Bài Thơ Cho Người Con Gái,
Bài Hát Cho Những Người Tù!
Nhân mùa Quốc Hận và trong nỗi xót xa, chúng tôi xin chia sẻ cùng quý vị bài thơ "Món Quà", nói về thân phận người thiếu nữ, là con gái của một cán bộ Cộng Sản do cháu Hạnh Vy (tức Nancy Nguyễn) sáng tác và gởi tặng.
Cùng nhạc phẩm "Hãy Thắp Cho Nhau Một Ngọn Đèn", nhạc và lời của Nguyễn Đình Toàn.
Bài hát diễn tả hoàn cảnh của những người tù trong các "cải tạo" của CS. (Nam Lộc)
Món Quà
Chiến tranh vừa tàn mẹ bồng con tựa cửa:
"Kháng chiến thành công! Con ơi! Độc lập rồi!
Mười mấy năm du kích! Mẹ trông ngày này thôi...
Trên đầu con là bầu trời thống nhất,
Dưới chân con, cả dải đất tự do!"
Niềm hạnh phúc ngời lên đôi mắt đỏ
Mẹ vui mừng khóc ướt cả má con...
Ba mươi tháng Tư con còn đỏ hỏn
Mắt nhắm nghiền trên tay mẹ ngủ ngoan
Con đâu biết lòng mẹ rất hân hoan
Quà của mẹ: tặng con đời Giải Phóng!
Hai mươi năm sau, con trăng tròn tuổi ngọc
Từ giã mẹ hiền sang xứ "lạ" làm dâu
Quà cưới con, những sáu nghìn đô! Có ít đâu!
Đủ để mẹ sửa căn nhà mình đã cũ...
Dáng mẹ gầy khuất sau bờ tre rũ
Và quê mình cũng mất dưới chân mây...
Mẹ ơi mẹ!
Qua đến tận bên đây
Con mới biết "chồng" con là nhà thổ!
Đoạ đày xác con!
Trăm đường nhục khổ!
Con giấu hết để mẹ được an lòng...
Hai mươi năm nữa là bốn mươi đợi mong
Con vẫn không về ... dối mẹ ... "nhà chồng khó..."
Chứ con về với thân xác đó,
Mẹ nhìn con sẽ khóc hết một đời!
Bốn mươi tuổi, đâu còn khách làng chơi
Để có tiền ... con bán đi nội tạng
Lúc cha mất, mẹ nhớ không tiền mai táng?
Quà của con: tặng mẹ cha quả thận cuối cùng...
(Hạnh Vy)
----------------------------------------
Hãy Thắp Cho Nhau Một Ngọn Đèn
(Nguyễn Đình Toàn):
I.
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù mịt mùng xa xăm
Một ngọn đèn trong đêm mờ ám
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù chẳng còn hơi ấm
Cho lạnh lùng thấm qua lòng anh
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn trăm năm
Rồi thả đèn trôi trên dòng sông
Như tháng giêng trong đêm nguyệt rằm
Người thả đèn trôi sông
Cầu nguyện cho những ai trầm luân
Đêm quê hương
Đêm treo trên một cành ngang
Chôn nhau xong làm dấu nhớ chỗ ai nằm
Cơn mưa giông
Đêm qua đông trời lạnh lắm
Gió khắp bốn bể cây rừng
Núi run hình bóng
Mai rạng đông
Đến lượt ai đem chôn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù tình đời mong manh
Lòng chẳng còn trong mong gì nữa
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Tình còn là tình nhắn
Chẳng còn đèn sẽ soi ngày không
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Để một mình trong đêm
Anh tưởng nhìn ra em còn hơn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn tai biến
Một ngọn đèn tang tóc dửng dưng
II.
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng lửa sầu tim anh
Một ngọn đèn lênh đênh ngày tháng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù mệt nhoài trông ngóng
Để nhủ lòng gắn nuôi niềm tin
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Một ngọn đèn đau thương
Đã nhạt nhòa hơn hơi tình duyên
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng nhọc nhằn cay đắng
Bằng hình hài rã trong trại giam
Ôi đêm đen
Đêm mang trăm niềm ai oán
Đêm chôn ta từng canh vắng
Đêm âm thầm
Đêm thê lương
Đêm không mong trời sẽ sáng
Đêm nghe xương rời rã buồn
Ngón tay bẽ đôi
Như ngày xanh
Gẫy từ em qua anh
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù lửa tàn trong anh
Không còn đủ khêu thêm đèn sáng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Để dù trong tăm tối
Có mộng còn biết nơi tìm sang
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Rồi thả hồn bay lên
Nơi hẹn hò không tên gặp em
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Để dù trong xa vắng
Em còn được cháy trong lòng anh
Dù mịt mùng xa xăm
Một ngọn đèn trong đêm mờ ám
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù chẳng còn hơi ấm
Cho lạnh lùng thấm qua lòng anh
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn trăm năm
Rồi thả đèn trôi trên dòng sông
Như tháng giêng trong đêm nguyệt rằm
Người thả đèn trôi sông
Cầu nguyện cho những ai trầm luân
Đêm quê hương
Đêm treo trên một cành ngang
Chôn nhau xong làm dấu nhớ chỗ ai nằm
Cơn mưa giông
Đêm qua đông trời lạnh lắm
Gió khắp bốn bể cây rừng
Núi run hình bóng
Mai rạng đông
Đến lượt ai đem chôn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù tình đời mong manh
Lòng chẳng còn trong mong gì nữa
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Tình còn là tình nhắn
Chẳng còn đèn sẽ soi ngày không
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Để một mình trong đêm
Anh tưởng nhìn ra em còn hơn
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn tai biến
Một ngọn đèn tang tóc dửng dưng
II.
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng lửa sầu tim anh
Một ngọn đèn lênh đênh ngày tháng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù mệt nhoài trông ngóng
Để nhủ lòng gắn nuôi niềm tin
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Một ngọn đèn đau thương
Đã nhạt nhòa hơn hơi tình duyên
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng nhọc nhằn cay đắng
Bằng hình hài rã trong trại giam
Ôi đêm đen
Đêm mang trăm niềm ai oán
Đêm chôn ta từng canh vắng
Đêm âm thầm
Đêm thê lương
Đêm không mong trời sẽ sáng
Đêm nghe xương rời rã buồn
Ngón tay bẽ đôi
Như ngày xanh
Gẫy từ em qua anh
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù lửa tàn trong anh
Không còn đủ khêu thêm đèn sáng
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Để dù trong tăm tối
Có mộng còn biết nơi tìm sang
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Rồi thả hồn bay lên
Nơi hẹn hò không tên gặp em
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Để dù trong xa vắng
Em còn được cháy trong lòng anh
Gửi ý kiến của bạn