Tô Phở Việt Nam

13/04/202520:24:00(Xem: 1171)

pho

 

Tôi đói bụng

Lòng cồn cào trong chuyến đi xa

20 năm lạc giữa đất trời phố phường xứ lạ

Hamburger, fried chicken, pizza

Thèm quá

Miếng ăn quê nhà.

 

Ngửi xa xa tiệm phở

Hương bốc thơm lồng lộng mấy blốc đường.

Gọi tô phở đặc biệt

Chín quá khứ

Tái hiện tại

Gân tương lai

Nạm thân thế

Ớt vẫn cay đỏ mắt chuyện tang thương

Chanh vẫn chua rùng mình chuyện chết chóc.

 

Tô phở Việt Nam

Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt

Có rau thơm rễ tận miền Trung

Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh

Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.

 

Em viễn xứ bưng tô phở ấm bàn tay lạnh

Tôi húp nước lèo ấm áp tình quê nhà

Tô phở Việt Nam

Ăn lúc đói lòng

Tưởng không gì bằng ăn lúc đường xa.

 

Quí vị nào sống no mà lòng đói

Xin mời một tô phở Việt Nam.

Quí vị sẽ thấy

Nước sông Hồng sông Cửu Long chảy trong dòng máu

Bánh gạo ba miền nuôi lớn thịt xương

Tô phở Việt Nam

Ăn lúc đói lòng

Tưởng không gì bằng ăn buổi tha hương.

 

NGU YÊN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn đang nghe thấy gì trong khí hậu tháng Tư? / Tiếng kêu từ đáy huyệt cuối trời. / Tiếng gió xoáy những cột cờ tử thương tuẫn tiết. / Tiếng phố vỡ triệu mảnh thủy tinh cắt lồng ngực tháng tư rỉ máu mãi chưa khô. / Tiếng sóng hôi dao mùi hải tặc từ oan nghiệt một thời biển huyết. / Tiếng oan hồn dật dờ tìm về cố quận, đáy vực kia bầy cá hoang tảo mộ. / Tiếng hậu chấn từ tâm hồn con dân tháng Tư choàng lên thảng thốt. Dấu chàm xanh lưu xứ để nhận ra nhau. / Tiếng con bướm gáy trong giấc ngủ đôi bờ chiến tuyến. / Tiếng vô vọng của dòng thơ đớn đau, sỉ nhục trải dài trên đất đai tổ quốc. /Tiếng mong mỏi trên những dòng thơ đang vuốt mắt lịch sử, xin hãy chết yên, chết quên, và mở lòng ra ôm những vết thương, trồng lại bóng Quê Nhà…
“Chìm trong biển chết trôi tim người / Còn gì đâu tiếc thương xa xôi …” Chiếc tàu nhỏ rời bến Constantine, Algeria, chở Enrico Macias đến một nơi xa lạ, người lưu vong không bao giờ được phép trở về. Làm sao cánh chim di có thể quên lối cũ? Chiến tranh xua đuổi ông ra khỏi quê nhà. Tàu khởi hành không một người đưa tiễn. “Người tình ơi, ta xa nhau. Mượn đôi mắt em lên đường.” Với cây guitar làm hành trang, ông ghi lại, “J'ai quitté mon pays …”
Cuối tháng 3 nằm ngủ ngoài hiên nhà, quá khuya thức dậy đầu tháng 5. Mây xuống thấp nhập sương mù lên cao. Ánh đèn lảo đảo suốt đêm ý nghĩ nín câm, chờ trời sáng. Sớm dậy, xuống phố uống cà phê với bạn. –“Con ơi, nhớ về ăn trưa.” “Chiều con mới về, mẹ nhớ uống thuốc ho.”Một ngày lem lọ bình thường, tin chiến sự hòa giải. Không Nga, không Mỹ, không Trung quốc, chỉ Bắc Nam bắt tay. Huynh đệ một nhà cần gì hàng xóm.
thời gian rủ nhau về tháng tư trũng mắt | lập lòe nhớ đóm lửa thanh xuân | ngồi bên hiên nghe hụt hẫng | thủy triều biển Đông ào ạt mặn lòng
Ngọn cờ này ta mang từ núi Thứu | Trồng nơi đây không biết đã bao đời | Hút đất đá nên đổi màu khác lạ | Cứ như màu câu hát ngấm trong nôi. | Này sắc vàng sắc thịt da dân việt.
Từ đó chết rồi | Hồi báo động của nỗi an bình thơ | Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.