêm y cổ độ

hoa trời rụng rơi mấy cánh

dõi áng mây xanh trôi mãi

từ tâm theo gió xa bay

 

thy an

 

*

 

TRỊNH Y THƯ

Mười bài hài cú chiều cuối năm

1.

Chiều cuối năm ngồi chờ

chuyến xe mãi chưa về bến đậu

chú sẻ giương mắt nhìn.

 

2.

Chiều cuối năm xuống phố

rừng người chẳng nghe ai nói năng

chỉ thấy hình với bóng.

 

3.

Chiều cuối năm ra biển

biển âm âm u mặc nỗi niềm

dưới chân đùn ụ cát.

 

4.

Chiều cuối năm lên đồi

nhìn mây tím vờn quanh rừng trảng

lặng thinh âm nhạc xanh.

 

5.

 

Chiều cuối năm phân vân

không biết làm sao cho hết kiếp

vầng trăng non vừa nhô.


6.

 

Chiều cuối năm nhớ mưa

mùi cỏ ướt dồng dềnh sương khói

thủ thỉ vạt đất nâu.

 

7.

Chiều cuối năm ước hẹn

bóng đổ dài tường gạch hanh hao

ríu rít chim về tổ.

 

8.

Chiều cuối năm nói thầm

đóa môi đắng xin làm kỷ niệm

ký ức chợt ùa về.

 

9.

Chiều cuối năm thơ thẩn

hạ đông thời gian đỏ tím vàng

màu quan san chiếc lá.

 

10.

Chiều cuối năm mình tôi

nơi góc đời lãng quên hiu quạnh

ánh tà huy hương lay.

 

– Trịnh Y Thư

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Phát biểu của nhà thơ Trịnh Y Thư nhân dịp mừng thượng thọ, sinh nhật thứ 90 của Nhạc sĩ Lê Văn Khoa, hôm 10 tháng 6 năm 2023 tại Orange County.
Người đàn ông đứng nhìn vào khung cửa kính to rộng của gian hàng đồ chơi trẻ con. Tiệm đóng cửa từ lâu. Có lẽ đã gần nửa khuya. Đêm Chủ nhật, khu buôn bán chẳng còn ai lui tới, lâu lắm mới có người tạt ngang tiệm 7-Eleven mua vội vài món cần thiết rồi tất tả ra xe phóng đi. Bãi đậu xe vắng lặng, hơi sương lù mù khiến không gian như hẹp lại, xập xoạng dưới những vũng sáng yếu ớt trắng nhờ, nhợt nhạt phả xuống từ mấy cột đèn trong bãi đậu xe...
Tôi trở về làng khi xã tôi đã tổ chức làm ăn theo lề lối tập thể. Công việc chính cũng chỉ là ruộng với rẫy. Ngày còn đi học tôi đã từng phụ giúp việc đồng áng cho cha tôi, sau này lại được dồi mài khá chăm trong "trại cải tạo Ngụy quân Ngụy quyền" nên việc ruộng rẫy đối với tôi cũng không xa lạ. Dĩ nhiên, dù muốn dù không, tôi vẫn phải tham gia...
Thơ của hai thi sĩ Trần Yên Hòa & Thy An...
Trưa chủ nhật tuần vừa qua, bữa tiệc mừng sinh nhật thứ 83 của tôi đã được các con cháu xúm nhau tổ chức tại nhà gia đình đứa con thứ hai của tôi. Đếm sơ đầu người thì thấy vắng tới gần một nửa, thế mà cũng trên ba chục nhân mạng, gồm cả con trai con gái, con dâu, con rể, con kết nghĩa lẫn các cháu nội ngoại ríu rít lần lượt đến khoanh tay trình diện và thưa trình với tôi, ông nội, ông ngoại. Đang ăn uống thì nhiều cú phôn liên tiếp gọi về, của những đứa con và cháu đang bận việc bất ngờ hay vì nhà ở xa, những Bắc Cali hay San Diego, không kịp đến...
“FIFA World Cup 2022,” Giải Vô Địch Bóng Đá Thế Giới lần thứ 22 đang diễn ra tại Qatar, vùng đất của thế giới Ả Rập và Hồi Giáo. Những rộn ràng sôi nổi của bạn bè xung quanh, toàn là người hâm mộ môn túc cầu, những trận đấu trực tiếp trên TV Mỹ, và những bảng kết quả từ các trận đấu được các đài truyền hình Mỹ Việt, báo chí khắp nơi loan tải từng ngày, từng giờ, đã đưa Uyên trở về với tuổi thơ, về những kỷ niệm xưa, và về cái thuở người dân miền Nam khắp nơi ham mê môn bóng tròn...
Sau hơn 2 tiếng ngồi trên máy bay tôi phơi phới đi bộ trong dòng người ngược xuôi trong phi trường tìm lối ra. Phi trường Salt Lake City-Utah đã xây lại mới hơn to lớn và đẹp hơn làm tôi càng hào hứng niềm vui nghĩ tới phút giây gặp con cháu và quan trọng nhất là ngày đi dự ra trường của cháu nội Betsy.
Thơ của hai thi sĩ Trần Mộng Tú & Đào Văn Bình
Đây là ngôi làng tiêu biểu của người Amish sinh sống ở vùng này. Làng được dựng lên để giới thiệu với du khách ghé thăm những sinh hoạt hàng ngày và những sản phẩm tiểu công nghệ có tính cách cổ truyền đặc thù của người Amish...
Khi tôi về làm dâu mợ, bà còn khá trẻ, khoảng năm mươi. Bà lanh lẹ, vóc dáng nhỏ và có khuôn mặt vui với nụ cười tươi. Bà luôn niềm nở cởi mở với mọi người. Bà như thế đó, chưa bao giờ làm buồn lòng ai và cũng chẳng ai quấy phiền chi bà...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.