Ngày xửa ngày xưa & Áo, Gió và Tôi

19/02/202510:12:00(Xem: 1742)
dấu vết
Dấu Vết - Tranh sơn dầu Khánh Trường.



Ngày xửa ngày xưa

 

Ngày xửa ngày xưa

có ông vua muốn mở mang bờ cõi

Ông dùng quyền lực mình

đi xâm chiếm cả những vùng đất thật xa

 

Trên con đường ông đi

người và gia cầm chạy xao xác

những con gà không mang nổi quả trứng

của mình

vừa đi vừa đánh rớt

trứng vỡ tan trên mặt đất

chẳng còn sót lại bao nhiêu

nên bây giờ

anh có tới thăm em

đừng mang hoa mang bánh

mang cho em một con gà

để em nuôi lấy trứng

 

Ngày xửa ngày xưa

có Ông vua muốn mở mang bờ cõi

Ông dùng quyền lực mình

cất tiếng đòi mua

đòi chiếm

những đất nước yếu thế hơn mình

Bây giờ không phải đàn gà mất trứng

mà là những con người sẽ mất một quê hương

 

Căn nhà anh còn phòng nào cho người đến trọ

và anh có mở lòng ra ôm những vết thương.


*

Áo, Gió và Tôi

 

Sáng nay

Tôi soạn lại tủ quần áo

bỏ bớt những chiếc áo của nhiều năm trước

những chiếc áo đã quên

những chiếc áo không muốn mặc nữa

 

không phải tại áo cũ

mà tại tôi không còn mới nữa

để mặc những chiếc áo thanh xuân

 

Tôi rũ những chiếc áo

xếp vào một cái thùng giấy….

 

Gió hôm nay mạnh quá

thổi qua cánh cửa sổ mở

tràn vào

lạnh buốt cả căn phòng

 

Tôi đứng lên

nhặt những mảnh gió

gấp lại

cho vào thùng nằm cùng những chiếc áo

 

Những chiếc áo giang hai cánh tay

ôm choàng cơn gió vừa tới

cả hai sẽ cùng đi

về một địa chỉ mới

 

Những chiếc áo thật sự

đã quên

một thời

làm đẹp tuổi xuân tôi.

 

tmt- 2-13-2025

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thương hại thay đất nước không được biết | Ngôn ngữ nào ngoài ngôn ngữ mình | Văn hoá nào ngoài văn hoá mình | Thương hại thay đất nước mỗi hơi thở là tiền | Ngủ giấc mê của kẻ quá no nê
Thơ của ba nhà thơ Nguyễn Tánh Trần Cầm; Nguyễn Hàn Chung và Trần Yên Hòa
núi cao | núi cao | núi cao | người trên chỏm núi chờ | lao | xuống trần
Đó là về bàn chân. Đó là cách đặt xuống./ Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ./ Đó là nhịp điệu. Bước đi. Đó là bước đi nghi ngại. / Đi trong tỉnh thức. / Đó là ác mộng giữa hai bờ sinh diệt. Đó là trống rỗng. Buông bỏ. / Đó là về bàn chân tự mình giải thoát. Đó là ý thức tự mình bước đi. / Mỗi ngày khi tôi đặt chân lên trái đất, cùng với mặt trời. / Tôi nghĩ đến người khác. / Tôi không biết người khác sống ra sao. /Mỗi ngày bắt đầu từng bước./ Tôi đi. / Từng bước. /Bạn phải bắt đầu từng bước nhỏ.
Buổi sáng ảm đạm hôm đó | Nơi anh chạm vào em không | Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ | Một cái cây, và chỉ một cái cây | “Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh | Hơn bất cứ ai trên cõi đời”
Hôm nay, ngày 24 tháng 2, 2025, đúng 3 năm kể từ ngày nước Nga của Putin tấn công xâm lược Ukraine, Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của tổng thống Trump chính thức đứng về cùng phía với Putin và các nước phi dân chủ như Bắc Triều Tiên, Belarus và Sudan bỏ phiếu chống lại nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine của Nga. Hội đồng Liên hiệp quốc cùng ngày đã từ chối phê chuẩn một nghị quyết do Hoa Kỳ hậu thuẫn, kêu gọi chấm dứt chiến tranh mà không đề cập đến hành động xâm lược của Moscow. Thay vào đó, họ đã phê chuẩn một nghị quyết của Ukraine do châu Âu hậu thuẫn, yêu cầu Nga ngay lập tức rút quân, điều mà chính quyền Trump phản đối.
Qua khu rừng lau nhớ ông Doãn* | Rất xưa. ôm cả chiến khu về | Cọng gió lum khum đồi kẻ bạc | Trời buồn mây lão dưới chân đê
Thơ của hai nhà thơ Nguyễn Hàn Chung và Quảng Tánh Trần Cầm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.