Thời gian thấm thoát
Như thể tên bay
Nó trôi đi mãi
Không chờ đợi ai.
Nhớ ngày đi học
Đầu tiên đến lớp
Mẹ dắt em đi
Rất vui không khóc.
Thời gian thấm thoát
Như thể tên bay
Năm nay em đã
Lên lớp Năm rồi!
Em không còn khóc
Nũng nịu như xưa
Mỗi khi đi học
Mẹ phải dỗ dành.
Bây giờ em đã
Hiểu biết nhiều điều
Nên khi đến lớp
Cả bầu trời vui.
Đỗ Phan Helene Ngọc Hân
Lớp 4 Chương Trình GATE, trường Allen Elementary
Lớp Bốn Trung Tâm Văn Hóa Việt Nam
Gửi ý kiến của bạn