Hôm nay,  

Chuyện Dài Làng Thẩm Mỹ: Tết Tây, Tết Ta: Tết Nào Vui?

02/01/200600:00:00(Xem: 2029)
- Phú Lâm xin kính chúc quí vị độc giả năm mới an khang và thịnh vượng trong cảnh đoàn viên hạnh phúc cùng gia đình.

Tết Tây hay Tết Ta, Tết nào ta vui và Tết nào ta vui buồn lẩn lộn"

Tết Tây là ngày tiệm đóng cửa, ta vui vì được một ngày nghỉ ngơi, còn Tết ta ta vừa vui vừa buồn vì bao nhiêu nổi nhớ niềm thương trở về.

Sống trên quê hương thứ hai nầy, mặc dầu lâu dài hơn thời gian sống trên đất nước ta, mà sao chưa gắn bó" sao ta cứ nhớ về quê hương"

Tết Tây ở tiểu bang California, thành phố Pasadena có cuộc diễn hành, gọi là Hội Hoa Hồng vì những xe hoa nầy đa số kết bằng hoa hồng tươi.

Ở đây, ngày ngày đi làm trên con đường California, trước Giáng Sinh thì con đường nầy đã bắt đầu dựng khán đài hai bên đường, bắt đầu từ đầu cầu Colorado, một khoảng của đường Orange Groove dẫn tới đường California, quẹo qua đường Pasadena, dài dài.... Họ làm mau lẹ, khán đài dựng bằng sắt, cao mấy chục hàng, có quầy bán vé cho người lên ngồi coi xe hoa chạy rề rề ngang qua.

Nói tới lễ nầy làm Tuấn nhớ lần đầu hồi mới qua, Tuấn còn nhỏ, còn học Trung học. Năm đó cùng đứa bạn thân rủ nhau phải đón coi cho được cuộc lễ từ đầu cho tới cuối cho tạn mặt, nhứt là mấy cô Hoa Hậu nõn nà tươi hơn hoa mát hơn trời sương thơm hơn... hơn... hơn hoa hồng luôn! và cũng để thấy tận chỗ bắt đầu của xe hoa thứ nhứt, mà phải ngồi ghế thượng hạng mới chịu.

Ghế thượng hạng của bọn học trò chúng tôi tức là lề đường.

Hai đứa ôm cái túi ngủ cùng cái ba lô nhét bánh mì chai nước kẹo bánh... dành hai chỗ rộng rãi ngay khúc đường mà xe hoa bắt đầu khởi hành.

Vui hết biết. Vui kể gì. Xung quanh có biết bao nhiêu người cũng như mình. Học trò lẫn với những gia đình từ xa tới, có người ở tận Ohio, Louisiana, New York... cũng như nhiều người từ nước khác tới đây để coi tận mắt mọi thứ, cũng tụ trên lề đường nầy, mặc dù họ có mướn khách sạn, chỉ để chứa quần áo, họ cũng ba lô túi ngủ túa ra lề đường một cách tự nhiên không ngại ngùng.

Như vậy đủ cho ta thấy lễ Hoa Hồng tưng bừng náo nhiệt quan trọng và cũng thân thiện tới bực nào.

Cái vui của chúng tôi ở đây là sự háo hức, chờ đợi một buổi lễ được trực tiếp phát hình khắp thế giới.

Mọi người hầu như ai cũng nhai bánh úông trà hay cà phê nóng. Ngồi tụ năm tụ ba nói chuyện đời. Tuấn nhớ nhà, nhớ những buổi cắm trại của thửo xa xưa, khi còn cha mẹ anh em đầy đủ...Tuấn nhớ những buổi mừng ngày Quốc Khánh, cũng có xe dưng cộ đèn, cũng có đốt pháo bông, hực hở trên nền trời đen.

Ôi quê hương Việt Nam yêu dấu!

Mọi người chia nhau những miếng bánh mì, những viên kẹo, những mẩu chuyện nho nhỏ mà vui vẻ cười đùa rầm rì với nhau... cho tới khuya.

Cho tới khi hai con mắt không thể mở lên nổi, hai đứa lạnh quá chèo queo chui vô túi ngủ, tính vừa nằm trong túi vừa rỉ rả tâm sự chuyện con gái, vừa tính nhắm mắt đở một chút.

Tính nhắm mắt đở một chút, ai ngờ, khi hai đứa cùng mở mắt ra thì... xe bông xe hoa đâu rồi" người người đâu rồi" nhìn quanh ngó quẩn, thì đã quá giờ trưa.

Hai đứa bạn tuổi ăn chưa no lo chưa tới, người ta hò hét xe cộ chạy rầm rầm mà mình thì vẫn tỉnh bơ ngủ chổng cẳng ngáy khò khò quên trời quên đất, khi giựt mình mở choàng hai con mắt cay xè ra thì hởi ôi, nhìn xung quanh chì còn rơi rớt vài cánh hoa, Hoa Hậu đâu chẵng thấy, chỉ còn hương hoa tươi thơm lãng đãng... còn rác xả đầy đường, người người đang dọn dẹp chỗ của mình.

Hai đứa học trò ham ăn mê ngủ đã huốt nguyên buổi diễn hành của Hội Hoa Hồng!

Gom đồ đạc lủi thủi đi về, tức quá chừng, tiếc quá chừng!

Từ đó về sau, Tuấn chỉ coi trên TiVi mà thôi.

Nhưng kỷ niệm của buổi tối hôm đó cũng đã để lại lòng anh một niềm vui vô cùng hiếm quí.

Mỗi năm vào ngày lễ nầy Tuấn rất nhớ người bạn củ mà giờ đây đã lưu lạc nơi nào"

Mỗi năm, coi TiVi, Tuấn mong rằng ở nơi nào đó, người bạn củ của Tuấn cũng đang coi TiVi, chương trình nầy và cũng nhớ lại một thuở học trò, từ Việt Nam mới qua, còn thiếu thốn đủ thứ, còn nói tiếng Anh chưa rành, nhưng kỷ niệm thì đậm đà, tràn đầy, ấm lòng, và không thể quên được./.

Ngày cuối năm 2005

Phú Lâm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước hết, chúng ta thừa hưởng một nền văn hóa phụ hệ. Người đàn ông nắm hết quyền hành và đàn áp đàn bà theo ý riêng. Những thế hệ trước năm 1950, hầu hết đàn bà Việt là nô tỳ cho đàn ông, một loại nô lệ tự nguyện theo truyền thống và có thể bị hành hạ nhiều hơn nữa, nhưng không được xã hội, chính quyền bênh vực. Về sau, nhờ du nhập văn hóa, văn minh tây phương và bộ luật gia đình thời đệ nhất cộng hòa, người đàn bà Việt mới trút bớt gánh khổ bị áp bức, tuy nhiên, tinh thần tự nguyện nô tỳ vẫn hiện diện trong huyết mạch của những thế hệ trẻ, kéo dài qua hải ngoại, cho dù nơi đây tôn trọng phụ nữ bậc nhất.
Nghe họ nói chuyện với nhau thì hiểu ra. Nhóm phụ nữ này hầu hết hơi phúng phính nên họ đã tạo ra một trò chơi vừa vui vừa có ích, họ mang vô sở cái cân và mạnh ai nấy leo lên cân rồi ghi số cân vô sổ. Họ mở ra một cái quỹ, mỗi tuần mỗi người góp vô quỹ 5 đô la rồi bắt đầu ăn cữ ăn kiêng, tới cuối tháng, người nào sụt số cân nhiều nhứt sẽ được thưởng số tiền gom chung đó, rồi họ bắt đầu góp tiền cho tháng tới. Họ làm sao mà giống giống như chơi hụi mở hụi khui hụi góp hụi vậy ta.
Hiểu biết về màu sắc làm nền cho nghề nghiệp thẩm mỹ, đặc biệt trong công việc trang điểm và nhuộm, tẩy tóc; ví dụ như: Màu đỏ dự phần vào đời sống con người qua máu và lửa. Chúng ta cũng nhận xét rằng những người thời xưa đã kết hợp màu đen với bóng đêm, và màu vàng cho những ngày tươi sáng. Màu trắng tượng trưng cho sự trinh trắng, trong khi màu tím chỉ được dùng trong giới trưởng giả mà thôi.
Có những chiều thu vương nắng cuối thôn …mùa thu đã về trên bầu trời thênh thang mây, mùa thu về với những chiếc lá nâu vàng thay nhau đổi màu, mùa thu về trên vai áo nâu non, tóc mùa thu cũng nâu vàng theo nắng thu rất vội. Mùa thu chỉ vừa mới chớm.
Tối qua ngủ được, sáng sớm chị Ngà thức dậy, khỏe khoắn, lòng vui vui. Đứng lên quơ tay quơ chưn, làm vài động tác cho giãn gân cốt. Hai cánh tay dơ lên cao khỏi đầu, hạ xuống ngang vai, rồi khỏi hông. Hít thở vài cái. Một hồi.
Đường nâu + sữa = hợp chất tẩy da chết cho toàn thân thể. Da-ua + mật ong = dưỡng chất dành cho da nhạy cảm (sensitive skin) và da hay bị ửng đỏ
Chúng ta thường đi bộ, nhiều người thích đi bộ. Từ đi bộ trong nhà, cho tới ngoài đường, chợ búa, mua sắm, trong sở làm v…v…như là một sinh hoạt tự nhiên. Đi bộ thực ra cũng là một môn thể thao chậm, kiểu “Low-impact”. Đi bộ vừa thong thả tự do, thích hợp với mọi lứa tuổi mà còn rất tốt cho sức khoẻ và sắc đẹp cho cả hai phái nam và nữ.
Phần mái ở trước trán (bang), nhiều bạn gái thích cắt ngắn, trông nhí nhảnh trẻ trung, nhất là khi cột tóc đuôi ngựa. Nhưng phần tóc nầy mọc ra dài rất nhanh, chúng ta nên tập tự cắt lấy, để khỏi phải chạy ra tiệm chỉ để cắt chút xíu ở phần tóc nầy, vừa mất thì giờ lại tốn tiền.
Nè mấy người, ai muốn học gắn lông mi từ sợi từ sợi y như lông mi thiệt hông tui dạy tính rẻ, lấy vốn đồ nghề lại coi. Thu chanh chua càng nói càng lớn tiếng: Xời ơi bà nầy, vừa vô ơn vừa bòn. Trong túi có chín đồng, cố ngó quanh quất xung quanh coi có lòi ra thêm một đồng nào đâu đó đặng bỏ vô túi. Chẵn mười đồng!
Quí vị muốn tránh cảm giác choáng váng hay nhức đầu dữ dội sau khi uống rượu chăng ? Hãy ăn vài lát dưa leo trước khi đi ngủ. Khi thức dậy, quí vị sẽ thấy tỉnh táo và hết nhức đầu. Dưa leo chứa một lượng đường vừa đủ, các loại vitamin B, và các chất điện giải để tái bổ sung những tinh chất sinh tố cần thiết mà cơ thể đã bị mất đi, hầu tái lập sự cân bằng, xua tan cảm giác choáng váng hay nhức đầu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.