Hôm nay,  

Thơ Thơ

13/02/200800:00:00(Xem: 2632)

Thư Gởi Chị

Cũng từ đấy em xa căn nhà cũ
Hai mươi năm xa cả bóng chị hiền
Buổi Xuân về, mai vàng xưa có nở
Và cành đào còn đỏ thắm ngoài hiên"""

Chị còn đứng bên giàn hoa thiên lý
Mộng mơ nhìn mây đỏ ráng chiều pha"
Áo lụa thiên thanh vẫn hồng má chị"
Tóc mây dài còn gọi gió trời xa"""

Hay từ đấy trong cuộc đời dâu bể
Má hồng xưa nhòa nhạt nắng sương phai"
Máu lệ đổ tưới xanh vùng kinh tế
Ánh sao vàng che khuất nẻo tương lai"

Đôi mắt chị dịu dàng, em vẫn nhớ
Một nơi mà dung nạp mảnh hồn em
Hai mươi năm từ khi chim vỡ tổ
Em lạc loài vỗ cánh giữa trời đêm!

Em ra đi với bao nhiêu hoài bão
Và hờn đau sôi sục ở trong lòng!
Hai mươi năm, mộng còn trong gió bão
Hai mươi năm ngụp lặn giữa chờ mong!

Trái tim em hai mươi năm vẫn đập
Nhịp đau buồn thống khổ của quê hương
Còn máu chảy, lệ rơi, còn bạo ngược
Là chị ơi, còn bao nỗi đoạn trường!

Em vẫn tin một ngày mai nắng đẹp
Và mùa Xuân thật sự ở muôn lòng
Sẽ vùng lên, đập tan đi cùm kẹp
Mỗi trái tim là khí giới vô song!

Con chim xưa sẽ bay về tổ cũ
Dựng lại nhà Hồng Lạc bốn nghìn năm
Giàn thiên lý sẽ nhiều hoa, lắm nụ
Mắt chị hiền thôi thương nhớ xa xăm

Chị sẽ mặc thiên thanh, màu áo lụa
Của ngày xưa khi đứng ngắm mây trời
Tóc chị xoã, gió bay về hương cũ
Má chị hồng như một thuở xa xôi

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

NỤ NGỌT ĐẦU ĐỜI

Đôi cánh hồng tươi nõn đón chờ
Phút giây tình tứ đẹp như mơ
Ngọt ngào êm dịu ôi ngon quá
Trăng mới lên- Mười bốn hương thơ…

Từ độ hoa mơ nở nụ hồng
Bé cười nũng nịu – nắng bên song
Hình như sắc thắm in lên má
Nhạc khúc yêu đương rộn cả lòng…

Ta biết tình em – sóng thủy triều
Đôi mi cong chớp ngọt hương yêu
Vòng tay là thảm đời nhung gấm
Thêu đẹp đời ta nét diễm kiều…

Chỉ một lần thôi. Cô bé ơi!
Dù cho hương vị của bờ môi
Đã làm ngây ngất, tim xao xuyến
Nhưng bé thương ơi! Sợ lắm rồi

Ta sợ mùa xuân nắng tắt dần
Bé thơ đâu đã biết bâng khuâng
Mỗi khi trở gió trời thay tiết
Nhìn tuổi chênh nhau thật ngại ngần
Ta giữ riêng ta làm kỷ niệm
Bước đời dù lắm lúc gió mưa
Đâu phải bình minh mà sắc tím
Vẫn làm xao xuyến chuyện tình xưa…!

Ta cám ơn đời- Cám ơn em
Nụ hôn tràn ý- máu đầy tim
Đời ta dù trải nhiều sương gió
Vẫn giữ hình em rất dịu êm…

Thy Lan Thảo

*

Mình Đem Nắng Về Quê Hương

Hôm nay em có mùa xuân
Dang tay ôm nắng một lần được vui
Nhớ Me ngày ấy ngậm-ngùi:
Con đi! Hạnh phúc, ngọt bùi chớ quên
Ở đây mẹ vẫn gọi tên
Gọi trong thương nhớ, gọi bên đợi chờ!
Hôm nay là của bây giờ
Một tình yêu mở ai ngờ được em
Cám ơn Anh đã cho thêm
Bao niềm vui mới êm-đềm nhịp tim
Cám ơn một phút đi tìm
Mà vui như soải cánh chim thơ trời
Cám ơn Chàng Thơ em ơi!
Cho em dòng nước để bơi về Nhà
Ngụp trong nước biển mặn-mà
Bơi về sông cũ trăng ngà đón em
Anh còn sức vượt màn đêm
Thời ta vén được sương mềm bờ vai
Và đem nắng ấm nối dài
Cho người người được tương lai rạng ngời
Rồi em thêm được làn hơi
Thơ tình sẽ viết, rong chơi đôi mình.

Ý Nga

*

Mỗi Mùa Xuân Thêm Một Lần Dối Mẹ

Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi:
Về chưa con sao vẫn thấy chưa về"
Con lại phải thêm một lần nói dối:
Chờ sang năm con hứa sẽ về quê!

Nếu chẳng phải vì thay tờ lịch mới
Chắc là con không biết có Xuân sang
Đời nước Mỹ tháng ngày trôi qua chóng
Chưa kịp xoay đã hết một năm tròn

Bỗng sực nhớ đến lời ai đã nhắc
Lại lo tìm câu nói dối cho xong
Mười một mùa xuân miệt mài đất khách
Con dối đi dối lại biết bao lần

Căn nhà cũ chắc năm nay mục nát
Tiền gởi về không đủ mẹ nuôi thân
Con gái lớn theo chồng đi nơi khác
Con trai đầu biền biệt chốn xa xăm

Cây mai nhỏ ba đã trồng năm trước
Mấy xuân rồi có nở nụ nào không
Hay đã chết theo ba từ dạo ấy
Để mùa Xuân hoa trắng nở trong lòng

Năm mới đến mẹ già thêm một tuổi
Tóc bạc hơn nhiều, má hóp răng long
Sao giấc ngủ chập chờn con thấy mẹ
Người đàn bà đẹp nhất ở trần gian

Năm mới đến con cũng già thêm tuổi
Xa mẹ hiền một tuổi nặng bằng hai
Tuổi nước Việt chất chồng lên quá khứ
Tuổi xứ người quần quật với tương lai

Con chẳng biết nói thế nào mẹ hiểu
Chẳng còn ai hiểu hết chuyện đời con
Non nước đó vẫn còn đầy dâu biển
Núi sông đây sao giữ được vuông tròn.

Trần Trung Đạo

*

Tứ Tuyệt Xuân

Tước lá cho cành rực sắc Xuân
Giao thừa tống cựu lại nghinh tân
Ước gì ta được như hoa nhỉ
Đem cả niềm vui tặng cõi trần
 
Hắt hiu gió thốc mưa dầm
Đêm xanh xao giọng vĩ cầm buồn ơi!
Tin Xuân buốt nửa nụ cười
Gối chân tẻ lạnh lối người mờ rêu
 
Ngày Xuân đọc lại truyện Kiều
Thương người tài sắc chịu điều gian truân
Chém cha số kiếp phong trần
Chết đi sống lại mấy lần còn đây
 
Gió lùa lạnh mớ tóc phai
Ngày Xuân cửa khép trắng cài hiên sương
Tài tình một phiến nhiễu nhương
Rêu mờ cổ lục còn thương phận Kiều...

Bảo Thanh

*

Hoa Xuân

Xuân đã về trên những mái tranh
Mắt người nghèo khó sáng long lanh
Ấm căn nhà mới tình thôn xóm
Chim hót đường bay chắp cánh nhanh
 
Xuân đã về! Xuân của các em!
Những con chim nhỏ khát trời êm
Mồ hôi đổi miếng cơm hai bữa
Tối được quây quần lớp học đêm
 
Xuân đến từng nơi, đến mọi nhà
Những thôn hẻo lánh, chốn rừng xa
Đường mây vượt núi xưa đêm tối
Tiếng nhạc đài vang, dạ thiết tha
 
Xuân đã về đây! Khắp phố phường
Sao mai đến sớm trước đêm sương
Xe, người tấp nập tranh từng phút
Tải đến cho đời đủ sắc hương
 
Xuân nở trong lòng bậc mẹ cha
Rừng chồi nhú đẹp những bông hoa
Cuộc thi tuyển lựa tương lai mới
Nét mặt hân hoan có trẻ nhà

Nam Tần

*

Kiều Xuân

Ngày xuân con én đưa thoi
Mới hay xuân chị đã ngoài tuổi băm
Trời cho đôi nét duyên thầm
Mẹ nhường đôi mắt lá răm tặng đời
Cỏ non xanh tận chân trời
Mà đây áo trắng chưa cài hồng hoa
Bao giờ cho đến tháng ba
Đỏ hoa gạo rụng để mà đạp thanh"
Người ta náo nức yến oanh
Mà đây chị vẫn một mình chị thôi
Đắng cay chen lẫn ngọt bùi
Nào ai thương lấy chị tôi thì về"!

Dương Danh Dũng

*

Chúc Tết

Năm mới - Chúc nhau vạn chữ lành!
Phát tài! Hạnh phúc! Đẹp như tranh!
Vườn Thơ chim hót muôn hoa nở!
Ấp ủ hương đời đậm sắc thanh!!!

Thuỳ Hương

*

Đợi Xuân

Hoa đào hôm trước ngậm cười
Đợi mùa Xuân tới cho người đón hoa
Nắng Xuân rồi đến chiều tà
Hoa đào nỡ rộ, người ta chưa về
Giá như hôm ấy đừng chờ
Xuân về đâu nỗi vẩn vơ nợ tình
Bây giờ đào nở một mình
Gió Xuân thổi nhẹ, lung linh tơ lòng

Thanh Việt

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Xin Chúc Quê Hương Chén Rượu Mừng

Mừng Xuân Mới gởi về Quê Hương, Mẹ và Đồng Bào Việt Nam tôi, quốc nội và quốc ngoại.

Mẹ ơi, rộn rã, kìa, Xuân đến


Dưa hấu, cành đào, cặp bánh chưng
Dăm cội thủy tiên, vài chậu quất
Chao ơi, hương vị đã tưng bừng!
Nhưng mà giữa cảnh vui tươi ấy
Mẹ a, lòng con vẫn dửng dưng
Bởi lẽ xuân về, con lại nhớ
Một chiều xuân tím, lệ rưng rưng ...
Ôi chiều xuân ấy con xa mẹ
Vỡ tổ, chim non giữa bão bùng!
Mẫu tử đau thương sầu cách biệt
Tuổi hồng, lệ tủi nhỏ muôn chung!
Mùa xuân từ đấy không xanh nữa
Mà xám, mà đau đến tuyệt cùng!
Còn nỗi đau nào hơn mất mẹ
Giữa ngày mộng biếc, giữa mơ nhung"!
Thế mà con mất, ôi, đau xót ...
Mẹ bỏ con đi, chẳng ngập ngừng ...
Mẹ bỏ con đi, về với đất
Về miền vĩnh cửu, cõi vô chung!
Âm dương hai lối, đời ly cách
Từ đấy, sầu riêng cứ điệp trùng!
Và cũng từ làm thân tị nạn
Lòng con thêm nặng nỗi sầu chung

Mẹ ơi, rộn rã kìa, xuân đến
Xuân đến, mà con dạ não nùng
Phần đau vì nỗi hờn vong quốc
Phần xót quê hương vẫn mịt mùng
Phần tủi cho mình thân lạc xứ
Phần thương mộ mẹ giữa người dưng
Sớm hôm, ai có lòng nhang khói
Hay đã hoang vu cảnh núi rừng"
Cỏ có mọc cao che khuất lối
Ảnh còn xinh đẹp mắt màu nhung"
Mẹ ơi, tết đến, con buồn quá
Nhớ mẹ trời ơi, nhớ lạ lùng
Trên cõi trần gian từ vắng mẹ
Là đời vắng cả chữ bao dung!
Là con thấy rõ người muôn mặt
Thấy lối nhân gian lắm chập chùng
Thấy những mỹ từ che hiểm độc
Thấy đời khan hiếm khách trung dung
Hôm nay với mẹ, lời tâm sự
Dốc cạn lòng con, giọt cuối cùng
Để có, mẹ ơi, Mồng Một Tết
Con chờ trong gió, tiếng thơ rung
Như mong đất nước ngày tươi sáng
Dân tộc vùng lên, tỏ chí hùng
Đập nát xích xiềng đang trói buộc
Quét đời cho sạch bọn tàn hung
Khi quê hết bóng loài lang sói
Ba cõi đồng ca khúc nhạc mừng
Rồi góp sức, tài xây tổ quốc
Và hàn gắn lại vết đau chung
Mẹ ơi, rộn rã kìa xuân đến
Mà nước mà dân vẫn khốn cùng
Dân chủ, nhân quyền còn tít tắp
Và người yêu nước vẫn lao lung
Chao ôi, mong quá, ngày quang phục
Xin mẹ linh thiêng giúp đỡ cùng
Để áng thơ con ngày tết đến
Không còn là lệ phải rưng rưng
Để con, một sáng về thăm mẹ
Giữa tiếng quân reo dậy núi rừng
Dưới lá cờ Vàng bay rợp biển
Trong giờ dân tộc được phùng hưng
Con quì trước mộ, hôn lên đất
Thắp một tuần nhang, giải lạnh lùng
Để thấy mùa xuân xanh đẹp mãi
Mùa xuân ngạo nghễ bóng Quang Trung!
Mùa xuân Tổ Quốc thôi hờn tủi
Dân tộc từ đây được lẫy lừng
Bốn biển năm châu đà nể mặt
Ba miền sông núi lại phồn hưng

Xuân này, mẹ ạ, Giao Thừa nhé
Con chúc Quê Hương chén Rượu Mừng!!!!

Ngô Minh Hằng

*

Cảm Xuân Viễn Xứ

Xuân đến đây rồi, ai biết không
Sao ta chẳng thấy ánh xuân hồng
Sương chiều phủ xuống phương trời lạ
Giọt nắng hanh vàng vương gió đông

Lữ thứ tha phương thiếu nắng vàng
Huy hoàng rực rỡ nắng miền Nam
Lung linh diễm lệ chiều quê mẹ
Văng vẳng lưng trời tiếng sáo vang

Mùa xuân nhung gấm biết đâu tìm
Khung trời lạnh lẽo vẫn lặng im
Mây chiều phủ xám khung trời mộng
Xứ lạ xuân về, đau thắt tim

Ta biết tìm đâu, những tháng ngày
Lá hoa phong nguyệt kết cùng mây
Lả lơi xuân đến đan tình mộng
Chén rượu xuân tình, say ngất ngây.

Xuân đến, mùa xuân của đất trời
Không mầu, không sắc của riêng tôi
Ý xuân hoài vãng vùi trong mộng
Lãng thủy vô tình trôi mãi trôi

Phạm Thanh Phương

*

Tết Mậu Thân, Xuân Mậu Tý

Ngày Xuân Mậu Tý càng gần
Càng thêm gợi nhớ Mậu Thân năm nào:
Huế Saigon, máu tuôn trào
Việt Nam cả nước kêu gào khóc thương
Xuân, cay khói súng chiến trường
Tết, đau lửa đạn, nén hương khóc người
Thủ tiêu, pháo kích… than ôi
Đập đầu, chôn sống, thây vùi dã man

Bốn mươi năm, bọn vô thần
Dâng thêm xương máu “tế thần”… Hồ gian
Trung, Nam, Bắc kiện! Dân Oan!
Trường Sa, Bản Giốc giặc tràn! Hoàng Sa!
Tòa Khâm Sứ cùng dâng hoa
Con chiên, Phật tử… xót xa dân tình
Không công lý! Chẳng hòa bình!
Ăn chơi, thao túng lộng hành. Mặc dân!
Non sông thống khổ trầm luân,
Luân thường, đạo lý tan hoang cả rồi!

Ai người thương nước xin mời,
Vùng lên lấy lại cuộc đời cho dân!
Con đường dân chủ rất cần!
Biển Đông dậy sóng còn ngần ngại chi"
Thưa rằng tổ quốc chí nguy!
Đừng mê ngủ! Dậy mà đi! Đổi thời!

Lệ dân mỗi ngày mặn môi!
Lệ Anh, lệ Chị không rơi sao đành"
Trong, ngoài hiệp sức đấu tranh
Đền ơn Chiến Sĩ Vô Danh hào hùng!
Tiền nhân, huyết sử viết chung
Quê hương ta đã suy vong tận cùng
“Cùng tắc biến, biến tắc thông!”
Ngàn năm Bắc thuộc giữ lòng chớ quên

Đường Cùng thời phải vùng lên!
Tự do, no ấm, nhân quyền chờ ta!

Ý Nga

*

Tiếng Trống Tây Sơn

Càn Long kiêu hãnh nhìn Chiêu Thống
Quỳ mọp cầu xin trước bệ rồng
Hiếu chiến Mãn Thanh luôn vọng động
Cơ hội ngàn năm chiếm Lạc Hồng!

Tổng Đốc họ Tôn cười ngạo nghễ
Tiến triều lãnh mệnh chỉ huy binh
Chiếm lĩnh An Nam là chuyện dễ
Sĩ Nghị vênh vang đắc chí tình…

Rừng núi Chi Lăng rừng rực lửa
Cuốn bụi mịt trời, ngựa hí vang
Kỵ binh rần rật trên yên ngựa
Đổ xuống phương Nam thác lũ tràn…

Thăng Long quằn quại đau hèn nhục
Nhìn bước quân thù dẫm khắp nơi
Miếu mạo đền đài rưng rức khóc
Trước quân thô bạo lũ con trời…

Rượu ngon gái đẹp chơi cho thỏa
Châu báu ngọc ngà cướp chẳng tha
Ỷ sức cậy quyền ra tay phá
Trời Nam núi đổ ngả nghiêng nhà!

Chiêu Thống nhát hèn luôn quỵ lụy
Hàng ngày yết kiến lãnh lệnh Tàu
Thắng thế giặc thù luôn khinh dễ
Vui say rượu thịt với má đào...

Bắc Bình Vương lên ngôi hoàng đế
Gươm Lạc Hồng thề phá quân Thanh
Đường xá xa xôi đâu phải dễ
Tiến quân chiếm lại Thăng Long Thành!

Ba người một võng âm thầm tiến
Tuyển mộ thêm quân suốt dọc đường
Hẹn sẽ vào Thăng Long ăn tết
Đuổi Tàu- Giành lấy lại quê hương…

Hà Hồi chiến thắng, Ngọc Hồi tan
Tiếng trống Tây Sơn vạn dặm đường
Thôi thúc quân dân vì tổ quốc
Giữ nhà, giữ nước, giữ biên cương…

Mùa xuân Kỷ Dậu! Ôi oanh liệt
Nguyễn Huệ oai nghi thúc ngựa hùng
Sĩ Nghị thất thần buông gái đẹp
Thăng Long dậy sóng nổi bão bùng…

Cầu phao sông Nhị quằn cong sụp
Vạn xác quân thù chất núi cao
Sĩ Nghị cụp đầu quên ấn tín
Nghìn năm sông nước đỏ máu đào…

Quân Nam tuy ít mà kiêu dũng
Một chữ Hy Sinh nợ sơn hà
Đường gươm Lạc Việt- Tây Sơn trống
Đem lại thanh bình- Đất nở hoa…

Thy Lan Thảo

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

HOA ĐỘC

Tình mộng nở thành hoa oan trái
Vườn hồn ủng nhiễm sắc hương
Lũ hồ điệp ngày xưa quen đường
Vờn bay đụng phải.
Mùi hương, rụng xuống thảm thương.

TIẾNG VỌNG TỪ ĐÁY VỰC
Trong muôn ngàn tiếng muốn tìm ra
Tiếng nào thiết tha
Tiếng nào trung thực
Hãy lắng nghe tiếng vọng từ đáy vực.

HŨ GẠO

Đảng gói ước mơ vào trong manh áo
Đảng nhét chí trai vào trong hũ gạo
Bảo quản thế Đảng còn sợ hão
Đem xếp cả vào trong các nhà lao!

CÓ NHỮNG CON ĐƯỜNG

Có những việc người già không làm được nữa
Những việc trong tim cần có lửa!
Có những con đường người già không dám nghĩ
Những con đường phải vừa phá vừa đi !

GIẢ THỬ

Giả thử Đảng và Bác
Cho đi lại tự do
Thời thiên đường cụ Mác
Sẽ khỉ gáy, cò ho !

CHÓ ĐÓI

Ta như chó đói vật vờ
Ngửi thấy mùi cơm hau háu
Song ta vẫn chắt ra từng hạt máu
Năm rồi năm chăm sóc nuôi thơ

LÒNG XƯA
Lòng xưa một vầng Đông
Tháng năm dìm đắm, giữa dòng chìm đâu"
Đông buồn dần xám mái đầu
Lòng leo lét ngọn đèn sầu chờ mong.

NGUYỄN CHÍ THIỆN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.