Thương Hại Thay Đất Nước - “Pity the Nation”

16/03/202512:19:00(Xem: 2296)
iStock-1066969672


Thi sĩ Lawrence Ferlinghetti sinh năm 1919, nay đã hơn 100 tuổi. Ông là người đồng sáng lập tiệm sách City Lights, một điểm đến không thể bỏ qua ở San Francisco cho những ai yêu văn chương và văn học. Bài “Pity the Nation” được ông viết năm 2007, dựa theo bài “Pity the Nation” của Khalil Gibran. Bản dịch Việt ngữ của Ian Bùi. 


oOo

Thương Hại Thay Đất Nước

Thương hại thay đất nước nhân dân là cừu
Bị kẻ chăn dẫn đi lạc lối

Thương hại thay đất nước lãnh đạo nói dối
Người quân tử miệng bị bịt câm
Bọn kỳ cuồng ác tâm phát sóng

Thương hại thay đất nước không cất tiếng
Trừ phi ca tụng kẻ xâm lăng
Vinh danh những thằng ăn hiếp
Chỉ muốn thống trị loài người
Bằng vũ lực và đàn áp

Thương hại thay đất nước không được biết
Ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ mình
Văn hoá nào ngoài văn hoá mình

Thương hại thay đất nước mỗi hơi thở là tiền
Ngủ giấc mê của kẻ quá no nê

Thương hại thay đất nước,
Thương hại thay con người
Dân quyền bị bào mòn
Tự quyết xói rụng rơi

Quê hương ơi, nước mắt nào sôi
Khi tự do nổi trôi cùng đất nước!

bản dịch của ianbui ngày 2020.09


oOo

“Pity The Nation”

(After Khalil Gibran)

Pity the nation whose people are sheep
And whose shepherds mislead them

Pity the nation whose leaders are liars
Whose sages are silenced
And whose bigots haunt the airwaves

Pity the nation that raises not its voice
Except to praise conquerors
And acclaim the bully as hero
And aims to rule the world
By force and by torture

Pity the nation that knows
No other language but its own
And no other culture but its own

Pity the nation whose breath is money
And sleeps the sleep of the too well fed

Pity the nation oh pity the people
who allow their rights to erode
and their freedoms to be washed away

My country, tears of thee
Sweet land of liberty!

Lawrence Ferlinghetti (2007)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ đó chết rồi | Hồi báo động của nỗi an bình thơ | Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.