Hôm nay,  

Vui Buồn Nghề Thẩm Mỹ: Cắt Tóc Ngoài Trời

04/09/202000:00:00(Xem: 1862)

Từ ngày cả đám thợ cắt tóc, thợ làm móng tay ra ngoài “chợ trời” làm việc, vừa nóng bức vừa phải che chắn nguyên cái mặt, chỉ chừa có đôi mắt làm cửa sổ nhìn đời hiu quạnh suốt cả ngày thật là mệt mỏi!.

Ráng vui, Khải nói vói qua bạn đồng nghiệp giờ không có khách:

-Trời ơi, hôm qua tôi coi trên đài ti-vi, chương trình du lịch, thấy chiếu cảnh một khu phố Nhật ngày xưa tấp nập người người như trẫy hội mùa xuân, bây giờ vắng tanh vắng ngắt như chùa bà …đanh ở Việt Nam mình. Mà họ cũng hay thiệt, làm chương trình du lịch hoàn toàn mới, người thật cảnh thật. Thấy ai nấy đều đeo mặt nạ, phố xá đìu hiu ngó buồn thấy bà cố!

Chị Ngà đứng trước cửa tiệm, đôi mắt xa vắng, hỏi:

-Rồi, có gì kể tiếp nghe chơi

-Dạ chị, Thấy phố xá vắng tanh vắng ngắt. Ông hướng dẫn viên chương trình đưa mình tới một nhà hàng Nhật. Ngộ lắm, ngay tiệm, vừa bước vào cửa là thấy cái màn hình như ti-vi to tổ chảng treo cao ngay giữa, ngó vô thấy mặt người đứng trước liền đó mấy chị. Ông hỏi, màn hình này để làm gì? thì người chủ tiệm chào hỏi, trả lời, đây là máy đo nhiệt độ. Máy đặt ẩn bên trong màn hình, khi mặt của khách nhìn thấy trên màn hình thì ngay lập tức có tia chiếu thẳng từ máy vô mặt  họ, đo nhiệt độ và cho biết con số ngay trên màn hình. Nhiệt độ của ông là 37.5 độ C, như vậy ông không bị nóng, sốt, có thể bước vô trong nhà hàng được rồi.

Láng nói:

-Trời, hay hết xảy luôn à nhe, khỏi cần ngậm ống thủy, nhét lỗ tai, nhìn vô màn hình là đo được nhiệt độ, quá hay.

Chị Ngà cười, gật đầu đồng ý:

-Nghe nói mấy trường học ở Mỹ đã có cái vụ này cho học trò niên khoá mới vừa mở cửa lại đó.

Khải nói tiếp:

-Hôm bữa nghỉ, Khải cũng coi thấy tin tức trên đài truyền hình nói họ đang huấn luyện một giống quân khuyển tinh khôn, ngửi được “mùi” vi khuẩn Covid-19 trên thân thể người ta nữa đó, hay ghê chưa bà con.

Thanh xen vô câu chuyện:

-Ái da, cái màn hình đo nhiệt độ bằng con mắt điện tử này chắc mắc tiền lắm à nhe, tiệm nhỏ như mình đây tiền đâu mà mua nổi nè?

Chị Ngà nói:

-Nhà hàng người ta gắn được, thì chắc không mắc lắm đâu.

Khải nói:

-Trên thước phim Khải mới coi đó, nhà hàng Nhật này tội nghiệp ghê. Người chũ cũng còn trẻ, nói đây là nhà hàng kiểu gia đình, đã mở ra từ hơn ba chục năm nay, rất đắt khách, giờ thì khổ lắm, con số thu được từ ngày có đại dịch đã giảm khủng khiếp, thu nhập chỉ còn độ 20 phần trăm, trong thời gian 30 năm qua chưa từng xảy ra chuyện như thế này.   

Láng tiếp :

-Đó là chuyện bây giờ, mùa đại dịch mà, khắp thế giới luôn à nghen. Có bữa em chạy xe ngang qua cái Mall, thấy bãi đậu xe trống trơn vắng ngắt buồn thúi ruột á.

Trang thỏ thẻ:

-Em thì nhớ năm nọ, về quê chơi. Khi xe chạy ngang mấy con phố nhỏ thấy trên vĩa hè đó có một dãy cắt tóc ngoài trời, ngó hơi ngạc nhiên, vì thời buổi khoa học tiến bộ như thế này mà còn cái cảnh cắt tóc ngoài đường như thế kỷ trước thời ba mạ của em. Em thấy mỗi chộ chỉ có một cái ghế, miếng kiếng nhỏ xíu áp vách tường, và ông thợ đứng cắt tóc. Em có chụp được tấm hình vì liên quan tới nghề của mình. Thiệt tình lúc đó em nghĩ trời thì nóng bức, bụi bặm, xe cộ ồn ào mà họ cũng làm ăn được, có điều ngó dơ dơ sao đó, hít thở kiểu này dễ bịnh quá. Mình quen làm việc trong tiệm có máy lạnh, máy hút hóa chất này nọ còn lo đủ thứ. Ai ngờ bây giờ mình cũng làm việc y hệt vậy. Có điều chỗ mình làm việc sạch sẽ hơn, giữ vệ sinh kỹ lưỡng, không khí ít bụi bẩn như ở bên đó cũng đở khổ!

Chị Ngà nói:

-Thì họ nói đúng lắm, “xã hội chủ nghĩa là xuống hố cả nút” đó, còn trường hợp mình là khác, chỉ tạm thời thôi để ngăn ngừa lây lan bịnh dịch, nay mai mình sẽ trở vô tiệm, mát mẻ hổng có ghẻ.

Cả đám thợ cười, không khí tự nhiên bớt phần nóng bức.
Vinh nói liền:

-Ông Thống Đốc tiểu bang mình nói sẽ cho phép mở cửa sớm thôi, khi tình trạng tốt hơn, như từ cấp 3 lên cấp 4 gì đó sự truyền nhiễm hạ xuống thấp thì mọi nơi sẽ từ từ trở về chỗ cũ, chờ chút thôi bà con, chuyện gì rồi cũng qua…là lá…la…
Chàng trổ giọng vịt đực làm bà con cười ồ

 Chị Ngà từ trong tiệm bước ra. Đưa cánh tay lên vuốt trán, vuốt mồ hôi vừa tuôn ra, chị nói:

-Thôi. Dẹp cái chợ trời đi. Nóng quá, làm ăn gì nữa. Giờ này người ta cũng hết phất phơ ngoài đuờng rồi, hết khách hẹn rồi, lo dọn dẹp rồi về lo cho gia đình. Thiệt tình!  Còn phải ghé qua nhà hàng lấy gói đồ ăn "to go" nữa. Kệ, lúc này tui sang, cứ ăn nhà hàng liên miên. Kệ, cũng như "lá rách đùm lá te tua" mình ủng hộ bà con cũng như bà con ủng hộ mình vậy. Thời buổi này, tự nhiên sao tui thấy cuộc đời như mưa với nắng.

(Chị thở dài) A... thấy còn ánh mặt trời, đời còn đáng sống lắm.

Thanh nói:

-Ý cha, chị Ngà đang “nói chẵn nói lẻ”. Mà đúng thiệt, mấy đứa cháu nhà tui độ này làm nghề chuyển đồ, đồ ăn đồ xài từ chợ từ nhà hàng coi bộ cũng kiếm được tiền lẻ à nha. Chỉ có chuyện làm đẹp của tụi mình, thấy sao mà buồn. Thời gian cấm cung nửa chừng này sao mà dài như mái tóc không cắt tỉa của bà con. Thôi, dọn dẹp.

Tưởng là xong chuyện ngày hôm nay nhưng Khải từ trong tiệm chạy ra, quơ quơ tay, nói liền một hơi:

-Tin vui tin vui bà con ơi, tôi mới đọc tin mới tin mới, tiệm thẩm mỹ được mở cửa lại thiệt thọ rồi các anh chị em ơi,  chủ nhật này dẹp hết ngoài đường, trở vào tiệm. Thứ hai tiếp khách trong tiệm luôn, khoẻ khoẻ.

Chị Ngà cười khà, sảng khoái:

-Ha, vậy thì còn gì mà chần chờ, gọi liền cho khách hay, lấy hẹn lấy hẹn, bà con ơi..../.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những kiểu xách tay mùa xuân năm 2022 đẹp nhất, màu sắc tươi tắn, có thể mặc với áo đầm hay jean đều đẹp mắt.
Nghe họ nói chuyện với nhau thì hiểu ra. Nhóm phụ nữ này hầu hết hơi phúng phính nên họ đã tạo ra một trò chơi vừa vui vừa có ích, họ mang vô sở cái cân và mạnh ai nấy leo lên cân rồi ghi số cân vô sổ. Họ mở ra một cái quỹ, mỗi tuần mỗi người góp vô quỹ 5 đô rồi bắt đầu ăn cữ ăn kiêng, tới cuối tháng, người nào sụt số cân nhiều nhứt sẽ được thưởng số tiền gom chung ấy, rồi họ bắt đầu góp tiền cho tháng tới. Họ làm sao mà giống giống như chơi hụi mở hụi khui hụi góp hụi vậy ta!
Da khô có thể xảy ra quanh năm, nhưng đặc biệt mùa lạnh, gió nhiều, nhiệt độ hạ thấp, không khí thiếu hơi nước, dùng máy sưởi ấm trong nhà, làn da thường hay cảm giác rất khô, và ngứa. Da khô có thể nguyên nhân di truyền, nhiều phần do ảnh hưởng của thời tiết, cũng có thể do lạm dụng phấn son trang điểm, hoặc thiếu vitamins E, A, C, B.
Duyên dáng dưới nắng xuân với áo vàng như lụa mềm, hay “sport” dưới phố tươi trẻ dễ thương. Thời trang thay đổi theo cá tánh riêng.
Lần nầy phóng viên đài truyền hình phỏng vấn mấy cô mấy bà minh tinh điện ảnh về những phương pháp giữ gìn sắc đẹp. Nghe mấy cô nói thiệt là dãn dị dễ quá chừng chừng. Mấy cổ nói “có gì khó đâu, kiếm chi cho xa, ngay trong bếp nè! Nào là, trái bơ trái chuối trái dâu trái cà trái dưa leo…Nào là xác cà phê, xác trà…Nào là cá mòi mực ống…Nào là kem đánh răng sữa tươi nước lạnh nước dâu nước chanh…
Em năm nay 12 tuổi. Em không xài phấn trang điểm gì hết, chỉ xài lipice cho môi thôi. Như vậy có đuợc không?
Ngoài thị trường có rất nhiều loại phấn ướt khác nhau đủ loại, đủ hiệu, đủ mùi, đủ màu sắc khác nhau có thể làm cho bạn rối tung lên khi chọn mua. Điều căn bản cho bạn là phải biết da mặt mình thuộc loại gì để mua loại phấn ướt thích hợp, sau nữa phải biết màu da của mình ngả sang màu nào để chọn màu phù hợp.
Thay vì có một làn da hồng hào, lộ vẻ tươi sáng, khỏe mạnh, làn da của bạn trông như nhờn dầu, bóng láng, bạn sẽ biết ngay rằng những tuyến dầu trên da mặt đã hoạt động quá mạnh mẽ, và không điều hòa. Trên làn da nhờn, lỗ chân lông cũng nở lớn hơn và lộ rõ. Chất dầu thường xuất hiện nhiều nhất ở sóng mủi, trên trán, và càm. Đôi khi còn kèm theo chứng mụn đầu đen, mụn cám, thường để lại sẹo rất khó chịu.
Phụ nữ trung niên thường thích những vòng hạt trai trắng, hay những chuỗi hột đá nhiều màu sắc. Khi mua, nên chọn những sợi ngọc trai hay hột đá thật dài, chiều dài đủ quấn thành 2, 3 vòng với chiều dài khác nhau . Có thể xếp đôi, quấn xoắn, kết hợp hai, ba sợi để tạo những kiểu dáng khác nhau. Hai vòng đá hột màu khác nhau quấn chung cũng tạo thành chiếc vòng cổ duyên dáng.
Tại vì chỉ khai. Hôm trước nhớ hông? chỉ vô chỉ khai là “Mới coi xong cuốn phim hay quá kết cuộc con nhỏ này bịnh chết tội nghiệp quá làm tui khóc tiêu hết hộp khăn giấy”. Tui là tui chỉ lập lại lời của bả thôi, tại Thanh hổng chịu để ý nhớ, chỉ lo nặn mụn. Tui nghĩ không ra, Thanh có làn da mịn màng hết xẩy mà sao hễ ở không thì cứ mò mẫm ngắm nghía ấn ấn nặn nặn chăm chú ngó từ sợi lông măng theo dõi từ lỗ chân lông cho phí thì giờ vậy hổng biết nữa. Tế bào sinh sản nào vừa ló lên gặp bả cũng hết hồn lặn mất tiêu! Ờ, bữa tui có cô khách vô làm facial trang điểm đi dự tiệc, mặt cổ lông măng đầy, đánh phấn hổng ăn, tui bàn với cổ hãy wax cho sạch đi, cổ chịu liền. Công nhận hay thiệt nha, wax sạch đánh phấn ăn hít, mịn màng, đẹp tàn canh.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.