Hôm nay,  

Chuyện Trong Nhà Ngoài Ngõ: Ba Chúc Con Đủ Ánh Mặt Trời

21/07/201200:00:00(Xem: 16706)
Hôm nay chị Diệu nhận được một điện thư từ nhóm bạn “ảo” trên mạng lưới. Đọc xong, chị ngồi yên, lòng lâng lâng.

Chị đọc lại lần nữa rồi giữ lại, để dành, rồi bắt đầu chuyền sang mấy nhóm bạn ảo khác.

Và bây giờ, chị muốn chia xẻ với các bạn. Chuyện như thế nầy, rất ngắn:

Ba chúc con đủ

Có 1 lần, tôi nghe loáng thoáng tiếng 2 cha con đang bên nhau trong những phút giây cuối cùng. Họ ôm nhau và người cha nói: "Ba yêu con, ba chúc con đủ". Rồi cô gái đáp lại: "Con cũng yêu ba rất nhiều và chúc ba đủ".

Và cô gái quay đi, tôi thấy người cha cứ đứng nhìn theo, thấy ông ấy muốn và cần khóc. Tôi lại gần, nhưng lại không muốn xen vào giây phút riêng tư của ông ấy nên không nói gì. Bỗng ông quay lại chào tôi và:

- Đã bao giờ anh nói lời tạm biệt với 1 người, và biết rằng mãi mãi không gặp nữa?

- Xin ông cho tôi hỏi, có phải ông vừa vĩnh biệt với con gái ông? Tại sao vậy?

-Tôi già rồi, mà con tôi sống cách tôi đến nửa vòng trái đất - Người cha nói - Thực tế, tôi biết lần sau con tôi quay về đây nhưng lúc đó có thể tôi đã mất.

- Khi tạm biệt con gái ông, tôi nghe ông nói: "Ba chúc con đủ". Tôi có thể biết điều đó có ý nghĩa gì không?

Người cha già mỉm cười:

- Đó là lời chúc gia truyền của gia đình tôi, đã qua nhiều thế hệ rồi. Nói đoạn ông dừng lại, ngước nhìn lên cao như thể cố nhớ lại từng chi tiết, và ông cười tươi hơn - Khi tôi nói: "Ba chúc con đủ", tôi muốn chúc con gái tôi có cuộc sống đủ những điều tốt đẹp và duy trì được nó.

Rồi ông lẩm nhẩm đọc:

"Ba chúc con đủ ánh sáng mặt trời để giữ cho tâm hồn con trong sáng. Ba chúc con đủ hạnh phúc để giữ cho tinh thần con luôn sống. Ba chúc con đủ những nỗi đau để biết yêu quý cả những niềm vui nhỏ nhất. Ba chúc con đủ những gì con muốn để con hài lòng. Ba chúc con đủ mất mát để con yêu quý những gì con có. Và ba chúc con đủ lời chào để có thể vượt qua được lời "tạm biệt" cuối cùng.

Ông khóc và quay lưng bước đi.

Tôi nói với theo "Thưa ông, tôi chúc ông đủ."

Và các bạn, khi các bạn đã đọc xong mẩu chuyện này, tôi cũng chúc các bạn như vậy. Chúc chúng ta đủ...

(sưu tầm trên internet)

Gởi thư đi xong, chị ngồi ngẫm nghĩ. Nhớ ngày xưa lúc từ giã gia đình lên máy bay sang Mỹ, chị cũng đã tưởng sẽ không có ngày gặp lại gia đình nữa, nhưng rồi tháng tư 75 xảy ra, Sài Gòn mất, gia đình chị đã được chuyến bay cuối cùng của Thủy Quân Lục Chiến Mỹ bốc ra khỏi Việt Nam, bay qua nửa vòng trái đất để gia đình được đoàn tụ. Như vậy thì, cũng như ơn trên đã “chúc gia đình chị đủ.”

CHÚC QUÍ ĐỘC GIẢ ĐỦ.
Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.