Hôm nay,  

Được Sự Ủng Hộ Của Cộng Đồng Người Việt, Phim Điện Ảnh Gia Đình Bố Già (Dad, I’m Sorry) Làm Nên Lịch Sử Khi Trở Thành Phim Việt Nam Đầu Tiên Vượt Mốc 1 Triệu USD Doanh Thu Phòng Vé Tại Hoa Kỳ

15/06/202111:16:00(Xem: 2808)
Theater List phim bo Gia
Danh Sách Rạp Chiếu Phim Bố Già ở Hoa Kỳ.



Huntington Beach, California (14/6/2021) - Bố Già (Dad, I’m Sorry) chính thức vượt mốc 1 triệu USD doanh thu phòng vé tại Hoa Kỳ, sau khi tiếp tục thu về 116.000 USD trong kỳ nghỉ cuối tuần thứ ba và nâng tổng doanh thu nội địa gần đến $1,08 triệu USD. Cột mốc lịch sử này đã đưa bộ phim lên ngôi vị phim Việt Nam có doanh thu phòng vé trong nước cao nhất mọi thời đại, và là bộ phim từ Việt Nam duy nhất cán mốc 1 triệu USD. Bộ phim thành công nhờ nhận được sự ủng hộ của cộng đồng người Việt định cư trên toàn Hoa Kỳ, từ các khu vực như Quận Cam, San Jose, Houston, Seattle, Atlanta, và Orlando.

 

Bố Già (Dad, I’m Sorry) đạt được kỳ tích phá kỷ lục này sau màn ra mắt ấn tượng, khi bộ phim vượt kỳ vọng của giới chuyên môn, thu về hơn 400.000 USD ngay dịp công chiếu cuối tuần, xác lập kỷ lục phim Việt Nam có đợt công chiếu cuối tuần tốt nhất tại các rạp ở Hoa Kỳ. Với việc phát hành giới hạn tại 19 rạp trên khắp nước Mỹ, Bố Già (Dad, I’m Sorry) do 3388 Films phát hành mang về con số ấn tượng 22.000 USD mỗi rạp; xét theo số liệu doanh thu trung bình mỗi rạp, bộ phim vượt qua cả A Quiet Place Part II Cruella để dẫn đầu danh sách các phim cùng chiếu vào dịp cuối tuần đó.

 

Số lượng rạp chiếu phim đã tăng lên đến 38 rạp vào tuần công chiếu thứ hai, và bộ phim vẫn tiếp tục thống trị phòng vé - đạt mức doanh thu khổng lồ 230.000 USD ngay trong kỳ nghỉ cuối tuần đó, thu về hơn 960.000 USD tính đến cuối tuần lễ thứ hai. Kỳ nghỉ cuối tuần thứ ba, Bố Già (Dad, I’m Sorry) đạt kỳ tích công chiếu tại 47 rạp chiếu phim trên toàn nước Mỹ - đánh dấu số lượng rạp lớn nhất trình chiếu một bộ phim Việt Nam tại thị trường nội địa.

 

“Kỳ tích đáng kinh ngạc này phản ánh sự ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng người Việt Nam chúng ta tại Hoa Kỳ. Chúng tôi thực sự đang khơi gợi tiềm năng chưa được khai thác của thị trường nội địa cho phim Việt Nam vào thời điểm này, và những số liệu này thật sự rất khích lệ đối với phim Việt Nam cũng như tất cả các phim quốc tế và độc lập. Chúng tôi có thêm nhiều động lực để tiếp tục tạo ra những thị trường mới ngay tại nội địa Hoa Kỳ để các bộ phim quốc tế tiếp cận được nhiều khán giả hơn,” anh Thien A. Pham – hãng phim 3388 Films, nhà phát hành Bố Già (Dad, I’m Sorry) tại Bắc Mỹ – chia sẻ.

 

Dựa theo web-drama thành công cùng tên, Bố Già (Dad, I’m Sorry) dẫn dắt chúng ta đi sâu vào cuộc sống trong những con hẻm nhỏ Sài Gòn thông qua nhân vật Ba Sang (Trấn Thành), một ông già bao đồng, luôn hết lòng vì mọi người. Sống trong một gia đình không hòa thuận êm ấm, ngày qua ngày, Ba Sang hi sinh bản thân để duy trì sự cân bằng mong manh giữa các thành viên trong gia đình nhiều thế hệ của mình. Là sự pha trộn hoàn hảo giữa yếu tố hài hước và đồng cảm, Bố Già (Dad, I’m Sorry) mang lại cho khán giả nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, theo phong cách Little Miss Sunshine, với góc nhìn độc đáo và ý nghĩa về những kiểu gia đình phức tạp.

 

“Hi vọng lớn nhất của tôi là không những chỉ người Việt Nam đi xem mà những bạn trẻ thế hệ gen Z của Mỹ …Tại vì bộ phim của tôi sau khi xem xong tôi thấy là rất nhiều khán giả họ có được những giọt nước mắt và họ về họ yêu thương bố mẹ mình hơn, bố mẹ về cũng yêu thương con hơn, thông cảm cho nó hơn. Cho nên đó là lý do vì sao tôi muốn đưa bộ phim này đến Mỹ,” anh Trấn Thành, biên kịch, đạo diễn, nhà sản xuất, và cũng là diễn viên chính của phim, cho hay.

 

Bố Già (Dad, I’m Sorry) do Trấn Thành và Vũ Ngọc Đãng đồng đạo diễn; Trấn Thành Town, Galaxy Studio, HK Film đồng sản xuất; 3388 Films phát hành tại Bắc Mỹ.

 

Về 3388 Films:

 

3388 Films là công ty sản xuất và phát hành với uy tín được khẳng định tại hơn 20 thị trường & ngôn ngữ khác nhau, chuyên về nội dung phim và truyền thông châu Á và Đông Nam Á. Chúng tôi không ngừng hỗ trợ các nhà làm phim độc lập và quốc tế không có cơ quan đại diện và chưa được giúp đỡ. Sứ mệnh của chúng tôi là chủ đích tạo ra và kết nối các nội dung phim và phương tiện truyền thông với khán giả toàn cầu. Các dự án phát hành gần đây tại Hoa Kỳ bao gồm Tấm Cám: Chuyện chưa kể, bộ phim giả tưởng hành động sử thi của đạo diễn Ngô Thanh Vân – người từng góp mặt trong Star Wars: The Last JediBright với Will Smith.

 

Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập www.3388films.com.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trở lại đề tài Karaoke, “ca ra” thuộc về hát, “ô kê” thuộc về nghe. Có nghĩa, hát và nghe là giao tiếp. Người hát truyền dẫn cảm xúc hay, lôi cuốn, người nghe hưởng ứng nhiệt tình, gây cho người hát gia tăng cảm xúc, thêm hứng khởi, hát tận tình. Trong suốt khoảng thời gian trình bày ca khúc, sự hỗ tương giữa hát và nghe là động cơ làm cho bài trình diễn đó đạt được giá trị cao.
Sài gòn ơi đường phố vắng không người Vào những ngày cơn ác mộng khôn nguôi Tôi muốn nói về một niềm hy vọng Niềm tin yêu và hy vọng đời đời
Nói đến việc tập hát Karaoke, tôi nghĩ, có lẽ không có công việc gì mà một số lớn người Việt có thể tự nguyện tập luyện hăng say như vậy. Thời giờ dùng để tập hát, có lẽ, ngang ngửa với thời giờ xem phim bộ. Say mê. Tưởng tượng. Đi làm về, bật máy lên hát. Ngủ dậy, vừa thay đồ vừa hát lập đi lập lại kẻo quên giai điệu. Tắm hát. Lái xe hát. Vào sở làm, hát lén. Ăn trưa ngồi một mình, hát lẩm bẩm. Tôi có một anh bạn, ngày thường cũng như cuối tuần, ngoài những lúc đi họp hát, lúc nào cũng thấy anh ngồi thẳng thóm nơi ghế sa lông dài, nhìn chăm chăm vào máy truyền hình, miệng hát và tự làm duyên một mình, tay đưa lên diễn tả như đang đứng trên sân khấu. Vợ anh ta than phiền, Ổng không làm gì hết. Tối ngày ngồi một chỗ hát đến nổi lủng luôn ghế da. Năm xưa, vợ chờ chồng đi chinh chiến đến nổi hóa đá. Nay, vợ chờ chồng ca hát, lạnh lẽo gối giường. Khuya khoắt mới chịu vào ngủ. Bạn tôi đến nay đã thành ca sĩ đối với một số thân hữu có giới hạn.
Sài Gòn đại dịch, những con đường vắng ngắt, những con hẻm buồn tênh, những mặt người sầu lo. Quán xá hoang vu, chợ búa im lìm, thành phố phong tỏa rồi. Dòng người nghẹn ngào, lìa xa thành phố, tìm đường về quê, nương náu với người thân, ước mong trở lại khi dịch cúm không còn. Nhưng anh còn em, đôi ta còn nhau, ta yêu Sài Gòn bao mùa mưa nắng, ta thương Sài Gòn năm tháng vẫn hiên ngang. Vững tin quê hương lướt qua cơn đại dịch.
Có một sự kiện rất lý thú là trong Kinh Phật kể chuyện một hôm, lúc Đức Phật còn tại thế, các nhạc thần Càn Thát Bà (Gandharva) đã đến chỗ Đức Phật và tấu nhạc để cúng dường Ngài và Đại Chúng. Nhạc của những nhạc thần này hay và sống động đến độ nhiều vị đệ tử của đức Phật cũng bị lôi cuốn và đứng dậy nhảy múa theo tiếng nhạc dù chỉ là giây lát. Sự việc này cho thấy rằng từ thời Đức Phật vào thế kỷ thứ 6 trước tây lịch âm nhạc đã xuất hiện trong các pháp hội, các sinh hoạt của thất chúng đệ tử Phật.
Anh bạn thi sĩ, Nguyễn Bá Trạc, cho tôi một lời khuyên, khi mới vừa bước chân vào xóm văn chương. Anh nói: -“Ai khen mình, dù không đúng, cũng vui. Nếu khen đúng, lại càng vui hơn. Ai chê mình, dù không đúng, cũng buồn. Nếu chê đúng, lại càng buồn hơn.” Thật là chí lí. Tôi có hàng trăm kinh nghiệm về chuyện này. Trong các loại chê, lời vợ chê là đau đớn nhất, lưu trữ lâu dài nhất, thông thường là đúng nhất. Nếu biết sửa đổi những gì vợ chê, những người đàn ông đó đều trở thành thiên tài. Còn lời vợ khen thì sao? Đề phòng, sắp tốn tiền.
What the Horse Eats, tựa đề tiếng Việt là Trong Bụng Ngựa, là vở opera kể một câu chuyện có thật xảy ra thời Nhật chiếm đóng Việt Nam năm 1945. Ở những làng quê miền Bắc, những cái xác trơ xương nằm vất vưởng ngoài đường. Người ta, cũng là những bộ xương còn sống còn đi được, gom xác chết chất lên xe cun cút đem chôn tập thể. Cả làng tiêu điều như thành phố ma. Hơn hai triệu người Việt Nam đã chết đói. Dân số vào thời đó là 18 triệu. Chiến tranh, nạn đói, chế độ thực dân dồn ép con người ta phải lựa chọn giữa sự sống và cái chết, giữa danh dự và tình thương cho con. Một anh chăn ngựa lo lắng cho gia đình, đặc biệt là đứa con mới chào đời. Anh phải nhận lời làm không công cho viên Đại Uý Nhật, chăm nom con Ngựa Trắng quý của ông ta, cùng lúc anh mang trong đầu một tính toán táo bạo. Người vợ của anh thì đang vật lộn với trách nhiệm và tình thương của người mẹ, chỉ biết gắng gượng nuốt rễ cây. Hai vợ chồng cố gắng sống mòn trong danh dự. Cuối cùng, cùng đường, họ đành chấp nhận
Trầm Tử Thiêng đã hiến trọn một đời cho âm nhạc, ông được hàng triệu người thương yêu mến mộ. Kho tàng nghệ thuật của ông là 200 ca khúc tình yêu, thân phận, quê hương và chiến chinh. Hành trình sáng tác cũng như tác phẩm của Trầm Tử Thiêng gắn liền với thời cuộc của đất nước và mối tình của chính cuộc đời ông…
Không hiểu vì lý do gì mà nhạc sĩ Lan Đài sáng tác nhiều ca khúc mang nỗi buồn man mác xa xôi trong khi nghề nghiệp và tình yêu với cuộc sống cũng là niềm ước mơ của nhiều người. Trong thời gian qua, tôi đã viết nhiều về thơ văn nơi phố cổ Hội An, càng về già càng nhớ nơi chốn với bao nhiêu kỷ niệm của thuở học trò. Hai đêm qua, tôi nghe lại những ca khúc của nhạc sĩ Lan Đài và viết những dòng nhạc về ông với niềm thương cảm.
Trong hồi ký, Bejarano kể rằng việc bà được cứu bởi các binh sĩ Hoa Kỳ là những người đã cho bà cây đàn accordion, mà bà đã chơi vào ngày binh sĩ Mỹ và những người sống sót của trại tập trung nhảy múa chung quanh tấm hình bị đốt cháy của Adolf Hitler để ăn mừng Đồng Minh chiến thắng Đức Quốc Xã. Bejarano đã di cư tới Do Thái sau chiến tranh và lập gia đình với Nissim Bejarano. Cặp vợ chồng này có 2 người con, Edna và Joram, trước khi trở về Đức vào năm 1960. Sau một lần nữa chống chủ nghĩa bài Do Thái công khai, Bejarano quyết định hoạt động chính trị, đồng sáng lập Ủy Ban Auschwitz vào năm 1986 để giúp những người sống sót nền tảng cho những câu chuyện của họ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.