Thơ Chủ Nhật | le repos | về đâu? | giọt mưa trinh nguyên

05/07/202510:20:00(Xem: 851)
dao động
Ảnh minh họa 



le repos


Anh chỉ dừng chân, không phải sóng*
Nước trên mắt cá đã dâng đầy
Qua khe đồi lũng như bay lượn
Chợt trôi về giữa một ngón tay

Thì thào nghe cỏ lá dao động
Ở mút tầm gai của dậy thì
Khi lộc vừa xuân trên cành thắm
Là yêu bắt đầu chập chững đi

Bước nhau vào chương hồng sách vở
Lập trình xanh những cuộn dây xanh
Vạn niên gió chở lên đồi biếc
Điệu lý uyên sơ của ngọn ngành

Ta mới dừng chân mà vội đắm
Những hạt vi sinh lả từ trường
Có phải bên bờ thương hải dậy
Trùng phùng từ một kiếp oan ương


h o à n g x u â n s ơ n
30 juin 2025
* ý thơ : bạch diệp
Tranh mượn từ FB không rõ tác giả.

 

*

 

 

về đâu?     

 

 

mùi hóa chất thanh tẩy nồng nặc 

như một nhắc nhở

khoảnh khắc đã trôi qua

vĩnh viễn

 

buông tay

bước nhanh

không ngoảnh lại

ruột gan quặn thắt

 

tôi quá mệt mỏi

tách rời khỏi thân xác

bước xuống bãi đậu xe bệnh viện

như bước vào đám mây

dường như trời vừa tạnh sau cơn mưa

không biết phải lái xe về đâu

 

về đâu?

dưới bầu trời xám tro

cõi tịch lặng mịt mù không định hướng

 

một thoáng mùi nước hoa trong xe

có thể nào tái tạo đời sống qua quá khứ?

hay đã đến điểm không thể quay lại

như bầy hạc origami bất chợt vỗ cánh bay cao vút

để lại âm bản choáng ngợp trong sương khói cuối ngày.   

 

Quảng Tánh Trần Cầm

 

*

 

giọt mưa trinh nguyên

 

 

con đường đất ẩm

nghe cơn mưa thấm vào chân

cơn bão trái mùa để lại dấu vết

những hạt mầm trơ trụi

không một lời an ủi

cụm hoa vừa nở sóm mai

 

nắng mùa hạ tinh khiết như lòng thiếu nữ

ngợi ca tình yêu buổi chiều

hân hoan xuyên qua vòm lá

ngồi bên khung cửa

tách trà bốc khói

rơm rạ quê hương mênh mang

 

giọt mưa nào trinh nguyên

thấm trên vai ướt áo

em không từ chối lời ân sủng

cuối vườn mang lại con chim non

tiếng hát khi buồn khi vui

như hiện thực của hạnh phúc

 

tóc hiếm hoi một góc vườn hoang dã

đường chỉ thêu tỏ tình vai áo

la cà bằng hữu sáng tối chiều trưa

giọt mưa rụng trên tay

mát trái tim ngày nóng hạ

như một hồi tưởng và nhắc nhớ…

 

thy an

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh
tháng tư nhìn lại nỗi buồn | vô cớ có khi vô tâm | nhớ lại những bỡn cợt của bạn bè | khi gần khi xa
Quê mình sông dài khác với quê người. | Quê mình biển rộng khác với quê người. | Quê mình núi cao khác với quê người. Quê mình mồ mả khác với quê người. | Quê mình cha mẹ khác với quê người. Quê mình vợ chồng khác với quê người. | Quê mình tình yêu khác với quê người. | Quê mình khác với quê người.
Trang thơ Chủ Nhật của nhà thơ Khaly Chàm, nhà thơ Hoàng Xuân Sơn và nhà thơ Trần Yên Hòa
Buổi ra mắt tuyển tập "Nguyễn Thị Khánh Minh, Bằng hữu & Văn chương – Tạp chí Ngôn Ngữ ấn bản đặc biệt" cho thấy sự đóng góp, quý trọng của nhiều nhà văn, nhà thơ đối với nhà thơ nữ này. Độ dày sách này là 544 trang, dày gấp nhiều lần các thi tập trước kia của nhà thơ nữ này. Nơi đây cũng lưu giữ những ký họa, tranh bìa, thủ bút, thơ tặng, bình luận từ hơn 40 văn nghệ sĩ cho Nguyễn Thị Khánh Minh, trong đó có các tên tuổi lớn như Thầy Tuệ Sỹ, Bùi Giáng, Đinh Cường, Đinh Trường Chinh, Trịnh Cung, Trương Đình Uyên, Lê Thánh Thư, Đỗ Hồng Ngọc, và nhiều người khác.