Chương trình đúng ra chấm dứt với bản đồng ca nổi tiếng nhất của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang (1944-2011), bài “Việt Nam quê hương ngạo nghễ”, nhưng theo lời yêu cầu của một số người tham dự, Đoàn Du ca Bắc California đã quay trở lại sân khấu nhỏ của Hội An Bistro để cùng hát “Đường Việt Nam”, một ca khúc khác cũng dâng trào hào khí đấu tranh của thanh niên Việt trong thế kỉ trước.
Nhưng càng mưa giông càng vươn tới
Bước chân hùng còn đi rất hăng
Đi dựng lấy quê nhà
Giống da vàng nầy là vua đấu tranh…
Bài hát kết thúc sinh hoạt kỉ niệm một năm ngày người anh cả của phong trào du ca Việt Nam qua đời. Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang giã từ cõi trần vào cuối tháng Ba năm ngoái, để lại cho tuổi trẻ, cho quê hương Việt Nam nhiều bài ca sinh hoạt toát lên tình tự quê hương và tấm lòng dấn thân của thanh niên đối với đất nước trong những năm của thập niên 1960 và 70 ở thế kỉ trước.
Với tấm lòng đó, có những du ca đến từ phương xa, tận mãi Hoà Lan, là anh Nguyễn Quyết Thắng và hiền thê là chị Minh Chiến.
Anh Thắng cũng là một trong những huynh trưởng du ca Việt Nam với nhiều bài hát đã đi vào lòng người, được biết đến nhiều nhất có lẽ là bài “Nằm vắt tay lên trán” mà chị Xuân Liên, chủ quán, trong lời giới thiệu đã nói dù ngày xưa còn bé, chưa tham gia phong trào nhưng chị cũng đã biết đến lời ca đó.
Hôm nay anh Nguyễn Quyết Thắng và chị Minh Chiến hát những phiên khúc và mọi người đồng ca điệp khúc:
Nằm vắt tay lên trán
ta nghĩ đến chuyện cuộc đời
Ngồi bấm đốt ngón tay
ta nghĩ đến chuyện ngày mai.
Nắng nóng cháy da đã về rồi
Trên thân người đẹp tôi
Bão tố buốt xương cũng về rồi
Cho thêm tàn phai…
Giờ còn có nhau
Giúp nhau cho thật nhiều
Ngày nào mất nhau
Sớt chia chẳng được đâu.
Lời ca ôi sao mang tính nhân bản, nhắn nhủ con người nâng đỡ, đùm bọc khi còn bên nhau. Trong những lần Nguyễn Đức Quang hát lời ca này, anh nói người yêu của anh chính là quê hương Việt Nam trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng đầy những gian truân của thập niên 1960.
Sinh hoạt tưởng nhớ Nguyễn Đức Quang có sự tham dự của nhiều người của cộng đồng, giới quân nhân như cựu sĩ quan Bùi Đức Lạc, Nguyễn Mộng Hùng, Thái Văn Hoà; luật sư Nguyễn Thành là người thày của Nguyễn Đức Quang ở Đại học Đà Lạt đã đưa anh vào sinh hoạt học đường. Có nhà văn Thanh Thương Hoàng, nhà thơ Hải Phương, giáo sư Nguyễn Châu, bác sĩ Huỳnh Quan Minh. Giới nghệ sĩ có hoạ sĩ Trương Thị Thịnh, Quế Hương, các nhạc sĩ Trần Quảng Nam, Trần Chí Phúc. Những nhân vật cộng đồng như ủy viên giáo dục Vân Lê, ông Đỗ Hùng, các ứng viên hội đồng thành phố San Jose là Tâm Trương và Jimmy Nguyễn.
Anh Nguyễn Thiện Cơ, cùng với chị Bích Hạnh là người gần gũi với anh Quang trong những ngày cuối đời đến tham dự có đem theo vài chục tập nhạc “Những ca khúc cuối cùng” và DVD/Karaoke “Ca khúc Nguyễn Đức Quang” để phổ biến và đã được sự ủng hộ nhiệt tình của khách.
Tối nay anh Cơ ôm đàn hát “Nỗi buồn nhược tiểu”, cùng với du ca Trần Anh Kiệt, trầm buồn và hùng tráng như quê hương, như con người Việt Nam:
Tôi trót sinh ra làm dân nhược tiểu
Vú mẹ gầy cơm chẳng nuôi thân
Vắt tình này thôi máu mẹ nuôi con…
Hãy đứng dậy hỡi anh này
Hãy đứng dậy hỡi em này
Bao người con Việt Nam
Cùng tay cầm tay dựng xây đất nước
Cho đất Việt hết điêu tàn
Cho nước Việt hết nguy nàn
Cùng chung lưng nhìn quê hương
Tiến bước lên nhịp nhàng.
Sinh hoạt tưởng nhớ Nguyễn Đức Quang tối thứ Năm 12/4 với chủ đề “Chuyện quê ta” do Đoàn Du ca Bắc California tổ chức. Trong vài năm qua đoàn có những sinh hoạt nhằm khơi động tinh thần du ca trong giới trẻ. Hướng dẫn đoàn có anh Nguyễn Tâm, anh Trương Xuân Mẫn nguyên đoàn phó Du ca Đà Nẵng. Gần đây có sự tham gia của anh Trần Anh Kiệt, nguyên đoàn trưởng Du ca Phù Sa, An Giang.
Đồng Thảo, Trần Anh Kiệt và Nguyên Nhu cùng hát “Lìa nhau”. Nguyên Nhu với “Một giấc chiêm bao”, Đồng Thảo hát “Cần nhau”, Mây Lan với “Im lặng là đồng lõa”, “Có những khi”, Anh Thư qua “Bên kia sông”.
Anh Nguyễn Thiện Cơ sau “Nỗi buồn nhược tiểu” còn hát “Chắc là em đã” và “Hàng ngàn cây số”:
Vì tôi đã xa quê hương cả ngàn cây số
Và tôi vẫn rất chán ghét nghe tiếng còi tàu…
Bài hát phảng phất âm điệu bài dân ca Hoa Kỳ “500 Miles”.
Anh Nguyễn Quyết Thắng và hiền thê, sau những bài ca rất phổ thông của Nguyễn Đức Quang, đã đóng góp cho chương trình với những sáng tác của chính anh như “Về miền gian nan” phỏng theo một điệu dân ca Israel và “Những nụ bông cau” từ ý thơ Đoàn Minh Khánh cảm tác sau một lần lấy khẩu cung một bà mẹ trong trại tạm cư Ban Mê.
Những bản đồng ca được đoàn viên du ca cất lên: “Về với mẹ cha”, “Ngày ấy đất nước hồi sinh”, “Đường Việt Nam” luôn tạo hào khí trong lòng người vì những tâm tình đó còn đọng lại trong trí nhớ nhiều người Việt ở hải ngoại được tự do ca hát. Có một khách ngồi đối diện, mới từ Việt Nam sang thăm Hoa Kỳ, tuổi chừng trên dưới 40, khi chúng tôi hát những bài đồng ca quen thuộc, tôi quan sát vị khách đó thấy như không có chút gì thân quen với ca từ của Nguyễn Đức Quang.
Nhìn lên sân khấu nhỏ, đoàn du ca đứng trước cảnh Chùa Cầu ở Hội An, tôi vừa cất tiếng hát vừa thả hồn bay xa về nơi quê nhà, tưởng tượng rồi tự hỏi bao giờ chúng tôi và những người trẻ Việt Nam được quây quần ở đó, hát vang:
Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông miệt mài
Từng giờ qua, cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng.
© 2012 Buivanphu.wordpress.com
Bùi Văn Phú
Nhưng càng mưa giông càng vươn tới
Bước chân hùng còn đi rất hăng
Đi dựng lấy quê nhà
Giống da vàng nầy là vua đấu tranh…
Bài hát kết thúc sinh hoạt kỉ niệm một năm ngày người anh cả của phong trào du ca Việt Nam qua đời. Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang giã từ cõi trần vào cuối tháng Ba năm ngoái, để lại cho tuổi trẻ, cho quê hương Việt Nam nhiều bài ca sinh hoạt toát lên tình tự quê hương và tấm lòng dấn thân của thanh niên đối với đất nước trong những năm của thập niên 1960 và 70 ở thế kỉ trước.
Nguyễn Quyết Thắng và Minh Chiến đến từ Hoà Lan. (ảnh Bùi Văn Phú)
Nhân kỉ niệm một năm ngày mất Nguyễn Đức Quang, tuần trước đó dưới miền nam California đã có sinh hoạt tưởng nhớ anh, hôm nay đến lượt San Jose. Trong một buổi tối trời mưa, một trăm con tim với những yêu thương nồng ấm dành cho Nguyễn Đức Quang đã đến với nhau, hát cho nhau nghe và cùng hát bên nhau.Với tấm lòng đó, có những du ca đến từ phương xa, tận mãi Hoà Lan, là anh Nguyễn Quyết Thắng và hiền thê là chị Minh Chiến.
Anh Thắng cũng là một trong những huynh trưởng du ca Việt Nam với nhiều bài hát đã đi vào lòng người, được biết đến nhiều nhất có lẽ là bài “Nằm vắt tay lên trán” mà chị Xuân Liên, chủ quán, trong lời giới thiệu đã nói dù ngày xưa còn bé, chưa tham gia phong trào nhưng chị cũng đã biết đến lời ca đó.
Hôm nay anh Nguyễn Quyết Thắng và chị Minh Chiến hát những phiên khúc và mọi người đồng ca điệp khúc:
Nằm vắt tay lên trán
ta nghĩ đến chuyện cuộc đời
Ngồi bấm đốt ngón tay
ta nghĩ đến chuyện ngày mai.
Nguyễn Thiện Cơ (bên phải) và Trần Anh Kiệt với “Nỗi buồn nhược tiểu.” (ảnh Bùi Văn Phú)
Sau đó anh chị cũng hát bản tình ca quen thuộc của Nguyễn Đức Quang “Người yêu tôi bệnh”:Nắng nóng cháy da đã về rồi
Trên thân người đẹp tôi
Bão tố buốt xương cũng về rồi
Cho thêm tàn phai…
Giờ còn có nhau
Giúp nhau cho thật nhiều
Ngày nào mất nhau
Sớt chia chẳng được đâu.
Lời ca ôi sao mang tính nhân bản, nhắn nhủ con người nâng đỡ, đùm bọc khi còn bên nhau. Trong những lần Nguyễn Đức Quang hát lời ca này, anh nói người yêu của anh chính là quê hương Việt Nam trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng đầy những gian truân của thập niên 1960.
Sinh hoạt tưởng nhớ Nguyễn Đức Quang có sự tham dự của nhiều người của cộng đồng, giới quân nhân như cựu sĩ quan Bùi Đức Lạc, Nguyễn Mộng Hùng, Thái Văn Hoà; luật sư Nguyễn Thành là người thày của Nguyễn Đức Quang ở Đại học Đà Lạt đã đưa anh vào sinh hoạt học đường. Có nhà văn Thanh Thương Hoàng, nhà thơ Hải Phương, giáo sư Nguyễn Châu, bác sĩ Huỳnh Quan Minh. Giới nghệ sĩ có hoạ sĩ Trương Thị Thịnh, Quế Hương, các nhạc sĩ Trần Quảng Nam, Trần Chí Phúc. Những nhân vật cộng đồng như ủy viên giáo dục Vân Lê, ông Đỗ Hùng, các ứng viên hội đồng thành phố San Jose là Tâm Trương và Jimmy Nguyễn.
Đoàn du ca Bắc California trong đêm hát “Chuyện quê ta” kỉ niệm một năm ngày mất Nguyễn Đức Quang. (ảnh Bùi Văn Phú)
Cũng đến từ phương trời rất xa là du ca Nguyễn Thiện Cơ, sau nhiều năm ở Hoa Kỳ đã trở về Việt Nam sinh sống. Anh trở lại Mỹ để tham gia những sinh hoạt tưởng niệm một người anh. Nguyễn Thiện Cơ và Nguyễn Đức Quang là bạn từ thuở thanh niên, cùng nhau ôm đàn hát ca, sang Mỹ ôm máy tính làm báo, tiếp tục sinh hoạt du ca. Sau những năm làm báo Người Việt của anh Đỗ Ngọc Yến, hai anh ra riêng làm tờ Viễn Đông. Nhưng làm báo không phải là đam mê nên các anh bỏ nghề.Anh Nguyễn Thiện Cơ, cùng với chị Bích Hạnh là người gần gũi với anh Quang trong những ngày cuối đời đến tham dự có đem theo vài chục tập nhạc “Những ca khúc cuối cùng” và DVD/Karaoke “Ca khúc Nguyễn Đức Quang” để phổ biến và đã được sự ủng hộ nhiệt tình của khách.
Tối nay anh Cơ ôm đàn hát “Nỗi buồn nhược tiểu”, cùng với du ca Trần Anh Kiệt, trầm buồn và hùng tráng như quê hương, như con người Việt Nam:
Tôi trót sinh ra làm dân nhược tiểu
Vú mẹ gầy cơm chẳng nuôi thân
Vắt tình này thôi máu mẹ nuôi con…
Hãy đứng dậy hỡi anh này
Hãy đứng dậy hỡi em này
Bao người con Việt Nam
Cùng tay cầm tay dựng xây đất nước
Cho đất Việt hết điêu tàn
Cho nước Việt hết nguy nàn
Cùng chung lưng nhìn quê hương
Tiến bước lên nhịp nhàng.
Sinh hoạt tưởng nhớ Nguyễn Đức Quang tối thứ Năm 12/4 với chủ đề “Chuyện quê ta” do Đoàn Du ca Bắc California tổ chức. Trong vài năm qua đoàn có những sinh hoạt nhằm khơi động tinh thần du ca trong giới trẻ. Hướng dẫn đoàn có anh Nguyễn Tâm, anh Trương Xuân Mẫn nguyên đoàn phó Du ca Đà Nẵng. Gần đây có sự tham gia của anh Trần Anh Kiệt, nguyên đoàn trưởng Du ca Phù Sa, An Giang.
DVD với 15 ca khúc của Nguyễn Đức Quang được nhiều người biết đến như “Anh em tôi”, “Không phải là lúc”, “Đường Việt Nam.” (ảnh Bùi Văn Phú)
Tiếng hát du ca bắc California cất lên xen kẽ nhau, với đồng ca khai mạc “Đoàn ta ra đi” là hiệu ca của phong trào, với “Người anh du ca”, sáng tác của Tâm Nguyên ghi lại cảm nhận khi hay tin Nguyễn Đức Quang qua đời.Đồng Thảo, Trần Anh Kiệt và Nguyên Nhu cùng hát “Lìa nhau”. Nguyên Nhu với “Một giấc chiêm bao”, Đồng Thảo hát “Cần nhau”, Mây Lan với “Im lặng là đồng lõa”, “Có những khi”, Anh Thư qua “Bên kia sông”.
Anh Nguyễn Thiện Cơ sau “Nỗi buồn nhược tiểu” còn hát “Chắc là em đã” và “Hàng ngàn cây số”:
Vì tôi đã xa quê hương cả ngàn cây số
Và tôi vẫn rất chán ghét nghe tiếng còi tàu…
Bài hát phảng phất âm điệu bài dân ca Hoa Kỳ “500 Miles”.
Anh Nguyễn Quyết Thắng và hiền thê, sau những bài ca rất phổ thông của Nguyễn Đức Quang, đã đóng góp cho chương trình với những sáng tác của chính anh như “Về miền gian nan” phỏng theo một điệu dân ca Israel và “Những nụ bông cau” từ ý thơ Đoàn Minh Khánh cảm tác sau một lần lấy khẩu cung một bà mẹ trong trại tạm cư Ban Mê.
Những bản đồng ca được đoàn viên du ca cất lên: “Về với mẹ cha”, “Ngày ấy đất nước hồi sinh”, “Đường Việt Nam” luôn tạo hào khí trong lòng người vì những tâm tình đó còn đọng lại trong trí nhớ nhiều người Việt ở hải ngoại được tự do ca hát. Có một khách ngồi đối diện, mới từ Việt Nam sang thăm Hoa Kỳ, tuổi chừng trên dưới 40, khi chúng tôi hát những bài đồng ca quen thuộc, tôi quan sát vị khách đó thấy như không có chút gì thân quen với ca từ của Nguyễn Đức Quang.
Nhìn lên sân khấu nhỏ, đoàn du ca đứng trước cảnh Chùa Cầu ở Hội An, tôi vừa cất tiếng hát vừa thả hồn bay xa về nơi quê nhà, tưởng tượng rồi tự hỏi bao giờ chúng tôi và những người trẻ Việt Nam được quây quần ở đó, hát vang:
Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông miệt mài
Từng giờ qua, cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng.
© 2012 Buivanphu.wordpress.com
Bùi Văn Phú
Gửi ý kiến của bạn