Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số: Niềm Tin Năm Mới
Bảo Ngọc
Không được mặc áo dài, quấn khăn vành rây, bộ đồ quốc phục Việt Nam em được mặc hàng năm đón chào Tết Nguyên Đán, Tết Dương Lịch em chỉ ăn mặc bình thường như mọi ngày. Dù vậy trong lòng em cũng nhiều náo nức, rạo rực bao niềm vui đón chào năm mới Dương Lịch.
Không có chúc Tết, cũng không có bao lì xì đỏ tươi. Trong nhà đơn giản một bàn ăn trãi khăn và trình bày ly tách rất đẹp. Không có con gà Tây béo phình với đồ nhồi nhét đầy trong bụng. Mẹ đón chào năm mới bằng một bình hoa hồng đỏ thắm, với hai chục và 11 bông lẻ tượng trưng cho năm 2011. Năm Tây phải nấu đồ ăn Tây, món ăn của mẹ rất đặc biệt. Mẹ đã tìm trong sách dạy nấu ăn của Tây để nấu món thịt bò với rượu ăn với bánh mì nóng dòn. Cả nhà ngồi vào bàn ăn mẹ mới dọn món đặc biệt của mẹ lên, còn nóng hổi và bốc mùi thơm lừng. Nhưng khi ăn, chúng em mới phátï hiện là chẳng có miếng thịt nào mà mẹ chỉ dùng toàn nấm tươi. Có miếng nấm lớn, ăn dòn, sần sật như thịt mà còn ngon hơn thịt.
Bữa ăn đơn giản, ngon và nhẹ nhàng quá. Phần sau là bánh và trái cây. Từ cây táo ngoài vườn, những trái táo vừa ươm chín, mẹ đã tạo ra một chiếc bánh táo quá ngon lành.
Ba nói:
“Mẹ lại phỉnh cha con tôi rồi, món ăn chay mà nói là món thịt nấu rượu.Nhưng mà ngon tuyệt, phải không các con"”
Em nhìn mẹ, thấy ánh mắt mẹ, khuôn mặt mẹ bao la tình thương mến. Mẹ của em đó. Em mỉm cười, trong lòng đầy hân hoan với niềm tin tới cùng một lúc: Năm mới, mẹ đã góp cho gia đình bữa ăn ngon mà trong sáng, thanh sạch, cùng với niềm tin của cả gia đình, một năm mọi sự an lành, an nhiên và ấm cúng.
Bảo Ngọc cũng chúc cho tất cả các bạn thiếu nhi cùng trang lứa với Bảo Ngọc, niềm tin năm mới với nhiều tình thương của gia đình và sự cố gắng học hành chăm chỉ của bạn.
BẢO NGỌC