Hôm nay,  

Nhà Văn Eric Carle Và Truyện Tranh Thiếu Nhi Nổi Tiếng Thế Giới ‘The Very Hungry Caterpillar’

04/06/202100:00:00(Xem: 2522)

 

NHA-VAN-ERIC-CARLE-01

Nhà văn và nghệ sĩ Eric Carle là tác giả của cuốn truyện thiếu nhi nổi tiếng thế giới “The Very Hungry Caterpillar.” (nguồn: www.cnn.com)

 

Giới văn học nghệ thuật Hoa Kỳ vừa mất một nhà văn và họa sĩ tài năng xuất chúng trong văn chương thiếu nhi. Nhà văn và nghệ sĩ Eric Carle, tác giả của cuốn sách “The Very Hungry Caterpillar” [Con Sâu Đói Quá] và hàng chục sách thiếu nhi nổi tiếng khác đã qua đời hôm 23 tháng 5 năm 2021 hưởng thọ 91 tuổi, theo bản tin của CNN cho biết.

“Từ Nhóm Erice Carle: Chúng tôi chia xẻ với lòng trĩu nặng rằng Eric Carle, tác giả và họa sĩ minh họa của tác phẩm The Very Hungry Caterpillar và nhiều tác phẩm được yêu chuộng khác, đã qua đời vào ngày 23 tháng 5 năm 2021 ở tuổi 91,” theo tweet của gia đình đọc được.

Vào năm 2002, Eric và người vợ sau, Bobbie, đã mở Bảo Tàng Viện The Eric Carle Museum of Picture Book Art tại thành phố Amherst thuộc tiểu bang Massachusetts.

Kể từ khi sách “The Very Hungry Caterpillar” được xuất bản vào năm 1969, nó đã được dịch sang 66 thứ tiếng và đã bán hơn 50 triệu bản, theo trang mạng của Carle cho biết.
 
Cuộc đời Eric Carle
 
Eric Carle sinh vào ngày 25 tháng 6 năm 1929 tại Syracuse, New York, là con của Johanna và Erich W. Carle, một công chức, theo www.en.wikipedia.org.  Khi ông lên 6 tuổi, mẹ ông nhớ quê nhà ở Đức, nên đã đưa cả nhà trở về lại Stuttgart. Ông đi học ở đó và tốt nghiệp từ trường nghệ thuật State Academy of Fine Arts Stuttgart. Cha ông đã nhập ngũ vào quân đội Đức ngay lúc bắt đầu của Thế Chiến Thứ Hai (1939) và bị quân đội Liên Xô bắt làm tù binh khi Đức đầu hàng vào tháng 5 năm 1945. Ông trở về nhà vào cuối năm 1947 với một thân hình gầy gò chỉ còn cân nặng 39 kí lô. Carle nói với báo The Guardian nhiều năm sau rằng ông là một người đàn ông suy sụp khi trở về nhà. Ông là “người đàn ông bệnh tật về tâm lý và bị hủy hoại về thể chất,” theo bài báo “Emma Brockes meets Eric Carle, author of The Very Hungry Caterpillar” [Emma Brockes gặp Eric Carle, tác giả của The Very Hungry Caterpillar] được đăng trên báo The Guardian ra ngày 14 tháng 3 năm 2009.

Carle được gửi tới thành phố nhỏ Schwenningen để trốn bom tại Stuttgart. Khi ông lên 15 tuổi, chính quyền Đức đã bắt những thiếu niên ở tuổi đó đào chiến hào trên Trận Tuyến Siegfried. Ông không để ý để suy nghĩ sâu xa và vợ ông nghĩ rằng ông đã bị đau khổ vì căng thẳng hậu chấn thương.

 “Bạn có biết trận tuyến Siegfried? Để đào chiến hào. Và ngày đầu có 3 người bị giết chết cách tôi vài feet. Không ai trong chúng tôi là trẻ em – tù nhân Nga và những công nhân đi làm nghĩa vụ khác. Các y tá đến và bắt đầu khóc. Và tại Stuttgart, quê nhà của chúng tôi, nhà chúng tôi chỉ còn tấm vách đứng trơ trọi có nghĩa là mái, cửa lớn và cửa sổ đã biến mất. Và bạn ở đó,” theo báo The Guardian thuật lại.

Thường nhớ nhà Hoa Kỳ, ông mơ ước trở lại nhà một ngày nào đó. Cuối cùng ông đã về Thành Phố New York vào năm 1952 với chỉ $40 tiền tiết kiệm và kiếm một công việc làm của người vẽ minh họa trong bộ phận quảng cáo của báo The New York Times. Ông đã được tuyển dụng vào Quân Đội Hoa Kỳ trong Cuộc Chiến Tranh Triều Tiên và đóng quân ở Đức và làm thư ký giao thư trong Sư Đoàn Thiết Giáp số 2. Sau khi giải ngũ ông trở về lại làm công việc cũ của ông tại Báo The New York Times. Sau đó ông trở thành giám đốc nghệ thuật của cơ quan quảng cáo, theo Haley Bosselman trong bài viết “Eric Carle, Author of 'The Very Hungry Caterpillar,' Dies at 91,” được phổ biến vào ngày 27 tháng 5 năm 2021.
 
Viết lách và vẽ minh họa
 
Nhà giáo và nhà văn Bill Martin Jr. nhìn thấy hình con tôm hùm đỏ mà Carle đã vẽ cho một quảng cáo và đề nghị ông ấy cộng tác trong cuốn sách có hình minh họa.

Cuốn sách thiếu nhi có hình minh họa “Brown Bear, Brown Bear, What Do You See?” được công ty Henry Holt & Co. xuất bản vào năm 1967 và trở thành cuốn sách bán chạy nhất. Sự nghiệp của Carle đã bắt đầu như thế như là một họa sĩ vẽ minh họa, và ngay sau đó ông đã viết và vẽ minh họa cho các câu chuyện của chính ông. Những sách đầu tiên của ông trong cung cách vừa là tác giả vừa là họa sĩ minh họa là “1, 2, 3 to the Zoo” và “The Very Hungry Caterpillar” được xuất bản vào năm 1969, theo Rosemary Ponnekanti trong tác phẩm “The Art of Eric Carle,’ do NXB The News Tribune xuất bản vào tháng 10 năm 2006.

Tác phẩm nghệ thuật của ông được sáng tác như là nghệ thuật cắt dán, sử dụng những tờ giấy được vẽ bằng tay, mà ông cắt và đặt lên để tạo ra những hình ảnh tươi sáng và màu sắc. Nhiều cuốn sách của ông có thêm chiều kích không gian – những trang cắt xén, những ánh sáng lấp lánh như trong tác phẩm “The Very Lonely Firefly,” thậm chí giống như âm thanh của tiếng dế kêu như trong tác phẩm “The Very Quiet Cricket.” Chủ đề của các câu chuyện của ông thường rút ra từ thiên nhiên và những chuyến đi bộ với cha ông đi băng qua đồng cỏ và rừng rậm.

Carle viết trong “Biographical Notes for Eric Carle” được đăng trên trang  mạng chính thức của ông https://eric-carle.com như sau:

“Với nhiều cuốn sách tôi cố gắng bắt nhịp cầu nối liền khoảng cách giữa nhà và trường học. Với tôi nhà tượng trưng, hay nên tượng trưng; sự ấm áp, an ninh, trò chơi, nắm tay, gìn giữ. Trường là nơi xa lạ và mới đối với trẻ em. Nó có sẽ là nơi vui vẻ không? Có người mới, thầy cô giáo, bạn học – họ sẽ thân thiện không?

Tôi tin rằng đoạn đường từ nhà tới trường là chấn thương lớn thứ hai của tuổi thơ; dĩ nhiên chấn thương thứ nhất là được sinh ra đời. Thực vậy, trong cả hai trường hợp, chúng ta rời bỏ một nơi ấm áp và được bảo vệ để đến một nơi xa lạ. Nơi xa lạ thường mang theo nó sự sợ hãi. Trong các cuốn sách, tôi cố gắng chống lại sự sợ hãi, thay thế nó với thông điệp tích cực. Tôi tin rằng trẻ em một cách tự nhiên là sáng tạo và thích học hỏi. Tôi muốn cho chúng thấy rằng việc học thực sự là hấp dẫn và vui thích.”
 
Cuối đời
 
Hơn 30 năm, Carle và người vợ thứ hai, Barbara Morrison, đã sống tại thành phố Northampton thuộc tiểu bang Massachusetts. Ông cũng làm chủ một căn nhà tại thành phố Key West thuộc tiểu bang Florida. Carle có một người con trai và một người con gái, theo Neda Ulaby trong bài “A Very Happy 50th Birthday To 'The Very Hungry Caterpillar',” được Đài Phát Thanh National Public Radio phổ biến ngày 12 tháng 6 năm 2019.

Với người vợ thứ hai, ông sáng lập Bảo Tàng Viện Nghệ Thuật Sách Có Hình Minh Họa Eric Carle rộng 4,100 mét vuông để cống hiến cho nghệ thuật sách thiếu nhi tại Amherst, cạnh Trường Cao Đẳng Hampshire. Theo bảo tàng viện này, tại đây có trên 500,000 du khách tham quan, gồm 30,000 học sinh thiếu nhi, kể từ khi được mở cửa vào năm 2002.

Carle đã nhận nhiều bằng vinh danh từ các trường cao đẳng và đại học gồm Williams College vào năm 2016, Smith College vào năm 2014, Appalachian State University vào năm 2013 và Bates College vào năm 2007.

Google đã bày tỏ lòng kính trọng đối với Carle và cuốn sách “The Very Hungry Caterpillar” bằng cách nhờ ông vẽ logo “Google doodle,” được giới thiệu trong trang nhà của họ vào ngày 20 tháng 3 năm 2009, mừng ngày đầu tiên của mùa xuân.

NHA-VAN-ERIC-CARLE-03

Nhà văn Eric Carle nói chuyện tại Los Angeles vào năm 2009. (nguồn: www.en.wikipedia.org


Carle đã nhận nhiều giải thưởng cho tác phẩm của ông trong văn chương thiếu nhi, gồm Japan Picture Book Award, the Regina Medal và the Lifetime Achievement Award từ Hội the Society of Illustrators. Trong năm 2003 ông đã nhận Giải Thưởng Laura Ingalls Wilder Award (nay gọi là Giải Thưởng Di Sản Văn Chương Thiếu Nhi), từ hội các nhà quản thủ thư viện thiếu nghi chuyên môn, thừa nhận tác giả hay họa sĩ minh họa có sách xuất bản tại Hoa Kỳ, đã có “sự đóng góp đáng kể và lâu dài cho văn chương thiếu nhi.” Ủy ban cho rằng “những quan sát về thế giới thiên nhiên của ông” và các kiểu vẽ đầy sáng tạo của ông: “Đưa phương tiện cắt dán lên tầm mức mới, Carle sáng tác nhiều cuốn sách sử dụng màu sắc rực rỡ và kiểu vẽ tươi vui thường kết hợp một chiều kích tương tác, những khám phá xúc giác hay thính giác, những trang cắt dán, các bản gấp, và các sử dụng đầy sáng tạo khác của không gian trang giấy.”

Trong thăm dò vào năm 2012 đối với các độc giả của Tạp Chí School Library Journal, cuốn “The Very Hungry Caterpillar” được bầu vào một trong 2 cuốn sách thiếu nhi có vẽ hình minh họa sau cuốn “Where the Wild Things Are.”

Trong năm 2019, con nhện nhảy bắt chước con sâu đo được đặt tên để vinh danh Carle, để kỷ niệm 50 năm xuất bản của cuốn sách “The Very Hungry Caterpillar,” và sinh nhật 90 của ông.

Triển lãm của Bảo Tàng Nghệ Thuật First Art Museum với chủ đề “Những Cuốn Sách Có Hình Minh Họa Của Eric Carle: Kỷ Niệm 50 Năm Của The Very Hungry Caterpillar” được trưng bày từ ngày 18 tháng 10 năm 2019 tởi tháng 2 năm 2020. Trong tháng 11 năm 2019, Carle đã bán bản quyền cho NXB Penguin Random House.

Carle qua đời ngày 23 tháng 5 năm 2021 tại phòng tranh gia đình của ông tại Northampton thuộc tiểu bang Massachusetts, vì bệnh thận, chỉ hơn 1 tháng trước sinh nhật 92 của ông.
Eric Carle đã viết trên 70 cuốn sách và đã bán trên 170 triệu bản, theo bài báo “Eric Carle, Author of The Very Hungry Caterpillar, Dies at 91,” được đăng trên báo The New York Times, vào ngày 26 tháng 5 năm 2021.
 
Truyện “The Very Hungry Caterpillar”
 
“The Very Hungry Caterpillar” là cuốn sách thiếu nhi có tranh vẽ minh họa, và được viết bởi nhà văn Eric Carle, được NXB World Publishing Company ấn hành vào năm 1969, sau đó được NXB Penguin Putnam xuất bản, theo Anita Silvey trong tác phẩm “100 Best Books for Children” do Houghton Mifflin Harcourt xuất bản năm 2004.

NHA-VAN-ERIC-CARLE-02

Hình bìa của cuốn truyện thiếu nhi “The Very Hungry Caterpillar” của nhà văn Eric Carle. (nguồn: www.en.wikipedia.org)


Cuốn sách kể chuyện một con sâu rất đói ăn theo cách của nó với rất nhiều loại thực phẩm trước khi biến thành con nhộng và bay lên thành con bướm. Tác phẩm này đã đoạt nhiều giải thưởng văn chương thiếu nhi và giải thưởng vẽ kiểu lớn. Nó đã được bán khoảng 50 triệu bản trên toàn thế giới. Nó đã được mô tả như là cứ mỗi phút thì bán một bản kể từ khi nó được xuất bản, và như là “một trong những cuốn sách thiếu nhi hay nhất mọi thời đại,” theo Kate Taylor trong bài viết “Eat your heart out” được đăng trên báo The Guardian,  London vào ngày 22 tháng 10 năm 2004.

“The Very Hungry Caterpillar” là cuốn sách thứ ba của Carle, và sử dụng các hình minh họa cắt dán đặc biệt mà đã được cải tiến vào lúc xuất bản, các lỗ hổng trên trang sách, và lời văn đơn giản với các chủ đề giáo dục – đếm, các ngày trong tuần, thức ăn, và các giai đoạn của cuộc đời con bướm. Cuốn sách dạy cho thiếu nhi cách đếm và tạo sự tương ứng giữa các con số và các thứ mà Con Sâu Đói Quá đã ăn. Có nhiều cuốn sách liên quan và các sản phẩm khác, gồm các công cụ giáo dục, được tạo ra trong mối liên kết với cuốn sách. Chế độ ăn uống của Con Sâu Đói Quá là hư cấu hơn là sự chính xác theo khoa học, nhưng cuốn sách đã giới thiệu các khái niệm về các giai đoạn cuộc sống của Lepidoptera (thứ tự côn trùng gồm bướm và bướm đêm) nơi sự chuyển biến xảy ra gồm sự biến hóa cuối cùng từ ‘con sâu đói’ sang ‘con bướm xinh đẹp’, và nó đã được Hội Royal Entomological Society công nhận.

Lần đầu tiên xuất hiện vào đêm Thứ Bảy, nhờ ánh trăng, một cái trứng nằm trên một chiếc lá. Khi trứng nở vào sáng sớm Chủ Nhật, một con sâu mới ra đời cho thấy giống một con sâu bướm. Truyện mô tả anh chàng sâu này là “một con sâu bé tí và rất đói.” Với cái tên của loài côn trùng, hắn rõ ràng rất thích ăn. Chẳng bao lâu, hắn bắt đầu tìm thứ gì đó để ăn. Hắn ăn càng lúc càng nhiều trái cây trong 5 ngày sau đó (Thứ Hai tới Thứ Sáu). Trước hết con sâu bắt đầu với một trái táo vào Thứ Hai, rồi 2 trái lê vào Thứ Ba, rồi 3 trái mận vào Thứ Tư, 4 trái dâu vào Thứ Năm, và 5 trái cam vào Thứ Sáu. Từng ngày một, ngày nào cũng lập đi lập lại như vậy, “Nhưng hắn vẫn còn đói.” Vào Thứ Bảy, hắn tiếp tục ăn những thứ sau đây: một miếng bánh chocolate, kem hình nón, dưa chua, một miếng phô mai Thụy Sĩ, một miếng xúc xích Ý, một cây kẹo mút, một miếng bánh ngọt anh đào, một cái xúc xích, một miếng bánh nướng nhỏ, và một miếng dưa ngọt. Đêm đó hắn bị đau bụng vì ăn quá nhiều.

Ngày hôm sau (lại Chủ Nhật nữa) con sâu rất đói này thử lần nữa và bắt đầu ăn một lá cây xanh, và sau đó cảm thấy đỡ hơn nhiều. Ngày kế tiếp (lại Thứ Hai) con sâu không còn đói nữa, và không còn bé tí nữa. Vào Thứ Hai, nó đã lớn phình ra (thành con sâu to, mập). Con sâu bự giờ đây quay cái kén chung quanh nó. Một khi ở bên trong, nó ở đó ít nhất 2 tuần lễ. Sau 2 tuần, con sâu đục lỗ trong cái kén và trườn mình ra ngoài. Cuối cùng, nó phát triển thành một con bướm với đôi cánh lớn, đẹp đẽ và màu sắc sặc sỡ. Bây giờ con bướm bắt đầu một chu kỳ bướm nữa.

Câu chuyện dựa theo chu kỳ đời sống thực sự của một con sâu: đầu tiên ăn lá cây và lớn lên thành con sâu to và mập, rồi quay kén, chuyển biến thành con bướm.
 
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một buổi sáng nọ giữa tháng ba như mọi ngày người đàn ông gốc Việt cư ngụ nơi một thành phố miền Nam California ra khỏi nhà để đi bộ. Ông nhìn thấy một thế giới khác. Con đường không một bóng người qua lại. Xe cộ chỉ vài ba chiếc vụt qua rồi để lại một khoảng không trống rỗng. Thường ngày vào lúc đó con đường này đầy xe cộ và người đi bộ đưa trẻ em đến trường đi học. Hôm đó, ngay sau ngày, 19 tháng 3 năm 2020, Thống Đốc California ra lệnh người dân ở trong nhà và đóng cửa tất cả cơ sở kinh doanh không quan trọng, con đường này vắng hoe, im lặng, trống trải dị thường! Rồi những ngày sau đó, nhiều thành phố, nhiều tiểu bang tại Hoa Kỳ tuyên bố đóng cửa các cơ sở kinh doanh không quan trọng và những ai không có việc cần đi thì ở trong nhà. Nhiều nước trên thế giới cũng thực hiện cùng những biện pháp để chận đứng đà lây lan nhanh chóng không thể tả của đại dịch COVID-19, vốn phát xuất từ thành phố Vũ Hán thuộc tỉnh Hồ Bắc của Trung Quốc từ tháng 11 năm 2019. Cả thế giới chìm sâu vào kho
Chết tuy xa mà gần. Xa, vì chúng ta nghĩ rằng nó chỉ đến sau nầy mà thôi; gần vì nó có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Chết là điều cầm chắc, nhưng lúc nào là điều không ai có thể tiên liệu trước được. Khi giờ ra đi đã đến rồi thì không một lời lẽ nào có thể thuyết phục bắt nó phải chờ được, không một quyền lực nào đẩy lùi được nó, không có tiền của nào mua chuộc được, cũng như không có một sắc đẹp nào có thể rù quến nó được hết.
Bước vào năm con chuột, tìm đề tài liên quan đến con giáp nầy trong văn chương cho Giai Phẩm Xuân Canh Tý 2020 báo Saigon Nhỏ, mỗi năm tìm đề tài con giáp thích ứng cho giai phẩm hơi khó vì cứ 12 năm lại xoay vần, có nhiều bài viết trong quá khứ nên khó nhất là tránh sự trùng hợp.
Đại dịch COVID-19 phát xuất từ thành phố Vũ Hán thuộc tỉnh Hồ Bắc của Trung Quốc từ cuối năm 2019 đang hoành hành khắp thế giới gây khủng hoảng và lo sợ cho toàn thể nhân loại, với số lượng người bị lây và thiệt mạng vì vi khuẩn corona mỗi ngày mỗi gia tăng. Nhưng trong lịch sử của loài người đây không phải là cơn đại dịch đầu tiên mà đã nhiều lần xảy ra. Đặc biệt dấu vết và ấn tượng của những trận đại dịch kinh hoàng này vẫn còn nằm trong những tác phẩm văn học nổi tiếng thế giới từ thi hào Hy Lạp Homer thời cổ đại cho đến nhà văn Stephen King thời hiện đại. Trong nền văn học Tây Phương, từ sử thi Iliad của thi hào Homer trong thời cổ đại Hy Lạp và tuyển tập truyện Decameron của văn hào người Ý Giovanni Boccaccio trong thế kỷ 14 đến cuốn tiểu thuyết The Stand được xuất bản năm 1978 của nhà văn người Mỹ Stephen King và tiểu thuyết khoa học giả tưởng Severance được xuất bản năm 2018 của nữ văn sĩ người Mỹ gốc Tàu Ling Ma, tất cả đều có nói đến các trận đại dịch toàn cầu,
Chiếc áo đầu tiên quý giá nhất trong gia đình tôi là một chiếc “áo Vua ban.” Hồi ấy, ba tôi làm nghề cạo giấy và mẹ tôi buôn bán theo lối tài tử. Bà làm nghề mách mối mua bán đồ cổ. Ngoài ra, bà còn vác máy ảnh đi chụp cho các bà Hoàng, bà Chúa, bà Phi, bà Tần trong cung cấm. Nghề mách mối đồ cổ là một nghề rất nhàn. Bà chỉ việc diện bảnh, rẽ đường ngôi cho thẳng, bôi dầu dừa bóng loáng và thơm nức lên; chiếc quần cũng được là thẳng và xếp thành nếp, gọi là “xếp con”, năm con, bảy con gì đấy cho ra vẻ quý phái. Ăn mặc tề chỉnh như thế, bà chỉ việc đến nhà các mệnh phụ, công nương, ngồi lê đôi mách một vài buổi. Thế là “mệ” nào muốn bán cái gì, cụ nào muốn mua cái gì, mẹ tôi biết rõ cả. Bà chỉ việc vắt vẻo ngồi lên chiếc xe tay nhà, chạy đi chạy lại một vài lần, là kẻ mua người bán đều vui vẻ. Nghề chụp ảnh mấy chục năm về trước còn là một nghề rất mới mẻ, nhất là đối với các mệ, các bà Phi, Tần không thể ra ngoài phố tự do như người thường. Mẹ tôi: được các bà hoan nghênh vô cùng.
Giống như biến cố sụp đổ Bức Tường Bá Linh hay sự sụp đổ của công ty tài chánh toàn cầu Lehman Brothers, đại dịch vi khuẩn corona là sự kiện làm tan nát thế giới mà các hậu quả lâu dài của nó chúng ta chỉ có thể bắt đầu hình dung hôm nay, theo bài bình luận của nhiều nhân vật được đăng trên trang mạng www.foreignpolicy.com vào ngày 20 tháng 3 năm 2020 cho thấy. Điều rất chắc chắn rằng là cơn đại dịch này ngoài việc làm đổ vỡ cuộc sống, làm gián đoạn các thị trường và phô lộ ra năng lực của các chính phủ, nó còn dẫn tới nhiều thay đổi vĩnh viễn trong quyền lực chính trị và kinh tế theo những cách sẽ hiển nhiên về sau này. Sau đây là một số nhận định và tiên đoán từ những nhà chiến lược hàng đầu trên thế giới đối với trật tự toàn cầu sau đại dịch corona. Một thế giới ít cởi mở, ít thịnh vượng và ít tự do hơn. Theo Stephen M. Walt, giáo sư về quan hệ quốc tế tại Đại Học Harvard, cho rằng đại dịch corona sẽ củng cố chủ nghiã quốc gia và chủ nghĩa dân tộc.
Cách đây hai hôm (Chủ Nhật 28/9/2020), trang mạng Diễn Đàn Thế Kỷ có đăng hai bài viết đặc biệt liên quan đến Đại Dịch, bài Nguyễn Du – Homère và Bệnh Dịch của Phạm Trọng Chánh, và Đại Dịch COVID – 19 của Trịnh Y Thư. Trong bài của Phạm Trọng Chánh, phần sau có nhắc đến trận dịch tể xẩy ra từ thời cổ đại qua sử thi của thi hào Homère trong trường ca Iliad. Cả 1100 chiến thuyền và 100,000 quân sĩ vây quanh thành Troie bị thiệt mạng vì trận dịch kinh hồn. Phần trước chỉ ngắn ngủi mấy câu lại gây xúc động nơi tôi hơn khi nói đến trận dịch gây nên cái chết của thi hào Nguyễn Du của chúng ta.
Sáng tạo nghệ thuật trong suốt tập thơ dầy 338 trang gồm 123 bài, Trần Yên Hòa đã hình dung được hình tượng, phác họa ra chữ nghĩa vọng âm như một tiếng thở dài. Bài thơ Khúc Tôi mở đầu trang thơ cho tới bài Tạ ở cuối tập, đã là một tiếng thở dài.
Nhà văn Ngô Thế Vinh sinh năm 1941 tại Thanh Hoá, nguyên quán Hà Nội. Ông tốt nghiệp Đại học Y khoa Sài Gòn năm 1968, từng là tổng thư ký rồi chủ bút báo sinh viên “Tình Thương” của trường Y khoa Sài Gòn từ 1964 tới 1967. Khi gia nhập quân đội VNCH, ban đầu Ngô Thế Vinh làm bác sĩ quân y của Liên đoàn 81 Biệt cách Dù. Sau đó ông đi tu nghiệp ngành Y khoa Phục hồi tại Hoa Kỳ, về nước ông làm việc tại Trường Quân Y Sài Gòn.
Nằm nhà rảnh rỗi suốt những ngày đại dịch Coronavirus Disease-2019 (COVID-19) hoành hành khắp nơi trên thế giới, tôi lại kệ sách lấy xuống cuốn tiểu thuyết La Peste của Albert Camus đọc lại, và sau khi đọc tôi bỗng giật mình vì những gì đang xảy ra quanh tôi ngày nay đã được Camus miêu tả thật chính xác cách đây trên 70 năm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.