SAIGON -- Dù hàng dệt may của Trung Quốc trên thế giới đã bị phát hiện chứa hàm lượng formaldehyde (chất có nguy cơ gây ung thư) cao quá mức cho phép nhưng trên thị trường VN, quần áo, vải sợi Trung Quốc vẫn tràn ngập, theo Tuổi Trẻ (TTO).
Nói chi hàng nhập lậu, ngay cả với hàng dệt may nhập khẩu mà các doanh nghiệp trong nước phải chi hàng tỉ đồng mỗi năm để kiểm tra hàm lượng formaldehyde, người tiêu dùng vẫn đối diện với nguy cơ mua phải sản phẩm có hại cho sức khỏe.
TTO dẫn lời chị H.Thư - nhân viên của một công ty thời trang có trụ sở ở Q.3, Sài Gòn - cho biết do tính chất công việc, chị khá am hiểu thông số an toàn của các chất liên quan đến sản phẩm dệt may dành cho trẻ em dưới 3 tuổi (quần áo, tã, mũ, găng tay...), như phải đảm bảo hàm lượng formaldehyde không quá 30mg/kg mới được lưu hành trên thị trường VN. Thế nhưng, khi mua quần áo trên thị trường, chị cũng không thể phân biệt hàng có đảm bảo hay không vì không có tem, nhãn nào chứa thông tin đó.
Khảo sát nhanh ở gian hàng bán quần áo trẻ em tại siêu thị trên đường Phan Văn Trị (Q.Gò Vấp), hầu hết khách hàng khi chọn sản phẩm chỉ chú ý đến kích thước, độ dày, mỏng, có 100% cotton hay không, kỹ hơn thì nhìn vào hướng dẫn sử dụng - như: giặt máy, nhiệt độ ủi, cảnh báo không dùng chất tẩy rửa... Hơn thế, trong bối cảnh hàng Trung Quốc tràn ngập thị trường, người tiêu dùng chỉ cẩn thấy giá rẻ là dễ dàng mua dùng những chiếc áo, cái quần không hề được ghi không rõ nguồn gốc bày bán ở chợ, trên vỉa hè, thậm chí tại các shop thời trang, trung tâm thương mai...
Chị Quỳnh Mai, một khách hàng tại siêu thị, cũng cho biết rất khó cho người tiêu dùng biết sản phẩm có chất độc hại hay không, nên chị chỉ có thể loại bỏ những loại quần áo quá màu mè cho... an tâm.
Trong khi đó, theo TTO ghi nhận, để nhận biết dư lượng formaldehyde tồn tại trong vải chỉ có thể thực hiện nhờ các phương pháp kiểm tra chứ không thể bằng mắt thường hoặc... ngửi, sờ. Do đó, lô hàng nào có bị phạt lỗi “hàng không rõ nguồn gốc xuất xứ, không có hóa đơn chứng từ...” vẫn thoát được “án” buộc phải tiêu hủy, nghĩa là vẫn được tung ra thị trường.
Không chỉ mặt hàng quần áo, mà ngay với nhiều đồ dùng mật thiết với gia đình như chăn, drap trải giường, nệm bọc ghế... cũng có thể tồn tại chất formaldehyde và ảnh hưởng đến sức khỏe con người qua thời gian vì chúng có tính tích lũy.
Được biết từ năm 2009, theo thông tư 32 của Bộ Công thương, tất cả các loại vải, quần áo nhập khẩu vào VN phải kiểm nghiệm formaldehyde và amin thơm để bảo vệ người tiêu dùng. Mỗi lô hàng đem kiểm tra và giám định hai hạng mục trên có chi phí từ 3 - 5 triệu đồng. Thế nhưng, không có quy định về dấu hiệu nào trên hàng hóa sau kiểm tra, giám định khi lưu thông trên thị trường được nhận diện rằng hàng đó đã đáp ứng các yêu cầu về hàm lượng formaldehyde, amin thơm.
Do đó, khi mua hàng trên thị trường, người tiêu dùng cũng không thể nhận biết được sản phẩm mình dùng đã an toàn hay chưa bởi không có dấu hiệu để nhận diện.
Theo TTO, việc kiểm tra hàm lượng formaldehyde trên sản phẩm dệt may đã được các châu Âu, Úc hay Trung Quốc, Nhật Bản... triển khai từ lâu. Ông Peter Bennett, cố vấn về tạo thuận lợi thương mại của dự án GIG, cho biết ở Đức quy định các sản phẩm có chứa formaldehyde phải có nhãn, trên nhãn ghi giới hạn hàm lượng trong sản phẩm là bao nhiêu.
Ở Anh thì kiểm soát tại nơi sản xuất và quy trình sản xuất được giám sát chặt chẽ. Trong khi các nước trong Liên minh châu Âu (EU) lại dựa trên quản lý rủi ro để sàng lọc ra những nhà cung cấp bên ngoài EU có nguy cơ vi phạm cao nhưng vẫn đảm bảo quy trình lấy mẫu ngẫu nhiên để phòng ngừa.
Nói chi hàng nhập lậu, ngay cả với hàng dệt may nhập khẩu mà các doanh nghiệp trong nước phải chi hàng tỉ đồng mỗi năm để kiểm tra hàm lượng formaldehyde, người tiêu dùng vẫn đối diện với nguy cơ mua phải sản phẩm có hại cho sức khỏe.
TTO dẫn lời chị H.Thư - nhân viên của một công ty thời trang có trụ sở ở Q.3, Sài Gòn - cho biết do tính chất công việc, chị khá am hiểu thông số an toàn của các chất liên quan đến sản phẩm dệt may dành cho trẻ em dưới 3 tuổi (quần áo, tã, mũ, găng tay...), như phải đảm bảo hàm lượng formaldehyde không quá 30mg/kg mới được lưu hành trên thị trường VN. Thế nhưng, khi mua quần áo trên thị trường, chị cũng không thể phân biệt hàng có đảm bảo hay không vì không có tem, nhãn nào chứa thông tin đó.
Khảo sát nhanh ở gian hàng bán quần áo trẻ em tại siêu thị trên đường Phan Văn Trị (Q.Gò Vấp), hầu hết khách hàng khi chọn sản phẩm chỉ chú ý đến kích thước, độ dày, mỏng, có 100% cotton hay không, kỹ hơn thì nhìn vào hướng dẫn sử dụng - như: giặt máy, nhiệt độ ủi, cảnh báo không dùng chất tẩy rửa... Hơn thế, trong bối cảnh hàng Trung Quốc tràn ngập thị trường, người tiêu dùng chỉ cẩn thấy giá rẻ là dễ dàng mua dùng những chiếc áo, cái quần không hề được ghi không rõ nguồn gốc bày bán ở chợ, trên vỉa hè, thậm chí tại các shop thời trang, trung tâm thương mai...
Chị Quỳnh Mai, một khách hàng tại siêu thị, cũng cho biết rất khó cho người tiêu dùng biết sản phẩm có chất độc hại hay không, nên chị chỉ có thể loại bỏ những loại quần áo quá màu mè cho... an tâm.
Trong khi đó, theo TTO ghi nhận, để nhận biết dư lượng formaldehyde tồn tại trong vải chỉ có thể thực hiện nhờ các phương pháp kiểm tra chứ không thể bằng mắt thường hoặc... ngửi, sờ. Do đó, lô hàng nào có bị phạt lỗi “hàng không rõ nguồn gốc xuất xứ, không có hóa đơn chứng từ...” vẫn thoát được “án” buộc phải tiêu hủy, nghĩa là vẫn được tung ra thị trường.
Không chỉ mặt hàng quần áo, mà ngay với nhiều đồ dùng mật thiết với gia đình như chăn, drap trải giường, nệm bọc ghế... cũng có thể tồn tại chất formaldehyde và ảnh hưởng đến sức khỏe con người qua thời gian vì chúng có tính tích lũy.
Được biết từ năm 2009, theo thông tư 32 của Bộ Công thương, tất cả các loại vải, quần áo nhập khẩu vào VN phải kiểm nghiệm formaldehyde và amin thơm để bảo vệ người tiêu dùng. Mỗi lô hàng đem kiểm tra và giám định hai hạng mục trên có chi phí từ 3 - 5 triệu đồng. Thế nhưng, không có quy định về dấu hiệu nào trên hàng hóa sau kiểm tra, giám định khi lưu thông trên thị trường được nhận diện rằng hàng đó đã đáp ứng các yêu cầu về hàm lượng formaldehyde, amin thơm.
Do đó, khi mua hàng trên thị trường, người tiêu dùng cũng không thể nhận biết được sản phẩm mình dùng đã an toàn hay chưa bởi không có dấu hiệu để nhận diện.
Theo TTO, việc kiểm tra hàm lượng formaldehyde trên sản phẩm dệt may đã được các châu Âu, Úc hay Trung Quốc, Nhật Bản... triển khai từ lâu. Ông Peter Bennett, cố vấn về tạo thuận lợi thương mại của dự án GIG, cho biết ở Đức quy định các sản phẩm có chứa formaldehyde phải có nhãn, trên nhãn ghi giới hạn hàm lượng trong sản phẩm là bao nhiêu.
Ở Anh thì kiểm soát tại nơi sản xuất và quy trình sản xuất được giám sát chặt chẽ. Trong khi các nước trong Liên minh châu Âu (EU) lại dựa trên quản lý rủi ro để sàng lọc ra những nhà cung cấp bên ngoài EU có nguy cơ vi phạm cao nhưng vẫn đảm bảo quy trình lấy mẫu ngẫu nhiên để phòng ngừa.
Việt Nam bây giờ đang là một trong những nước có nguy cơ ung thu cao nhất thế giới .