CÓ AI NGHĨ ĐẾN CỰU-CHIẾN-BINH MỸ KHÔNG?
Diamond Bích-Ngọc (ghi-nhận & tường-trình).
“Quá bất ngờ, thật cảm-động và vô-cùng ý-nghĩa… Bởi sau hơn 40 năm từ ngày rút quân khỏi chiến-trường Việt-Nam trở về Hoa-Kỳ, bị người dân bản-xứ ngược đãi, xem thường, coi khinh… Đây là lần đầu tiên chúng tôi đến dự một bữa tiệc tri-ân do gia-đình thuyền-nhân Việt-Nam - ‘Boat People’: Thái-Nguyên và Diamond Bích-Ngọc đứng ra tổ-chức. Hàng trăm cựu-chiến- binh Hoa-Kỳ hôm nay đã và đang được chữa lành (Healing) vết thương tâm-lý chiến-tranh; cũng chỉ vì các bạn đã biết nghĩ đến chúng tôi!” - Đây chính là câu trả lời cho tựa-đề bài viết này!
Những tia mắt lóng-lánh lệ mừng, những bắt tay xiết chặt đằm-thắm chân-tình của kẻ mang ơn (gia-đình Chân-Quê Việt-Nam) và người được đáp trả (các cựu-chiến-binh Mỹ) đã diễn ra trong không-gian chan-chứa tình người, giữa khung-cảnh tuyệt-vời của nhà-hàng sang-trọng “Moonlight” ở thành-phố Westminster, miền Nam California vào trưa thứ Bảy 26 tháng 3, 2016 vừa qua.
Được Trời thương, chúng-tôi lại có cơ-hội tổ-chức tiệc tri-ân những đồng-minh từng sát cánh bên các chiến-sĩ Quân-Lực-Việt-Nam-Cộng-Hòa. Họ đã đổ máu, để lại một phần thân-thể hay mất tích, bỏ xác nơi chiến-trường. Họ đã hy-sinh cho chúng tôi được sống an-bình tại miền Nam, Việt-Nam trước ngày 30 tháng 4, 1975.
Một bàn tiệc dành cho những anh-hùng tử-sĩ do chính tay Diamond Bích-Ngọc trưng-bày, sắp đặt; được kê trước sàn sân-khấu và một bàn nhỏ “Missing Man Table” của các cựu-chiến-binh đặt cuối nhà hàng đã làm biết bao người bồi-hồi, xúc-động; khi cùng tưởng nhớ đến những đồng-đội mình không được hiện-diện bằng xương, bằng thịt trong tiệc vui hôm nay. Chúng tôi chợt nhớ đến mấy vần thơ xưa: “Sống là khách qua đường, Chết là về cố hương, Trời đất là quán trọ, Bụi muôn đời tiếc thương!”…
“Missing Man Table” trong tiệc “Thank You Vietnam Veterans” – Thứ Bảy 26 tháng 3, 2016.
Như đã thông-báo: Từ năm 2007 đến 2012, nhân mùa Lễ Father’s Day gia-đình “Chân Quê” liên-tục tổ-chức tiệc này cho các cựu-quân-nhân Quân-Lực Việt-Nam-Cộng-Hòa tại miền Nam California và từ năm 2013 đến 2015, chúng tôi tổ-chức ở thành-phố Duluth, tiểu-bang Minnesota (vùng Bắc Mỹ) cho các cựu-đồng-minh Hoa-Kỳ.
Năm nay, 2016 - Gia-đình “Chân-Quê”, được sự hợp-tác của ông Bob Harrison, đại-diện Hội Cựu-Chiến-Binh Mỹ miền Nam, California long-trọng tổ-chức “Thank You Vietnam Veterans! Party” vào trưa thứ Bảy 26 tháng 3. Quyết-định ngày tổ-chức xong, chúng tôi mới nhận biết ra một sự trùng-hợp; đó là 29 tháng 3 hằng năm (ngày cuối cùng Lính Mỹ rút quân khỏi Việt-Nam năm 1973) đã được Tổng-Thống Nixon chọn là “Vietnam Veterans’ Day”. Như chín năm trước, khách mời dự tiệc không phải mua vé hoặc đóng góp bất cứ một khoản chi-phí nào. Mỗi bàn ăn chỉ kê 8 ghế để không ai bị ngồi quay lưng lại sân-khấu.
Hai chiếc xe Jeep quân-đội VNCH cắm lá cờ Hoa-Kỳ tung bay phất-phới đậu trước cửa Moonlight Restaurant để quan-khách dễ nhận diện địa-điểm tổ-chức. Vừa bước vào cổng nhà hàng là những cựu-chiến-binh Mỹ cùng một số cựu-quân-nhân QL/VNCH được choàng ngay vòng hoa “Welcome” từ vòng tay dịu-dàng của bốn thiếu-nữ; duyên-dáng trong trang-phục Bắc (Thanh-Hằng), Trung (Hạnh-Lê), Nam (Mười-Thương), Thượng (Victoria Trần).
Chào đón trọng-thể các cựu-chiến-binh Mỹ và VNCH trong buổi “Thank You Vietnam Veterans! Party”
tại Moonlight Restaurant, thành-phố Westminster – Thứ Bảy 26, tháng 3, 2016.
Đúng 12 giờ trưa, chương-trình bắt đầu với nghi-thức chào quốc-kỳ Mỹ, VNCH cùng đôi phút mặc-niệm đến các Chiến-Sĩ-Trận-Vong, cho những người Việt-Nam trên đường đi tìm tự-do đã không may bỏ mình dưới lòng đại-dương hay trong rừng sâu núi thẳm. Chúng-tôi cũng cầu-nguyện cách riêng cho các nạn-nhân vụ khủng-bố ngày 22 tháng 3, 2016 vừa qua tại Brussels, nước Bỉ.
Tiếp theo, nhạc-sĩ Thái-Nguyên có đôi lời chào đón gần 200 quan-khách, không quên cảm-ơn đến anh Andrew-Trần và Michael-Nguyễn (Hiệp-Hội-Chuyên-Gia-Việt-Mỹ - VABN); những người đã góp công thiện-nguyện khi thực-hiện các banner, các phướn treo trên sân-khấu thật đẹp và đầy ý-nghĩa cùng nhiều “Slide-Show” cho chương-trình “Thank You Vietnam Veterans! Party” thêm phần phong-phú. Sau đó, chúng tôi giới-thiệu ông Bob Harrison là người có công đứng ra liên-lạc cũng như gửi thư mời những cựu-chiến-binh Mỹ tại miền Nam California; để họ biết về tiệc tạ-ơn này mà đến tham-dự đông đủ như hôm nay. Những khách mời lên sân khấu nói chuyện là ba cựu-thương-binh Mỹ từng được “Purple Heart Medals” và nhiều huy-chương khác khi tham-chiến Việt-Nam; gồm các ông: Danny Little, Greg Gillaspy và Steve Cooper.
Đặc-biệt là phần trình-bày xúc-tích, ngắn gọn nhưng đầy đủ ý-nghĩa của Thiếu-Tá Triết-Bùi, đang phục-vụ trong quân-đội Hoa-Kỳ, ông đã cho mọi người hiểu được vai-trò quan-trọng của thế-hệ người Mỹ gốc Việt; phải sống xứng-đáng trong trách-nhiệm cùng bổn-phận của một người dân, để tri-ân và đáp trả phần nào công-ơn của Tổ-Quốc, Tiền-Nhân.
Thị-trưởng Westminster Tạ-Đức-Trí cũng lên sân-khấu, xúc động và chân tình chia xẻ tâm-tư với toàn-thể quan khách; ông nhắc đến nỗ-lực của thành-phố Westminster hiện đang xúc-tiến việc thiết-lập Trung-Tâm-Sử-Liệu tại tượng đài Việt-Mỹ để lưu-trữ những giữ-kiện liên-quan đến hơn 58,000 binh-sĩ Hoa-Kỳ và hàng trăm ngàn lính VNCH tử trận. Ông cho biết; gia-đình mình đã trải qua nhiều năm tháng cơ-cực sau ngày quốc-hận 30 tháng Tư, 1975 khi sống dưới chế-độ Cộng-Sản. Nay là đương-kim thị-trưởng thành-phố Westminster, ông không xem đây là vị-trí của một kẻ quyền cao, chức trọng; chỉ ngồi thụ-động trong văn-phòng mà tự coi mình là một “Servant” - Người hầu-hạ cho cư-dân; ông cũng mong ước được làm tấm gương sáng cho thế-hệ con cháu noi theo.
Gia-đình “Chân-Quê” nói riêng và cộng-đồng Việt-Nam nói chung; chúng tôi vô cùng hãnh-diện vì có được những người trẻ đầy nhiệt-tâm, nhiệt huyết như Thiếu-Tá Triết-Bùi và thị-trưởng thành-phố Westminster, Tạ-Đức-Trí.
Toàn-thể quan-khách chăm chú lắng nghe, không ồn ào khi có người nói chuyện trên sân-khấu
trong buổi “Thank You Vietnam Veterans! Party” 26 tháng 3, 2016 do gia-đình “Chân Quê” tổ-chức.
Thị-Trưởng thành-phố Westminster Tạ-Đức-Trí trao quà lưu-niệm cho gia-đình “Chân Quê” và Thiếu-Tá người Mỹ gốc Việt Triết-Bùi thưa chuyện cùng toàn-thể cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ.
Hiệp-Hội-Chuyên-Gia-Việt-Mỹ (VABN) trao quà lưu-niệm cho gia-đình “Chân Quê” và cựu-chiến-binh
Bob Harrison cùng phu-nhân Tammy đã tặng bó hoa hồng tuyệt-đẹp cho Diamond Bích-Ngọc.
Ca-sĩ Thanh-Hằng, người tham-gia việc thiện-nguyện với gia-đình “Chân Quê” gần 16 năm qua với trình-độ Anh-Ngữ điêu-luyện, rõ ràng đã làm M.C (Master Ceremony) thật sinh-động cho chương-trình văn-nghệ “Thank You Vietnam Veterans! Party”. Dưới sự chỉ-đạo của vũ-sư chuyên-nghiệp Đình-Luân, nhóm “Việt-Cầm Dance” biểu-diễn vô cùng độc-đáo hai vũ-khúc “Giấc Mơ Trưa” phần đầu và “Sóc Sờ Bai Sóc-Trăng” phần sau; đến nỗi toàn-thể quan-khách phải ngưng dùng bữa; chăm chú nhìn không muốn bỏ xót một khắc, một giây nào hầu có thể dõi theo từng bước chân, điệu múa của các cô vũ-công tài-năng, duyên-dáng, xinh-đẹp.
Các vũ-công “Việt-Cầm Dance” trong bài múa “Giấc Mơ Trưa” và “Sóc Sờ Bai Sóc-Trăng” vô cùng độc-đáo.
Mang đến bất ngờ, thích-thú cho khán-giả là màn biểu-diễn trực-thăng “Huey” bay lượn trên không của Tom-Sĩ-Lê; đi liền với bài hát “Green Green Grass of Home” do bác-sĩ y-khoa Bùi-Cao-Đệ (cũng là cựu sĩ-quan Biệt-Kích ngành Quân-Y QL/VNCH) trình-bày; đã gợi lại cảm-giác nhớ nhà của Lính Mỹ trong thời-kỳ tham-chiến Việt-Nam.
Ca-sĩ Carol-Kim hát những nhạc-phẩm quen thuộc trong thập-niên 60 như: Proud Mary, Besame Mucho, Chain of Fool, Crazy, Unchain My Heart, Unchained Melody. Giọng ca của chị quả thật xứng danh là một “Vietnamese Tina Turner” bởi làn hơi phong-phú; đạt đến đỉnh điểm âm-vực của những nốt nhạc cao chất-ngất một cách trọn vẹn và ngọt-ngào, khiến tất-cả khán-giả phải sững-sờ kinh-ngạc & thán-phục!
Ti-Vi-Chi-Bảo Phương-Hồng-Quế trong áo dài màu xanh tha-thướt, giọng hát êm-ái, trữ-tình, điêu-luyện qua bài: “Saigon” của Y-Vân và “Người Ở Lại Charlie”, sáng-tác: Trần-Thiện-Thanh; trong lúc màn ảnh sân-khấu trình-chiếu slide-show hình-ảnh Saigon xưa trước 1975 và đồi Sạc-Ly (thuộc tỉnh Kom-Tum); nơi mà trung-tá Nguyễn-Đình-Bảo thuộc tiểu-đoàn 11 nhảy dù đã tử trận. Nhờ sự dẫn giải diễn-biến chiến-sử bằng Anh-ngữ của nhạc-sĩ Thái-Nguyên nên các cựu-chiến-binh Mỹ hiểu được ý-nghĩa bài hát này và đã tỏ lòng ngậm-ngùi thương-tiếc cho sự hy-sinh của người lính sĩ-quan QL/VNCH.
Ca-sĩ Carol Kim, Ti-Vi-Chi-Bảo Phương-Hồng-Quế và nhạc-sĩ Violin Luân-Vũ trình-diễn xuất-thần trong tiệc “Thank You Vietnam Veterans” tại Moonlight Restaurant thứ Bảy: 26 tháng 3, 2016.
Món quà tinh-thần bất-ngờ (không có trong chương-trình) nhưng vô cùng quý-giá mà chủ-nhân nhà-hàng Moonlight đã mang đến quan khách trong buổi “Thank You Vietnam Veterans! Party” là ca- khúc “My Way”; một sáng-tác của Paul Anka; nguyên-bản từ bài nhạc Pháp "Comme d'habitude” do Claude François trình-diễn năm 1967. Đến tháng 12, năm 1968 được ca-sĩ Frank Sinatra thâu vào dĩa nhựa và bài này trở-thành bất-hủ trong nền âm-nhạc thế-giới. Nhạc-sĩ Luân-Vũ đã độc-tấu Violin “My Way” một cách xuất-thần khiến toàn-thể quan khách Mỹ đồng loạt (không ai bảo ai) đứng dậy vỗ tay không ngừng khi Luân-Vũ chấm dứt phần biểu-diễn.
Để chương-trình mang đầy đủ ý-nghĩa “Văn-Võ Song-Toàn”, được sự chuẩn-thuận của võ-sư Lý-Hoàng-Tùng (chủ-tịch Tổng-Hội Phát-Triển Võ-Thuật Thế-Giới), gần 20 võ-sinh dưới sự chỉ-đạo của võ-sư Bửu-Hoàng và phu-nhân Nghinh-Xuân, tất-cả đã đến tiệc “Thank You Vietnam Veterans” để góp phần biểu-diễn những màn tinh-hoa võ-thuật Việt-Nam; khiến các cựu-chiến-binh Mỹ thực-sự tâm-phục, khẩu-phục Võ Kinh Vạn-An.
Võ “Kinh Vạn-An” dược các võ-sinh biểu-diễn thần-kỳ;
dưới sự chỉ-đạo của võ-sư Bửu-Hoàng và phu-nhân: Nghinh-Xuân.
Ngoài ra còn có tiết-mục “Ballroom Dance” không kém phần đặc-sắc của hoa-khôi Hạnh-Lê (VABN) và vũ-sư nổi tiếng Nguyễn-Hoàng-Ngôn. Những đường nét khiêu-vũ lả-lướt, chuyên-nghiệp của cả hai khiến khán-giả chăm-chú thưởng-thức và nhiệt-tình tán-thưởng.
Bài hát “Miền Quê Tôi” do hai ca-sĩ Thanh-Hằng & Thùy-Liêm song ca rất hay và bè phối nhịp-nhàng; với trang-phục áo bà-ba đáng yêu đã gợi nhớ phần nào trong tâm-trí các cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ về hình-ảnh thiếu-nữ Việt-Nam đơn sơ, bình-dị nhưng vô cùng đằm-thắm, thiết-tha!
Tất-cả khách tham-dự đều được tặng quà lưu-niệm; đó là một tách uống café (hoặc trà) có in dòng chữ màu xanh của Lính: “Vietnam Veterans. You are not forgotten!” - March 26, 2016 và hình “logo” của gia-đình “Chân-Quê”. Giải rút thăm độc-đắc mini iPad đã rơi vào tay một cựu-chiến-binh Mỹ nói rất sành-sõi tiếng Việt khiến chúng-tôi thật ngạc-nhiên và thích-thú. Anh tên Richard Vella có biệt-danh là “Giáo-Sư Sang”! (Richard cũng minh-xác rằng anh dậy lái xe chứ không phải dậy học, nhưng người Việt-Nam thương-mến nên gọi anh là ‘Giáo-Sư’!)
Quà “Mug” lưu-niệm và mini iPad (giải độc-đắc) được trao cho cựu-chiến-binh Mỹ biệt-danh “Giáo-Sư Sang”.
Dù rất vất-vả để có thể hoàn-thiện một cách chu-đáo chương-trình “Thank You Vietnam Veterans! Party” 2016 - Nhưng bù lại, chúng-tôi được lãnh-nhận nhiều phần thưởng vô-giá từ những khách mời; đó là sự trân-trọng của tất-cả cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ; họ hoàn-toàn giữ trật-tự, không nói chuyện ồn-ào trong tiệc. Say mê thưởng-thức chương-trình văn-nghệ, không cần phải gọi mời, hầu hết đã ở lại đến giờ phút cuối để cùng nhau chụp hình lưu-niệm cũng như từng người đến bắt tay, nói lời cảm-ơn thật chân tình đến gia-đình “Chân Quê”. Vì thế, chúng tôi hứa sẽ tiếp-tục tổ-chức “Thank You Vietnam Veterans! Party” (dù sắp tới phải dọn nhà về Úc nghỉ hưu; thì mỗi năm cũng sẽ trở lại California một lần để làm tiệc này!)
Gánh hàng hoa-quả của gia-đình “Chân-Quê” và hình ảnh các cựu-chiến-binh Mỹ chụp lưu-niệm cuối tiệc “Thank You Vietnam Veterans” trưa thứ Bảy 26 tháng 3, 2016 tại Moonlight Restaurant, Westminster, CA.
Sau buổi tiệc, nhiều người hỏi chúng-tôi rằng: “Tại-sao lại tốn tiền, tốn sức-lực, thời-gian để tổ chức ‘Thank You Vietnam Veterans! Party’ thế này?” Nhạc-sĩ Thái-Nguyên đã trả-lời: “Vì Trời cho gia-đình chúng-tôi nhiều ân-sủng quá so với nhiều người không may khác!”
Một cựu-chiến-binh Mỹ, ông John Stryker Myer, tác-giả cuốn sách “Across the Fence – The Secret War in Vietnam” nghe thấy vậy đã nói một câu rất hay. Xin ghi lại đây để dành tặng cho tất-cả những thiện-nguyện-viên của gia-đình “Chân-Quê” và cũng để kết-thúc bài viết này:
“Lộc Trời ban phát cho tất-cả loài người trên thế-gian này đồng đều như nhau. Không ai hơn ai cả; sự khác biệt ở chỗ là các bạn biết CHO đi từ tấm lòng nhân-ái. Xin cảm-ơn các bạn Việt-Nam; là những người đã nghĩ đến cựu-chiến-binh Hoa-Kỳ chúng tôi.”
Họ cũng chúc chúng tôi rằng: “May God bless you with joy, peace, happiness and keep you safe and good health, always!”
.
.
.
Một lần nữa, xin cám ơn thật nhiều.