Tại khu vui chơi dành cho trẻ em trên đường Tây Thạnh (P.Tây Thạnh, Q.Tân Phú), tình trạng thiết bị nhìn chung đều cũ kỹ, rỉ sét và bụi bặm bám đen. Máy móc quá cũ nên mỗi khi vận hành lại phát ra âm thanh ken két, chói tai. Như khi vừa được mẹ bế lên ngồi trên đu quay con ngựa, một bé gái khoảng khoảng 6 tuổi, nghe tiếng trục quay kẹt kẹt thì mếu máo đòi xuống. Ở khu vui chơi Gia Phú ( P.Sơn Kỳ, cùng quận), các thiết bị chỉ được che đậy sơ sài nên cũ kỹ, rỉ sét, ổ cắm điện đặt dưới đất, rất thiếu an toàn.
Theo PNO, khu vui chơi trẻ em sát chợ Bàu Cát (đường Nguyễn Hồng Đào, P.14, Q.Tân Bình) thường rất đông khách “nhí”, nhất là quãng sau 17giờ, các cháu được cha mẹ đón từ nhà trẻ về, tranh thủ ghé chơi. Điểm vui chơi này được mở ra hơn 10 năm nay với những trò: thú nhún, đu quay, xe điện, ngựa điện, đua xe, tàu điện với các loại đèn xanh đỏ bắt mắt. Trong số này, những con thú nhún, siêu nhân rất được các cháu nhỏ ưa thích. Giá vé của các trò chơi cưỡi ngựa, đu quay, thú nhún, nhà bóng… dao động từ 2,000 – 3,000đ. Những trò đua xe, xe điện, tàu điện giá 10,000đ. Một phụ huynh, anh Đào Vĩnh (ngụ Q.Tân Bình) cho biết: “Mỗi chiều đi học về, con tôi đều đòi vào đây. Cháu chơi cả chục trò có khi chỉ hết 30.000đồng. Nếu đưa cháu tới chơi ở trung tâm thương mại hay công viên lớn như Đầm Sen, ít nhất cũng tốn 200,000đ.”. Nhưng theo anh Vĩnh, ở đây chỉ được cái giá rẻ thôi chứ các thiết bị trò chơi đã cũ kỹ, rỉ sét hết.
Dạo một số điểm vui chơi trẻ em trên đường Hoàng Minh Giám (Q.Gò Vấp), Hà Huy Giáp (Q.12), khu dân cư gần trường Cao đẳng Phát thanh truyền hình cơ sở 2 (Q.12)... cũng gặp những cảnh mất an toàn tương tự. Dây điện của các thiết bị thường được đấu nối lộ thiên, thô sơ và chạy dọc lối qua lại. Thậm chí, có điểm vui chơi, dây điện còn đấu nối ngay dưới ghế ngồi của các bé và được cuốn lại bởi một lớp băng keo mỏng, dễ bong tróc. Chỉ cần em nào hiếu động với tay, chân tới những mối dây điện trên, hiểm họa sẽ khôn lường. Thiết bị trò chơi nào bị hư cũng rất chậm được sửa chữa, các bộ phận bị bỏ lăn lóc trên mặt đất…
Điểm đáng lưu ý tại các khu vui chơi trẻ em là thiếu bảng chỉ dẫn và sự thờ ơ của nhân viên quản lý. Khi trẻ trình vé, nhân viên sẽ chỉ các em leo lên máy bay, thú nhún hay tàu lửa rồi quay ra bật công tắc điện cho thiết bị vận hành. Một nhân viên thường điều khiển từ 3 đến 5 trò một lúc nên không thể chú ý tới các khách hàng “nhí”... Như tại điểm vui chơi trên đường Hương lộ 2 (Q.Tân Phú), dù phải quản lý bốn trò chơi khác nhau là đu quay, tàu điện, ngựa điện và xe lửa, nhưng anh nhân viên chỉ canh thời gian tắt, mở thiết bị rồi chăm chăm nhìn vào chiếc điện thoại trên tay. Trẻ thường đi cùng phụ huynh, nhưng cũng không ít cha mẹ chỉ đưa tiền cho các em tự mua vé vào chơi, bản thân ngồi một chỗ uống nước hoặc mãi dùng điện thoại.
Mặt khác, PNO nêu ý kiến của một chủ phân phối các thiết bị làm khu vui chơi trẻ em tại huyện Bình Chánh, rằng mở khu vui chơi trẻ em là lĩnh vực kinh doanh dễ kiếm tiền. Chỉ cần 150 triệu đồng, người đầu tư có thể mua một bộ đoàn tàu lửa đời mới có ba dốc lớn nhỏ và một chiếc đu quay 10 ghế ngồi hình thú. Nếu đưa về một bãi đất trống trong khu đông dân cư, kinh doanh từ 17g đến 21g có thể thu được tối đa ba triệu đồng/ngày. “Chỉ vài tháng là có lãi, nhưng phải chịu khó học thêm vài mẹo sửa chữa khi xảy ra sự cố. Khi nào thiết bị cũ thì sơn mới là xong”, chủ cơ sở này nói.
Chị N., chủ khu vui chơi đường Nguyễn Hồng Đào cũng tiết lộ, việc mở một khu vui chơi hết sức đơn giản: “Chỉ cần lên ủy ban xin giấy phép kinh doanh rồi về mua thiết bị lắp đặt là xong. Hàng tháng, mình đóng thuế đầy đủ là không ai kiểm tra gì hết. Chị mở ở đây hơn 10 năm rồi, có khi nào thấy ai kiểm tra đâu. Thiết bị thì mua của công ty Việt Nam cho rẻ, chứ mua hàng nhập tiền đâu mà chịu nổi. Máy móc chị dùng cả chục năm chưa phải thay, khi nào cũ quá thì sơn lại, có trục trặc thì gọi thợ đến sửa”. Chị N. còn tư vấn: nếu mở một khu vui chơi rộng khoảng 300m2 và dưới 15 trò thì chỉ cần hai người quản lý là ổn.
Gửi ý kiến của bạn