Cả chính quyền CS lẫn dân chúng đều lâm cảnh bó tay trước một “đại dịch” vô phương chống đỡ, đang tàn phá đồng ruộng Cà Mâu. Sau đây là ký sự về “đại dịch ốc bươu vàng” trích từ báo trong nước:
Chưa bao giờ nông dân Cà Mau đứng trước thảm cảnh như vậy: 70.000 ha lúa hè thu mới gieo sạ đều bị ốc bươu vàng (ÔBV) xâm hại, trong đó có gần 3.000 ha bị ăn trắng, phải gieo đi sạ lại đến 2 - 3 lần.
Ai có dịp đến nông thôn Cà Mau trong những ngày này đều dễ dàng nhận ra sự tràn ngập của ÔBV ở khắp mọi nơi. Những ổ trứng màu đỏ hồng đầy rẫy trên các cành cây, bụi cỏ; trên cả vách nhà và be xuồng của người nông dân vẫn đi lại hàng ngày. Xóm làng vắng tanh vì ai cũng bận ra đồng bắt ốc. Vậy mà “càng bắt, càng nhiều”. Nếu như hồi đầu tháng 5-1999, toàn tỉnh Cà Mau chỉ khoảng 20.000 ha bị nhiễm ÔBV với mật độ 5 - 10 con/m2, thì đến cuối tháng diện tích bị nhiễm đã lên đến 70,000 ha với mật độ trung bình 20 - 30 con/m2.
Kỹ sư Nguyễn Trần Thức giải thích: “Năm nay mưa sớm và kéo dài nên hầu như lúc nào trên đồng cũng có nước, thuận lợi cho ÔBV sinh sản. Cũng vì mưa sớm mà bà con nông dân không cày ải để diệt cỏ và diệt ốc được. Ngập ruộng, ngập bờ, ốc dễ lây lan sang các đám ruộng lân cận”. Cũng theo kỹ sư Thức, ÔBV đã lan tràn trong toàn tỉnh Cà Mau, chỉ trừ huyện Ngọc Hiển nước mặn quanh năm là chưa thấy nhiễm ốc.
Ở xã Khánh Bình Đông (Trần Văn Thời), nhiều gia đình tát cạn ruộng mới tá hỏa lên vì ốc dày đặc mặt ruộng, bắt đến hơn 1,5 tấn vẫn chưa hết ốc. Nhà anh Tùng ở ấp Hàng Lân, xã Tân Hưng Đông (Cái Nước) mỗi ngày ra đồng vớt 2 xuồng be tám (khoảng 400 kg) ốc về cho vịt ăn, vậy mà chả thấy ốc giảm đi. Ông Nguyễn Văn Hóa còn cho biết thêm: “ở xứ này, ăn riết hết mồi, ÔBV ăn cả cỏ lùn và cỏ năn trên ruộng”.
Đi đâu cũng gặp bà con nông dân hối hả lao vào cuộc chiến diệt ốc. Lúc đầu, nhiều người còn đi mò, vớt, thả vịt vào ruộng cho vịt ăn ốc hoặc lấy lá khoai mì, lá nhãn lồng thả xuống ruộng nhử cho ốc bu lại ăn rồi bắt... Sau thấy ốc nhiều quá mới nghĩ ra cách tát cạn nước rồi huy động hàng chục người vần công nhau bắt cho sạch. Thế nhưng, “bắt đằng trước, đằng sau nó lại sinh, không thể nào diệt xuể” - một lão nông than.
Diện tích nhiễm ốc bươu vàng ở ĐBSCL
Sóc Trăng: 5.000 ha, tập trung ở hai huyện Kế Sách, Thạnh Trị, trong đó có 70 ha bị thiệt hại nặng, phải cấy dặm lại.
Cần Thơ: 2.000 ha, tập trung ở huyện Phụng Hiệp, mức thiệt hại 5% - 7%.
Trà Vinh: 1.300 ha, rải rác ở các huyện Tiểu Cần, Châu Thành, Càng Long; trong đó có 95 ha bị thiệt hại nặng, 2,6 ha bị thiệt hại 100%.
Bạc Liêu: 3.800 ha, chủ yếu ở huyện Hồng Dân, mật độ phổ biến từ 5 - 10 con/m2.
Kiên Giang: 6.579 ha, ở các huyện Châu Thành, Tân Hiệp, An Minh, An Biên... Hơn 100 ha bị thiệt hại nặng, mật độ phổ biến từ 5 - 10 con/m2.
Chưa bao giờ nông dân Cà Mau đứng trước thảm cảnh như vậy: 70.000 ha lúa hè thu mới gieo sạ đều bị ốc bươu vàng (ÔBV) xâm hại, trong đó có gần 3.000 ha bị ăn trắng, phải gieo đi sạ lại đến 2 - 3 lần.
Ai có dịp đến nông thôn Cà Mau trong những ngày này đều dễ dàng nhận ra sự tràn ngập của ÔBV ở khắp mọi nơi. Những ổ trứng màu đỏ hồng đầy rẫy trên các cành cây, bụi cỏ; trên cả vách nhà và be xuồng của người nông dân vẫn đi lại hàng ngày. Xóm làng vắng tanh vì ai cũng bận ra đồng bắt ốc. Vậy mà “càng bắt, càng nhiều”. Nếu như hồi đầu tháng 5-1999, toàn tỉnh Cà Mau chỉ khoảng 20.000 ha bị nhiễm ÔBV với mật độ 5 - 10 con/m2, thì đến cuối tháng diện tích bị nhiễm đã lên đến 70,000 ha với mật độ trung bình 20 - 30 con/m2.
Kỹ sư Nguyễn Trần Thức giải thích: “Năm nay mưa sớm và kéo dài nên hầu như lúc nào trên đồng cũng có nước, thuận lợi cho ÔBV sinh sản. Cũng vì mưa sớm mà bà con nông dân không cày ải để diệt cỏ và diệt ốc được. Ngập ruộng, ngập bờ, ốc dễ lây lan sang các đám ruộng lân cận”. Cũng theo kỹ sư Thức, ÔBV đã lan tràn trong toàn tỉnh Cà Mau, chỉ trừ huyện Ngọc Hiển nước mặn quanh năm là chưa thấy nhiễm ốc.
Ở xã Khánh Bình Đông (Trần Văn Thời), nhiều gia đình tát cạn ruộng mới tá hỏa lên vì ốc dày đặc mặt ruộng, bắt đến hơn 1,5 tấn vẫn chưa hết ốc. Nhà anh Tùng ở ấp Hàng Lân, xã Tân Hưng Đông (Cái Nước) mỗi ngày ra đồng vớt 2 xuồng be tám (khoảng 400 kg) ốc về cho vịt ăn, vậy mà chả thấy ốc giảm đi. Ông Nguyễn Văn Hóa còn cho biết thêm: “ở xứ này, ăn riết hết mồi, ÔBV ăn cả cỏ lùn và cỏ năn trên ruộng”.
Đi đâu cũng gặp bà con nông dân hối hả lao vào cuộc chiến diệt ốc. Lúc đầu, nhiều người còn đi mò, vớt, thả vịt vào ruộng cho vịt ăn ốc hoặc lấy lá khoai mì, lá nhãn lồng thả xuống ruộng nhử cho ốc bu lại ăn rồi bắt... Sau thấy ốc nhiều quá mới nghĩ ra cách tát cạn nước rồi huy động hàng chục người vần công nhau bắt cho sạch. Thế nhưng, “bắt đằng trước, đằng sau nó lại sinh, không thể nào diệt xuể” - một lão nông than.
Diện tích nhiễm ốc bươu vàng ở ĐBSCL
Sóc Trăng: 5.000 ha, tập trung ở hai huyện Kế Sách, Thạnh Trị, trong đó có 70 ha bị thiệt hại nặng, phải cấy dặm lại.
Cần Thơ: 2.000 ha, tập trung ở huyện Phụng Hiệp, mức thiệt hại 5% - 7%.
Trà Vinh: 1.300 ha, rải rác ở các huyện Tiểu Cần, Châu Thành, Càng Long; trong đó có 95 ha bị thiệt hại nặng, 2,6 ha bị thiệt hại 100%.
Bạc Liêu: 3.800 ha, chủ yếu ở huyện Hồng Dân, mật độ phổ biến từ 5 - 10 con/m2.
Kiên Giang: 6.579 ha, ở các huyện Châu Thành, Tân Hiệp, An Minh, An Biên... Hơn 100 ha bị thiệt hại nặng, mật độ phổ biến từ 5 - 10 con/m2.
Gửi ý kiến của bạn