Hôm nay,  

Saigon Niềm Đau

30/04/201300:00:00(Xem: 7367)

diamond_bich-ngoc_april_2013


Các ca-nhạc-sĩ: Bác-Sĩ Đệ (M.D), Quốc-Hùng, Châu-Hiệp, Thái-Nguyên, Diamond Bích-Ngọc, Thanh-Hằng & Thùy-Liêm trong áo thung mang tên Saigon. (Sinh-hoạt thiện-nguyện 27 tháng Tư, 2013 tại 1 nursing-home, Quận Cam. California).

Diamond Bích-Ngọc

“Mưa Sài Gòn, còn buồn không em ?
Ta tìm đâu ngày cũ êm đềm
Nhớ con đường ngập nước mưa đêm
Từng quầy hoa ghế đá công viên
.
Nắng Sài Gòn còn ấm không em ?
Hai hàng cây bóng ngả bên thềm
Nắng ban mai xanh mầu mắt biếc
Gió ban chiều làm tóc em bay
.
Mưa Sài Gòn, ôi mưa Sài Gòn
Bờ đại dương em còn chờ ngóng
Ta ra đi mất lối quay về
Rồi trời mưa ai đón đưa em?
.
Mưa bên nầy buồn lắm em ơi
Riêng mình ta lê bước trên đời
Giải Ngân-Hà ngăn cách đôi nơi
Từng giọt mưa như nước mắt rơi...” (sáng tác: Nguyệt-Ánh)
Gia-đình “Chân-Quê” đã mượn những câu nhạc thiết-tha trên nhằm nói lên nỗi đau khi nhắc tên Saigon; cũng là để chia xẻ tâm-tình cùng các bệnh-nhân trong Garden Park Care Center, thành-phố Garden Grove. California - trong buổi sinh-hoạt Mùa Tháng Tư Buồn cuối tuần qua – Thứ Bảy 27, tháng 4, 2013.
Dù gia-đình “Chân-Quê” chúng tôi đã rất nhiều lần trở về Việt-Nam trong các công-tác từ-thiện để thấy rằng “Hòn Ngọc Viễn-Đông” vẫn còn đó nhưng tại-sao vẫn canh-cánh trong lòng nỗi nhớ, niềm thương?
Bởi: tất-cả đã hoàn-toàn đổi thay; từ những tên đường xa lạ, nạn nhân-mãn, tham-nhũng, lừa lọc, trộm cướp. Những lối sống sa-đọa của tuổi trẻ: vũ-trường, thuốc lắc, ma-túy, mãi-dâm, loạn-luân… nhan nhản. Người ta hăm hở sống như tốc độ của khói xe, bụi mù. Chạy đua với đồng tiền cùng những cám dỗ vật-chất; những căn biệt-thự tráng-lệ nguy-nga, đầy đủ tiện-nghi nhất ngạo-nghễ mọc lên nhan-nhản… Tất-cả dường như rất vô-cảm, dã-tâm trước đám dân nghèo lam-lũ, nhọc nhằn giữa lòng thủ-đô. Trước triệu triệu trẻ em mồ côi tàn tật, người già neo đơn bệnh hoạn, thanh-niên & thiếu-nữ nhiễm HIV… Và những bệnh-viện thành-phố nheo nhúc người bệnh không còn chỗ chứa…

Như lời bài hát “Tôi Cố Bám Lấy Đất Nước Tôi”; nói lên thân-phận của người Saigon hôm nay: “Bao nhiêu năm mạng người như rác cỏ. Dây Hòa-Bình còn thắt cổ người tin…Khăn tang nào che ngang đầu những kiếp người một đời dông bão… Nửa nước này đã cố chiếm một nửa kia để lập chiến-công. Ai đau lòng? Ai vô tình? Ôi sách sử dấu thiêng anh-hùng. Tôi cố bám lấy đất nước tôi bằng sức người đã kiệt. Bằng sức người đã tả-tơi ước mơ tay chân dường rũ liệt. Tôi cố đợi ngày Việt-Nam tái-sinh trong sông biển yêu-thương. Cho dẫu lòng đã bạc lòng mong!!!”

Saigon xưa không còn nữa; như nỗi đau của cố thi-sĩ Nguyễn-Tất-Nhiên một buổi chiều sau ngày 30 tháng tư, 1975 - lang-thang trên đường Hồng-Thập-Tự (nay đổi tên là: Nguyễn-Thị-Minh-Khai)
“Hồng Thập Tự ơi! Ta lang thang trên con đường này
Đường tình ngày xưa ta vui chân đón em học về
Hồng Thập Tự ơi! Ta đang đau nỗi đau Sài Gòn
Ta nhớ nhung lắm khung trời xanh!
.
Này Sài Gòn ơi sao hôm nay xác xơ hình hài
Người từng người đi sao giống như hấp hối lạc loài
Bè bạn còn đâu? Bơ vơ ta bóng đeo hình gầy
Mang trái tim thẫn thờ u hoài…
.
Hồng Thập Tự ơi! Ta lang thang trên con đường này
Đường hẹn hò xưa nghe chưa phai vết xe tình vùi
Hồng Thập Tự ơi! Ta đang đau nỗi đau Sài Gòn
Hoang phế như Tháp Chàm chìm lắng!
Này Sài Gòn ơi! Duy Tân đau nỗi đau trường luật
Này Sài Gòn ơi! Cây xanh đau nỗi đau lòng đường
Này Sài Gòn ơi! Hai mươi năm bất ngờ tàn cuộc
Ôi máu xương dế giun da vàng” (Hoàng-Thi phổ nhạc)
(Ghi-chú: Thời nhà Nguyễn con đường này mang tên: Thiên-Lý phía Nam, người Pháp đổi thành Stratégique. Sau khi có bản đồ qui hoạch ghi số 25 - Ngày 1 tháng 2 năm 1865 đặt tên lại là Chasseloup Laubat. Đến 22 tháng 3, năm 1955 đổi là Hồng-Thập-Tự - vì trên đường có trụ sở Hội “Red Cross”).
Chắc hẳn một ai đó trong chúng ta vẫn còn khắc khoải niềm đau, nỗi nhớ Saigon - nhất là mỗi độ tháng Tư về. Gia-đình “Chân-Quê” xin mượn những lời nhạc của tác-giả cuốn sách nổi tiếng “Đại Học Máu” để nói lên tâm-tư và ước vọng kẻ tha-phương:
“Hẹn gặp nhau nhe! Dẫu có lạc-loài chia xa.
Địa cầu thênh-thang chiếc lá đời mình xa đưa.
Bạn ơi! Đừng quên hẹn nơi Việt-Nam;
Đời lưu-vong hãy nhớ nhau trong lời nguyện-cầu:
Về với Việt-Nam, hẹn giữa Việt-Nam
Một ngày mai đất nước huy-hoàng” (Trích bài hát: “Hẹn nhé!” Tác-giả Hà-Thúc-Sinh)
Gia-Đình “Chân-Quê” chúng tôi cũng xin mượn lời bài nhạc “Kinh Hòa-Bình” của Thánh Phan-Xi-Cô thành Assisi và ước nguyện rằng:
“…Để con đem yêu thương vào nơi oán thù,
Đem thứ tha vào nơi lăng nhục
Đem an hoà vào nơi tranh chấp,
Đem chân lý vào chốn lỗi lầm.
Để con đem tin kính vào nơi nguy-nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng,
Để con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu…
Tìm an ủi người hơn được người ủi an,
Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết
Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu.
Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh,
Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân,
Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ,
Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.
Ôi Thần Linh thánh ái xin mở rộng lòng con,
Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí ơn an bình.”
Diamond Bích-Ngọc. (viết xong lúc 5 giờ sáng tại Atlanta, Georgia. 29 tháng 4, 2013)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.