Hôm nay,  

Lời Giới Thiệu 'Vòng Xoáy Cuộc Đời': Ngôi Chùa Trên Giấy

08/08/202015:19:00(Xem: 3132)

Vong xoay cuoc doi

 

Tác phẩm Vòng Xoáy Cuộc Đời, tuyển tập văn và cũng là những lời tâm sự của Thầy Thích Nhuận Hùng, vừa hoàn tất xong và chuẩn bị phát hành. Nói “tâm sự” là nói ra những lời từ trái tim. Tôi biết Thầy Thích Nhuận Hùng nhiều năm, Thầy đơn sơ và chất phác y hệt như  những gì Thầy viết ra. Không phải như một nhà văn (Thầy không có ý trở thành một nhà văn), Thầy chỉ viết lên những gì Thầy nhìn thấy, nghe được, cảm thọ, nhận biết và suy nghĩ về những gì chung quanh Thầy.

Tác phẩm gồm 26 bài viết, khởi đầu là bài “Tưởng Nhớ Thầy” ghi nhận những cảm xúc về cố Hòa Thượng Thích Quảng Thanh, Y chỉ sư của Thầy Thích Nhuận Hùng trong 26 năm, từ năm 1991 khi Thầy Nhuận Hùng là một Sa di từ Việt Nam theo thân phụ sang Hoa Kỳ định cư cho tới năm 2017. Bài cuối cùng trong tập là “Mẹ!” khi Thầy Nhuận Hùng ghi lại hình ảnh người mẹ trong ký ức của Thầy, khi mẹ nuôi đàn con nhỏ bằng cách rời nhà cho lũ trẻ tự lo trong khi mẹ lội rừng, đi cắt tranh mướn tận Pleime, nơi giáp biên giới Campuchia – tác giả chia sẻ cái nhìn trong thơ của cố thi sĩ Thanh Trí Cao Thích Quảng Thanh rằng mẹ là hiện thân Phật, là hóa thân của Bồ Tát Quan Thế Âm.

Độc giả dễ dàng xúc động khi thấy cuộc đời của tác giả rất mực gian nan. Hình ảnh Khổ Đế được ghi lại trong tuyển tập văn bằng ngôn ngữ chất phác, chân thực. Nơi đây không phải là văn chương, chữ nơi đây là cảm xúc thật từ một nhà sư, sinh năm 1962, xuất gia năm 1977 tại chùa Tỉnh Hội Pleiku và về tu học với Bổn sư Thích Trí Đạo tại chùa Phú Mỹ, Pleiku, năm 1989 thọ Sa Di, và tháng 7/1991 sang Hoa Kỳ  định cư theo diện (H.O) với thân phụ tại Quận Cam (California) và nơi đây nhập chúng Chùa Bảo Quang, được Hòa Thượng Thích Quảng Thanh nhận làm đệ tử, hướng dẫn tu tập. Tháng 12/ 1991 Thầy Nhuận Hùng thọ giới Tỳ Kheo dưới sự chứng minh của Hòa Thượng Thích Tâm Châu, và năm 2013 được tấn phong Thượng Tọa bởi HT Thích Tâm Châu, Thượng Thủ GHPGVNTTG. Từ năm 1991 đến năm 2017 Thầy Nhuận Hùng phụ tá Hòa thượng Quảng Thanh xây dựng chùa Bảo Quang, thực hiện các công tác trung tâm Phật Giáo, văn hóa, nghệ thuật và từ thiện - xã hội.

Tác giả Thích Nhuận Hùng không kể tận tường những kỷ niệm trong 26 năm phụ tá Thầy Quảng Thanh, lời ghi sơ lược, chủ yếu là cảm xúc, cũng không kể chi tiết các bất đồng một số Phật tử còn thắc mắc về chuyện, trên nguyên tắc Thầy Nhuận Hùng sẽ được thừa kế Chùa Bảo Quang sau khi Thầy Quảng Thanh viên tịch nhưng rồi đành phải ra đi - và bây giờ tác giả ở cách Quận Cam nhiều ngàn dặm, tận Florida. Tôi, trong cương vị một Phật Tử và là một nhà báo thường xuyên tới Chùa Bảo Quang để làm tin, đã đồng hóa hai vị sư --- Thầy Quảng Thanh và Thầy Nhuận Hùng --- với ngôi chùa này. Lần nào tới thăm chùa này, tôi cũng nhìn thấy Thầy Nhuận Hùng làm đủ thứ vai trò trong việc xây dựng ngôi chùa này, lúc nào tay Thầy cũng bận rộn làm việc như một thợ mộc, thợ hồ, làm báo…làm vườn.v.v…

Và cũng có lúc, trong bài “Tưởng Nhớ Thầy,” tác giả Thích Nhuận Hùng ngậm ngùi khi viết: “…kẻ bên cạnh Hòa Thượng Thích Quảng Thanh là ai? Người đó bây giờ ở đâu, sống hay chết ra sao? Có mấy ai biết được công lao Thầy Quảng Thanh như thế nào? Người kề cận sát cánh đêm ngày cùng Thầy Quảng Thanh xây cất công trình thì ra sao?” Tôi ngậm ngùi khi đọc những dòng như thế. Hơn một phần tư thế kỷ trong đời Thầy Nhuận Hùng đã gắn bó với từng viên gạch nhỏ trong Chùa Bảo Quang.

Thầy Nhuận Hùng không viết với ý định trở thành một nhà văn, kể cả khi Thầy kể chuyện về một nhà sư dạy võ trên núi Nga My thời nhà Tống, như trong bài “Cây Cầu Giải Nghiệp”; cũng như khi Thầy kể chuyện đi tìm linh dược trên núi Hy Mã Lạp Sơn, như trong bài “Đi Tìm Linh Dược.” Tất cả đều muốn nêu lên tinh thần kham nhẫn, muốn phụng sự chúng sinh, làm sáng tỏ lý duyên khởi và pháp ấn vô thường. Ngay cả trong các bài viết với văn phong truyện võ hiệp, Thầy Nhuận Hùng có lúc than thở về những hung hiểm giữa cõi người, và rồi nhắc tới những dòng trong Bát Nhã Tâm Kinh hay Kinh Duy Ma Cật.

Tôi hơi bất ngờ khi biết Thầy Nhuận Hùng viết tuyển tập văn “Vòng Xoáy Cuộc Đời.” Hình ảnh Thầy trong tôi trước giờ là một hóa thân của ngài Trì Địa Bồ Tát, một người gánh đất làm đường và trộn xi măng làm chùa. Tôi luôn luôn vui mừng khi biết có một vị tu sĩ hay một cư sĩ nào cầm bút, dù là làm thơ, viết truyện hay viết lý luận. Tôi nhiều lần than phiền khi thấy số người viết và dịch về Phật Giáo không nhiều, so với tỷ lệ dân số. Tôi ước mơ rằng các học viện Phật Giáo tại VN mỗi tuần sẽ có vài giờ đồng hồ để dạy các Tăng, Ni, Cư Sĩ về nghệ thuật viết. Tại sao cần học viết? Tại sao các Tăng Ni, Cư Sĩ cần giữ thói  quen viết? Bởi vì đơn giản, khi cầm bút viết, trước đó là phải đọc. Và đọc chính là học. Kho tàng Phật học nhiều mênh mông, mà không đọc thì uổng phí biết là bao nhiêu. Những vị Thầy lớn trước giờ đã dùng chữ viết để xây nên ngôi nhà Phật học hiện nay, và chúng ta đang uống những dòng sữa Pháp từ chữ của quý Thầy Thiện Siêu, Trí Tịnh, Minh Châu, Thanh Từ, Nhất Hạnh, Trúc Thiên, Tuệ Sỹ, Lê Mạnh Thát, và vân vân. Đó là chữ. Hãy hình dung là nếu không có những dòng chữ đó của quý ngài đi trước, cõi này của chúng ta sẽ kinh hoàng biết bao nhiêu. Trong khi đó, kho tàng văn học Phật Giáo bằng tiếng Anh cũng đã rất mực phong phú, đang cần nhiều người đọc để chuyển ngữ về cho đồng bào mình đọc. Chính ngay trong khi viết --- dù làm thơ hay viết truyện --- chúng ta mới đọc kỹ các cảm xúc và các niệm tâm mình hơn, cũng như nhận diện và cân nhắc từng tác dụng của chữ đối với độc giả. Do vậy, tôi quý trọng việc Thầy Nhuận Hùng cầm bút. Dĩ nhiên, Thầy không phải là nhà văn, và chỉ là một nhà sư thấy trong lòng có điều muốn viết ra chữ.

Thầy Nhuận Hùng kể chuyện quanh Thầy và cũng tự kể về Thầy. Tất cả đều là một nhận diện về Khổ Đế. Cõi này rất buồn, và do vậy nương tựa Tam Bảo mới là niềm vui chân chánh. Các hình ảnh bất như ý được Thầy Nhuận Hùng ghi ngay từ nhan đề các bài viết. Như nhan đề “Cây Cầu Giải Nghiệp” (trang 02) hay “Đi Tìm Linh Dược” (tr.20)… có nghiệp cần giải, và có linh dược cần tìm. Hay nhan đề các bài “Ảo Mộng Trần Gian” (tr. 82) và “Thân Phận Lá Vàng” (tr.88). Hay nhan đề các bài “Khúc Nhạc Sầu” (tr. 108) và “Ai Đã Thầm Lặng” (tr. 119). Hay như nhan đề “Lỗi Người và Lỗi Ta” (tr. 196) và “Vòng Xoáy Cuộc Đời” (tr. 66) --- và nhan đề này được dùng làm nhan đề toàn bộ tuyển tập văn này.

Các nỗi khổ trần gian không chỉ nằm nơi nhan đề bài viết. Chuyện kể trong nhiều bài là những nỗi khổ ở cả quê nhà và quê người. Nỗi gian nan nơi quê nhà Thầy Nhuận Hùng tự kể trong bài “Mẹ!” khi Thầy xuất gia từ niên thiếu, và mẹ Thầy lặn lội, kiếm sống gian nan để nuôi 4 đứa em gái còn nhỏ của Thầy trong khi người cha vào tù cải tạo. Hoàn cảnh bà mẹ vào rừng cắt tranh kiếm sống, trong khi 4 đứa nhỏ (tuổi từ 5 tới 13) tự lo ở nhà tại Pleiku đã làm xúc động cả cõi vô hình: bà ngoại từ Bình Định được dì Lan báo mộng, hối thúc mang gạo và thức ăn lên Pleiku cho 4 đứa cháu nhỏ vắng mẹ và cả vắng cha (trong khi người anh là Thầy Nhuận Hùng đang tu ở một ngôi chùa xa).

Có lúc tác giả Thích Nhuận Hùng bực dọc, nhưng ngôn ngữ của Thầy được kềm chế ở mức vừa phải. Nếu độc giả cư ngụ ở Quận Cam, sẽ nhận ra một số nỗi bực dọc của Thầy, dù ngôn ngữ của Thầy không minh nhiên chỉ ra ai hay việc gì. Thí dụ như trong bài “Vòng Xoáy Cuộc Đời” --- Thầy viết về chuyện thiền môn với “một con sâu làm rầu nồi canh”… Chữ nặng nề Thầy tìm được là chữ “bất lương” khi Thầy viết, “Thời buổi này cơm, áo, gạo, tiền, làm sao tránh cho khỏi được những việc làm bất lương” (tr. 70). Hay như cuối bài vừa dẫn, Thầy viết về nghiệp quả, và “Đó không xứng đáng là người có mặt trên trái đất này. Dù có sống ở trên đời này, phẩm chất tư cách cũng thấp hơn các loài chúng sinh khác. Nhân quả nhãn tiền không thể trốn tránh được.” (tr. 71) Tôi biết, Thầy bực dọc lắm mới viết như thế, và tôi hiểu được cảm xúc như thế.

Bản thân tôi, trong cương vị nhà báo, đã chứng kiến những diễn biến trong ngôi Chùa Bảo Quang từ nhiều thập niên, đã nhìn thấy ngày ngày Thầy Nhuận Hùng mệt nhọc đổ mồ hôi để xây dựng ngôi chùa này, tới nhiều lần ngả bệnh… Và bây giờ Thầy đã đi xa nhiều ngàn dặm, tới một miền quê ở Florida để tu và ngồi viết.

Tôi ước mơ Thầy Nhuận Hùng sẽ không bao giờ ngưng viết. Một thời, Thầy xây dựng ngôi chùa gạch đá xi măng, và bây giờ xin Thầy xây dựng ngôi chùa bằng chữ nghĩa giáo pháp. Phật Giáo cần rất nhiều người viết, và khi viết cũng là đọc và là cần đọc. Ngôi chùa Phật Giáo thế giới đã được xây dựng từ hơn hai ngàn năm bằng chữ Pali, chữ Sanskrit, chữ Hán, chữ Tây Tạng. Ngôi chùa Phật Giáo Việt Nam bằng chữ đã được nhiều thế hệ xây dựng lên, một thời bằng chữ Hán, rồi chữ Nôm và bây giờ bằng mẫu tự abc. Hãy mời gọi nhau cầm bút, để góp thêm những viên gạch mới vào ngôi chùa chữ nghĩa đó cho các thế hệ tương lai. Xin trân trọng chúc mừng tác phẩm mới của Thầy: đây cũng là một ngôi chùa trên giấy.

Nguyên Giác

Sách đang lưu hành trên mạng Amazon  https://www.amzn.com//B08F6X4JTH? và sẽ được Thư Viện Hoa Sen phổ biến rộng rãi trên online cũng như free download ebook vào tuần sắp đến.

Ý kiến bạn đọc
09/08/202019:20:34
Khách
Cám ơn Cư Sĩ Nguyên Giác đã có lời giới thiệu "Vòng Xoáy Cuộc Đời" ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc. Hình ảnh Thầy Hùng sẽ mãi gắn bó với ngôi chùa dù Thầy ở đâu. Sẽ tìm đọc.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Lịch sử không mắc kẹt trong Nguyễn Thanh Việt, tác giả cuốn tiểu thuyết The Sympathizer (Cảm tình viên, Kẻ hai mặt, Kẻ nằm vùng, Kẻ nội tuyến) xuất bản năm 2015, nó bùng nổ dữ dội với nỗi phẫn nộ rát bỏng hiếm thấy trên một trang viết văn học nào...
Alexander Solzhenitsyn sau 8 năm lao tù (1945-1953) trong chế độ Cộng Sản Liên Xô đã ghi lại hình ảnh kinh hoàng, đau thương đó trong các tác phẩm The First Circle (Tầng Đầu Địa Ngục), One Day in The Life of Ivan Denitsovich (Một Ngày Trong Đời Của Ivan Denitsovich), Khu Ung Thư (Cancer Ward), Tầng Đầu Địa Ngục (The First Circle), Quần Đảo Ngục Tù (The Gulag Archipelago)… Những tác phẩm này đã được dịch sang Việt ngữ, ấn hành trước năm 1975 ở Sài Gòn...
Hồi ký "Người muôn năm cũ" của nhà văn Phạm Gia Đại dày trên 500 trang gồm có 17 chương, mỗi chương với vẻ riêng, đặc sắc của từng chương. Cuốn sách đưa chúng ta trở về những năm tháng tươi đẹp đầy kỷ niệm thương yêu của Sài Gòn, của miền Nam và những ký ức đau buồn sau ngày mất miền Nam, và những năm tháng sống trở lại với cuộc đời mới trên miền đất tạm dung...
Tuyển tập Những Mẩu Chuyện Đời của Đào Ngọc Phong là những dòng chữ phần lớn rất buồn, kể lại chuyện đời của anh, chuyện đời của những người anh gặp trong đời từ Việt Nam cho tới xứ người, chuyện của những người trong thế hệ của anh bị cuốn vào cuộc chiến phân đôi, chuyện của những người xa xứ đang ra sức mưu sinh, và chuyện vui buồn của một kiếp người. Chuyện rất buồn xen lẫn với chuyện rất vui. Và hầu hết là giữa những dòng chữ vẫn có các niềm vui có hậu.
Chủ Nhật (2PM-5PM), 24 tháng 3 năm 2024, GS Trần Gia Phụng từ Canada sang thuyết trình “Những Học Thuyết Chính Trị Hoa Kỳ Về Chiến Tranh Việt Nam” tại Viện Việt Học, 15355 Brookhurst St, Suite 222, thành phố Westminster và tham dự Giỗ Lễ Nhà Cách Mạng Phan Chu Trinh Lần Thứ 98 cùng ngày của Hội Ái Hữu Phan Chu Trinh Đà Nẵng (ông là giáo sư dạy sử của trường nầy)...
Nhà phê bình văn học Bùi Vĩnh Phúc vừa ấn hành tác phẩm “9 Khuôn Mặt, 9 Phong Khí Văn Chương” – nội dung là viết về Thanh Tâm Tuyền, Mai Thảo, Vũ Khắc Khoan, Võ Phiến, Nguyễn Mộng Giác, Nguyễn Xuân Hoàng, Phạm Công Thiện, Bùi Giáng, Tô Thùy Yên. Cuốn sách dày 440 trang, chữ nhỏ, gồm các nhận định của Bùi Vĩnh Phúc (BVP) về các nhà văn, nhà thơ đã nuôi lớn một thời tuổi trẻ của tôi. Họ là những cây đa bóng mát của tôi, không chỉ ngoài đời và trong văn học, mà cũng là cả trong các giấc mơ những ngày tôi còn ôm sách tới trường. Tôi đã nói với Bùi Vĩnh Phúc như thế, rằng những người này, trong sách của bạn, thiệt sự là cả một cánh đồng tuổi thơ của tôi. Và tôi nghĩ rằng không thể nào viết đầy đủ về các khuôn mặt văn học này.
Xưa nay, mọi cuốn tiểu thuyết đều được xây dựng quanh một chủ đề. Dù trừu tượng hay cụ thể, từ chủ đề “mẹ” rẽ ra những nhánh chủ đề “con” - tất cả bám chặt vào một (hay hơn một) nhân vật, đan xen giữa những tình tiết, nối thắt những mẩu chuyện, từ đó phần hồn cuốn tiểu thuyết xuất hiện, tồn tại giữa những trang giấy, hóa kiếp thành suy tư của người đọc.
Đây là tập sách tranh song ngữ Anh-Việt của họa sĩ Lê Triều Điển. Xuyên suốt quyển sách là quá trình sống, học hành, sáng tác và bao nhiêu kỷ niệm từ thơ ấu cho đến ngày hôm nay. Đọc qua tập sách tôi thấy họa sĩ đã chọn tên sách có ý nghĩa rất hay, đầy hình tượng, thanh âm và sắc màu. Cuộc đời nhiều chìm nổi lênh đênh của người họa sĩ y hệt như những dòng sông mang nặng phù sa của vùng đất phương Nam...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.