Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ:

22/10/201100:00:00(Xem: 16227)

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ:

Thiệt, đúng là Tình Bạn Neo!

Trương Ngọc Bảo Xuân

Trong tiệm nails, vùng xa xa…

Chị Ba cất giọng thảnh thót:

"Chời! Xao mà ế quá vầy nè chời." Chị Tâm phụ họa:

"Có nước cho đám con xực mì gói."

Thủy than:

"Làm sao mà tui mở tiệm cho kịp Giáng Sinh để hốt bạc."

Thành nguýt xéo Thủy:

"Xí. Người ta chết luôn chết xuống. Người ta lo từ bữa ăn. Người ta rầu con rầu cái. Người ta hổng đủ sở hụi. Cái nị nầy, ích kỷ. Chỉ biết nghĩ tới vụ hốt bạc. Thấy ghét."

Thủy cong cớn trả lời:

"Ở đó mà than vắn thở dài. Trong thời gian nầy đừng có xuống tinh thần chớ. Mình lớn lên trong xứ chiến tranh mà. Ba cái vụ giặc ở xa xa vầy nhằm nhò gì."

Cô Hiền lên tiếng liền:

"Sao hổng nhằm" Tại Thủy chẳng có ai trong quân đội. Thủy chỉ có một mình ôm cái hộp đựng tiền với cái mộng mở tiệm đó thì còn biết nghĩ tới ai nữa. Cháu tui đang trên tàu ngoài khơi. Con tui hổng biết phải động viên lúc nào. Chồng tui hãng xưởng ế nhệ. Tiệm nầy cả buổi chưa thấy khách, cả đám ngồi chần dần ngáp lên ngáp xuống, nàng “hắc hai ô” này thì lo nói chuyện hốt bạc Giáng Sinh nghe thấy ghét. Mới giữa tháng mười đã lo xa dữ thần!

Thủy xây qua chỏ mỏ gây liền:

"Ai ghét tui thì còn xương với da. Xời ơi, thời gian bay nhanh như “vó” như “vó” Còn chị. Nói thiệt, tui kỵ nhứt ai kêu tui là H2O nghe. Nhớ hồi nhỏ đi học bị đám bạn qủy ghẹo đã đời rồi, bây giờ phải kêu tui là Thủy, Thủy, Thủy, nghe chưa. Người chớ bộ hoá chất sao mà kêu tầm bậy tầm bạ! Tối ngày chị lo dạy đời. Chị vô tiệm nầy sau tui mà. Khi không cái làm xếp tụi nầy một cách ngang xương. Hồi trước tại bận rộn khách hàng tui bỏ qua bây giờ nghĩ lại chị Ba cũng bất công quá trời. Nhà quê thiệt tình."

Chị Ba xây qua sừng cổ gà lên liền:

"Xao mà kiêu là bất công" Quê thì có sao" Mầy lúc nào mà hổng có khách. Có ai dựt khách của mầy đâu." Người ta dô sau nhưng người ta biết công chiện. Người ta biết điều hành, phân chia. Mầy làm được chiện của cô Hiền hông mà phân bì kỳ vậy trời""

Thu cãi lại:

"Tui đem biết bao nhiêu tiền vô cho tiệm của chị. Nhờ có tui tiệm chị mới đắt đó chớ...”

Chị Ba ngắc lời:

"Thôi mầy ơi... đừng có tưởng mình là chời. Hổng có chị thì chợ cũng đông, hổng có mầy tiệm tao cũng dững dàng. Mầy có khách tiền dô túi mầy. Chủ tiệm chịu đủ thứ sở hụi. Như bây giờ nè. Tiền điện tiền ga tăng, mầy có dô chịu cho tao hông" Mầy có tăng giá làm neo hông" mầy có lấy bớt phần chăm hông" Lúc nào cũng chập chờn dái cho tao tiêu đặng mầy sang cái tiệm này. Tao dư biết ý đồ của mầy mà."

Thấy hai bên bắt đầu găng quá, cô Hiền và chị Liễu vội vàng can:

"Thôi thôi hai bà cho can. Trời đất ơi đã ế thấy mụ nội, hổng biết thương nhau mà lại cắn xé nhau vậy hai bà. Ê, tuần rồi tui lên Oregon chơi đó, tui có vô một tiệm Nail trên đó, để tui kể cho mấy bà nghe."

Cả đám nhao nhao lên:

"Ừa kể đi chị, ở trển làm ăn thể nào."

"Thì tương đối cũng như mình nhưng giá cả còn đường lắm. Nhà cửa lại rẻ mạt, mua đồ khỏi phải đóng thuế."

Chị Ba hỏi:

"Còn nhiêu một bộ""

Cô Hiền trả lời:

"Băm hai."

Thủy nhảy xọt vô liền:

"Trời, đỡ vậy. Còn phiu""

Tôi trả lời:

"18 tì. Khách đa số Mỹ trắng. 18 cho 2 đồng tip chẵn chòi tấm 20, lời chán. Có điều phải làm kỹ. Tiệm nầy cũng người mình làm chủ. Trời ơi, chỗ thiệt là nhỏ mà cũng có hai ba tiệm nail của người mình. Thiệt đúng là đâu có khói là có tiệm nail. Còn chuyện nầy nữa, khách họ không mấy gì thích vụ dũa móng bằng máy nghe quí vị. Thấy cô thợ cầm cây dũa máy lên, bà khách cười:

" Đây là cây drummer drill thứ của chồng tôi xài để dũa sắt, sao cô lại xài trên móng tay""

Cô thợ không biết giải thích sao cho xuôi, cổ chỉ ậm ừ lí nhí sau cái khẩu trang bịt mặt là dũa bằng máy thì giữ móng bột được bền, bà khách móc lại:

"Ủa vậy chớ từ trước tới giờ giữ hổng được bền sao."

Chị Ba xen vô nói:

"Bởi dậy tui nói goài khách da đen đỡ gắc gối."

Liễu tiếp:

"Ở trển tiệm của họ sạch lắm nghe quí vị. Sạch từ trong ra tới ngoài. Họ có toàn là khách hẹn, khi nào ở không họ lấy đồ nghề ra chùi, đánh bóng, bàn ghế cũng sạch. Hổng có vụ vừa làm vừa bóc đồ ăn lủm vô miệng như mấy cô ẩu tả ở đây đâu nghe. Trên bàn người nào cũng có hai cái hộp. Một hộp đựng đồ nghề sạch và một hộp đựng đồ nghề dơ, dán nhãn đâu đó rõ ràng."

Cô Hiền hỏi tới:

"Có tụi hội đồng tới xét hông."

Liễu trả lời:

"Em quên hỏi nhưng nhìn cách họ giữ vệ sinh như vậy em nghĩ có lẽ cũng có bị hay sợ bị xét nên họ sạch sẽ quá, mình nên bắt chước."

Cô Hiền nói:

"Vậy chớ tiệm mình lóng rày cũng sạch thấy bà."

Chị Tâm xen vô:

"Chỉ có bàn của bà Thủy là dơ dáy, có ai thấy bả rửa đồ nghề chưa."

Thủy cũng không vừa:

"Còn a muối" cô em rửa giỏi quá sao còn cặn da thúi trong hộp."

Chị Tâm không thèm trả lời, ngáp:

"Chời ơi là chời, sao mà ế quá chời vầy nè. Khách đi đâu hết ráo, cả ngày hổng có một móng. Thợ ngồi ở không, bươi móc gây gổ um xùm. Chán quá chời."

Cô Liễu đề nghị:

"Chị Ba, chị biết rạp hát đang chiếu lại cái phim Harry Potter hông" trời đất ơi, xứ Mỹ nầy, làm ăn chiện gì bất kể, khi trúng mối thì trở thành tỉ tỉ phú như chơi. Mấy người biết hông, chỉ một tuần lễ đầu mà họ thâu vô cả trăm triệu đô."

Thu hỏi:

"Phin loại gì""

Liễu trả lời:

"Loại phong thần con nít. Phim nói về phép thuật, về chuyện một đứa con trai có phép thuật bà con dòng họ thầy cô bạn bè ai cũng đấu phép như phim chưởng của Tàu đó quí vị. Tui có đọc sách, nghe nói phim y như trong sách. Con tui coi rồi nó nói hay lắm. Chị Ba, hay là tụi mình đóng cửa nghỉ sớm, ngồi đây cũng hổng có khách, tốn điện. Tụi mình cả đám đi coi phim, giờ nầy hổng chừng ít khách, mình đỡ phải sắp hàng lâu."

Cả bọn nhao nhao hưởng ứng:

"Ừ phải đó chị Ba, đâu chị làm bảnh một bữa, bao tụi nầy đi coi hát đi chị Ba."

Chị Ba còn ngần ngừ, tôi chêm thêm:

"Thay vì trả tiền điện, chị bao tụi nầy đi coi hát còn có nghĩa hơn."

Chị Ba than:

"Chời ơi, tụi bây nói mà hổng si nghĩ, đã ế thấy cha, tiền dô hổng dô mà tụi bây còn muốn móc túi tao. Thôi được, kể như tui thua bài cào. Ừa, đi thì đi, tao ngon mà. Đóng cửa. Đi coi hát."

Liễu nghĩ bụng - mấy bà nầy, ngồi không hổng có gì làm, ngó nhau gây gổ rồi ngày mai lại trở vô, huề, lại đem hết chuyện gia đình ra kể lễ khóc lóc khuyên can xúi biểu, rồi lại ăn chung, chia xẻ, ngày qua ngày thân còn hơn ruột thịt.

Thiệt, đúng là Tình Bạn Neo!

Trương Ngọc Bảo Xuân

Ý kiến bạn đọc
25/10/201121:38:40
Khách
Now I'm like, well duh! Truly tnhafukl for your help.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những kiểu xách tay mùa xuân năm 2022 đẹp nhất, màu sắc tươi tắn, có thể mặc với áo đầm hay jean đều đẹp mắt.
Nghe họ nói chuyện với nhau thì hiểu ra. Nhóm phụ nữ này hầu hết hơi phúng phính nên họ đã tạo ra một trò chơi vừa vui vừa có ích, họ mang vô sở cái cân và mạnh ai nấy leo lên cân rồi ghi số cân vô sổ. Họ mở ra một cái quỹ, mỗi tuần mỗi người góp vô quỹ 5 đô rồi bắt đầu ăn cữ ăn kiêng, tới cuối tháng, người nào sụt số cân nhiều nhứt sẽ được thưởng số tiền gom chung ấy, rồi họ bắt đầu góp tiền cho tháng tới. Họ làm sao mà giống giống như chơi hụi mở hụi khui hụi góp hụi vậy ta!
Da khô có thể xảy ra quanh năm, nhưng đặc biệt mùa lạnh, gió nhiều, nhiệt độ hạ thấp, không khí thiếu hơi nước, dùng máy sưởi ấm trong nhà, làn da thường hay cảm giác rất khô, và ngứa. Da khô có thể nguyên nhân di truyền, nhiều phần do ảnh hưởng của thời tiết, cũng có thể do lạm dụng phấn son trang điểm, hoặc thiếu vitamins E, A, C, B.
Duyên dáng dưới nắng xuân với áo vàng như lụa mềm, hay “sport” dưới phố tươi trẻ dễ thương. Thời trang thay đổi theo cá tánh riêng.
Lần nầy phóng viên đài truyền hình phỏng vấn mấy cô mấy bà minh tinh điện ảnh về những phương pháp giữ gìn sắc đẹp. Nghe mấy cô nói thiệt là dãn dị dễ quá chừng chừng. Mấy cổ nói “có gì khó đâu, kiếm chi cho xa, ngay trong bếp nè! Nào là, trái bơ trái chuối trái dâu trái cà trái dưa leo…Nào là xác cà phê, xác trà…Nào là cá mòi mực ống…Nào là kem đánh răng sữa tươi nước lạnh nước dâu nước chanh…
Em năm nay 12 tuổi. Em không xài phấn trang điểm gì hết, chỉ xài lipice cho môi thôi. Như vậy có đuợc không?
Ngoài thị trường có rất nhiều loại phấn ướt khác nhau đủ loại, đủ hiệu, đủ mùi, đủ màu sắc khác nhau có thể làm cho bạn rối tung lên khi chọn mua. Điều căn bản cho bạn là phải biết da mặt mình thuộc loại gì để mua loại phấn ướt thích hợp, sau nữa phải biết màu da của mình ngả sang màu nào để chọn màu phù hợp.
Thay vì có một làn da hồng hào, lộ vẻ tươi sáng, khỏe mạnh, làn da của bạn trông như nhờn dầu, bóng láng, bạn sẽ biết ngay rằng những tuyến dầu trên da mặt đã hoạt động quá mạnh mẽ, và không điều hòa. Trên làn da nhờn, lỗ chân lông cũng nở lớn hơn và lộ rõ. Chất dầu thường xuất hiện nhiều nhất ở sóng mủi, trên trán, và càm. Đôi khi còn kèm theo chứng mụn đầu đen, mụn cám, thường để lại sẹo rất khó chịu.
Phụ nữ trung niên thường thích những vòng hạt trai trắng, hay những chuỗi hột đá nhiều màu sắc. Khi mua, nên chọn những sợi ngọc trai hay hột đá thật dài, chiều dài đủ quấn thành 2, 3 vòng với chiều dài khác nhau . Có thể xếp đôi, quấn xoắn, kết hợp hai, ba sợi để tạo những kiểu dáng khác nhau. Hai vòng đá hột màu khác nhau quấn chung cũng tạo thành chiếc vòng cổ duyên dáng.
Tại vì chỉ khai. Hôm trước nhớ hông? chỉ vô chỉ khai là “Mới coi xong cuốn phim hay quá kết cuộc con nhỏ này bịnh chết tội nghiệp quá làm tui khóc tiêu hết hộp khăn giấy”. Tui là tui chỉ lập lại lời của bả thôi, tại Thanh hổng chịu để ý nhớ, chỉ lo nặn mụn. Tui nghĩ không ra, Thanh có làn da mịn màng hết xẩy mà sao hễ ở không thì cứ mò mẫm ngắm nghía ấn ấn nặn nặn chăm chú ngó từ sợi lông măng theo dõi từ lỗ chân lông cho phí thì giờ vậy hổng biết nữa. Tế bào sinh sản nào vừa ló lên gặp bả cũng hết hồn lặn mất tiêu! Ờ, bữa tui có cô khách vô làm facial trang điểm đi dự tiệc, mặt cổ lông măng đầy, đánh phấn hổng ăn, tui bàn với cổ hãy wax cho sạch đi, cổ chịu liền. Công nhận hay thiệt nha, wax sạch đánh phấn ăn hít, mịn màng, đẹp tàn canh.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.