Hoàng Xuân Sơn: Chòm Thơ Giáng Sinh

20/12/202413:23:00(Xem: 1110)
noel
Đinh Trường Giang



N G Ỡ



Ngỡ mình ở cuối năm tây
Dòm trật năm cũ thấy ngày đã xa
Ngỡ mình là gió bay qua
Không phải. đứng khựng. chỉ là cây khô
Ngỡ mình đâu đó phất phơ
Năm. tháng. chấm. phẩy, một tờ sang trang



hxs@sumake.121224 

 

BÍT TẤT NÔ EN



Tôi lột chân tôi ra khỏi vớ
Thời tiết ngây ngấy mùi bông băng
Hôm em chế tác vòng mã não
Tiếng leng keng của điệu kính mừng


Treo chiếc vớ rách đầu men rượu
Ông già Nô En không qua đây
Cuộc đời thủng lỗ đầy chắp vá
Cái túi khôn nợ nần lây bây


Ta cụng ly cạn đời vô hậu
Trước sau kế đợi  cũng đi về
Tít tắp vợi thang buồn tứ xứ
Dập dềnh mộng mị tới sao khuê 

 

 

HẠ.   HÀ.   HA

 


Cứ thế
Ta bê nhau đi
Như bê hũ rượu xầm xì cuối năm
Để mặc cái ly ở trần
Rót sao như nhộng rót buồn thêm vui
Đời có gì
Đêm
Tối thui
Bận áo cho tuyết gọi
Mời sinh ca

 


Happy New Year
Happy new yah
Uống đi
Ấm nỗi.  hi  ha
Cùng cười



)(
h o à n g x u â n s ơ n
20. Dec.  24

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nó, cái đẹp, vô cùng nhạy cảm, thở nhẹ, nó bay, không xa, đậu xuống bụi gai khác.
cuối năm trong ngôi nhà vắng | nằm nghe thằn lằn chắc lưỡi | đưa tay chào buổi chiều | trời như qua cơn mưa vội
Ồ giấc ngủ xanh xao rất tình tội | Đã gầy hao từ luân kiếp mỏi mòn | Một vệt nắng sợi tóc nào gian dối | Đời sông buồn như nước rẽ đầu non
biết bao hình ảnh mơ hồ | tờ lịch đông tây lẫn lộn | cọp, mèo, rồng, rắn | | mười hai con giáp tử vi | đồng bằng và sông núi chập chùng ta đi qua và trở về
Về nhà mẹ ngủ. Đêm mưa. | Giọt rơi thấm gối bóng người đâu đây | Uôm uôm tiếng ếch luống cày | Tiếng ve nấp giữa hàng cây ngân dài...
về đây chợt bóng e dè | thấy đi mờ nhạt | ngoài kia | một mình
Tôi trở về | miễn cưỡng làm nhân chứng | cố trung thực với chính mình, với thời sau thời trước
Houston mùa hè nóng có thể nướng thịt trên mui xe hơi./ Họa sĩ bò dưới đất vẽ chân dung kiếm tiền đổi rượu./Nàng mẫu ngồi khép hở y phục lả lơi./ Đường nét sắc màu bỗng dưng tơi bời khung bố, trời đất sẽ vô cùng phẫn nộ, nếu đàn ông không thích đàn bà, nếu bàn tay cứ chăm chú vẽ./ Tao không kể hết chuyện để người đọc tự đoán. Xe cứu thương chuẩn bị hụ còi. Bác sĩ xuất hiện. Mày ôm bức tranh nằm thoi thóp . /Tao thấy hết từ đầu qua khe cửa phía sau.
bạn không thể nhìn thấy nỗi buồn của tôi nó không phải như một người bị gãy chân và chống nạng bạn cũng không biết rằng nó tàn tật và đang suy sụp
Con thú trụi lông | Ai đang tâm vặt hết | Hồng | Chân mây
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.