Hôm nay,  

Thơ Thơ

09/01/200600:00:00(Xem: 6332)
Hạnh Phúc

Về thăm em không biết bao nhiêu lần
Lúc nào cũng mang trọn vẹn tình chân
Em hân hoan em vui mừng hớn hở
Lòng rộn lên quên hết chuyện bụi trần
Hội ngộ nhau là tay lại nắm tay
Con tim nồng như được hâm nóng ngay
Đôi má hồng ẩn chút gì mong đợi
Miệng nói môi cười bộc lộ đắm say
Em không giấu vẻ thân thiện đón chào
Thích tâm tình thích kể lể ước ao
Cứ xích lại gần bao nhiêu chẳng ngại
Bởi vì niềm yêu đã quá dạt dào
Rồi bỗng dưng vụt đứng lên hát ca
Càng lúc càng nghe âm điệu thiết tha
Hẳn là em muốn gởi hồn trong đó
Nghe mà thương mà cảm mến đậm đà
Cứ thấy như thì giờ trôi rất nhanh
Đứng bên song hai đứa ngắm nhìn tranh
Trên mái nhà đôi chim non làm tổ
Em bảo cầu mong duyên nợ sớm thành
Tình đẹp nhất trong cái thuở đợi chờ
Để cho mình thích đọc mãi tình thơ
Cảm ơn người cho em đời hạnh phúc
Được gần nhau là được tới bến bờ.

Trần Thanh

*

Buồn Chi Em Ơi

Ngồi bên nhau trên đồi Aspen lộng gió
Dưới chân đồi cây lá nhuộm màu thu
Thoang thoảng đâu đây thơm mùi hoa cỏ
Tiếng đàn ai lạc lõng giữa sương mù
Chiều xuống vội sau hàng cây xa tít
Chút vàng rơi trên mái tóc em xanh
Trong mắt em mùa thu vừa chợt đến
Một khoảng trời xanh biếc bóng hình anh
Vàng từng chiếc lững lơ theo gió thoảng
Như nỗi sầu đeo đẳng kiếp lưu vong
Và bên em chợt nghe hồn thanh thản
Đời lâng lâng khơi dậy chút hương lòng
Em ngồi đó buồn lặng im không nói
Dáng liễu gầy đủ ấm một vòng tay
Suối tóc mây hững hờ lay trong gió
Mắt em sầu nên lá cũng vàng bay
Đời còn lại mình trao nhau tất cả
Mảnh linh hồn tan tác cũng dâng em
Dấu roi đời hằn trái tim chai đá
Bỗng trở mình như nhắp phải men say
Em có tiếc, có thương ngày tháng cũ
Tuổi năm mươi giấc mộng đã rã rời
Cữa quá khứ xin vì nhau khép lại
Có nhau rồi buồn chi nữa em ơi!

Anh Vân

*

Mùa Xuân Với Dòng Lệ Sữ

Thương về Quê Mẹ triền miên khổ đau trong cảnh nhiều em bé phải bỏ học kiếm sống bằng nghề lượm rác, nhiều cô gái phải bán trinh nuôi miệng, và gần đây, cảnh chết chóc do trận bão lụt gây ra.

Mùa xuân khóc, lệ tủi
Thành máu hận dâng trào
Nhớ người, thương sông núi
Bên kia nữa địa cầu
Mùa xuân khóc, cúi mặt
Thương em, ngày lên chân
Bên đạo quân nhặt rác
Giành áo mặc cơm ăn
Mùa xuân khóc, lệ trào
Thương em đêm thức trắng
Đem nghìn vàng đổi trao
Từng chén cơm đong cạn
Mùa xuân, mùa thọ tang
Những đứa con chết đuối(*)
Chưa phai dấu thời gian
Mồ chôn, đất còn mới
Mùa xuân khóc đất Mẹ
Thất thân họa tháng Tư
Buồn căng dài thế hệ
Da diết đến bao giờ"
Mùa xuân khóc quê hương
Lê thê dòng lệ sữ
Vết chém mãi thành thương
Khoét sâu hồn biệt xứ.

Lưu Thái Dzo

(*) Nạn nhân bão lụt miền Trung VN

*

Mùa Đông Đi Cấy Ruộng Sình

Chào tái ngộ mùa đông miền Bắc
Năm thứ hai ta ở chốn này
Nơi Việt Bắc núi rừng trùng điệp
Tù khổ sai đói rét là đây
Lưng hai chén sắn phần một bữa
Nước muối thôi liệu đủ cầm hơi
Thêm gió chướng mưa rừng dồn dập
Thêm hăm he đấm đá đủ lời
Lội ruộng sình cấy lúa vụ chiêm
Bùn ngập sâu người hơn một nữa
Ruộng trâu chê bắt người thay thế
Nhè nhẹ bò thôi kẻo chết chìm
Còn nữa một tuần là đến Tết
Bốn Tết rồi ư, đã xa nhà
Hỡi vợ con, mẹ cha, bè bạn
Còn nhớ ta trong vũng bùn ma
Thèm quá thôi được gần bếp lữa
Đêm Giao Thừa ngồi cạnh người thân
Thèm hương thơm của nồi bánh tét
Thèm quá thôi chút ấm chút no.
Chào tái ngộ mùa đông ta sống
Trong những ngày sôi nổi niềm tin
Dẫu khó khăn nào ta vẫn sống
Để đợi giờ báo hiệu bình minh.

Lê Mai Lĩnh

*

Nét Rằm

Sóng xanh xòe tóc bạc đầu
Tay trùng dương vỗ ngọn sầu qua đêm
Hải triều ôm gió tịnh yên
Cát phơi mặt trắng chừng rêm gót người!
Qua thềm ngắt đọt cỏ chơi
Vạch lưng rêu cũ hỏi đời biệt tăm
Ngõ Xuân vào Hạ âm thầm
Ngó trăng lưu lạc nét rằm ở đâu"
Vật vờ chân biển ngọn dâu
Chút xương thịt cũ dãi dầu mới nguyên
Gió về rát mặt sông nghiêng
Lệ hoen mi lại khẳm thuyền nan trôi...

Phương Triều

*

Trăn Trối

Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con chỉ dùm căn lán nhỏ bên sông
Nơi mẹ sống trong chuỗi ngày hiu quạnh
Nặng oằn vai một nỗi nhớ thương chồng.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con chỉ dùm chiếc ghe nhỏ đang neo
Đời mẹ đó, kiếp con đò lận đận
Sớm đầu non đêm cuối bể thân nghèo.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con trao dùm chiếc nhẫn cưới cho ba
Mẹ vẫn giữ chắt chiu từng kỷ niệm
Trăng vẫn tròn như dạo mới chia xa.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con nhắc chừng ba dựng bức tường nghiêng
Nhà không vách nên bốn mùa mưa tạt
Thiếu tay ba đông cũng lạnh hơn nhiều.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại,
Con chỉ dùm tảng đá nhỏ trong sân
Nơi mẹ đứng mỗi chiều thu lá rụng
Mắt trông chờ một bóng dáng quen thân.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con trao dùm chiếc áo dở dang thêu
Tay mẹ yếu nên đường kim chỉ vụng
Con chim gầy đậu dưới gốc cây xiêu.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con trao dùm mái tóc thuở thanh xuân
Thời con gái mẹ trăm điều bất hạnh
Vết tủi buồn ngang dọc kín trên lưng.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con chỉ dùm chăn chiếu phủ giường tre
Mẹ ôm ấp chút hơi tàn quen thuộc
Của người đi biền biệt đã quên về.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con chỉ dùm ngôi mộ giữa quê hương
Nơi mẹ chết trong mỏi mòn tuyệt vọng
Cánh cữa đời khép lại với đau thương.
Nếu mai mốt ba có về thăm lại
Con đừng buồn và trách móc chi nhau
Lòng của mẹ, một tấm lòng đại lượng
Vẫn nghìn năm son sắt chẳng phai màu.

Trần Trung Đạo

*

Đón Tân Niên

Bây giờ châu Á đầu năm
Châu Âu còn cuối, hỏi thăm mấy giờ"
Ở đây châu Mỹ thờ ơ
Em ngồi viết những dòng thơ nhớ Nhà
Ba châu bao múi giờ xa"
Tất niên thiên hạ vui là vui ơi!
Mình em hướng về trùng khơi
Thương bao người đã xương rơi Thái Bình
Mình em, duy nhất một mình!
Nén hương em thắp cho tình Việt Nam

Ý Nga

*

Noi Gương Các Anh

Kính tặng những gia-đình có thân-nhân đã bỏ mình trong các trại tù cộng-sản

Ra đi không có ngày về
Tập trung bao trại não nề, oan khiên
Nam Hà, Yên-Bái, Thái Nguyên,
Sơn La, Suối Máu… lò chuyên nhốt tù
Phong Quang, Nghệ-Tĩnh mịt-mù,
Xác người bó chiếu; hận thù vùi nông
Chiến-tranh không tử trận vong,
Hòa-bình sao lại long-đong đọa-đày"
-“Ngụy quân học-tập vài ngày”
"Khoan hồng, ơn Đảng rất đầy tình thâm".
Xưa: quân sinh Bắc, tử Nam
Nay ngươi tử Bắc bởi là "ngụy Nam!”
Bên trong những bức tường giam
Bao Anh-Hùng Tận sống làm… bóng ma
Nặng lòng nợ Nước, tình Nhà
Thác không mồ mả cũng là chí trai!
Tiếc đời sức rộng vai dài
Đôi giòng thơ nhỏ như vài bông hoa
Tạm xem như Người đi xa
Những Hồn Tử Sĩ, quốc-gia nợ đền
Người nằm xuống, trẻ tiến lên
Vẫn vầng chính-khí y nguyên thưở nào

Ý Nga

*

Lời Phát Biểu Đầu Năm 2006

Năm nay chẳng biết khá hơn chăng,
Chứ suốt năm qua tớ thấy rằng.
Kẻ mánh mung thì không tỉnh ngộ,
Người lừa đảo vẫn chửa ăn năn.
Những thằng khoác lác còn cương ẩu,
Mấy đứa khoe khoang cứ đía xằng.
Riêng trự nổi danh là đại bịp,
Luôn đeo mặt nạ chạy lăng xăng.

Cô Gia

*

Không Được Xóa Bỏ Hai Chữ “Tÿ Nạn”

Không một ai có quyền xóa bỏ hai chữ “tÿ nạn”. Chỉ có Việt Cộng mới dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, tạo điều kiện để mọi người Việt tÿ nạn Cộng sản nghi ngờ nhau và chia rẽ nhau, làm cho mất dần tinh thần đoàn kết chống Cộng. Chừng ấy VC muốn ra chiêu để đánh nhẹ một cái chúng vẫn thắng và ung dung tự tại. Hoàng Hôn tôi nghĩ nông cạn như vậy, vì trong những năm tôi còn ở trong bức màn sắt, tôi nghe và thấy VC hay dùng chiêu thức này để đánh phá chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Do đó tôi làm bài thơ này để đóng góp chút đỉnh với tập thể người Việt tÿ nạn chúng ta.

Tÿ nạn tìm đường lánh Cộng nô
Thoát ra khỏi kiếp ngựa trâu bò
Cùng nhau vượt biển tìm nơi sống
Bỏ xác bao người giá tự do
Sự thật đã đi vào lịch sữ
Minh tâm khắc cốt khó phai mờ
Vang danh thế giới truyền muôn kiếp
Tÿ nạn là xa lánh giặc Hồ.

Hoàng Hôn

*

Thăm Quê

Tình réo gọi, thăm quê hương đổi mới
Bên nhà cao, bóng xe ngựa dập dìu
Khu phố buồn loang lở, bức tường rêu
Sương khói mỏng, che hoang tàn đổ nát

Màn đêm phủ, phố phường thêm trụy lạc
Bé thơ ngây phấn sáp ngập thân hình
Mùi hương nồng, tiễn biệt mảnh hồn trinh
Em ngụp lặn giữa khung trời nhục dục

Quê hương ơi! đã bao giờ tủi nhục
Cảnh chợ người rải rác khắp non sông
Người mua qua, bán lại tuổi hương nồng
Ứa nước mắt, giang sơn mầu nhợt tái

Chìm giấc mộng, đưa hồn về Đông Hải


Tìm anh em, thân xác đã lụi tàn
Những linh hồn trừng mắt bởi thác oan
Đáy tinh thể, sóng dâng trào đỏ ối

Hỡi cao xanh, cớ sao người vô tội
Chịu đoạ đầy nghiệt ngã đã nhiều năm
Trời quê hương đang phủ kín hờn căm
Nếu có mắt, sao cứ vờ không thấy

Đừng đổ lỗi cho dòng đời đưa đẩy
Giúp dân tôi tận diệt lũ bạo tàn
Những linh hồn khốn khổ được giải oan
Được siêu thoát, nhìn non sông rạng rỡ

Phạm Thanh Phương

*

Lính Đánh Thuê

Ôi giời ơi! Một lũ oan gia,
Đánh mướn không công, lại biếu quà.
Tám trăm cây số cùng lãnh hải;
Mấy triệu sinh linh với thù nhà.
Nam Quan Đảng cắt dâng phương Bắc;
Trọn dãy Hoàng sa, ký bỏ ra.
Tội chứng tày trời - Quân bán nước,
Toàn dân nước Việt nhớ đừng tha.

Bắc Cựu

*

Bỏ Gốc Tỵ-Nạn"

Bỏ chữ tỵ-nạn thì tất-cả người Việt tỵ nạn hải ngoại đều là Việt-Kiều khúc ruột nối dài của CS. Từ đó làn ranh Quốc-Cộng sẽ từ-từ xóa sạch sẽ một cách thật êm đềm và tất cả sẽ trở thành một "Cộng Đồng Việt Kiều Yêu Nước" mà thôi.

Trốn chạy ra khơi vượt biển nan
Làm người tỵ-nạn lại phàn-nàn
Thành-công xứ lạ thênh-thang hưởng
Mặc-cảm gì đây thảng-thốt than
Gốc rễ thâm sâu sao muốn bứng"
Căn-cơ phấn-đấu sẽ tiêu-tan!
Vui mừng đảng-cộng nâng ly cụng
Hải-ngoại tung-hoành nhuộm đỏ chan

Tiểu Bảo

*

Hãy Dẹp "Cái Tôi"!

Gấm vóc giang sơn đã mất rồi!
Bao năm hoài niệm cố hương thôi!
Sao không rửa nhục hờn vong quốc"
Mà lại tung ngôn ném ý tồi!
Ngọn bút hùng tâm khơi chính nghĩa
Văn phong hạ cấp dậy tanh hôi
Hãy mau đoàn kết cùng tranh đấu!
Dẹp bỏ "cái tôi" mới khứ hồi.

Lâm Hoài Vũ

*

Tâm Nguyện Cuối Năm

Mái tóc giờ đây đã bạc mầu
Cố hương sao mãi tận nơi đâu"
Đông về ảm đạm soi tâm huyết
Xuân đến lạnh lùng thấm bể dâu
Hồn nước vấn vương còn khắc khoải
Tình nhà tha thiết vẫn ghi sâu
Một mai hoài bão thành như ý
Thiên lý quan san chỉ nhịp cầu.

Lâm Hoài Vũ

*

Lời Tâm Sự Cuối Năm

(Để trả lời những luận điệu giả danh chống cộng, đánh phá người tâm huyết đấu tranh, kính gởi toàn thể đồng bào Việt Nam trong nước và đồng hương tị nạn CS hải ngoạị Riêng là lời cảm ơn chân thành gởi đến Thi sĩ Trần Việt Yên, Nhà văn Kiêm Ái, NguoiSanHo2002, Các ông rvnaf2002, Hungyen34, Minhtam, BS Tôn Thất Sơn, đã trực tiếp góp lời công đạo hay gián tiếp phổ biến bài viết để yểm trợ tinh thần)

Không ai bắt ta làm thơ tranh đấu
Không ai ngăn ta về nước thăm quê
Nhưng vì thấy đảng độc tài, khát máu
Bán nước buôn dân, ta quyết không về.

Đời Tị Nạn, ta chưa hề phản bội
Bao nhiêu năm thơ rải khắp hoàn cầu
Thơ điểm mặt bạo quyền, thơ kết tội
Tội xô loài người xuống kiếp ngựa, trâu!

Thơ ta gọi người ngủ mê tỉnh dậy
Gọi anh em sát cánh đứng cùng nhau
Thơ thật lắm, thơ nói điều ta thấy
Để kẻ ngây thơ tránh cảnh hận sầu!

Để cháu con ta đề cao cảnh giác
Không bị gạt lừa như đã, cha ông
Để chế độ bạo tàn kia, cộng sản
Không sống còn, tàn phá mãi non sông

Thơ ta thế, nên chỉ người yêu nước
Yêu công bằng là thương mến thơ thôi
Còn những kẻ lòng gian tà, phản quốc
Đọc thơ ta thì căm hận từng lời...

Chúng chặt thơ ra làm năm, làm bảy
Xuyên tạc, bất lương, thực hiện ý đồ
Nhưng chúng đã lầm, mọi người đều thấy
Thơ kiên cường, từng ý sáng trong thơ

Dù hiểm độc, chúng tung tin thất thiệt
Để gian manh, lừa dư luận, hại người
Chúng mong mỏi ta nản lòng, ngưng viết
Hoặc muốn thơ ta không sống trên đời
Nhưng chúng sẽ chẳng bao giờ toại nguyện
Vì thơ ta mang khát vọng toàn dân
Những tiếng thét đòi đời cho xứ Việt
Là lưỡi gươm chính khí diệt vô thần!

Giặc còn đó thì thơ ta còn đó
Ta chết đi, người khác tiếp theo thôi...
Khi tổ quốc còn đau trong ngục đỏ
Thì đừng mong thơ lặng tiếng, im lời!!!

Xin cảm tạ những trái tim công chính
Không ngại đòn thù mà đỡ nâng ta
Hẹn ngày rất gần, quê mình lúa chín
Cờ Vàng bay ngạo nghễ khắp sơn hà...

Ngô Minh Hằng

*

Áo Gấm Về Làng Cưới Vợ

Áo gấm về làng cưới vợ! dzui!
Còn thêm thảm đỏ trải chân! mùi!
"Già gân" vợ trẻ sao không tấp"
"Thi bá" vần loan há chẳng dùi"
Cái khổ không là chôm vợ trẻ
Nhưng tồi ở chỗ đấu tranh chui!
Ót mình mụt nhọt to như thúng
Lại cứ bô bô chửi trẻ! cùi!

XàBeng

*

Lằn Ranh Quốc Cộng

Quốc Cộng lằn ranh đã rõ ràng
Rỡn sao đứng giữa hoặc đâm ngang
Con đường Hòa Giải đầy mìn bẫy
Cảnh giác Nằm Vùng lắm sói lang
Danh sĩ nhị tâm tay móc ngoéo
Gian nhân hiệp đảng miệng huênh hoang
Lộn sòng đâu dễ lừa dư luận
Quốc Cộng lằn ranh đã rõ ràng

Hồ Công Tâm

*

Vịnh Đứa Dại Khờ Xóm Vẹm

Xóm vẹm lâu nay có đứa khờ
Chạy ngang chạy dọc nói ngu ngơ
Trẻ, già bất kể nhe răng táp
Nam, nữ không chừa chụp gậy quơ
Miệng cứ lèm bèm như vịt đực
Đầu luôn lúc lắc tựa cầy tơ
Nếu không cộng phỉ là gì nhỉ
Xóm vẹm lâu nay có đứa khờ!

Hương Hào Ba Tri

*

Nực Cười Cho Bậu

(Viết riêng cho những kẻ ngu ngơ chạy theo các chính khứa mắc gió - lá bài của bọn CSVN)

Nực cười cho bậu, đứa ngu ngơ!
Tà, chính không thông lại phất cờ
"Hồ hởi" tôn vinh phường mắc gió
Lon ton bái phục lũ giăng lờ
Ngu si xét đoán người từng trải
Đần độn tin nghe đứa bá vơ
Ngu ngốc thì thôi! Ngu ngốc quá
Nực cười cho bậu, đứa ngu ngơ!

NTCC

*

Sao Không Mắc Cỡ

Sao không mắc cỡ cứ làm ngơ"
Sớm, tối, chiều, trưa đứng trở cờ
Phất mãi không xong nên trúng gió
Xoay hoài chẳng được phải chui lờ
Trí nông lòng cạn tin bừa bãi
Ý kém văn thô viết vẩn vơ
Ngốc tử già đời hoàn ngốc tử
Sao không mắc cở cứ làm ngơ"

TCY

*

Chịu Đấm Ăn Xôi

Kính hoạ vận bài Sao Không Mắc Cỡ của TCY đại gia trong mục Thơ Thẩn Mà Chơi trong số này.

Cấp trên truyền xuống, hắn sao ngơ"
Tuân lệnh yêu ma, lận lá cờ (sao)
Giúp vẹm phá làng năng húc đại
Ăn xôi chịu đấm cố phe lờ
Hà hơi tiếp sức: thằng chui lén
Đánh trống giải vây: đứa nói vơ
Nay lúc cháy nhà lòi mặt chuột
Cấp trên truyền xuống, hắn sao ngơ"

Thiên Tâm

*

Chắc Ông Quốc Quên "Đính Kèm"

Kính họa vận bài “Hỏi ông Nguyễn Hưng Quốc” của Cô Gia đại gia trong mục “Thơ thẩn mà chơi” ở SGT số 443 nói về việc ông Nguyễn Hưng Quốc dẫn sinh viên Úc đi Việt Nam du khảo nhưng ông Quốc bị Việt Cộng không cho nhập cảnh, buộc ông phải trở lại Úc.

Việt Cộng hôm rồi trục xuất ông,
Có đưa ra những lý do không"
Để mà xoay trở cho vừa bụng,
Đâu thể kéo co khiến mích lòng.
Chắc tại điều kia chưa ổn thỏa,
Hay vì việc ấy chẳng hanh thông.
“Đính kèm” chút đỉnh thì đâu chuyện,
Việt Cộng hôm rồi trục xuất ông.

*

Báo Thanh Niên Bị Hố

Đứa Nam Man viết bài này do đọc bản tin “Chế độ CSVN ‘duyên dáng... hay gian dối’” do CĐNVTD/NSW phát hành vào tháng 12.2005 nói về việc báo Thanh Niên trong nước sữa đổi bức thư của ông Lê Văn Côi (") với dụng ý lừa mị người trong nước để họ tưởng rằng đoàn Duyên Dáng Việt Nam được người Việt tÿ nạn Cộng sản ở Úc hoan nghinh. Điều này khiến ông Lê Văn Côi tức giận, nên gữi cho tên Nguyễn Công Khế, tổng biên tập báo Thanh Niên, như sau: “Thưa ông, tôi không ngờ thư của tôi đã bị méo mó sau khi được báo Thanh Niên nhuận sắc. Nếu báo Thanh Niên can đảm thì hãy đăng nguyên thư của tôi hơn là cắt xén. Kính thư (Lê Văn Côi)” Xin ghi thêm: Trong đoạn thư trên, chữ không được đánh dấu.

Tụi báo thanh niên thiệt ẩm ương,(*)
Mần dân hải loại rất khinh thường.
Ngay bầy cháu tớ luôn mai mỉa,
Chính đám con em cũng chán chường.
Chuyện lố lăng vầy còn phóng đại,
Trò nham nhở thế vẫn khoa trương.
Để mà gạt gẫm người trong nước,
Mẹ, lũ gì đâu quá bất lương.

Thư ông viết cũng chẳng chi dài,
Cũng chẳng cầu kỳ, cũng chẳng sai.
Nên đếch nhờ ai vô “nhuận sắc”,
Lại đâu mượn họ tới “rà bài”.
Nếu cần “tẩn” nó dăm cùi chỏ,
Thì cứ “dần” y mấy bạt tai.
Báo bổ gì đâu mà lém thế,
Ngay thằng Khế cũng đáng chê bai.

(*) Báo Thanh Niên là cơ quan tuyên truyền của đảng CSVN.

*

Cổ Động Cho “Dơ Dáy” Việt Nam

Này này, mấy cái tụi trâu bò,
Hãy ngoáy tai nghe tớ bảo cho.
“Thữ lữa” vầy hoài càng chết lớn,
“So găng” thế mãi vẫn thua to.
“Nên xin “ý kiến” tên đầu xỏ,
Để đạt “yêu cầu” đứa mặt mo.
Bảo khải chi thêm năm bảy triệu,
May ra duyên dáng mới xôm trò.

“Dơ dáy Việt Nam đến cỡ này,
Vậy mà cả lũ vẫn khen hay.
Ừa thì năm tới nên sang chớ,
Ậy, thế tháng sau cứ đến ngay.
Đừng ngại dù gì còn bọn tớ,
Chớ lo “chí ít” có thằng tây.
Tha hồ bẹo “ví”, bẹo “ồn” nhé...
Mặt “bác đảng ta” nó mới dầy.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.