Hôm nay,  

Thú Vui Không Phải Là Hạnh Phúc

06/01/202314:50:00(Xem: 3008)
blank  
Thú Vui Không Phải Là Hạnh Phúc

 Đào Văn Bình

Ngày nay nhân loại có quá nhiều thú vui không kể xiết.

Người ta tìm kiếm, ngụp lặn trong thú vui và cho đó là hạnh phúc.

Nhưng này bạn ơi,

Thú vui không phải là hạnh phúc,

Mà nhiều khi nó là nguồn gốc của khổ đau.

Niềm vui lớn nhất của nhân loại ngày hôm nay.

Chẳng phải thánh nhân xuất thế,

Chẳng phải một nền hòa bình cho nhân loại, Mà là bóng đá!

Nó là tôn giáo thần thánh! Một đam mê vô cùng kỳ lạ. (*)

Của con người tự cho mình thời đại văn minh.

Các quán nhậu, quán cà-phê hay quán karaoke khắp nơi trên thế giới,

Cả tỷ người chúi mũi vào xem,

Rồi la hét như điên,

Rồi bình phẩm, rồi bán nhà, bán xe cá độ,

Rồi vợ chồng nhảy lầu tự tử.

Rồi cổ động viên nước Bỉ,

Xuống đường đốt phá vì đội nhà thua đội bóng yếu hơn.

Từ thú vui biến thành phẫn nộ, cuồng điên.

Trút lên đầu người dân, cảnh sát.

Rồi một phụ nữ ở Bangladesh giết chết,

Ông chồng mình,

Vì anh này chúi mũi vào máy truyền hình suốt đêm la hét,

Vì say mê bóng đá!

Cứ thử tưởng tượng bạn là người vợ trong tình hình như thế.

Bạn sẽ điên lên và thôi đâm chết cho rồi.

Không thể tưởng tượng được cuộc đời này lại có ông chồng ngu dại.

Chẳng tôn trọng giấc ngủ của vợ mình.

Hy sinh cả hạnh phúc gia đình chỉ vì cái thú vui chơi vô bổ.

Chẳng ăn nhập chi đến phẩm giá, hay hạnh phúc của con người.

Rồi vào ngày 30/10/2022,

 Khoảng 156 thanh thiếu niên Nam Hàn trong đó có thêm người Việt,

 Đã dẫm đạp, chen lấn nhau chết trong một cuộc tụ họp 100,000.

 Trong một khu phố chật hẹp để ăn mừng ngày hội,

 Halloween- một sản phẩm văn hóa đã lụi tàn ở Mỹ. (**)

Đây là những cái chết đáng thương và phi lý chỉ vì một chút đam mê.

Rồi vào ngày 1/10/2022, hơn 125 cổ động viên Nam Dương đã chết trong một trận túc cầu,

Khi họ tràn xuống sân vận động choảng nhau.

Rồi một cựu hoa hậu nước Mỹ Cheslie Kryst 30 tuổi đã tự tử bằng cách nhảy từ trên lầu cao 29 tầng ở Manhattan, Nữu Ước.

Khi chưa được tôn vinh hoa hậu thì cuộc sống yên bình.

Khi được tôn vình hoa hậu rồi thì cảm thấy mình có cái gì đặc biệt và sống trong ảo tưởng.

Thế nhưng thực tế không như mong đợi cho nên thất vọng rồi tìm cái chết.

Thế mới hay vương miện kia có khi chỉ là thảm họa chứ không phải niềm vui.

Xin nhớ cho giải thưởng hoa hậu không phải là một cái bằng để sinh sống như bác sĩ, nha sĩ, dược sĩ, kỹ sư…

Mà chỉ là một thứ tôn vinh sắc đẹp.

Có nó chưa chắc đã kiếm được việc làm hoăc ngoi lên trong xã hội, ngoại trừ lấy được một ông chồng giàu có.

Một người đàn bà đâu cần hoa hậu mới nổi danh hay thành đạt?

Rồi thì tụ họp hát Karaoke, ăn nhậu trong một phòng trà đóng kín ở Bình Dương.

Vui thú biết là bao?

Nhưng điện chập lúc nào không hay vì cả chục phòng mở âm thanh hết cỡ.

Lửa cháy đùng đùng, khói tung mù mịt nhưng phòng đóng kín nên cứ thản nhiên như không biết.

Khiến 23 mạng chết thiêu trong đó có cả gia đình.

Bạn ơi,

Hát Karaoke, xem bóng đá, chơi games, chơi gôn, thi hoa hậu chỉ là thú vui, không phải là hạnh phúc.

Hạnh phúc không phải là thú vui ảo ảnh nhất thời,

Mà nó là niềm hoan lạc cả đời.

Vợ thương chồng, gia đình đầm ấm không phải là thú vui mà là hạnh phúc.

Nhìn con cái khôn ngoan, học hành chăm chỉ,

Đó không phải là thú vui mà là niềm hoan lạc.

Làm thiện nguyện không phải là thú vui mà là niềm hạnh phúc.

Hạnh phúc thấy người được giúp đỡ, xẻ chia.

Đóng góp vào nền hòa bình thế giới không phải thú vui mà là lý tưởng.

Đất nước thanh bình là niềm hạnh phúc toàn dân.

Kiếm được nhiều tiền chưa phải là hạnh phúc.

Hạnh phúc là dùng đồng tiền sao cho ý nghĩa.

Sao lợi lạc cho mình, cho người và cho đất nước.

Được xã hội ngợi ca.

Bạn ơi,

Thú vui thì nhỏ hẹp, ồn ào, cuồng loạn rồi qua.

Còn hạnh phúc thì bao la và là niềm hoài vọng.

Hạnh phúc thường tĩnh lặng, êm đềm.  

Nó sâu thẳm và linh thiêng.

Như tiếng sóng vỗ rì rào của biển.

Như tiếng thông reo vi vút.

Nó là làn gió mát khi trời nóng bức.

Nó là dòng nước giải thoát Cam Lồ khi ta mất mát khổ đau.

Nó là hạnh phúc của đôi vợ chồng nghèo mà vẫn thương nhau.

Nó là tiếng ru hời của mẹ.

Là tiếng trẻ nhỏ nói bí bô.

Là tiếng hiền từ của ni cô đang ngồi tụng Kinh Cứu Khổ.

Nó là hương thơm của ngàn vạn loài hoa quý đang tụ họp ở đây.

Vậy thì bạn ơi,

Đừng đem cả đời mình để chạy theo lạc thú.

Mà hãy mưu tìm hạnh phúc.

Xin nhớ cho thú vui không phải là hạnh phúc.

Hạnh phúc không thể dùng tiền mua được.

Hạnh phúc tuyệt vời nhất là ‘thân không bệnh tật, tâm không phiền não”.

Khi bạn bỏ bớt những thú vui ở bên ngoài,

Bạn sẽ thấy hạnh phúc ở bên trong.

Những người theo Phật không có thú vui nhưng họ tràn đầy hạnh phúc.

Vì hạnh phúc đến từ Trí Tuệ và Tâm.

Đến từ cảm nghiệm tinh khôi.

Nó là sự mong cầu tha thiết.

Của tỷ tỷ con người trên trái đất muôn đời.  

                                                                        Đào Văn Bình

                                                  (Trích Kinh Hạng Phúc Của Tôi sắp xuất bản)

(*) Hồi còn nhỏ tôi rất ham mê đá bóng nhưng nay thì không còn nữa.

(**) Ngày Halloween giờ gần như tàn lụi tại Hoa Kỳ vì người ta sợ khủng bố ngụy trang phá hoại.






Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nữ sĩ Linh Bảo kỷ niệm sinh nhật 98 tuổi hôm chủ nhật April 14, 2024 và vừa mất sáng sớm hôm qua, April 22, 2024 tại tư gia ở Westminster, nam Cali...
Chiều thứ Bảy, 13/4/2024, tại hội trường Nhật báo Người Việt, Quận Cam, đã có một sự kiện văn học đáng chú ý. Đó là buổi Ra Mắt Sách (RMS) của nhà văn Đặng Thơ Thơ với cuốn tiểu thuyết mới nhất của chị, “Ai”...
Nhà văn, nhà thơ Viên Linh (1938-2024) vừa ra đi. Ông tên thật là Nguyễn Nam, sinh ngày 20/1/1938 tại Hà Nam, từ trần ngày 28/3/2024 tại Virginia, Hoa Kỳ, hưởng thọ 86 tuổi. Bài viết này để đưa tiễn nhà thơ Viên Linh, người mà tôi hân hạnh có nhiều năm thân cận tại Quận Cam, California. Tôi thuộc thế hệ sau nhà thơ Viên Linh rất xa, nên những gì biết và tương tác với nhà thơ chỉ là một góc nhìn. Tôi hân hạnh được gọi nhà thơ Viên Linh là "anh" theo thói quen giao tiếp trong giới văn nghệ, cũng như tôi đã gọi anh Mai Thảo, anh Nhật Tiến, anh Nguyễn Mộng Giác, anh Trần Dạ Từ, chị Nhã Ca... trong những buổi gặp nhau ở Quận Cam. Thật sự họ cách biệt tôi rất nhiều, vì họ đã hiện ra như các ngọn núi huyền thoại của văn học Miền Nam trước 1975. Và tôi đã có cơ duyên làm người bạn trẻ của họ. Và cũng là người viết các bản tin về họ, vì tôi phụ trách mục tin tức trên tờ Việt Báo. Trong các bài viết hay bản tin trước giờ về Viên Linh, đôi khi tôi gọi Viên Linh là anh, đôi khi gọi là ông.
Nhà thơ Viên Linh ra đi trong Tháng Ba, nhưng tang lễ của ông diễn ra trong Tháng Tư. Ừ nhỉ, Tháng Tư! Bây giờ đã bước vào Tháng Tư. Tháng Tư đối với người Việt Nam chứa đầy ký ức thương đau! Đất nước thay ngôi đổi chủ. Hàng hàng lớp lớp người bị đẩy vào các ngục tù khổ sai trên khắp nước. Hàng triệu người bị đuổi khỏi nhà cửa vườn tược để đi tới những “vùng kinh tế mới” xa xôi, lạ hoắc, những nơi “khỉ ho cò gáy.” Hàng trăm ngàn người bỏ nước ra đi, lên núi, xuống biển để tìm lẽ sống trong cái chết bi hùng! Đúng như nhà thơ Viên Linh đã viết, “Tháng tư máu chảy một trời sương tan.”
Cùng một thời điểm làm “Thơ Tình”với Đinh Hùng và Vũ Hoàng Chương, nhưng có một cái gì rất khác với hai thi sĩ này. Thanh Tâm Tuyền mở ra cho chúng ta một trang Thơ Tình rất lạ, rất khác, rất kén độc giả nhưng vô cùng quyến rũ. Nhân kỷ niệm ngày qua đời của Thi Sĩ Thanh Tâm Tuyền, tôi muốn nói về 2 bài Thơ trong số những bài Thơ tôi yêu thích của Thanh Tâm Tuyền...
Vòng Tay Học Trò là tác phẩm tiêu biểu của nữ văn sĩ Nguyễn Thị Hoàng, được đăng nhiều kỳ trên tạp chí Bách Khoa năm 1964. Tác phẩm được công chúng nồng nhiệt đón nhận và theo đó cũng hứng nhiều luồng ý kiến khác nhau, càng làm cho tác phẩm nổi tiếng hơn. Chính vì vậy, từ khi xuất hiện, tác phẩm đã gây được tiếng vang lớn, làm xôn xao dư luận trong giới chuyên môn và công chúng độc giả. Hàng chục năm sau, lúc chúng tôi còn nhỏ, chưa đọc tác phẩm đã thuộc tựa đề vì Vòng Tay Học Trò gắn liền với tên tuổi tác giả. Nói đến Nguyễn Thị Hoàng người ta nhớ đến Vòng Tay Học Trò...
Nhà sư, nhà thơ, nhà thư pháp Thích Nhuận Tâm cho biết sau khi thầy hoàn tất Lớp hướng dẫn thư pháp tại Huntington Beach, California cuối tuần này, Thầy sẽ bay sang Houston, Texas để sẽ hướng dẫn một lớp thư pháp dự kiến sẽ mở ra tại Tịnh Xá An Nhiên ở Houston.
Bài thơ Lời tình buồn được nhạc sĩ Vũ Thành An phổ nhạc năm 1967, khi nhạc sĩ và thi sĩ Chu Trầm Nguyên Minh cùng đang theo học lớp Sĩ quan tại quân trường Lam Sơn, Đồng Đế, đến nay đã trở thành một trong những ca khúc vượt thời gian, được thể hiện qua những giọng ca: Tuấn Ngọc, Khánh Ly, Bằng Kiều…
Trong một bối cảnh đất nước nhiễu nhương, hỗn loạn, nhà văn thường đóng một vai trò quan trọng bằng cách sử dụng ngôn từ của mình để phản ánh, phê bình, truyền cảm hứng và đôi khi thậm chí thách thức hiện trạng. Trong suốt chiều dài lịch sử, nhà văn phản ứng với những biến động khác nhau, cho dù đó là xã hội, chính trị hay văn hóa...
Tết và Xuân, Xuân và Tết, thời điểm kỳ lạ trong một năm. Vừa trông chờ vừa mong đừng đến. Vừa lưu luyến rét đông vừa háo hức xuân ấm. Vừa khép kín đoàn tụ gia đình vừa chan hoà xôn xao lễ hội. Vừa lặng lẽ hoài niệm chuyện riêng tư vừa hân hoan cùng nhau “nâng chén ta chúc nơi nơi”...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.