Hôm nay,  

Những điều không lô-gíc của Đảng

25/01/201618:15:00(Xem: 6520)
Những điều không lô-gíc của Đảng
 
Bùi Văn Phú

Truyền thông quốc tế cũng như truyền thông Việt ngữ khắp nơi chú ý đến Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam vì quốc gia với hơn 90 triệu dân này đang đứng trước ngã ba đường, chọn lối mòn chính trị xưa cũ với định hướng xã hội chủ nghĩa hay bước sang cải cách thể chế để đưa đất nước ra khỏi những bế tắc, phát triển nhanh hơn.


Sau Đại hội XII, nếu Nguyễn Phú Trọng còn giữ chức tổng bí thư thì Việt Nam vẫn không có nhiều thay đổi. Trong báo cáo đọc hôm khai mạc đại hội ngày 21/1, ông Trọng tái xác nhận kiên định với chủ nghĩa Mác-Lê, với tư tưởng Hồ Chí Minh, lấy kinh tế quốc doanh làm chủ đạo và Việt Nam tiếp tục theo mô hình “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” đã được ghi trong Hiến pháp. Như thế chính sách kinh tế của Việt Nam trong tương lai sẽ có những xung đột với Hiệp định Thương mại xuyên Thái Bình Dương TPP, quan trọng nhất là sự giới hạn của vai trò của nhà nước trong kinh doanh, về tính minh bạch trong kinh tế, về công đoàn độc lập và quyền lợi công nhân mà Việt Nam phải tuân thủ.


Cải cách kinh tế được Hà Nội khởi xướng từ sau Đại hội VI năm 1986, đến nay đã đạt được những thành tựu nhất định cho đất nước sau những năm chiến tranh, nhưng đến nay tăng trưởng kinh tế đã giảm quán tính và cần một lực đẩy mới. Luật kinh doanh của Việt Nam còn nhiều nhiêu khê đưa đến nạn tham nhũng, quan liêu, cửa quyền nên dù kinh tế tăng trưởng trên dưới 10% trong nhiều năm mà vẫn chưa đưa Việt Nam lên hàng những quốc gia phát triển, dù so sánh tiềm năng thì không thua các nước trong vùng như Nhật, Nam Hàn, Malaysia hay Thái Lan, Philippin. So sánh sức mua tính theo đầu người, một chỉ số về phát triển kinh tế, Malaysia đạt 26 nghìn đô một năm, Nam Hàn 36 nghìn đô và Nhật 38 nghìn đô, trong khi Việt Nam có sức mua 6 nghìn đô, còn thua cả Thái Lan, 16 nghìn đô và Philippin, hơn 7 nghìn đô.


Vì chính sách kinh tế lấy doanh nghiệp nhà nước làm chủ đạo nên Việt Nam vẫn chưa được công nhận có nền kinh tế thị trường. Một khi đã chính thức phê chuẩn Hiệp định TPP, Việt Nam không thể không có những cải cách sâu rộng về chính sách kinh tế cũng như về mặt chính trị để có thể hòa nhập và cạnh tranh trên thương trường quốc tế.


Ba mươi năm trước, với Đại hội VI đưa ra chính sách đổi mới đã đem đến cho dân những quyền tự do về kinh tế, sinh hoạt xã hội, tự do đi lại. Nhưng đến nay dân vẫn chưa có tự do phát biểu quan điểm chính trị, chưa có tự do báo chí. Các tổ chức xã hội dân sự không nằm trong Mặt trận Tổ quốc vẫn không được phép công khai hoạt động. Nhiều người có quan điểm bất đồng với chính sách nhà nước vẫn bị bắt giam, sách nhiễu hay hành hung. Truyền thông báo chí vẫn do nhà nước kiểm soát. Các quyền tự do lập hội, ứng cử vẫn bị ngăn cấm.


Sinh hoạt chính trị tại Việt Nam là dân chủ tập trung trong nội bộ Đảng Cộng sản, nay còn có tên gọi mới là “dân chủ xã hội chủ nghĩa” đã được Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang nhắc đến trong phát biểu tại Đại hội XII.


Hoạt động của Đảng Cộng sản Việt Nam có nhiều điều bất cập. Trước hết, đã không có một bộ luật quốc gia quy định sinh hoạt đảng vì chưa bao giờ có luật về đảng chính trị. Nội bộ đảng chỉ có Điều lệ Đảng. Tuy nhiên Ban Chấp hành Trung ương vẫn có thể đưa ra những quyết định, như Quyết định 244 về ứng cử và đề cử vào các chức vụ lãnh đạo cao nhất mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã ký năm ngoái để nhằm loại bỏ đối thủ là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Ngay trong nội bộ đảng đã không có quyền tự do ứng cử hay đề cử.


Tại Đại hội Đảng, những lãnh đạo cao nhất là tổng bí thư, thủ tướng, chủ tịch nước và chủ tịch quốc hội được bầu chọn. Sau đại hội vài tháng có bầu quốc hội để chọn 500 đại biểu mà kết quả chắc chắn phải có những người đã được Đảng chọn làm lãnh đạo trước đó. Như thế ai đã được Đảng chọn làm lãnh đạo, khi tranh cử vào quốc hội chắc chắn sẽ thắng. Gọi là “đảng cử dân bầu” là không sai.


Điều 4 Hiến pháp dành độc quyền lãnh đạo cho Đảng Cộng sản nên đảng bao trùm trong mọi sinh hoạt quốc gia, từ nhà nước, quân đội, công an cho đến các cơ quan giáo dục, kinh tế, xã hội. Cũng theo Điều lệ Đảng, ngân sách dành cho sinh hoạt đảng cũng là từ ngân sách nhà nước. Ngân sách quốc gia do quốc hội thông qua, mà hơn 90% đại biểu quốc hội lại là đảng viên cộng sản, như thế có xung đột quyền lợi nghiêm trọng.


Những năm gần đây đã có nhiều kiến nghị với chữ ký của hằng nghìn trí thức, nhân sĩ trong và ngoài nước đòi bỏ Điều 4 Hiến pháp, đòi tách đảng ra khỏi guồng máy nhà nước, quân đội và công an; đòi cải cách chính trị.


Theo báo Tuổi Trẻ Online ngày 16/6/2014, khi bàn về luật tổ chức bầu cử quốc hội, Đại biểu Huỳnh Nghĩa từ Đà Nẵng đã đòi xóa bỏ cơ chế “đảng cử dân bầu”. Đại biểu Trần Du Lịch từ Tp. Hồ Chí Minh nhận định bầu cử quốc hội vẫn còn theo cơ chế Mặt trận, nghĩa là ai muốn ứng cử phải được sự chấp thuận của Mặt trận Tổ quốc, là cơ quan ngoại vi của đảng kiểm soát mọi sinh hoạt hội đoàn.


Phát biểu tại Đại hội Đảng hôm 22/1 Bộ trưởng Kế hoạch Đầu tư Bùi Quang Vinh đã kêu gọi cần có đổi mới chính trị song hành với đổi mới kinh tế. Trong một phỏng vấn hồi tháng 9/2015 với BBC Việt ngữ, ông Vinh cho biết Việt Nam đang nghiên cứu về cơ chế để dân có thể chọn và hạ bệ lãnh đạo cao nhất khi họ không làm được việc.


Trong cuộc tranh giành quyền lực giữa Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cả hai phe đều cho là mình có được sự ủng hộ của dân. Khi hơn 1500 đại biểu họp hành, bầu chọn thì dân vẫn chỉ đứng ngoài xem. Nếu có cạnh tranh, có phát huy dân chủ cũng là “dân chủ tập trung” hay “dân chủ xã hội chủ nghĩa”, còn người dân vẫn không được quyền chọn, dù là chọn ông Trọng hay ông Dũng.


Những bế tắc ở Việt Nam ngày nay là vì chủ thuyết cộng sản đã đưa đến một chế độ độc tài đảng trị. Mà độc tài dễ dẫn đến tha hoá, tham ô, cửa quyền. Đã đến lúc đất nước cần có một thể chế chính trị tự do dân chủ, cần có một nhà nước do dân bầu chọn qua các cuộc bầu cử tự do, đa đảng.


Một nền dân chủ pháp trị sẽ ít tham nhũng vì các đảng trông chừng nhau, thi đua làm tốt hơn để đáp ứng nguyện vọng của dân. Các chế độ tự do dân chủ trên thế giới có nhiều hình thức. Chế độ tổng thống như ở Hoa Kỳ, Pháp, Mexico, Nam Phi, Nam Hàn, Đài Loan, Indonesia, Philippin là nơi người dân bầu chọn tổng thống. Chế độ quân chủ lập hiến như ở Anh quốc, Nhật, Thái Lan hay chế độ đại nghị như ở Canada, Ấn Độ, Singapore, Malaysia, Myanmar là nơi người dân bầu chọn đại biểu quốc hội từ danh sách ứng viên của nhiều đảng và đảng nào thắng được đa số ghế sẽ chọn người lãnh đạo quốc gia.


Sau ba thập niên tăng trưởng kinh tế, nay thay đổi thể chế thì Việt Nam sẽ có thể hòa nhập với xu thế thời đại, tăng tiến độ phát triển kinh tế. Đảng không thể đưa ra lí do đất nước còn nghèo, dân trí còn thấp và điều kiện lịch sử để kìm hãm sự phát triển của đất nước và con người Việt Nam.


Đài Loan lúc nào cũng bị Trung Quốc đe doạ, nhưng hôm 16/1 cử tri đã bầu chọn bà Thái Anh Văn của Dân tiến Đảng, một ứng cử viên có chủ trương Đài Loan được độc lập. Bà đánh bại ứng viên Chu Lập Luân của Quốc dân Đảng là đảng cầm quyền đang ủng hộ chính sách “một quốc gia hai chế độ” của Trung Quốc.


Myanmar nghèo hơn Việt Nam, cũng có biên giới chung với Trung Quốc, mà trong vòng 5 năm qua, sau nửa thế kỷ dưới chế độ độc tài quân phiệt, lãnh đạo nước này đã đưa ra một lộ đồ dân chủ hóa, với thả tù chính trị, ban hành chính sách hòa giải quốc gia, các luật về tự do báo chí, về tổ chức đảng chính trị và tổ chức bầu cử một quốc hội mới. Tháng 11 năm ngoái Liên đoàn Quốc gia vì Dân chủ của bà Aung San Suu Kyi đã chiếm được đa số ghế trong quốc hội và sẽ chọn người lãnh đạo cho Myanmar.


Để độc quyền cai trị, Đảng Cộng sản Việt Nam thường biện luận là đất nước còn nghèo, trình độ dân trí chưa cao để có thể sinh hoạt chính trị đa đảng, để dân có quyền tự do chọn người lãnh đạo cho đất nước. Lập luận như thế ngày nay có lô-gíc hay không?


© 2016 Buivanphu.wordpress.com


blank

H01: Báo The Washington Post của Mỹ đưa tin về Đại hội XII: dân Việt không được quyền bầu chọn lãnh đạo (screenshot từ washingtonpost.com)


 


.
.

Ý kiến bạn đọc
27/01/201609:08:18
Khách
Chê trách cách bầu chọn của cộng sản Việt Nam là “đảng cử dân bầu”, là Nếu có cạnh tranh, có phát huy dân chủ cũng là “dân chủ tập trung” hay “dân chủ xã hội chủ nghĩa”, còn người dân vẫn không được quyền chọn… Vậy thì cổ vũ cho nhau đi bầu như kiểu bầu tổng thống Mỹ ấy. Là các cuộc bầu cử tự do, đa đảng đấy! Tớ vừa đọc cái bài: "Dân Chủ Có Thể Thua" của tác giả Vũ Linh cũng đăng trên trang Việt Báo này ngày 26/01/2016, link đây này: https://vietbao.com/p112a248517/dan-chu-co-the-thua.
OK! Dưới đây là trích lời của tác giả Vũ Linh
(Nói như Mỹ, kẻ viết này nghĩ bà Hillary có rất nhiều hy vọng làm tổng thống thứ 45 của Mỹ, nhưng nếu bảo tôi mang cái nhà tôi ra cá độ thì chắc chắn tôi sẽ không làm. Một cặp vợ chồng nặng mùi tham vọng chính trị cá nhân, mà ông chồng đi vào lịch sử với những chuyện gái gú lăng nhăng không ra thể thống gì trong khi bà vợ lại là một bà già mánh mung không thua gì Nixon ngày xưa. Đó là những gì tốt đẹp hay ho nhất mà đảng DC có thể mang ra để “khoe hàng” sao?

Có nhiều triển vọng bà Hillary sẽ ra tranh cử chống ông Trump bên CH. Chỉ khiến một nhà báo Mỹ phải “than trời” dân Mỹ sẽ có dịp lựa tổng thống giữa hai người mà cả nước đều ghét nhất. Dân chủ kiểu Mỹ?)
Kiểu bầu ấy hơn kiểu bầu của CSVN ở chỗ nào nhỉ?
26/01/201618:25:15
Khách
Tìm phương cách lật đổ chế độ cai trị bỡi đảng csVN là cứu nước đang rơi vào thuộc địa của Tầu cộng giống như Tây Tạng.
26/01/201603:23:24
Khách
60 năm cs cai tri vn..bây giờ còn ngồi đó phân tách vc không logic ...sao rảnh rổi thế?
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Năm 1991, kinh tế Hoa Kỳ bị suy trầm, rất nhẹ. Nhưng dư luận nước Mỹ lúc đó đều nghe thấy những hồi chuông báo tử
Bản đồ Việt Nam đây, cụ Hồ vừa ý chưa" (Ảnh Bà Phạm Thúy Hằng, Phó Giám đốc Trung tâm Hoạt động Văn hóa
Cựu Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại (PDDDD HVK Thoại) là Tư Lệnh Hải Quân vùng I Duyên Hải
Đại hội thanh niên sinh viên thế giới kỳ VI được tổ chức ở Mã Lai, số người tham dự hơn 200
Chịu đựng được bao đày ải trong tù đã là hay. Nhưng ngẩng đầu đứng thẳng trước đe dọa của gông cùm, họng súng thì thật xứng là anh hùng
Tết Mậu Tý năm nay đánh dấu 40 năm ngày Cộng sản Việt Nam lợi dụng  Đêm Giao thừa thiêng liêng của dân tộc Tết Mậu Thân (1968)
Các cuộc tranh cử sơ bộ đã chính thức bắt đầu qua hai cuộc bầu cử tại hai tiểu bang Iowa và New Hampshire. Cả hai cuộc bầu đều mang lại bất ngờ
Vào ngày này cách đây bốn năm, Nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn đã lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng
Đó là tựa đề trên báo điện tử đảng Cộng sản Việt nam ngày 28/09/2007, để trả lời câu hỏi trên, tôi chọn cách tìm hiểu từ nội tình Việt nam ta
Đường vào Bạch Cung có thể ví như một cuộc chạy đua đường trường 50 vòng và với khoảng 15 vận động viên ở mức khởi hành
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.