Hôm nay,  

Chữ Nghĩa và Căn Tính: Võ Phú, Những Ngày Thơ Ấu

07/03/202510:35:00(Xem: 683)

chu nghĩa và căn tín
Tác phẩm mở ra như một dòng sông, đưa người đọc trôi về miền ký ức xa xăm, nơi quá khứ vừa là một câu chuyện kể, vừa là một phần của căn tính, một mảnh hồn không thể tách rời. Những Ngày Thơ Ấu của Võ Phú là cánh cửa mở ra thế giới tuổi thơ, tựa một bản giao hưởng của nỗi nhớ, nhưng cùng lúc chính là tiếng vọng của văn học Việt Nam hải ngoại, vốn từ lâu vẫn luôn phải đối diện với những câu hỏi không dễ trả lời:

 

Chúng ta viết gì?

Viết cho ai?

Và viết bằng ngôn ngữ nào?

 

Trong một không gian mà thế hệ trước mang theo tiếng mẹ đẻ như một hành trang tinh thần, nhưng thế hệ sau có thể đã xa rời nó, làm thế nào để văn chương giữ được sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa quê hương và nơi chốn lưu vong? Những Ngày Thơ Ấu xuất hiện trong bối cảnh ấy phải chăng là một câu trả lời đầy chân thành—một tác phẩm không những kể lại một thời thơ ấu đã qua mà còn giúp độc giả, dù thuộc thế hệ nào, tìm lại một phần của chính mình trong dòng chảy ký ức.

 

Võ Phú không viết về tuổi thơ với sự nuối tiếc hay luyến lưu đơn thuần. Phú viết như một chứng nhân, với tất cả sự tươi mới của những ngày tháng rong chơi, nhưng cũng đầy đủ nỗi khắc khoải của một người đã đi xa, nhìn lại quê hương bằng đôi mắt của ký ức. Ở đó có những con đường đất đỏ của miền ven biển, có những mái tranh đơn sơ treo lưới đánh cá, có giếng nước chung nơi cả xóm tụ họp mỗi sáng. Và trên hết, có những tâm hồn non trẻ, lớn lên trong sự chật vật của một xã hội biến động, nhưng vẫn giữ trong lòng niềm vui trong trẻo của những ngày thơ dại.

 

Điều đặc biệt trong Những Ngày Thơ Ấu là cách Võ Phú để những kỷ niệm tự chảy trôi mà không cần gò ép. Phú không cường điệu hóa, cũng không tô vẽ một hình ảnh quê hương lý tưởng. Thay vào đó, tác phẩm là một bức tranh chân thực về những điều giản dị nhất—một ngôi trường cũ với bàn ghế xiêu vẹo, những ngày hè rong chơi với bạn bè, một chuyến phiêu lưu trên biển cùng Phúc Ròm, hay chỉ đơn giản là bữa cơm đạm bạc nhưng đầy ắp yêu thương trong một gia đình nghèo. Chính sự chân thật đó làm cho Những Ngày Thơ Ấu không riêng là một câu chuyện cá nhân, mà là ký ức tập thể của nhiều thế hệ đã từng lớn lên trong những năm tháng khó khăn ấy.

 

Nhưng vượt lên trên những ký ức cá thể, tác phẩm này còn đặt ra một câu hỏi lớn hơn: Làm thế nào để những thế hệ sau có thể hiểu được những gì đã qua? Khi chúng ta đi xa hơn, khi những thế hệ mới được sinh ra trong một thế giới không còn những giếng nước chung, những phiên chợ quê, khi tiếng Việt dần trở thành một ngôn ngữ thứ hai, thậm chí là xa lạ đối với nhiều người trẻ trong cộng đồng hải ngoại—liệu văn chương có thể là sợi dây níu giữ họ lại với nguồn cội?

 

Bấy giờ, Những Ngày Thơ Ấu là một cuốn sách để đọc, nhưng còn là một cây cầu nối giữa các thế hệ. Đối với những người lớn lên ở quê nhà, nó là một hồi chuông nhắc nhở về những giá trị đã từng tồn tại. Đối với những người trẻ lớn lên ở hải ngoại, nó là một lời mời gọi để hiểu hơn về nơi cha mẹ họ đã từng sống, về những gian khó mà họ chưa từng trải qua và về những điều đã làm nên bản sắc của một dân tộc.

 

Văn học hải ngoại từ lâu đã mang trong mình một sứ mệnh khó khăn: không riêng gìn giữ ngôn ngữ, mà còn gìn giữ tinh thần, truyền tải những câu chuyện của quá khứ vào tương lai. Trong bối cảnh đó, mỗi tác phẩm được viết ra sẽ là một sự sáng tạo cá nhân, cùng lúc là một phần của dòng chảy lớn hơn—dòng chảy của ký ức, của bản sắc, của nỗ lực tìm kiếm chính mình trong những đổi thay không ngừng.

 

Khi khép lại những trang sách này, người đọc không rời khỏi một câu chuyện, để còn mang theo một nỗi niềm, một chút suy tư về nơi mình đã từng thuộc về, hoặc nơi mình đang cố gắng tìm lại. Và có lẽ, đó chính là điều tuyệt vời nhất mà văn chương nói chung và Những Ngày Thơ Ấu  nói riêng có thể làm được: kết nối chúng ta với quá khứ, với chính mình, và với nhau.

 

Chốn Bụi, ngày 07 tháng 03 năm 2025

Uyên Nguyên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
"Bạt" của thi sĩ Đỗ Hồng Ngọc cho tập thơ của ba người...
Một ngày đầu thu, ngồi viết đôi trang về thơ của ba nữ lưu thời nay, sao bỗng thấy lòng xúc cảm lạ thường. Như ngày nào khi dạo chơi trong khu vườn Gitanjali bỗng gặp lại bông siêu ly thuở còn mơ mộng. Như ngày nào khi hoàng hôn xuống lái xe qua cây cầu cao ở Baton Rouge bỗng thấy vầng trăng lồng lộng trên sông. Hay như cách đây hơn mười năm, khi đi chơi vùng biển Laguna bỗng gặp lại người xưa - đầu đội nón rộng vành, mang kính đen, ngồi dưới bóng dù, tay lật xem thơ Tôi Cùng Gió Mùa. Vậy đó. Xin mời bạn đọc theo dõi những trang sau đây viết về ba nhà thơ nữ: duyên, Lê Chiều Giang và Nguyễn Thị Khánh Minh. Ô, lần đầu tiên ba nhà thơ nữ họp mặt nhau trong cùng một tập thơ. Một cuộc hội ngộ tuyệt đẹp...
Tạp chí Ngôn Ngữ, trong thời gian qua đã hân hạnh thực hiện được chín tuyển tập, tương đối đầy đủ về chín tác giả nhưng toàn là phái nam. Lần này là lần đầu tiên, một bàn tay hoa trong văn học nghệ thuật Việt Nam, dành cho Ngôn Ngữ vinh hạnh này: nữ sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh...
Tôi gấp sách lại ở “Phần IV – Thơ” quyển “Trịnh Y Thư – Văn chương Nghệ thuật và Những điều khác”. Dừng lại để ngẫm xem những gì còn đọng lại trong đầu kể từ chương I cho đến hết chương III...
Văn của Tiểu Lục Thần Phong có gì? Có bút lực mạnh, có hồn văn buồn, có câu chữ lắng đọng một thứ dư vị rất riêng.
không tự dưng thành tên gọi Ngô Tịnh Yên. nhất là, sáng tạo một khuôn lục bát riêng ngô tịnh yên. giống như, một tinh tú bay cô độc âm thầm hoang liêu tịch mịch trở thành định tinh rực rỡ ánh sáng quyến rũ. tự chứng một dấu ấn, mà, như vũ thuật, khi thi triển, võ giới biết ngay người chưởng môn thành lập môn phái nào, như lục bát bùi giáng... – đặc thù,
Sử gia Ấn Độ Shashank Shekhar Sinha đã thách thức lý thuyết được chấp nhận rộng rãi rằng Phật giáo đã biến mất từ thế kỷ 13 ra khỏi Ấn Độ, nơi Phật giáo ra đời. Trong cuốn sách mới nhất của ông, nhan đề "Casting the Buddha: A Monumental History of Buddhism in India" (NXB Macmillan, New Delhi, 2024), Sinha chỉ ra rằng người Ấn Độ đã có những cuộc tranh luận về giáo lý của Phật giáo và đã đón nhận nhiều giáo lý trong số đó trong nhiều thế kỷ sau khi Phật giáo bị tuyên bố là "đã chết" ở Ấn Độ.
Tình cờ tôi được một người bạn cho mượn tập truyện nhan đề Người giữ nhà thờ họ và những truyện khác của nhà văn Khuất Đẩu. Tập truyện do nhà Ý Thức xuất bản năm 2009 gồm hai truyện vừa Người giữ nhà thờ họ, Huyền Trân công chúa, và một số truyện ngắn. Đọc xong tập truyện, tuy muộn màng, nhưng tôi vẫn muốn viết ra đây vài ba cảm nhận chủ quan của mình bởi đây là cuốn sách đáng đọc và có nhiều điều đáng nói trong đó...
Giới thiệu sách “12 Bản của The Federalist Papers: Những Kiệt tác luận về Hiến Pháp Hoa Kỳ và chính quyền của dân, do dân, và vì dân” của các tác giả Alexander Hamilton, James Madison, and John Jay. Dịch giả: Phạm Hồng Sơn.
Có một năm chúng tôi đi leo núi ở Red Rock, Las Vegas, chồng tôi gặp một người Hàn Quốc. Anh ta làm nghề sửa các thiết bị điện lạnh, sống một mình. Khi gặp người cùng ngôn ngữ, anh ta vui mừng mời chồng tôi về nhà. Căn phòng đó thật kỳ lạ. Hoàn toàn không có vật dụng cá nhân gì cả, kể cả giường. Chỉ là một căn phòng thuê trống để anh ta về nằm ngủ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.