Hôm nay,  

Chánh Pháp Số 117, Tháng 08.2021

01/08/202109:48:00(Xem: 1741)

biachanhphap117
Hình bìa của Peggychoucair (pixabay)

NỘI DUNG SỐ NÀY:

· THƯ TÒA SOẠN, trang 2

· TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 4

· THÔNG BẠCH VU LAN 2021 – PL. 2565 (Hội Đồng Giáo Phẩm), trang 8

· BIỆN TRUNG BIÊN LUẬN TỤNG THÍCH, t.t. (HT. Thích Thắng Hoan), trang 9

· CẢM NGHĨ VỀ VU LAN (thơ ĐNT Tín Nghĩa), trang 13

· TÂM THƯ VU LAN PL.2565 (Sa môn Thích Tín Nghĩa), trang 14

· HIẾU THUẬN ĐƯỢC PHƯỚC LÀM VUA CÕI TRỜI (Quảng Tánh), trang 15

· ĐỨC HIẾU (Nguyễn Thế Đăng) trang 16

· HƯƠNG XƯA - BẾN CHIỀU (thơ Mặc Phương Tử), trang 17

· HIẾU HẠNH – PHƯƠNG CÁCH BÁO HIẾU THEO NGUYÊN THỦY VÀ ĐẠI THỪA PHẬT GIÁO (Đức Quang), trang 18

· MINH TÂM LUẬN (thơ Thích Chúc Hiền), trang 20

· KHƠI NỐI TRUYỀN THỐNG VĂN HÓA DÂN TỘC (Thích Nhất Hạnh), trang 22

· NẮNG KHUYA, CHÉN TRÀ TRONG SƯƠNG SỚM (thơ Lương Mành), trang 24

· TRÁI TIM CỦA MẸ (Thích Nữ Trí Hải), trang 25

· HIẾU THẢO VỚI CHA MẸ ĐẦY ĐỦ CÓ BỐN PHẦN (Tâm Lương Đào Minh Xuân), trang 26

· NGƯỜI CON HIẾU HẠNH (thơ Nguyên Ngộ), trang 27

· BÁT CHÁNH ĐẠO – CON ĐƯỜNG ĐƯA ĐẾN CHẤM DỨT ĐAU KHỔ, t.t. (Bhikkhu Bodhi - Thích Tâm Hạnh & Cs. Tâm Cảnh dịch), trang 28

· MẸ LẠI VỀ DƯỚI MÁI NHÀ XƯA (thơ Nguyễn An Bình), trang 32

· NHỮNG NGUYÊN DO ĐƯA TỚI CUỘC VẬN ĐỘNG…, t.t, VNPG Sử Luận, Chương 37 (Nguyễn Lang), trang 33

· NĂM TANKA CHO MẸ GIÀ… (thơ Quảng Tánh Trần Cầm) trang 37

· GIA ĐÌNH PHẬT TỬ – Câu Chuyện Cuối Tuần (Nhóm Áo Lam), trang 38

· LÁC ĐÁC XUÂN THU (thơ Lý Thừa Nghiệp), trang 39

· RUN TAY (Bs. Nguyễn Ý Đức), trang 40

· TRƯỚC THỀM VU LAN, NGÀY BÁO HIẾU (thơ Lưu Lãng Khách) trang 41

· THÔNG TƯ KÊU GỌI CỨU TRỢ ĐỒNG BÀO VN CHỐNG DỊCH COVID-19 (Tổng vụ Từ Thiện Xã Hội), trang 42

· “NGHIỆP” TÁC ĐỘNG VÀO CÁI CHẾT CỦA CON NGƯỜI NHƯ THẾ NÀO? (TN. Hằng Như), trang 47

· THƯƠNG CHA (thơ Hiền Nguyễn), trang 50

· MẸ VÀ THƠ: NHÌN TỪ CHÂU Á (Nguyên Giác), trang 51

· THẦY (3) (thơ Đồng Thiện), trang 55

· MẸ TA HOA PHẬT (Thích Thanh Thắng), trang 56

· NẤU CHAY: BÚN KIỂM (Vũ Quỳnh), trang 57

· BỂ DÂU (Trinh Tiên), trang 58

· NGHĨA TRANG (thơ Hồ Thanh Nhã), trang 60

· MỘT NGÀY CHO MẸ (Võ Hồng), trang 61

· ĐÊM DÀI, BỂ SẦU NHÂN THẾ… (thơ Diệu Viên), trang 63

· ĐỔI CẢ THIÊN THU (Nguyễn Ngọc Tư), trang 64

· TRUYỆN CỰC NGẮN (Steven N), trang 65

· CHÀNG CON KHÔN NGOAN (thơ TM Ngô Tằng Giao), trang 67

· SỢI TƠ VẮT QUA HỒ VÀ CHIẾC LÁ VÀNG… (Trần Hoàng Vy), trang 68

· NẮNG CÒN TRONG ĐÊM… (thơ Vĩnh Hữu), trang 70

· CÒN ĐEM THEO GÌ… (Huệ Trân), trang 71

· VU LAN HIẾU HỘI (thơ Tiểu Lục Thần Phong), trang 73

· THE STORY OF AN OLD BRAHMIN (Daw Tin), trang 74

· NƯỚC MẮT MẸ HIỀN (Truyện cổ Phật giáo), trang 75

· VU LAN NHỚ MẸ LỆ SẦU (thơ Thục Uyên), trang 77

· NGÕ THOÁT – chương 8, t.t. (truyện dài Vĩnh Hảo), trang 81


http://chanhphap.us/CHANH%20PHAP%20BO%20MOI/Muc%20luc%202021/CP%20so%20117%20(08.21).htm 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
John Steinbeck sinh tại Salinas, California năm 1902 - một thành phố cách xa bờ biển Thái Bình Dương vài dặm, gần Thung Lũng Salinas màu mỡ và cách San Jose khỏang 70 dặm Anh. Nơi đây đã được dùng làm bối cảnh cho nhiều tiểu thuyết của ông...
Nói dối là một đặc tính trong thời đại hôm nay, đầu thế kỷ 21. Có ba loại người: Nói dối chuyên nghiệp vì có mục đích. Nói dối luôn miệng vì thói quen. Nói dối khi cảm thấy cần thiết hoặc sợ hãi. Nói không đúng sự thật nhưng tưởng mình nói thật, cũng là một cách dối. Nói thật và nói dối trên căn bản đối nghịch nhau, nhưng đôi khi, cả hai là một. Vì hầu như vô tình hay cố ý, ít ai thực sự nói thật. Chẳng phải thích thú khi nhìn rõ tim đen của người đang ba hoa cố thuyết phục mình một chuyện gì có lợi cho anh ta? Chẳng phải tức cười khi biết anh này muốn tán tỉnh, nhưng cố nói những lời nghiêm túc? Lào sao biết được? Hãy tập nhìn xuyên giả dối. Tìm người nói thật và đúng sự thật là chuyện hiếm hoi, trước hết, vì ngày nay, sự thật lớn là gì, không ai biết. Còn sự thật nhỏ, chỉ thật một cách tương đối, mỗi người tin khác nhau.
Đây chỉ là cách nói nhẹ đi, thay cho lối nói có thể bị coi là sỗ sàng, làm khó chịu, xúc phạm. Tôi chỉ muốn nói từ CHẾT...
Sau khi nhổ răng, tôi xin anh nha sĩ trẻ mấy cái răng chết, khá thê thảm, để mang về. Lần trước cũng vậy. Anh tỏ vẻ thông cảm. “Bác giữ làm kỷ niệm?” “Vâng. Chúng nó theo tôi bảy mươi mấy năm rồi. Chiến đấu giỏi lắm. Giữ xác lại để nhớ.” Đúng. Răng kề cận người hơn tình nhân. Ở với người trung thành hơn vợ. Nói cắn là cắn, nói nhai là nhai, nói nhe là nhe, nói ngậm là ngậm. Tuyệt nhiên vâng lời, không cãi cọ gì. Chỉ có già đi, lỏng chân, rồi vĩnh biệt.
Gần đây cô cũng hay nghĩ về người chồng xấu số. Đúng ra cô thấy anh trong những giấc mơ. Cô thấy anh và cô đi dạo tại những nơi chốn thơ mộng của vùng đất cố đô nơi cô sinh ra và lớn lên. Những giấc mơ lạ, bởi cô gặp anh và kết hôn với anh khi cô đã vào Nam. Anh là người miền Nam và không hề ra thăm miền đất đó bao giờ. Nhưng trong giấc mơ cô thấy cô và anh thật rõ, khi thì ngồi bên nhau trong ngôi nhà cổ của ba mạ cô ở khu Gia Hội, khi thì thơ thẩn bên bờ sông Hương gần ngôi trường Trung học thân yêu của cô, khi thì đứng dưới bóng mát ngôi nhà thờ uy nghiêm sừng sững trên một ngọn đồi.
Trong buổi tiếp kiến ban biên tập nguyệt san “Phụ nữ Giáo hội Thế giới” của báo Quan sát viên Roma của Toà Thánh, trong tuần qua, dịp kỷ niệm 10 năm thành lập, Đức Thánh Cha khích lệ mọi người và nói: “Phụ nữ có khả năng nói ba ngôn ngữ: lý trí, trái tim và đôi tay”. Có phải Đức Thánh Cha muốn nói: Đối với phụ nữ ba điều này là một: Một người phụ nữ thông minh họ có thể dùng đầu óc mình để thành đạt trong học vấn, trong nghề nghiệp nhưng đồng thời với trí óc thông minh, trái tim mẫn cảm, họ cũng dùng thêm đôi tay của mình để tạo ra những sản phẩm đẹp đẽ và đầy trí tuệ, đầy tình yêu.
Trên Văn Việt ngày 16 tháng 2 vừa qua, Giáo sư Nguyễn Văn Tuấn (University of New South Wales, Sydney, Úc) cho biết một số độc giả trên mạng đã hiểu một cách sai lầm rằng câu “Lưỡi lê no máu rửa Tây hồ” là thơ của thi sĩ Vũ Hoàng Chương. Từ chuyện ngộ nhận ấy, nhiều vị viết lời bình luận rằng Vũ Hoàng Chương là một người sắt máu, chẳng khác gì Tố Hữu ngoài Bắc. Cũng qua câu trên, có người cho rằng thơ văn miền Nam thời Việt Nam Cộng Hoà cũng “máu me” lắm chứ chẳng nhân bản, nhân văn gì. Theo Giáo sư Tuấn, “Sự thật có lẽ không phải vậy, mà chỉ là một sự bịa đặt trong một cuốn tiểu thuyết, cuốn Ván Bài Lật Ngửa của tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý” (tức nhà văn, nhà biên khảo, Ủy viên Tuyên huấn Trung ương Trần Bạch Đằng). Giáo sư Tuấn cho biết là câu ấy không có trong bài “Lửa từ bi” của Vũ Hoàng Chương, và chụp lại bài thơ “Từ đây” trong tập thơ Hoa Đăng của thi nhân họ Vũ (Sài Gòn : Văn Hữu Á Châu, 1959) để chứng minh rằng câu thơ ghê gớm ấy cũng không có trong đó:
Trong tiểu thuyết HIỆP KHÁCH HÀNH, nhà văn Kim Dung kể chuyện về cuộc phiêu lưu của chàng trai trẻ Thạch Phá Thiên từ năm 12 tuổi, không cha mẹ, anh em, họ hàng, bạn hữu, không học hành chữ nghĩa, không võ công, không tiền của, mà tình cờ lạc vào giữa chốn võ lâm giang hồ. Đọc xong bộ truyện, tôi tò mò muốn tìm hiểu bài thơ HIỆP KHÁCH HÀNH của thi hào Lý Bạch...
Ngày Xuân Phân là ngày chính giữa của mùa Xuân theo âm lịch và cũng là ngày đầu tiên của mùa Xuân ở Bắc bán cầu theo dương lịch (Vernal Equinox). Trong ngày này, thời gian của ban ngày và ban đêm bằng nhau, nói cách khác là âm dương cân bằng. Nhờ thế vạn vật bắt đầu sinh sôi nảy nở, hoa sẽ dâng hương cho niệm xuân tình. Trong một ngày lập xuân nhiều thế kỷ trước, Sư Huyền Quang [?] ngẫu nhiên bắt gặp hình ảnh một thiếu nữ bên song liền viết bài “Xuân Nhật Tức Sự”. Bài thơ tả người thiếu nữ đang thêu thùa, bỗng chim hoàng oanh líu lo từ lùm tử kinh bên ngoài khiến nàng ngừng mũi kim. Không tiếng lời vì xuân tràn trong ngỏ ý, ngoại cảnh cũng như tâm tư. Nói lời gì cũng bằng thừa khi mạch mới tràn dâng. Nụ đang chúm, không chỉ hoa, nụ còn là môi bung cánh sen, đỏ hường xuân thắm. Bởi vì bây giờ đã sang xuân. Xuân đang thì...
Ly dị, thông thường, bắt đầu bằng vết thương lòng. Những vết thương sâu đậm, máu chảy dai dẳng sẽ từ từ ẩn vào tiềm thức và ảnh hưởng vô thức hoạt động đưa ra những ý nghĩ về khuynh hướng ly hôn. Trong một số trường hợp, vết thương nhẹ, rướm máu sơ sài, nhưng bỗng dưng lớn chuyện, vì tự ái, vì tiếp tục tranh cãi, vì giận quá lỡ lời, vì bạo hành thiếu suy nghĩ. Từ đó, ly nước đã đổ xuống đất, làm sao để hốt lên? Trong một số trường hợp khác, có kẻ muốn ly dị vì nhiều lý do, từ tài chánh cho đến người thứ ba; từ xung đột trong đại gia đình đến thành công hoặc thất bại trên đường đời. Những trường hợp này vô cùng phức tạp, khó có thể giải thích cặn kẽ. Khó phân định lỗi phải. Tuy nhiên, có thể kết luận: Nếu yêu nhau đủ thì khó khăn nào cũng có thể vượt qua. Nhà nhân loại học Paul Bohannan đưa ra lý thuyết về ly dị, trình bày sáu giai đoạn riêng biệt mà một cá nhân sẽ trải qua trên đường ly hôn. Bohannan xác nhận: sáu giai đoạn có thể xảy ra theo thứ tự khác nhau và với cường độ khác nhau
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.