Hôm nay,  

Đọc Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do Saigon

19/05/200600:00:00(Xem: 1829)

3. Bọn Bụi và cô Tuyết Chà<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Bìa sách “Đường Tự Do, <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Saigon”: Tranh Nguyễn Trung

 

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

 

  Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigonđổi đời sau 1975. 

 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương.Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

 

*

 

Thằng Bò ngồi trong một góc tối. Trước mặt nó, dòng sông Sài gòn đen như mực. Xa tít bên kia sông là Thủ thiêm, có dăm ánh đèn chớp sáng như mấy con mắt qủy. Còn mấy cái ghe đậu sát hai bên bờ, thì chiếu một ánh đèn mù mù, thua cả con đom đóm.

 

Mắt không trông thấy mà tay nó biết hết. Đâu là tờ đô la một đồng, đâu là giấy bạc tiêu hằng ngày, tiền lẻ, tiền cắc, nó tính nhẩm và lựa đâu ra đó. Vo cho kỹ, gói trong tờ giấy bạc gỡ ra từ bao thuốc lá, bọc thêm một túi ni lông, chằng hai ba sợi dây thun nữa, vẫn chưa yên lòng. Nó nắn nắn gói nhỏ, đưa lên mũi hít lấy hít để. Người ta chê tiền bạc qua tay người này người kia dơ dáy, một ổ vi trùng. Nó thấy thơm quá. Cái thú vị nhất của nó là thu người trong một nơi thật khuất, trốn trong bóng đêm và ngửi mùi giấy bạc.

 

Trước đây, phút thú vị ấy của thằng Bò thường bị phá nát bởi bọn thằng Lai. Bây giờ thì đỡ rồi. Nó đã khôn ra sau kinh nghiệm những trận đòn, những lần bị trấn lột.

 

Cũng có những giây phút khác nữa, như mấy năm đầu giải phóng, dân bụi đời Sài gòn chưa đông đúc, dữ dằn như bây giờ, nó từng được ngủ yên trong một góc công viên. Một lần, thức dậy nửa đêm, nó nghe giọng một bà mẹ dỗ dành con. Đứa bé gái đói, khóc, đòi cơm. Người mẹ dỗ: “Ráng ngủ đi, mai má mua cho con một dĩa cơm sườn nhiều thật nhiều, miếng sườn to thiệt to.” Nó nghe rõ tiếng con bé vừa nấc vừa nuốt nước bọt kêu ực ực, rồi khóc lớn hơn: “Láo, má nói láo. Không tin, không tin đâu.” Tiếng không tin con bé kéo dài, lập đi lập lại, chắc miệng nói không mà lòng vẫn muốn tin. Người mẹ dỗ hoài không được cũng khóc luôn. Thằng Bò cũng khóc rấm rứt một mình vì tủi thân. Nhiều đêm, giữa khuya đói quá không ngủ được, đâu có ai dỗ nó. Dỗ nữa, người mẹ kể chuyện đời xưa. Nó lắng nghe, chuyện dài lắm, nhưng nó chỉ còn nhớ là có một bà tiên rất thương những đứa trẻ nghèo đói, tên là Hiền Lành, còn một bà khác chỉ gieo cho trẻ con chuyện hung dữ tên là Ác Nữ. Bà tiên Hiền Lành rất thương trẻ con, nhất là những đứa trẻ bất hạnh mà ngoan ngoãn. Cầu xin đi, bà sẽ tới giúp đỡ, nhưng bà ở hơi xa, cầu lâu lắm, còn bà Ác Nữ thì rất gần, nên thường dễ xuống trần quấy quả. Giọng con bé: ”Bà Hiền Lành đẹp thế nào, hả má.“ “Ôi, bà đẹp lắm. Đẹp như cái hình Hằng Nga người ta vẽ ngoài hộp bánh Trung thu.”

 

Bánh Trung thu như thế nào thằng Bò chưa biết, nhưng cái vỏ hộp bánh thì thằng Bò đã nhiều lần nhìn thấy ở các đống rác.

 

Tự nhiên nhớ chuyện bà Tiên, lòng nó êm ả quá. Nó vẫn cầu bà tiên Hiền Lành bao lâu nay, có lúc còn tưởng tượng bà Tiên kiếp trước là mẹ nó. Sao cầu hoài mà không thấy bà tới. Có thể vì nó hay cắn người.  Con không cắn nữa, bà tiên có cứu con không" Không cắn" Không được đâu. Bà tiên Hiền Lành mà gặp cái thằng Bảnh Bắc Kỳ đó chắc cũng phải cắn cho nó một cái thôi.

 

Thằng Bò cẩn thận nhét gói tiền vào bên trong cái quần đùi có khâu một túi nhỏ. Chính là cái túi con Quê đã làm giúp nó. Con bé còn một tay mà khéo léo ghê. Mới đây thôi, có những hồi cùng khổ, nó còn lân la giúp đỡ thằng Bò nhiều lắm. Nay thì con Quê đã bộ điệu làm gái hẳn hoi rồi. Còn nói gì nữa. Nó nằm bẹp xuống, thở như thở bằng mang cá bị mắc cạn trên cỏ ướt.

 

Một lúc khỏe lại, nó bò đi. Băng qua một mặt đường rộng, leo lên được lề đường, nó ngừng lại để thở một lúc rồi mới tiếp tục. Cả hai mặt lề đường này quá quen thuộc với nó, đến nỗi chỉ cần nhìn một dấu hiệu nhỏ dưới lề, một miếng gạch bị bóc, hay một lằn nứt, một vết dầu bẩn bám lâu năm, nó cũng đoán được đang bò qua cửa nhà nào. Sắp tới nhà cô Tuyết Chà rồi đây" Ngộ thiệt, cổ trắng bóc như tây lai, mà còn tên là Tuyết nữa, sao ai cũng gọi là Tuyết Chà. Nhớ rồi. Hổm chửi nhau với thằng Lai phá, thằng này kêu chửi đủ tông chi họ hàng, thuộc làu làu, cái giọng thằng Lai Phá nghe ớn da gà thiệt: “Ê, con Lai này lai Mỹ đàng hoàng nghe, chớ không như bà, ma rốc, chà và, cột nhà cháy... Chửi nữa há. Chửi thi với tui nè...” Nó phun ra một bài chửi có vần có điệu.

 

Thằng Bò đã từng hận thằng Lai phá thấu xương, nhưng cũng phải nể nó. Chuyện gì thằng Lai phá cũng biết, nó như ông thần canh trong bếp suốt các căn phố dọc con đường này. “Con mụ Tuyết Chà này há" Chắc cho thằng chồng uống thuốc chuột chết nghẻo cù đơ, vòng vàng tiền bạc đếm không hết nghen tụi bây. Con này giàu lắm, bị cái tật nuôi trai...” Thằng Lai kể vanh vách.

 

Nó leo lên thềm. Kỳ thiệt, cứ bò tới trước căn nhà này là buồn ngủ. Thằng Bò vừa quai mồm ra ngáp thì nghe tiếng đàn bà léo nhéo. Nó giật mình. Cô Tuyết chớ ai. Sao dằng co với một chàng nào vậy" Lần đầu nó gặp đó nghe. Thằng cha nào đây" So với cô Tuyết, thằng cha nhỏ nhít à. Taycầm gì vậy" À cái đàn. Nó biết rồi, thằng cha này đàn ở nhà hàng trong khách sạn dưới kia. Đặt cái đàn trên vai, cầm cái gì giống cái cưa mà không phải cái cưa, kéo qua kéo lại là có tiếng kêu. Ngộ thật, nghe sao buồn quá là buồn. Anh chàng vừa nói cái gì đó. Lại giọng Bắc Kỳ mới nữa. Mà cô Tuyết thì giọng Namrệu:

 

“Muốn đến là đến, muốn đi là đi há" Vô nhà tui biểu.”

 

“Hôm nay anh không thể ở lại, anh phải về. Hẹn em tuần sau, nhé.”

 

“Không tuần sau gì hết. Ngay giờ. Nói giờ là giờ. Quanh co.”

 

“Hiểu cho anh mà.”

 

“Hiểu cái gì" Sợ con hà bá ở nhà quá mà. Cái mặt đàn ông mà cứ rúc trong quần đàn bà. Không đi đâu hết.”

 

Đã có người dừng lại coi. Bọn thằng Lai Phá cũng xuất hiện. Thấy thằng Bò đang nằm rẹp trên thềm, nghinh mặt nghe ngóng, thằng Lai lại nhổ nước bọt.

 

“Đù má, lúc nào cũng gặp con chó hôi này. Ông ớn lắm rồi nghe.”

 

Nhưng chúng nó còn đang bận coi cô Tuyết dằng co với anh thanh niên trẻ. Cô Tuyết đã ngót bốn mươi, anh chàng hai lăm hai sáu là cùng. Tội nghiệp chiếc áo sơ mi trắng tinh của anh bị cô Tuyết lôi kéo nát nhầu. Móng tay cô còn cào sước mặt nữa. Một con “bà chòi” trong nhóm thằng Lai la lên:

 

“Này bà ơi, sao bỏ thằng Tây già bắt anh tui vậy"”

 

Rồi nó với thằng Lai, kể lai lịch:

 

“Cái anh này kéo đàn ở Hữu Nghị chớ đâu tụi bay. Bắc vô, cán bộ đó.”

 

“Loại này cán cuốc, tao biết.”

 

“Mày biết đách gì mà biết. Bồ nhí của cô Tuyết đó nghe. Bà ơi, úm con người ta vừa vừa, mới đó mà ốm nhom, coi tội hông.”

 

“Thả con người ta về với má người ta đi bà ơi. Coi tội hông tụi bay, con dế cơm bằng hột bắp bà xài gì được, thằng Lai cho bà mượn nè.”

 

“Đù má mày.”

 

Thằng Lai rượt theo con nhỏ “bà chòi”. Có vậy thôi mà thằng Bò cười không khép miệng được. “Con nít quỷ” Mấy người lớn rủa rồi bỏ đi. Anh chàng đánh đờn năn nỉ cô Tuyết mở cửa cho anh ta lấy xe Honda về nhà, cô Tuyết không mở. Cuối cùng anh chàng cũng thoát thân leo được lên xích lô đi mất. Cô Tuyết giận điên, thằng Bò tránh không kịp, nó bị một cái đá văng xuống lề đường.

 

Bọn thằng Lai phá đuổi nhau chạy xuống phía dưới xa. Con đường lại vắng ngắt. Thằng Bò bò ngược lên. Nó đụng một số dân “hốt” đang khươi những đống rác để lượm lon và bao ni lông. Cảnh thằng Bò đêm đêm lê lết trên đường đã quá quen thuộc với họ. Bò nữa, nó ngang qua công viên Chi Lăng, tới ranh giới của phường Tám. Bò nữa, nó đã đến bãi cỏ trước nhà thờ. Một vài cặp còn ngồi trên cỏ tâm tình, bất chấp thiên hạ. Nó lết tới, lết tới, dừng lại dưới chân tượng Đức Mẹ.

 

Nhà thờ đóng cửa, tối thui, im vắng. Cả tượng Đức Mẹ cũng nổi lờ nhờ do ánh sáng của một ngọn đèn điện còn sót, như con mắt chột từ xa, soi tới không thấu.

 

Chỉ có cảnh tăm tối này mới làm nó yên tâm. Nằm bẹp xuống dưới cỏ, sát bục tượng, nó đưa tay đào bới. Chừng đã khá sâu, nó thọc tay tìm những gói nhỏ đã dấu trước. Taythì rờ rẫm dưới đất mà bụng thì thấp thỏm. Chắc không thiếu gói nào đâu, nó bỏ gói mới xuống, lấp lại, trải lớp cỏ lên, rồi nó nhổm người, đái vào chỗ đất mới. Y hệt như một con chó, có điều, nó không thể cong một chân sau lên.

 

. . .

 

 

 

Kỳ tới, trích đoạn 4: Cho mày Mưa S uốt Đêm

 

NHÃ CA

 

(Trích chương I, Đường Tự Do Saigon)

 

 

 

____________________

 

Đường Tự Do Saigon*

 

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang

 

Giá bán 24 mỹ kim. Sách gửi tận nhà,  bao cước phí.

 

Liên lạc phát hành: Việt Báo

 

14841 Moran St.

 

Westminster, CA92683

 

(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại Chùa Từ Ấn, 32693 Gruwell St Wildomar, CA 92595 do Thượng Tọa Thích Pháp Tánh làm Viện Chủ, TT. Cũng là Hội Phó Hội Thân Hữu Già Lam, đã trang nghiêm tổ chức Lễ Tưởng Niệm 40 năm Đại lão Hòa Thượng Thích Trí Thủ viên tịch và họp mặt Thân Hữu Già Lam Lần Thứ 18 -2024, diễn ra trong hai ngày Thứ Sáu, ngày 05 và Thứ Bảy, ngày 06 tháng 4 năm 2024. Buổi lễ tưởng niệm Cúng kỵ Ôn Già Lam và Hiệp kỵ quý Thầy hội viên Hội THGL trong đó có Cố Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, HT. Thích Thái Siêu, HT. Thích Hạnh Tuấn, HT. Thích Quảng Thanh… diễn ra vào lúc 11 giờ trưa Thứ Bảy ngày 6 tháng 4 năm 2024, tham dự buổi lễ ngoài quý chư tôn đức Tăng, chư tôn đức Ni trong hội Thân Hữu Già Lam đến từ các Tiểu Bang tại Hoa Kỳ, Âu Châu, Canada … còn có một số đông Phật tử tham dự.
7:30 sáng Chúa Nhật ngày 7/4/2024, nhà thờ Chúa Cứu Thế, 2458 Atlantic Avenue, Long Beach, California tổ chức Đại Hội Suy Tôn lòng Chúa Thương Xót lần thứ 24, chủ đề Thánh Thể- Bí Tích Xót Thương...
Listas California là một chương trình của Văn Phòng Dịch Vụ Khẩn Cấp Thống Đốc California (Cal OES), nhằm dành cho phụ nữ vai trò trung tâm của gia đình trong việc đối phó với các tình huống khẩn cấp, thiên tai.
1. Sinh hoạt: Lớp Khí Công vào Thứ Ba, ngày 16 và 30 tháng 4, 2024, 9 AM – 10:30 AM tại văn phòng Hội Ung Thư Việt Mỹ. / 2.Trợ giúp thực phẩm vào Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2024, 10:00 AM – 12:00 PM tại văn phòng Hội Ung Thư Việt Mỹ. /3.Sinh hoạt: Thủ công mỹ thuật – Làm Vòng Đeo Tay vào Thứ Ba, 9 tháng 4, 2024, 2:30 PM – 4 PM tại văn phòng Hội Ung Thư Việt Mỹ. / 4.Nhóm Hỗ Trợ Bệnh Nhân Ung Thư và Người Thân vào Thứ Bảy 13 tháng 4, 2024, 10:00 AM – 12:00 PM tại văn phòng Hội Ung Thư Việt Mỹ. 5. Sinh hoạt: Thủ công mỹ thuật – Làm Quạt Hoa Giấy vào Thứ Ba, 23 tháng 4, 2024, 2:30 PM – 4 PM tại văn phòng Hội Ung Thư Việt Mỹ.
Sáng Chủ Nhật ngày 31 tháng 3 năm 2024, Tu Viện Đại Bi do Ni Trưởng Thích Như Tịnh làm Viện Chủ, Ni Sư Thích Chơn Viên Trụ Trì đã long trọng tổ chức lễ an vị Tôn Tượng Thích Ca và Tôn Tượng Bồ Tát Quán Thế Âm (lộ thiện). Buổi lễ diễn ra dưới sự chứng minh, tham dự của hàng trăm chư tôn đức Tăng, Ni và đồng hương Phật tử. Điều hợp chương trình buổi lễ do Sư Cô Thông Thành, Chư tôn đức chứng minh có: Hòa Thượng Thích Nguyên Trí, HT. Thích Thiện Long, HT. Thích Minh Trí, HT. Thích Minh Mẫn, HT. Thích Minh Hồi, HT. Thích Tuệ Uy… Thượng Tọa Thích Pháp Chơn, TT. Thích Pháp Tánh, TT. Thích Minh Chánh,TT. Thích Thường Tịnh… cùng quý chư tôn đức Tăng, Ni Trưởng Thích Như Tịnh, Ni Sư Chơn Viên, NS.Nguyên Thiện, NS. Như Quang, NS. Chúc Vân, NS. Giới Định, NS Thiền Tuệ cùng quý chư tôn đức Ni đến từ các chùa và tu viện Nam California.
Trong những ngày này, Giáo Hội Công Giáo toàn cầu cử hành Tam Nhật Thánh (Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy 28, 29, 30.3.2024 ), ba ngày quan trọng nhất, thánh thiêng nhất trong phụng vụ của Giáo Hội mà cao điểm là đại lễ Chúa Phục Sinh. Ngày Thứ Năm Tuần Thánh 28.3.2024: Tại giáo xứ Saint Columban, 10801 Stanford, Garden Grove do Linh Mục Joseph Nguyễn Văn Luân làm chánh xứ đã cử hành Thánh lễ Tiệc Ly vào lúc 5 giờ chiều với hàng ngàn giáo dân Việt Nam tham dự trong đó có nghi thức lập lại việc Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ. Linh mục chánh xứ Nguyễn Văn Luân cũng rửa chân cho 12 giáo dân, sau đó thánh lễ tiếp tục.
Vào trưa ngày 29 tháng 3 2024, tổ chức Phục Vụ Truyền Thông Sắc Tộc có buổi họp báo, với chủ đề có liên quan đến căn bệnh Alzheimer trong cộng đồng sắc tộc
EMS đã có buổi họp báo nhằm vinh danh những nhà lãnh đạo tổ chức cộng đồng, vừa vinh dự nhận giải thưởng James Irvine Foundation Leadership Award năm 2024.
Vào lúc 11 giờ 30 trưa chủ Nhật ngày 24 tháng 3 năm 2024 trước khu Thương Xá Phước Lộc Thọ, Thành phố Westminster, kể từ nay hằng ngày lá Cờ Việt Nam Cộng Hòa sẽ tung bay cùng lá cờ Hoa Kỳ, trong một buổi lễ khánh thành trụ cờ và Thượng Kỳ được long trọng tổ chức trước sự vui mừng trong niềm xúc động của hàng trăm đồng hương và các cựu quân nhân QL/VNCH.
Tại nhà hàng Paracel Seafood Restaurant, Nam California vào tối Chủ Nhật ngày 24 tháng 3 năm 2024, Tổng Hội Phát Triển Võ Thuật Thế Giới (THPTVTTG) đã long trọng tổ chức lễ kỷ niệm 32 năm thành lập và kết thúc đại hội Quốc Tế Võ Thuật 2024. Khoảng 400 quý vị Chưởng Môn, Võ Sư, Võ sinh thuộc các môn phái từ khắp nơi trên thế giới về tham dự
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.