Hôm nay,  

Giải Mã Một Cú Đánh Thuế: Ảo Tưởng Về Cảnh Tỉnh và Thực Tại Của Thương Chiến

04/04/202520:01:00(Xem: 1437)
Capture
Hình chụp lại từ trương mục xã hội.


Giữa cơn địa chấn kinh tế được tạo ra bởi lệnh áp thuế lên tới 46% đối với hàng hóa xuất khẩu từ Việt Nam vào Hoa Kỳ, nhiều tiếng nói trong xã hội đã nhanh chóng gán cho cú đánh này một sắc thái triết lý – như thể đây không đơn thuần là một động thái thương mại, mà là một lời cảnh tỉnh cao cả, một bước ngoặt lịch sử, một tiếng chuông thức tỉnh cho mô hình phát triển Việt Nam. Trong cơn kích động của hiện thực, không ít nhận định cho rằng đây là cơ hội để thay đổi căn bản thể chế, mô hình kinh tế, thậm chí cả cấu trúc xã hội – như thể chính sách thuế của một siêu cường lại mang trong nó khát vọng cải cách cho một quốc gia nhỏ bé bên bờ Thái Bình Dương. Nhưng sự thật, như mọi khi, không vận hành theo những lý tưởng ngây thơ hay cảm xúc cao trào. Cú đánh thuế này, nếu được nhìn dưới kính hiển vi của kinh tế học, địa chính trị và logic thương mại quốc tế, thực chất là một diễn biến đã được báo hiệu từ lâu – và không mang bất kỳ thông điệp nhân đạo, cải cách hay thức tỉnh nào ngoại trừ chính ý chí bảo hộ và trật tự lợi ích của phía Mỹ.

Không có thông cáo nào từ Nhà Trắng, không có diễn văn nào từ Đại diện Thương mại Hoa Kỳ nhắc đến cải cách thể chế, quyền con người hay chủ quyền kinh tế của Việt Nam như điều kiện để dỡ bỏ mức thuế. Không có một dòng nào trong các văn kiện thương mại Hoa Kỳ ám chỉ mong muốn Việt Nam chuyển mình sang một mô hình dân chủ hay minh bạch hóa chính sách công. Điều duy nhất được nhấn mạnh trong các lập luận của phía Mỹ, từ thời Trump đến nay, là: thặng dư thương mại của Việt Nam quá lớn, nghi vấn gian lận xuất xứ tăng cao, chuỗi cung ứng bị nghi chuyển tải hàng hóa Trung Quốc sang Việt Nam để né thuế, và tỷ giá hối đoái bị cáo buộc điều chỉnh thiếu minh bạch nhằm hỗ trợ xuất khẩu. Tất cả những yếu tố ấy đều xoay quanh lợi ích kinh tế và công ăn việc làm cho người Mỹ – chứ không phải là thiện chí cải tổ các nền kinh tế đối tác. Bất kỳ lập luận nào gán cho cú đánh này một vai trò giáo hóa hay thúc đẩy dân chủ đều là ngộ nhận – hoặc tệ hơn, là sự lãng mạn hóa chủ nghĩa thực dụng trần trụi của quyền lực.

Ở một tầng nông hơn, một số nhận định khẳng định rằng mô hình chuỗi cung ứng toàn cầu dựa vào nhân công giá rẻ, lao động lắp ráp và cơ cấu thuê ngoài đang sụp đổ, và rằng Việt Nam – như một mắt xích của hệ thống ấy – đang bị loại bỏ. Nhưng đó là một cái nhìn đầy duy ý chí. Trong thực tế, Việt Nam hiện vẫn giữ vị trí trung tâm trong nhiều chuỗi giá trị toàn cầu: từ điện tử, công nghệ thông tin, dệt may đến sản xuất phần cứng. Các tập đoàn như Samsung, Intel, LG, Foxconn, Nike, Adidas vẫn đang tiếp tục mở rộng quy mô tại Việt Nam. Làn sóng dịch chuyển đầu tư khỏi Trung Quốc không đẩy chuỗi cung ứng vào chỗ chết – mà tái định vị nó. Và Việt Nam, thay vì bị đẩy ra rìa, lại là nơi được chọn làm điểm đến. Không có bằng chứng nào cho thấy Việt Nam bị loại khỏi tiến trình kinh tế toàn cầu. Việc áp thuế là chiến thuật đàm phán, là công cụ gây áp lực để Mỹ tái định hình cán cân thương mại theo hướng có lợi hơn cho họ – chứ không phải là bản án tử hình cho mô hình gia công giá rẻ.

Cũng từ cái nhìn đầy cảm tính ấy, người ta nhanh chóng gán cho quyền con người, cải cách chính trị và phát triển kinh tế một mối liên hệ nhân quả trực tiếp. Tư tưởng cho rằng không thể tăng trưởng nếu không có tiếng nói phản biện, nếu không có công đoàn độc lập, nếu không có thể chế dân chủ là một tư tưởng đẹp – nhưng nguy hiểm nếu bị tuyệt đối hóa. Trung Quốc đã tăng trưởng thần tốc trong hơn 30 năm mà không có cải cách dân chủ theo nghĩa phương Tây. Singapore trở thành quốc gia giàu có với một thể chế bán tự do. Các tiểu vương quốc Ả Rập đạt mức GDP đầu người cao ngất mà không cần hội nhập chính trị. Nói như vậy không phải để cổ súy cho mô hình phi dân chủ, mà để xác lập một sự thật cơ bản: phát triển kinh tế không nhất thiết phải đi cùng với cải cách chính trị ngay lập tức, và càng không thể gán các chính sách thương mại mang tính vị kỷ của một quốc gia thành “lời kêu gọi cải cách thể chế” cho quốc gia khác. Thương mại không phải là cánh tay nối dài của chủ nghĩa lý tưởng.

Bên cạnh đó, một trong những luận điểm thường được lặp đi lặp lại là yêu cầu khẩn thiết phải thiết lập chủ quyền kinh tế – như thể đó là con đường tất yếu để thoát khỏi các cú sốc bên ngoài. Nhưng chủ quyền kinh tế không phải là một khẩu hiệu, càng không thể có được chỉ bằng ý chí. Một quốc gia chỉ có thể đạt được chủ quyền kinh tế khi nó kiểm soát được ba yếu tố then chốt: năng lực sản xuất nội địa với năng suất và công nghệ cao; mạng lưới doanh nghiệp bản địa đủ sức cạnh tranh quốc tế; và một hệ thống chính sách công nghiệp có chiến lược, ổn định, và đồng bộ với hệ sinh thái giáo dục – nghiên cứu – tài chính. Trong khi đó, Việt Nam hiện vẫn phụ thuộc phần lớn vào khu vực đầu tư nước ngoài, chiếm hơn 70% kim ngạch xuất khẩu và hơn 50% giá trị sản xuất công nghiệp. Nếu không có chính sách hỗ trợ phát triển doanh nghiệp vừa và nhỏ bản địa, không có hạ tầng công nghệ đủ mạnh để nâng chuỗi giá trị từ “lắp ráp” sang “sáng tạo,” thì mọi lời kêu gọi chủ quyền kinh tế sẽ vẫn mãi nằm trên giấy.
Một lỗi nghiêm trọng khác nằm ở việc lý tưởng hóa chủ nghĩa Trump như một hình mẫu kiến tạo trật tự thương mại công bằng. Thực tế, các chính sách thuế quan mà chính quyền Mỹ theo đuổi từ nhiệm kỳ 2016 đến nay không hề hướng tới việc xây dựng một hệ thống thương mại minh bạch và bền vững hơn, mà đơn thuần chỉ là phản ứng mang tính dân túy trước áp lực thất nghiệp, nhập cư và bất ổn tầng lớp trung lưu ở Mỹ. Hệ quả là giá cả tiêu dùng tại Mỹ tăng cao do chi phí nhập khẩu tăng, các ngành sản xuất nội địa vẫn không thể hồi sinh do chi phí lao động Mỹ quá đắt đỏ, và niềm tin vào vai trò lãnh đạo toàn cầu của Mỹ bị xói mòn do cách hành xử đơn phương, gây áp lực lên cả các đồng minh như EU, Nhật Bản, Hàn Quốc. Tất cả những điều ấy phủ nhận hoàn toàn luận điệu rằng chính sách thuế quan hiện tại là để tạo ra một “trật tự mới” tốt đẹp hơn. Trái lại, đó là một nỗ lực tái lập ưu thế Mỹ bằng mọi giá – kể cả bằng việc gây bất ổn cho phần còn lại của thế giới.

Nếu có điều gì cần tỉnh thức, thì không phải là sự thức tỉnh từ bên ngoài, mà là sự tự phản tỉnh từ bên trong. Việt Nam cần cải cách, điều đó là không thể chối cãi. Nhưng cải cách phải đến từ nhận thức chủ động chứ không phải do sức ép bên ngoài. Cải cách để xây dựng một nền kinh tế có giá trị gia tăng cao, để doanh nghiệp bản địa vươn lên, để công nghệ không chỉ là nhập khẩu mà còn là phát minh. Cải cách để người lao động được bảo vệ, để chính sách được thiết kế vì dân chứ không vì nhà đầu tư nước ngoài. Nhưng điều đó không thể đạt được nếu ta tiếp tục nhầm lẫn giữa hiện tượng và bản chất, giữa hành vi của đối phương và mục tiêu của chính mình.

Cú đánh thuế 46% có thể là một cú sốc, nhưng không nên được coi là một “lời mời cải cách.” Đó là một diễn biến tất yếu của một thế giới đang bước vào giai đoạn cạnh tranh khốc liệt giữa các trung tâm quyền lực – và không ai trong cuộc chơi ấy hành động vì lòng tốt. Trong một sân khấu nơi lợi ích quốc gia là kim chỉ nam, điều Việt Nam cần là tăng nội lực, củng cố năng lực đàm phán, và tái thiết cơ cấu kinh tế trên cơ sở khoa học và thực tế – không phải trên những cảm hứng nhất thời hay ảo tưởng chính trị hóa thương mại. Không có ai ngoài chính người Việt Nam sẽ giúp Việt Nam thoát khỏi sự lệ thuộc. Và không có sức ép bên ngoài nào nên được nhầm lẫn là sự khai sáng.

Nguyên Việt
Yuma 4.4.2025

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
25/04/202509:59:00
Đôi khi bạn rơi vào một diễn đàn Phật pháp trên Internet, bất ngờ lại thấy tranh cãi bộ phái, rằng chuyện Nam Tông thế này và Bắc Tông thế kia , rằng chuyện Thiền Tông bên ni và Tịnh Độ bên nớ, và những chuyện tương tự... khi người này nói rằng chỉ có họ đúng và người khác hẳn phải là sai. Ngay cả đôi khi bạn mở truyền hình ra xem, cũng bất ngờ khi thấy một vị sư hay một cư sĩ Phật tử nói những chuyện tương tự. Những tranh cãi hiện ra bất kể rằng họ cùng thờ Đức Phật, cùng công nhận các pháp ấn, cùng tu pháp Bát Chánh Đạo, nhưng một khác biệt nào đó đã được xem là lệch nghĩa. Dò lại kinh điển, chúng ta thấy rằng Đức Phật nói rằng người trí sẽ không thấy gì để tranh cãi nữa, vì tâm họ đã xa lìa cõi này.
24/04/202507:00:00
Tôi mong ước một ngày nào đó, đảng CSVN tuyên bố lập đàn cầu nguyện cho hương linh bao nạn nhân cả 2 bên chiến tuyến trong chiến tranh VN, cầu nguyện cho hương hồn những nạn nhân trong Tết Mậu Thân và những nạn nhân vượt biên vượt biển. Tôi cũng mong một ngày nào đó, đảng CSVN tỏ thiện ý, ăn năn sám hối về những tai họa giáng xuống cho dân tộc VN trong suốt chiều dài lịch sử từ khi có đảng. Tôi cũng mong ước một ngày nào đó đảng CSVN chấm dứt chính sách ác với dân hèn với giặc, và trả lại lịch sử thật của bốn nghìn năm văn hiến xây dựng nước của tiền nhân chúng ta.
22/04/202517:32:00
Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế (International Monetary Fund - IMF) hôm nay cảnh báo rằng chính sách thuế quan khó lường của Tổng Thống Donald Trump và các biện pháp đối phó của các đối tác thương mại của Hoa Kỳ sẽ có thể giáng một đòn nặng nề vào các nền kinh tế trên toàn thế giới, trong đó Hoa Kỳ sẽ bị ảnh hưởng đặc biệt nghiêm trọng. Quỹ Tiền tệ Quốc tế là một tổ chức quốc tế gồm 191 quốc gia hoạt động nhằm thúc đẩy hợp tác tiền tệ toàn cầu, đảm bảo ổn định tài chính, tạo điều kiện thuận lợi cho thương mại quốc tế, thúc đẩy việc làm cao và tăng trưởng kinh tế bền vững, và giảm nghèo trên toàn thế giới. Về bản chất, đây là cơ quan quản lý chính của hệ thống tiền tệ toàn cầu. IMF đặt trụ sở tại Washington, DC.
21/04/202510:00:00
Năm nay, tin nhắn chúc mừng Easter của tổng thống Donald Trump có 186 từ, có lẽ là dài nhất so với những người tiền nhiệm. Hãy cùng đọc qua tâm tư của ông ta viết trên Truth Social để gửi đến người dân Mỹ vào buổi sáng ngày 20/4/2025.
17/04/202515:50:00
Khi Donald Trump nói với Tổng thống Nayib Bukele của El Salvador tại Phòng Bầu Dục ngày 14/4/2025 rằng “kế tiếp sẽ là ‘người nhà’ nhé. Ông phải xây thêm khoảng năm (nhà tù) nữa. Nó chưa đủ lớn” thì tất cả chúng ta, ai cũng có thể trở thành một Kilmar Abrego Garcia. Việc bắt và trục xuất Kilmar Abrego Garcia không còn là phép thử của chính quyền Donald Trump nữa. Nó là sản phẩm của một chế độ độc tài đang nỗ lực chứng minh chiến dịch trục xuất hàng loạt của họ nhằm để “Make America Great Again”, thực hiện đúng lời hứa của Trump khi vận động tranh cử. Và đó là tất cả những gì Trump có thể làm sau khi đắc cử tổng thống lần hai.
17/04/202510:20:00
Phân tích nơi đây sẽ là lời của Hải Âu Thiền Sư, ghi nơi cuối trang 224 và đầu trang 225, chụp lại từ bản PDF của sách Ngô Thì Nhậm Toàn Tập - Tập V. Cũng cần ghi chú, rằng ngài Hải Lượng Thiền Sư là Ngô Thì Nhậm, xuất gia sau khi rời quan trường và được tôn làm Tổ Thứ 4 của Trúc Lâm Thiền Phái, vì ngài là người hồi phục dòng Thiền Trúc Lâm. Trong khi đó, Hải Âu Thiền Sư là một vị sư chú giải trong các buổi thuyết pháp.
07/04/202508:48:00
Cuốn sách đó nhan đề là “Đạo Bụt Nguyên Chất - Kinh Nghĩa Túc” trong đó người ghi dịch và giảng giải là Thầy Thích Nhất Hạnh, nhà xuất bản Đạo Tràng Mai Thôn 2011. Đây không phải là một Kinh riêng lẻ. Đây là một nhóm 16 Kinh. Tương đương trong Tạng Pali là nhóm 16 Kinh trong "The Chapter of Eights" (Phẩm Tám) của nhóm Kinh Suttanipāta, trong Kinh Tiểu Bộ. Nhóm 16 Kinh này trong nhóm 32 Kinh được Đức Phật yêu cầu các học trò tụng hàng ngày, khi Đức Phật còn sinh tiền. Nhóm 16 Kinh còn lại là Phẩm Qua Bờ Bên Kia.
03/04/202512:35:00
Là một quốc gia phụ thuộc vào xuất cảng hàng đứng đầu thế giới, với giá trị khoảng trên 80% GPD của Việt Nam đến từ việc xuất cảng hàng hóa và dịch vụ, trong đó Mỹ là quốc gia xuất cảng hàng đầu với 134 tỉ đô la trong năm qua. Mức áp thuế Trump đưa ra đã không chỉ đẩy Việt Nam mà cả các quốc gia Châu Á khác vào tình thế khó khăn, cả về kỹ nghệ sản xuất lẫn thị trường việc làm. Điều này dường như không còn chọn lựa nào khác hơn nếu họ chuyển hẳn đối tác chiến lược sang Trung Quốc và Châu Âu, theo chân Nhật và Nam Hàn đã tuyên bố.
01/04/202513:54:00
Tòa án ở Paris vừa ra phán quyết rằng bà Marine Le Pen và 24 quan chức đảng Rassemblement National, bị cáo buộc đã sử dụng số tiền dành cho các trợ lý nghị viện Liên minh châu Âu để trả lương cho các nhân viên làm việc cho đảng từ năm 2004 đến năm 2016, vi phạm các quy định của khối 27 quốc gia này. Chánh án cho biết Marine Le Pen là trung tâm của "một hệ thống ngầm" mà đảng của bà sử dụng để bòn rút tiền của quốc hội EU, mặc dù bà nói rằng họ không làm giàu cho bản thân. Phán quyết mô tả hành vi biển thủ là "một sự né tránh dân chủ" đã lừa dối quốc hội và cử tri. Điều này có nghĩa là ngay cả trong trường hợp kháng cáo, lệnh cấm ban đầu vẫn có hiệu lực và Marine Le Pen sẽ không thể tham gia tranh cử tổng thống Pháp vào năm 2027. Đây là một đòn giáng mạnh vào hy vọng trở thành tổng thống của nhà lãnh đạo cực hữu này và là một cơn địa chấn đối với nền chính trị Pháp.
29/03/202511:48:00
Các luật sư về di trú đang kêu gọi tất cả mọi người bất kể tình trạng nên thận trọng khi đi du lịch nước ngoài vào thời điểm này. Ngay cả những người có thẻ xanh hoặc là công dân Mỹ cũng nên hoãn mọi chuyến đi cá nhân ra khỏi Hoa Kỳ. Những thay đổi về yêu cầu nhập cảnh khi họ trở lại Mỹ và đề xuất lệnh cấm đi lại nhắm vào 43 quốc gia có thể được thực hiện sớm nhất là vào tuần này có thể ảnh hưởng đến rất nhiều người kể cả những người sở hữu thẻ xanh và công dân Mỹ đều nên tham khảo ý kiến luật sư trước khi đi du lịch và đó là một cân nhắc hợp lý. Họ cũng nên cân nhắc nhớ lại những lịch sử hoạt động của chính mình và liệu điều đó có khiến họ trở thành mục tiêu khi họ nhập cảnh trở lại Hoa Kỳ hay không. Vấn đề thứ ba là bảo vệ quyền riêng tư của tất cả mọi người trên phương tiện truyền thông xã hội và trên các thiết bị điện tử.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.