Tác phẩm của Torkwase Dyson thường dùng hình thức trừu tượng để diễn tả các di sản của chế độ nô lệ xuyên Đại Tây Dương và cộng đồng người di cư Châu Phi. Cuộc triển lãm của cô có tên “1919: Black Water,” tại Phòng Trưng Bày Arthur Ross Architecture Gallery của Đại Học Columbia, mang những tác phẩm điêu khắc, bản vẽ và tranh hỗn hợp lại nhau phản ảnh vụ giết một thiếu niên da đen tên là Eugene Williams tại Chicago vào ngày 27 tháng 7 năm 1919, theo Nicole Miller đăng trên trang mạng www.artnews.com hôm 1 tháng 12 năm 2019.
Trong khi bơi một chiếc bè tự ráp trên hồ Lake Michigan, Williams và những người bạn vô tình vượt qua biên giới giữa khu vực da đen và da trắng của bờ hồ. Một người đàn ông da trắng đã tấn công họ với đá, và giết chết Williams. Sự kiện này đã gây ra 5 ngày biểu tình của người da đen và khủng bố da trắng khắp thành phố, một phần làn sóng bạo động chủng tộc lan rộng khắp Hoa Kỳ vào lúc đó, được biết như là Mùa Hè Đỏ.
Đối với tác phẩm này, Dyson lấy điểm xuất phát là hình thức của chiếc bè, một biểu tượng của cái mà cô gọi là “ý tưởng sáng tác màu đen”: phương cách các đối tượng màu đen đi thuyền - và làm như vậy, thay thế - không gian được định hình bởi xã hội trắng. Đối với Dyson, chiếc bè có chức năng như một nơi tự giải thoát, tượng trưng khả năng của các thiếu niên để sáng tạo những hình thức năng động và chơi ngay cả khi có mối nguy hiểm của sự phân biệt và ô nhiễm từ dòng thác công nghiệp trong hồ.
Ở trung tâm của phòng trưng bày, 3 tác phẩm điêu khắc bằng mi ca đen trong hình dạng của lăng kính hình thang được gắn vào như một chuỗi quần đảo (Black Shoreline, 2019). Những cấu trúc thì rỗng -- các ống hình học có phần trong tối khiến không gian có thể sờ thấy thông qua các phẩm chất của độ mờ, tắc và khoảng cách. Trên các bức tường xung quanh treo nhiều bức tranh lớn trong đó các ứng dụng khí quyển của acrylic gợi ra vùng nước tối.
Các phần bổ sung như hình tam giác giống như cánh buồm và các đường trắng góc cạnh xuất hiện như công cụ để điều hướng bóng tối. Dyson ám chỉ tới chân trời qua các bức tranh. Thí dụ, trong tác phẩm Pilot (2019), một thanh than chì nằm ngang cắt ngang một tấm vải ngập trong màu xanh biển. Treo từ thanh than, một khối dây đen dày được phủ lên bằng sơn đen bóng gợi lên, cùng một lúc, những lọn tóc cuốn dài và nước ô nhiễm chảy qua một đập tràn.
Bức tranh Plantationocene (2019) chuyển tải cùng một cảm giác mạnh mẽ về không gian phân biệt chủng tộc. Tới gần, các hình dạng trung tâm màu đen gợi ý một chiếc bè được nhìn ở một góc từ trên cao, trong khi các vệt trắng sáng xung quanh gợi lên làn nước lấp lánh. Tuy nhiên, từ xa, hình dạng trung tâm trở thành mũi của chiếc thuyền lờ mờ được thấy từ phía trước; và các dấu trắng, chùm đèn pha. Bức tranh có tiêu đề sau một thuật ngữ về thời đại địa chất của chúng ta rằng một số học giả, như Donna Haraway, thích sử dụng rộng rãi hơn “Anthropocene,” vì nó nhấn mạnh vai trò của lao động cưỡng bức trong các nền kinh tế khai thác ảnh hưởng đáng kể đến hệ sinh thái toàn cầu.
Trong chương trình này, Dyson cho thấy các liên kết giữa các vùng nước từng tách biệt của Hồ Michigan, hiện tại các tình huống khó khăn như di cư khí hậu và hành trình trên biển được thực hiện bởi các tàu nô lệ từ Tây Phi đến Tây Ấn (Middle Passage).
Phát biểu trong một cuộc phỏng vấn được công bố trong danh mục triển lãm, cô liên kết các hình thức nhìn thấy trong các tác phẩm với vòng tròn của cổ áo sắt, hình thang được tìm thấy trên sơ đồ tàu nô lệ, và hình tam giác của một gác mái nơi một nô lệ trốn thoát từng ẩn náu. “Hình dạng tạo người da đen,” theo Dyson nói trong một cuộc nói chuyện năm ngoái, đưa ra một bản tóm tắt sâu sắc về sự thực hành dành cho việc khám phá các hình dạng ép buộc hoặc cho phép chuyển động của các đối tượng màu đen.