Hôm nay,  

Đàn ông: Tuổi thọ và nam tính

29/09/202300:00:00(Xem: 1309)
Đàn-Ông_Tranh-Chân-Dung-của-họa-sĩ-Nguyễn-Việt-Hùng
Tranh Chân Dung của họa sĩ Nguyễn Việt Hùng
  
Đàn ông chết sớm hơn đàn bà.  Đương nhiên không phải tất cả đàn ông.  Cứ nhìn vào hai nhà đầu tư nổi tiếng này:  Warren Buffett, Chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành của Berkshire Hathaway, biệt danh “Nhà tiên tri xứ Omaha”, và cánh tay phải của ông, Phó chủ tịch Charlie Munger.  Buffet đã chín mươi hai tuổi.  Ông già ấn tượng há!  Nhưng đâu đã ăn thua gì, Munger chín mươi chín tuổi kìa.  Cả hai ông vẫn đang làm việc và kiếm rất nhiều tiền cho khách hàng của họ, năm này qua năm khác.  Đáng lẽ họ phải ngủ gà ngủ gật trước TV nhưng nào họ có chịu đâu!
 
Theo thống kê - và chúng ta có thể tận mắt chứng kiến khi đến thăm cộng đồng người cao niên hoặc viện dưỡng lão - có nhiều bà già hơn ông già.  Rõ ràng như vậy.  Trung bình, tuổi thọ của nam giới ngắn hơn khoảng 5 năm.  Bước qua tuổi tám mươi, đàn ông trở thành một thứ gì đó tựa như đồ cổ.  Họ không phục vụ mục đích thực tiển nào hết nhưng các bà vợ nên biết ơn khi có họ bên cạnh vì họ là hàng hiếm!
 
Có một số lý do tại sao đàn ông có tuổi thọ ngắn hơn.
 
Đàn ông dễ chấp nhận rủi ro hơn. Họ tham gia các môn thể thao táo bạo như đấm bốc, khúc côn cầu, đua xe… Không phải họ muốn bị thương hay chết khi chơi, tất cả là do “testosterone” của họ điều khiển!  Bị đấm, máu chảy đầy mặt thì có gì vui nhưng cái “hormone” quái quỷ cứ chảy ào ào, bắt họ phải để máu… tự do tuôn và đấm trả.
 
Như thể điều đó không đủ đáng tiếc, “testosterone” còn đưa đến nguy cơ mắc bệnh tim mạch cao hơn.  Ngoài ra, hệ thống miễn dịch của nam giới cũng kém mạnh mẽ so với phụ nữ.  Nhưng khó hiểu nhất là cơ thể to lớn hơn của họ cũng có thể là điều bất lợi.  Người ta quan sát thấy rằng trong cùng một loài, những con vật to con hơn có tuổi thọ ngắn hơn những con vật nhỏ con. Người cũng là động vật, nên số phận của đàn ông làm sao khác được!
 
Vì có sức lực, nam giới thường làm các nghề nặng nhọc hơn, nhiều rủi ro hơn như làm lính, công nhân xây dựng, cảnh sát, cứu hỏa, cứu hộ… Kể cả khi không tham gia những công việc rủi ro này, theo truyền thống nam giới vẫn là trụ cột gia đình.  Kiếm cơm thì chắc là nặng nề hơn kiểm soát ngân sách gia đình và nuôi dạy con cái.
 
Tệ hơn nữa, đàn ông thường không có ý thức về sức khỏe.  Họ dễ biến thành ‘baby’ khi bị bệnh nhưng vẫn không, nhất định không đi bác sĩ.  Và tiếp tục không cho đến khi việc ăn uống bị ảnh hưởng.  Và nói về uống, đó là một cách khác mà đàn ông làm khá hay để rút ngắn tuổi thọ của mình.  Nếu uống rượu vẫn không đủ, họ có thể châm thêm với ma tuý!
 
Môt điều khác nữa cũng gây bất lợi cho họ.  Bởi vì mạnh mẽ hơn về thể chất, đàn ông không được khuyến khích thể hiện sự yếu đuối dưới bất kỳ hình thức nào.  Họ không được phép để lộ sự chán nản hoặc sầu khổ của họ.  À, các nhà thơ có thể làm điều đó, nhưng chỉ trong thơ.  Cứ tưởng tượng Vũ Hoàng Chương rên rỉ  'Tố của Hoàng ơi…' với những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đàn ông của ổng!  Kìm nén cảm xúc là một điều không tốt.  Nhưng, một lần nữa, đàn ông thích tự mình đối phó với bệnh tâm thần hơn là tìm sự điều trị chuyên nghiệp.
 
Với tất cả những điều đó, bạn không thấy xót xa cho đàn ông sao?  Nhưng có tin mừng đây:  Đàn ông trong tương lai có thể sẽ bớt tính cách đàn ông!  Không thể thay đổi những bất lợi thiên nhiên đã đặt trong cơ thể họ nhưng những điều mà xã hội, văn hoá đòi hỏi hay mong đợi ở họ đang thay đổi.
 
Cứ xem quảng cáo trên TV thì bạn sẽ thấy những người mẫu nam ngày nay trông không còn mạnh mẽ nữa.  Tương tự như vậy, hầu hết các ca sĩ nam nổi tiếng đều có giọng hát rất nhẹ nhàng.  (Giờ không ai hát như Frank Sinatra hay Bing Crosby.)  Những anh chàng này còn trang điểm, sơn móng tay, đeo nữ trang, thậm chí mặc áo đầm cầu kỳ.  Bạn hỏi có bao nhiêu người là người mẫu và ca sĩ?   Không nhiều, nhưng họ là điềm báo hiệu cho xu hướng sắp tới.  Người trẻ được gây cảm hứng từ mấy chàng này.  Và hiện tượng trên không chỉ xảy ra ở Mỹ.  Nó xảy ra ở các xã hội khác.  Chính phủ Trung Quốc đã bày tỏ lo ngại là thanh niên Trung Quốc đang có xu hướng nữ hóa.  Đừng ngạc nhiên nếu Việt Nam đi theo bước chân của người ‘anh em ruột thịt’ này.
 
Quần áo không làm nên người đàn ông.  Dù đàn ông bây giờ có nghĩ rằng trang điểm, ăn mặc như phụ nữ là việc bình thường, họ vẫn tin vào vai trò truyền thống của họ, bạn có thể nhận định như vậy.  Không chắc đâu!  Ngày nay, nhiều ông chồng đảm nhận công việc bếp núc hơn.  Nhiều ông chồng sẵn sàng ở nhà chăm con trong khi vợ đi làm hơn.  Phụ nữ hiện chiếm hơn 50% lực lượng lao động có trình độ đại học ở Mỹ.  Giả định là họ kiếm được nhiều tiền hơn với trình độ học vấn cao hơn, tại sao phụ nữ không thể là trụ cột gia đình chứ?
 
Ngoài ra, người trẻ tuổi bây giờ tin rằng đàn ông không cần phải mạnh mẽ về mặt cảm xúc. Thậm chí có người còn khen khi anh nào đó cho thấy mình dễ bị tổn thương!  Một lần nữa, đó là đặc điểm của con người và đàn ông cũng là con người mà.  Nhưng cứ nghĩ đi, phụ nữ là y tá tự nhiên.  Sao họ lại không thích chữa lành tinh thần bị tổn thương của một người đàn ông?  Họ thích chứ.  Chỉ tại trước đây họ đã không nghĩ tới điều đó!
 
Về mặt hình ảnh, tôi vẫn thích người đàn ông nhìn giống đàn ông hơn (không thể tin là tôi đã đồng ý với Tập Cận Bình ở điểm này!)  Nhưng nếu đời sống ‘người đàn ông mới’ bớt căng thẳng hơn, nhờ đó họ sống lâu hơn, nếu đó là việc làm của luật tiến hóa, nếu thay đổi mang lại lợi ích tốt hơn cho cả loài người, thì sao phải phàn nàn?
 
Tuy nhiên, có một tâm trí nghi ngờ, tôi không thể không ngờ vực.  Ừm, tại sao những người trẻ thế hệ này đồng cảm dễ dàng, so với các thế hệ trước?  Vì áp lực từ thế giới ngày càng cạnh tranh đè nặng khiến họ muốn thoát ra khỏi mọi chuẩn mực thông thường?  Vì bây giờ có mục tiêu cuộc sống ít tham vọng hơn - chăm sóc bản thân, cân bằng công việc/cuộc sống - họ dễ dãi với chính mình và người khác hơn?  Hiện nay, ‘việc làm cho con gái lười biếng’ đang thu hút một số phụ nữ trẻ.  Nếu nhận danh hiệu ‘cô gái lười biếng’ không hề ngượng ngùng, thì việc chấp nhận những tính 'yếu đuối' khác chắc chắn cũng dễ thôi!
 
Nhưng lý do chính của sự đồng cảm và chấp nhận rộng rãi này có lẽ phát xuất từ kinh nghiệm cá nhân.  Thành phần của thế hệ trẻ này khác biệt đáng kể so với các thế hệ trước:  Đa số đến từ các nguồn gốc đa dạng (dân tộc, chủng tộc, niềm tin tâm linh khác nhau.)  Phải chăng vì đã từng chứng kiến hoặc trải nghiệm những phê phán bất công của xã hội dưới hình thức này hay hình thức khác, họ thấy tầm quan trọng của tư duy cởi mở và việc chấp nhận các khác biệt văn hóa cũng như lựa chọn cá nhân.
 
Nếu thế thì tốt hơn.  Trong một khoảnh khắc, tôi đã nghĩ toàn bộ sự việc có thể là một chiến dịch bí mật của chính phủ Hoa Kỳ.  Tại sao không?  Nữ tính hóa thanh niên Trung Quốc, làm giảm ‘máu anh hùng’ và theo đó giấc mơ bá chủ hoàn cầu của họ, khiến Tập Cận Bình và đảng Cộng sản vĩ đại mất ăn mất ngủ mà không tốn kém gì cả.  Thế nhưng điều đó có nghĩa là Mỹ tự bắn vào chân mình, làm suy yếu những chàng trai trẻ của mình.  Có thể nào họ dại dột như vậy?!
 
Ồ, tôi lại vướng mắc trong cái tư duy luẩn quẩn chật hẹp rồi.  Đàn ông có ít nam tính hơn thì đã sao?  Lo lắng thế hệ trẻ bị suy yếu?  Đó là việc của…Tập Cận Bình!
 
KC Nguyễn
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
20/11/202309:20:00
Ôn cố tri tân tức ôn lại chuyện cũ để hiểu chuyện mới. Chuyện cũ là kho tàng kinh nghiệm cho đời sau. Tất cả mọi hưng – phế của đất nước đều do người chứ không phải do Trời hoặc do Thần Linh...
17/11/202300:00:00
Oksana nói cô ấy đã tạm dừng cuộc sống của mình. Covid-19 đã cướp đi mẹ cô và chồng cô vào hai năm trước. Đạn pháo của quân Nga đã cướp đi cha cô và con trai lớn của cô vào mùa xuân năm nay. “Bây giờ tôi đắm mình vào công việc,” cô nói, ở độ sâu 480 mét dưới vùng ngoại ô Ternivka, một thị trấn ở miền đông Ukraine. Lòng trắng của mắt cô phát sáng trong bóng tối xung quanh. Trở lại Bakhmut, nơi diễn ra một trong những trận chiến tàn khốc nhất của chiến tranh, Oksana, một phụ nữ 49 tuổi, là giáo viên dạy múa tại một trường nội trú dành cho trẻ em nghèo khó. Ngày nay, khi ngôi nhà cũ và quê hương của cô đã bị phá hủy, trường học nơi cô dạy đã đóng cửa và những người thân nhất của cô đã chết, Oksana trở thành một thợ mỏ than.
15/11/202309:17:00
Con đường giải thoát, tức là Bát Chánh Đạo. Có thể gói trọn vào một câu, hay hai câu, hay vài câu được không? Thực tế thường không đơn giản, vì luôn luôn là có một lộ trình Giới, Định, Huệ. Tuy nhiên, trong Kinh Phật cho thấy có những cơ duyên lớn, trong nhiều trường hợp, Đức Phật trả lời khi được hỏi đạo, và người hỏi ngay sau đó là trở thành bậc A la hán.
14/11/202320:44:00
Hamas không thể là tiếng nói đại diện cho người dân Palestine. Hamas cố tình đặt các cơ sở quân sự trong và bên dưới các bệnh viện và trại tị nạn vì họ đang cố gắng tối đa hóa chứ không phải giảm thiểu tác động đối với thường dân Palestine vì mục đích tuyên truyền của chính họ. Cuộc khủng hoảng nhân đạo ở Gaza thật đau lòng - và mỗi cái chết đồng nghĩa với việc tay Hamas vấy thêm máu. Vì vậy, chính quyền Biden đã đúng khi không tìm kiếm một lệnh ngưng bắn toàn diện vào thời điểm này, điều này sẽ tạo cơ hội cho Hamas tái vũ trang và kéo dài chu kỳ bạo lực.
10/11/202300:00:00
Gần đây, thỉnh thoảng tôi thức giấc nửa đêm. Nằm trong giường ấm êm chờ giấc ngủ trở lại cũng được thôi nhưng tôi cứ phải tung chăn mền, mở laptop xem chuyện đó đây trên internet. Từ tin tức chiến tranh Israel-Palestine đến hình ảnh quần áo hóa trang Halloween. Nhưng có tin nhỏ này làm tôi chú ý: Một cuộc thăm dò*, trong đó 1,000 người Mỹ trưởng thành tham dự, cho thấy 92% thích hẹn hò với những người đã hay đang được điều trị tâm lý.
03/11/202300:00:00
Số lượng người nhập cư trái phép vào Hoa Kỳ cao kỷ lục đang khiến cho hệ thống nhập cư vốn đã quá tải càng thêm phần căng thẳng. Dữ liệu mới đây của chính phủ cho thấy các viên chức biên phòng đã thực hiện 2.05 triệu vụ bắt giữ trong năm tài chánh kết thúc vào tháng 9. Đây là năm thứ hai liên tiếp mà số vụ bắt giữ như vậy cao hơn 2 triệu. Trong quá khứ, các con số tăng và giảm dựa trên những thay đổi quan trọng về kinh tế và chính sách, như các đợt suy thoái kinh tế và siết chặt biên giới trong thời kỳ đại dịch. Nhưng chưa bao giờ số vụ bắt giữ vượt quá 1.7 triệu, và cũng chưa bao giờ duy trì ở mức cao như vậy trong mấy năm liên tục.
02/11/202312:11:00
Trong cuộc xung đột hiện tại này, một lần nữa chúng ta có thể nghe âm vọng thét gào của quá khứ. Chúng ta bắt đầu từ đâu? Đó là một câu mơ hồ dễ hỏi, nhưng sự lựa chọn của mỗi người sẽ định hình mọi điều tiếp theo. Chúng ta có bắt đầu từ hàng thế kỷ trước không? Hoặc gần đây hơn? Chúng ta có nhắc đến diệt chủng Holocaust không? Phân vùng lãnh thổ? Nhà nước Palestine? Những thỏa thuận hòa bình bị thất bại? Các vùng định cư? Những vụ ám sát? Vai trò của các quốc gia Ả Rập? Iran? Hezbollah? Những thất bại của chính phủ Do Thái? Chủ nghĩa bài Do Thái? Tiêu chuẩn kép? Và cứ tiếp tục như vậy.
30/10/202317:23:00
Phật Tánh? Xin nói rằng, tôi không biết. Tôi không thể trả lời câu hỏi có Phật Tánh hay không, và nếu có, thì là như thế nào. Bài viết này không nhằm trả lời những câu hỏi tương tự, mà chỉ là một khảo sát từ cương vị một người học Phật, chưa học tới đâu và cũng chưa tu tới đâu. Bài viết này là một lời thú nhận, rằng không biết chắc có bao nhiêu phần đúng, nhưng hy vọng sẽ phần nào giúp được một số độc giả để dùng làm viên gạch dò đường qua sông. Xin mời độc giả khảo sát, nghi vấn từng câu, từng chữ trong bài này, và rồi nên dựa vào Kinh Phật để đối chiếu.
20/10/202300:00:00
Nếu những người Mỹ như Enrique Tarrio hay Vivek Ramaswamy gồng sức lên để, nói theo Đỗ Hữu Vị, khẳng định mình như một thứ công dân đang gánh vác gấp hai thì, ngược lại, cũng có những Việt mà nhẹ tênh, lợt lạt như thể là thứ Việt một nửa, Việt một phần năm, Việt một phần mười và, thậm chí, là “vô Việt”, “bất Việt”. Mà từ tố “bất/vô” này cũng có những căn cơ quốc tế nữa đấy. Nếu người Mỹ hay Úc gọi những hành vi không phù hợp với tính cách quốc gia là un-American hay un-Australian thì chúng ta sẽ gọi thứ hạng tương tự của mình là gì nếu không là “bất Việt” theo cách nói “bất nhã”, “bất bình thường”; hay “vô Việt”, theo cách nói “vô văn hóa”, “vô giáo dục”, “vô luân”, “vô hậu”, “vô đạo” hay “vô tổ quốc”?
14/10/202311:47:00
Ai cũng biết chính trị gia hay nói dối, nhất là những lời họ nói trong thời gian vận động bầu cử. Những lời tuyên bố của họ, không có non và biển làm chứng, rất dễ theo bèo giạt hoa trôi. Đôi khi đó là những lời hứa lèo, đôi khi là những lời hứa sảng. Hứa lèo là khi không có thực tâm. Hứa sảng là khi không nắm được mọi dữ kiện liên quan, tới chừng được sự cố vấn (chỉ dạy?) của cấp dưới, mới nhận ra lời hứa đó không thể nào thực hiện vì không có lợi cho quốc gia hay… chính mình...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.