Hôm nay,  

Thơ Thơ (04/02/2007)

02/04/200700:00:00(Xem: 1921)

Bài Toán Tình Yêu...

Bài toán học hôm nay sao khó quá!
Đường vòng cung, giao điểm mãi không cùng
Như định mệnh đôi ta chẳng cùng chung
Góc độ chính vẽ hoài không thẳng góc

Nối hai điểm tạo thành con đường dốc
Đường giao hòa đâu dễ để ngồi mơ
Chứng minh sao định luật vẫn đang chờ
Đành gấp sách cho hồn tôi thanh thản

Toán người ơi! Đừng làm ta chán nản
Định luật nào sao cứ mãi ngăn đôi
Đường song song như số mệnh bởi Trời
Lối vô định nên hoài ta khó tới

Toán tình yêu chỉ còn thôi mong đợi
Trái tim này... khao khát một lần yêu
Bài toán yêu, ngăn cách bởi trăm chiều
Giùm tôi với, bài tình yêu toán học ...

Anh đâu muốn tình ta hoài cô độc
Đừng xa nhau để nuối tiếc ngày sau
Bài toán yêu là khỏi điểm nhiệm mầu
Cho ta mãi yêu em và mãi mãi...

Nguyễn Vạn Thắng

*

Phượng Xưa

Em hong tóc, chuỗi ngày buồn tháng hạ
Nhẹ gió chiều, mắt đỏ nhớ xa xôi
Bước xuôi ngược để người đời trả giá
Đêm bình thường giọt đắng ướt bờ môi!

Đò sang sông, vội vàng chèo khua sóng
Áo nghiêng bay, tay nắm chặt vội vàng
Lớp học tan rồi, lòng buồn trống vắng
Một lời xưa, xuôi nhẹ chuyến đò ngang...

Gió có thể ngược đò về bến lạ
Người sang sông đâu nhớ bến im buồn
Mưa tháng tư, lòng rối bời tơi tả
Bước nhẹ âm thầm - chuyện cổ vấn vương!

Em bên chồng, vẫn buồn thương mắt nhớ
Lớp học năm nào, phượng đỏ Văn Khoa
Áo em trắng, xác phượng hồng rơi rã
Đò sang sông, mây trắng nhẹ xót xa...

Ta về đây, một đời buồn cỏ úa
Chuyện mười năm, im sóng nước xuôi dòng
Em xơ xác, nhớ ngày xưa áo lụa
Mắt thời gian buồn thắm tận đáy lòng...

Ngày tháng chết trên hành lang trường cũ
Tan mưa chiều, nắng rực rỡ phượng hồng
Mưa tháng tư để cả đời lữ thứ
Buồn chi em, hạnh phúc ngọt bên chồng

Thy Lan Thảo

*

Khói Sương!...

muốn bỏ đất trời - biết trốn đâu"
bỏ vầng trăng khuyết khiến ta sầu
bỏ đi tất cả đời lưu lạc
bỏ cả tình yêu trót nhuốm đau
ta chừ thấy lạ, chẳng còn quen
lạ cả đất trời, lạ thế gian!
ta hỏi thân ta còn chốn cũ
hay đà trôi nổi kiếm tìm em

nhân thế ai vui, lấm bụi hồng"
ta về buồn với lá Thu phong
ơ hay! bỗng lạ.. mùa thay áo
đổi áo em hồng, thay trắng trong

áo mỏng em mang tựa khói sương
ôm sầu thiên cổ phủ tình buồn
em đi bỏ lại thiên đường vắng
một góc hồn ta lệ bỗng tuôn

mãi mãi dâng em một khối tình
tìm em trong nỗi nhớ chênh vênh
em đi quên hẹn thề muôn kiếp
ta viếng mộ sầu... cỏ vẫn xanh!!

Miên Du-Dalat

*

Chiều Xưa

Xin tạm vắng tình yêu.
Một ngày không chút nắng
Mây cứ trôi thật gần
Tưởng như là bình lặng
Bãi bờ mãi ung dung
Mặc biển dồn lên sóng
Xin tạm vắng tình yêu
Một ngày không có nhau
Người đi tìm khát vọng
Người đi tìm Quê hương
Xin tạm vắng nỗi buồn
Hẹn ngày ta gặp lại...

Thuỳ Hương 

*

Nụ Hoa Lòng

Con ơi, nếu có khi nào
Tình con yêu mẹ chợt xao tấc lòng
Thì con chớ có lặng không
Nói cho mẹ biết để lòng mẹ vui
Dịu dàng nhìn mẹ, con cười
Nắm bàn tay mẹ nói lời yêu thương
Để cho trong cõi vô thường
Ngọt ngào màu nhiệm thơm hương cuộc đời
Mẹ còn sống ở cõi người
Có thương mẹ, chớ ngại lời nói ra
Đừng chờ đến phút chia xa
Khắc tình lên tấm đá hoa lạnh lùng
Tiếc thương con có vô cùng
Cũng rơi vào cõi mịt mùng, vô tri!
Nếu con thương mẹ chút gì
Nói đi con nhé, nói đi, mẹ chờ...
Nói cho mẹ biết bây giờ
Kẻo mai, lúc mẹ bất ngờ, ngủ say
Mẹ không còn biết, còn hay
Vì đêm qúa lạnh, qúa dày, con ơi...
Làm sao nhìn thấy con cười
Làm sao nghe được những lời dấu yêu
Dù con thương mẹ không nhiều
Nhưng nghe, mẹ sẽ bao nhiêu vui mừng
Nâng niu, mẹ quí vô cùng
Tình con là nụ hoa lòng thiên thu ....

Ngô Minh Hằng

*

Gọi Nắng Xuân

Gọi nắng xuân về cho má em
Hồng thêm, thành chỗ đậu cơn thèm
Chiếu manh và mắt người buồn nguœ
Một phút trùng phùng, vạn biến thiên.
Gọi nắng xuân về cho tóc em
Nồng thơm hương lạ, gợi tình thêm
Bàn tay ai đó vờ vô tội
Vuốt nhẹ, sao nàng vẫn để yên"

Gọi nắng xuân về cho áo em
Rực lên đường nét đẹp Rồng Tiên
Đầu xuân xuống phố vùng Giao Chỉ
Mừng thấy thời trang vẫn cổ truyền
Gọi nắng xuân sang cho ấm hồn
Những người xa xứ đã hoàng hôn
Bao mùa đông, cổ già co giãn
Ngóng đợi mùa xuân mới, moœi mòn
Gọi nắng xuân về cho núi sông
Bên kia, thêm rõ dáng Tiên Rồng
Keœo phường mang túi tham không đáy
Buôn bán màu xanh cuœa ruộng đồng

Lưu Thái Dzo

*

Bài Thơ Cho Anh

Viết gì cho anh đây
Khi không gian của chúng ta là quá tầm tay với
Khi hai mảnh vườn lòng xa nhau vời vợi
Không nụ không hoa,
Không tiếng chân chờ đợi
Nên anh ơi,
Em biết viết gì...
Em có viết gì thì hỏi nghĩa chỉ
Khi hai đứa mang hồn hai ốc đảo
Khi ta nghĩ về nhau
Như nghĩ đến một cơn mưa của trưa hè tháng sáu
Cơn mưa vội vàng
Không làm ướt áo
Nên con đường thiên lý vẫn cằn khô
Viết gì cho anh đây
Em không thể viết ra hết nỗi mơ hồ
Bởi ngoài kia đời hình như huyên náo
Em, cả đời là cô bé con khờ khạo
Và cõi hồn trùng điệp những hoang vu!
Anh bảo viết cho anh
Nhưng em viết gì cơ"
Có phải thật tình yêu đến từ ngọn bút"
Ai dám nhận tình yêu là những điều không thực"
Để cho mình khỏa lấp nỗi cô đơn
Có mấy tình yêu nguyên khởi tự trái tim
Cho giọt lệ thành kim cương trên mắt
Viết cho anh
Một bài thơ mà như không hoàn tất
Em lại hỏi mình "Biết viết gì đây""

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Một Phút Mông Lung

Mỗi ngày trong cuộc sống,
Là một học hỏi thêm
Mỗi ngày tâm còn động,
Thời bớt sợ bóng đêm

Có vất-vả, khổ nhục
Sức chịu-đựng càng tăng
Khi đau buồn không khóc,
Lúc vui, cười được chăng"

Đớn đau khi bệnh-hoạn
Mới sợ tay tử thần.
Người ngoài gây thù oán
Sẽ hiểu được tình thân

Đã qua đời tù-túng
Mới hưởng được  tự-do
Phải hiểu điều sai, đúng
Non sông mình ai lo"

Có đâu quay lưng được
Khi Nhà nát tả tơi
Khổ người cùng một nước
Vui gì mà thảnh-thơi"

Ý Nga

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.


Cha Lý Lại Ra Tòa

I

Tháng này Cha Lý lại ra tòa!
Cộng sản độc tài khiếp sợ cha:
Phong trào dân chủ ngày càng mạnh;
Tiếng nói nhân quyền mãi vang xa.
Tù nhỏ, một mình cam lãnh nhận,
Tù lớn, mong dân sẽ thoát ra!
Xa xôi kính gửi lời thương nhớ,
Hải ngoại một lòng kính mến cha.
 
II

Hải ngoại một lòng kính mến cha,
Và thương Giáo Hội tại quê nhà:
Tín hữu thật thà tin "các đấng";
Cộng sản tinh khôn nắm giám toà. (1)
Cờ, quạt, trống, kèn: nguồn "thuốc phiện!"
Danh, lợi, tình, tiền: bả yêu ma.
"Vì xưa ta đói… con ngoảnh mặt"
Câu này xin tặng Quý Đức Cha!

Bác sĩ Vũ Linh Huy (Boston)

(1) Cộng sản từng ngạo mạn thách thức các phong trào tranh đấu cho tự do tôn giáo và dân chủ, nhân quyền ở trong nước cũng như hải ngoại: "Cho các anh mặc sức muá may, quay cuồng, chúng tôi chỉ cần nắm giám mục cuả các anh mà thôi!"

*

Bản Trường Ca Mười Bốn

Ai đã nói những gì như Hoà Hợp
Như Tự Do, như Hạnh Phúc, Thanh Bình
Như Hòa Giải giữa người cùng dân tộc
Như đảng anh hùng, đạo đức, quang minh ...
Nhưng sự thật đau thương. Ôi, sự thật ...
Nửa thế kỷ hơn thù hận chất chồng
Nửa thế kỷ hơn môi đường lưỡi mật
Giết hại giống nòi, tàn phá non sông!!!
Nửa thế kỷ hơn lùa dân vào bẫy
Bẫy có lồng quay như chuột đánh vòng
Cả nước thi đua, chạy hoài chỉ thấy
Cuối như đầu, giao điểm giữa đường cong!
Ai gian dối, ai dân lừa nước phản"
Hoà giải ư" Sao có vạn nhà tù"
Dân chủ ư" Sao nhốt người đối kháng"
Tự do nào khống chế cả chân tu"!


Ngay như câu "khúc ruột xa ngàn dặm"
Cũng tự căn nguyên, thủ đoạn, gạt lừa
Khi cạn đô la, lúc vơi chất xám
Khúc ruột thân yêu thành mẩu... ruột thừa!
Có chữ... long lanh, mạ vàng: "Giải Phóng"
Giải phóng cái gì" Giải phóng cho ai"
Giải phóng rồi, dân thành què, thành ngọng
Và đảng hiện thân thành bọn độc tài
Đất nước gấm hoa, vì đâu hẹp lại
Ai Cắt Nam Quan, Bản Giốc dâng Tàu"
Xã hội loạn cuồng, kỷ cương băng hoại
Cùng giống nòi, sao tàn độc giết nhau!"
Nhưng ngoài miệng vẫn ngọt ngào nhân nghĩa
"Hòa Hợp, yêu thương, Hoà Giải, Hoà Bình "
Đảng hoà thế, nên dân quằn quại thế
Đảng đừng hoà, dân sẽ chẳng điêu linh!
Thôi, đã đủ những mật đường, bánh vẽ
Hỡi ba miền, đồng loạt, đứng vùng lên!
Cho đảng biết chí quật cường tuổi trẻ
Và thấy dân không khuất phục bạo quyền!
Cho đảng thấy trái tim hồng nước Việt
Đầy yêu thương, dũng cảm, trái tim NGƯỜI!
Không chấp nhận những mị lừa, tà thuyết
Và quyết tâm đem chính nghĩa xây đời
Hãy đứng lên, nào, trai hùng, gái đảm
Lấy công tâm làm roi sắt, ngựa thần
Khi đối mặt một rừng người quả cảm
Đảng sẽ tan tành, không chỗ nương thân!
Hãy đứng lên nào, công, thương, nông, sĩ
Hãy đứng lên nào, quân đội, công an
Hãy đứng lên nào, thôn quê, thành thị
Đòi lại cho mình Tổ Quốc Việt Nam!

Ngô Minh Hằng

*

Mưa

Đêm về phố lạ dưới cơn mưa
Nhớ mắt em buồn buổi tiễn đưa
Che tay nghe lệ mình đang ướt
Bước chậm thương cây lá chuyển mùa
Lụt quê hương, mưa xứ người
Một giòng tuœi nhục chaœy không nguôi
Mưa qua biển Thái tanh mùi máu
Bao xác thây người lặng lẽ trôi
Sàigòn mưa rớt một màu đen
Khóc thầm từ độ đổi thay tên
Em có ngồi bên ao nước nhoœ
Anh, con thuyền giấy cuốn lênh đênh
Hà Nội mưa phùn buổi chớm thu
Đường về lịch sưœ tối âm u
Hãy khóc lên đi trời tổ quốc
Rưœa sạch lầm than lẫn hận thù
Mưa xuống tình người rách taœ tơi
Lọc lừa, phe phái vẫn chưa thôi
Mưa che khuất lối về Văn Miếu
Giaœng Võ Trường đâu" Sập mất rồi!
Mưa phai mái tóc thời niên thiếu
Tuổi treœ nhòa theo hạt lệ trời
Ngoaœnh mặt về Nam, mây xám quá
Bao giờ nắng đẹp, núi sông ơi!

Trần Trung Đạo

*

Tháng Tư Tưởng Niệm

Có bao nhiêu gia đình
Sau tháng Tư tan nát
Tháng bắt đầu “hòa bình”
Đời “tự-do”... đói khát"

Có bao nhiêu người vợ
Đã mòn-mỏi chờ chồng
Trong nỗi niềm lo sợ
Chết cùng với cùm gông"

Xin thưa có rất nhiều
Băm mấy năm giáo điều
Bàn tay Đảng đỏ máu
Tội dân tôi bao nhiêu!!!

Có bao nhiêu người con
Theo ông bà ra Bắc
Thăm cha rất gầy mòn
Chuyện nhà không dám nhắc"

Có bao nhiêu người mẹ
Chết theo con trùng dương
Chuyến hải trình rất “nhẹ”:
Chẳng còn ai vấn vương"

Xin thưa có rất nhiều
Băm mấy năm giáo điều
Bàn tay Đảng đỏ máu
Tội dân tôi bao nhiêu!!!

Có bao nhiêu thuyền nhân
Quên được điều oan nhục
Đã gánh chịu vào thân
Ngày xa lìa hỏa ngục"

Có bao nhiêu chiến-sĩ
Một đời vì nước non
Gương anh hùng bất tử
Trách-nhiệm luôn giữ tròn"

Xin thưa có rất nhiều
Băm mấy năm giáo điều
Bàn tay Đảng đỏ máu
Tội dân tôi bao nhiêu!!!

Em thổi bập bùng ngọn lửa lên
Cho anh, cho chị… từng lênh đênh
Biển Đông năm ấy người trôi xác
Rong biển năm này xanh sắc thêm

Em cắm chân nhang nhìn ngón tay
Run run, sắc đỏ loang đây này!
Máu anh, máu chị… còn in dấu
Những phút kinh hoàng, phận kém may

Có bao nhiêu" Có bao nhiêu"
Xin thưa có rất nhiều
Băm mấy năm giáo điều
Bàn tay Đảng đỏ máu
Tội dân tôi bao nhiêu!!!

Ý Nga

*

Bậc Mày Râu

Công hầu khanh tướng có màng chi
Tranh đấu vì dân, quyết thực thi
Viễn xứ gióng lên hồi trống lệnh
Tha hương hò dậy khúc quân kỳ
Thân già tâm vững, chuyền kinh nghiệm
Tuổi trẻ dạ bền, dõi hướng đi
Non nước điêu linh chờ cứu rỗi
Mày râu đứng ngó, nhục tông chi

Hoài Việt 

*

Bài Hoạ: Bậc Mày Râu!

Giàu sang phú qúy sá gì đâu
Quân tử màng chi giấc tiểu hầu
Tung kiếm phân thây phường nón cối
Rút gươm chém cổ bọn đầu trâu
Hiên ngang điểm mặt loài chồn cáo
Thẳng thắn nêu tên lũ bọ sâu
Dâng hiến một đời cho tổ quốc
Máu đào đem rửa vết thương đau

Phan Hoài Nam

*

Việt-Tộc Vùng Lên!

Nước Nam lừng lẫy thời hưng quốc
Dấu ấn ngàn năm đuổi Bắc phương
Uy dũng oai phong, tài giữ nước
Lằn ranh Việt, Hán: nhớ Trưng Vương.

Dẹp yên phương Bắc, nhưng chưa dứt
Thống nhất sơn hà, mộng chửa xong
Đáng tiếc Quang Trung sao sớm thác..."
Nên màu dân chủ vẫn hư không

Trời Nam chưa thoát vòng nô lệ
Nguyễn Ánh thừa cơ rước Pháp về
Đau đớn thêm lần nhơ quốc thể
Trăm năm Pháp trị kéo lê thê.

Chẳng may vận nước còn tăm tối
Gặp kẻ gian hùng hại núi sông
Rước kẻ thù chung, trời không đội.
Hồ trong Pác-pó hại giang sơn.
 
Bốn Lăm (1945) thủa ấy muôn dân đợi
Một lá “cờ thiêng của Lạc Hồng”
Từ Bắc chí Nam bay phất phới
Nhưng rồi ngăn cách bởi dòng sông;

Bến Hải cắt chia trời Nam, Bắc
Hiệp Định Đau Lòng đâu dễ quên.
Hồ tặc, quả là tên phản trắc!
Theo Tàu, rước Mác, vác Lê-nin.

Bảy Lăm Quốc Nạn (1975) loang màu máu
Đất Việt, trời Nam  phủ một màu:
“Giải phóng”  trải đầy xương, thịt, máu
Mỹ từ “cải tạo”, gốc nhà lao.

Nước Nam hoang phế, thành trơ trụi
Một đám hung đồ đáng phỉ-khinh
Hán tộc sai đâu, qùy tới đấy
Làm sao mệnh nước chẳng chênh vênh

Bao giờ Việt-tộc vươn lên nhỉ!
Chẳng lẽ, ngồi xem Bắc thuộc sao"
Hán Cộng còn hơn loài quái quỷ
Tần... xưa, nay lại tái sanh Mao.

Vĩnh Nhất-Tâm

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Ta Nhớ

Ta nhớ những năm, những ngày, những tháng
Mặt trời, mặt trăng, như thần thoại huy hoàng
Tình cảm trên đời lai láng làm sao
Chút ít đắng cay, còn toàn thơm thảo!
Ta nhớ thuở ăn cắp tiền nhà, ăn thịt bò khô,
đánh nhau khó bảo
Đi xem thường vượt tường, hay trốn học, mê chơi
Ta nuốt bao cay đắng trong đời
Riêng thuở đó đẹp như là mộng ảo
Ta nhớ tết, ti toe khoe quần áo
Pháo đốt vang, tiền chưa gấp nếp, mới toang!
Khách tới mừng xuân, ai cũng mở hàng
Lời chúc tết cũng là lời dạy bảo
Ta nhớ những tối mùa Đông
Đi xi nê về, ăn phở ấp chảo
Phở nóng rượu cay, tỏi ớt càng cay!
Bè bạn ngà say bàn luận cuốn phim hay
Khinh ghét gian ma, xót xa tài hoa mà đời bất hạnh
Ta nhớ những buổi sáng Chủ nhật, chuyển mùa
trời hơi se lạnh
Ta ngồi bên ly cà phê pha rượu mạnh
Nhìn dòng người, dòng xe khoe tươi lộng lẫy
Thấy người quen nào ta cũng siết chặt tay!
Ta nhớ những ngày không uống rượu mà say
Đời đã như cốc rượu dâng đầy
Tình bạn, tình thầy, tình văn chương kim cổ
Nào học, nào chơi, nào thi, nào đỗ!
Ta nhớ những hàng quà rong, linh hồn đường phố
Trăm thứ rao vang, người Việt lại người Tầu
Cuộc sống bình dân no ấm muôn mầu
Sáng, tối, trưa , chiều, ăn gì cũng có!
Ta nhớ những đền chùa linh thiêng,
những tòa miếu cổ
Những bà già chắp tay cầu khấn thành tâm
Những pho tượng ngồi trong hương khói trầm ngâm
Lũ trẻ vây quanh, đứa nghịch hư,
cũng thành ngoan, im lặng
Ta nhớ những đêm êm đềm thấm vào hồn ta,
bao la trong trắng
Những trang truyện trang thơ mơ mộng tràn đầy
Thiết tha tình Kim, Cổ , Đông, Tây.
Ta thường xúc động phải bỏ sách,
đi một vòng quanh phố vắng..
Ta nhớ những buổi mai mượt mà, đẹp nắng
Quanh hồ Gươm ta mặc toàn đồ trắng dạo chơi
Đeo kính màu xanh, ta ngắm cuộc đời
Hồ hởi, nói cười, đẹp tươi trong gió..
Ta nhớ những tối nhá nhem tiếng chó
Như có linh hồn, ấm áp xóm quê
Trong những mái gianh là tình cảm tràn trề
Mưa lụt cũng xách đèn đón ta đi ăn cỗ!
Ta nhớ những ngày cúng giỗ
Cha mẹ, cô dì, chú bác, chị em ta
Mời gắp cho nhau thân mến xum hòa
Hương khói ngạt ngào yêu thương biết mấy!
Ta nhớ những ngày lội bơi vùng vẫy
Đánh bốc, chơi thuyền, cường tráng nở nang
Mơ gặp khó nguy bắt nó quy hàng
Trong cuộc sống dễ dàng, êm ấm ấy!
Ta nhớ những chiều thứ bảy
Mùa hè, ăn bánh tôm bên Hồ Tây
Cô bạn ngồi bên như nàng tiên vậy
Vạn vật tưng bừng ngất ngây!
Ta còn nhớ nhiều, nhưng tất cả giờ đây
Đã thành truyện cổ
Tất cả từ lâu "búa liềm" băm bổ
Nát tan, oan khổ, chôn vùi
Cuộc sống dưới lá cờ đỏ máu đen thui
Đời buồn nhớ mãi đời vui...

(1986)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.