Trò Chơi Ái Tình

26/11/202420:08:00(Xem: 916)
charles bukowski the screw-game


thực sự
một trong những điều tồi tệ là
phải nằm cùng giường
đêm này qua đêm khác
với một mợ mà bạn không còn
ham muốn nữa.

họ già đi,
họ không còn xinh đẹp
thậm chí còn ngáy, nghe muốn
bịnh.

vậy đó, trên giường, bạn trở mình đôi khi
chân chạm vào chân nàng
trời ơi, kinh quá!
và bóng đêm ở ngoài kia,
bên ngoài những tấm rèm,
niêm kín hai đứa với nhau
trong
lòng huyệt.

rồi buổi sáng, bạn vào phòng tắm, băng qua hành lang,
trò chuyện,
nói năng những điều lẩm cẩm,
chiên trứng
nổ máy xe.

nhưng ngồi đối diện bạn
là hai kẻ lạ
chúng tộng bánh mì nướng vô mồm
đốt mặt mày sưng sỉa và phèo ruột bằng cà phê.

ở 10 triệu chỗ ngụ trên nước Mỹ này đều như vậy
những đời sống nhạt nhẽo
tì tựa vào nhau
không nơi
rời thoát

leo lên xe
rồi lái đi làm
có thêm nhiều người lạ ở đó,
hầu hết chúng là vợ là chồng
của kẻ khác,
và ngoài việc bị cơm áo nuốt tươi,
thì chúng tán tỉnh, đùa giỡn, ngắt véo,
thỉnh thoảng chém vè một cú tàu nhanh ở đâu đó
-chúng không thể làm vụ đó ở nhà-
rồi lái xe về
chờ lễ Giáng sinh
hay lễ Lao động
hay Chủ nhật
hay một thứ gì
bí mật.

Charles Bukowski
Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác “The screw-game”.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Dốc mòn phiếm du | Dễ nhau. đời khóa ngục tù | Xin em một chiếc phù hư bạt ngàn
trằn trọc trong vùng u minh nguyên thủy | mẹ tôi câm lặng chờ dông bão đi qua | đánh dấu giấc chiêm bao nhiều biến khúc | bằng những giọt nước mắt xốn xang
Tội cho một đất nước mà hơi thở của nó là tiền bạc | và ngủ giấc ngủ của những kẻ được ăn dọng phủ phê
Bão tới rồi bão đi | Quên ngay những mảnh vỡ | Như những người yêu nhau | Buông mảnh tình vừa lỡ
đi qua sông biển núi đồi | con tàu xanh chìm sâu trong mắt | vẫn hoang vu chòm lá | một thời choáng ngợp hồn ta
50 năm sau | Anh và em trở về ngang dòng sông Arkansas. | Dĩ vãng bơi giữa hoàng hôn rời nước. | Nước luôn mới mà sông rất cũ. | Bí mật tình yêu như nước với sông. | Tình sẽ cũ mà yêu luôn mới.
Người ngồi thản nhiên bình lặng | Năm tóc dài trôi thế giới
marfa nằm an nhiên trong hơi thở cạn | cơn mưa cuối tháng mười đã qua | đôi khi nàng thì thầm như gió | đôi khi thời gian đàn hồi | tôi ̶ ̶ ̶ tứ chi ngột ngạt thịt da râm ran | nhớ màu môi tái tím dưới ánh nến trắng
Nhịp lá rơi đang xô chèo dòng thu cập bến. Những con thuyền năm tháng sẽ tiếp tục dong buồm. Nơi chốn nào gọi là đáy đĩa mùa đi ơi Nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh? Có phải là nơi Bình tàn thu vai phấn nghiêng rơi của thi nhân 80 năm trước? Hay trong cơn khát của mùa thu của Trang Thanh? Hay nơi dấu chân em lối vàng xưa của Lê Hoàng Anh? Hay nơi mùa trăng hóa quỳ vàng của Lê Vĩnh Tài? Hay nơi mặt đất dâng lên nuốt ánh mặt trời của Duyên? Hay nơi tiếng chạm của những viên đá tím của Nguyễn Thị Khánh Minh? Hay nơi rực rỡ hoàng hôn rực rỡ Đêm tháng 11 cuối cùng của Lê Chiều Giang?