Kết Thúc Và Khởi Đầu

14/10/202415:00:00(Xem: 605)
Collected Poems
Bìa tập thơ Map (Collected and Last Poems)
của Wislawa Szymborska

Sau mỗi cuộc chiến
phải có người dọn dẹp,
đặt mọi thứ vào trật tự,
nó không tự diễn ra.

Có người phải đẩy
gạch nát xuống lề đường
để dọn chỗ
cho những chiếc xe chở đầy xác chết.

Có người phải lội
qua bùn đất tro tàn,
những lò xo đi văng,
những mảnh thủy tinh
và những mảnh giẻ đẫm máu.

Có người phải kéo
những cây cột chống tường,
người khác tra kính cửa sổ
và lắp cửa lên bản lề.

Chuyện này không ăn ảnh
và phải mất nhiều năm.
Mọi ống kính đã đi
đến một cuộc chiến khác.

Những cây cầu cần bắc,
và những nhà ga mới.
Những tay áo tả tơi
vì tất bật xắn lên.

Có người, tay cầm chổi,
vẫn nhớ chuyện đã qua.
Có người, đầu chưa bị rựt đứt,
gật gật lắng nghe.
Nhưng gần đó
bắt đầu chộn rộn lên những kẻ
cần một chút thuyết phục.

Có người thỉnh thoảng
vẫn đào lên từ dưới bụi cây
một lý sự rỉ sét
và bỏ vào đống rác cháy.

Những người biết
rốt cuộc nó là làm sao
phải nhường chỗ
cho những kẻ biết ít
hoặc ít hơn ít,
gần như chẳng biết gì.

Trên thảm cỏ đã phủ
lên nguyên nhân kết quả
có kẻ phải nằm,
một cọng rơm trong miệng,
và ngắm mây qua.

Wisława Szymborska (1993); Nguyễn Huy Hoàng dịch
theo bản tiếng Anh của Joseph Brodsky, người mà bài thơ này đề tặng.

***
Nguồn: https://hoanghannom.com/2021/07/02/koniec-i-poczatek/?fbclid=IwY2xjawF6dtJleHRuA2FlbQIxMQABHfwT001DzUNoDe4nxY68FiDS32nC8FGub4lWX0YuR-FctVq7rIs8ATDjbw_aem_aZBRHAQ7cfXH_ktmzeTVYw

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Em làm sao biết được | khó khăn là bao nhiêu | Anh cũng không tìm được | món quà cho em yêu
Ngày hôm đó ở Ui-dong | mưa tuyết rơi | và thân xác tôi, người bạn đồng hành với linh hồn, | run rẩy theo từng giọt lệ rơi.
Đã ly biệt đến rồi sao? Đó là những ngày của tháng 11, giữa mùa thu 2023, qua điện thoại. Tắt. Ngẩn người. Giữa đêm khuya gửi bài thơ ngắn. Trên giường bệnh, những giây phút cuối cùng, thơ gửi qua email, Tuệ Sỹ gõ gửi lại mấy giòng thơ cuối. Là lời giã biệt. Vậy mà chưa hết, sau bài thơ của hai chị em, vài ngày trước khi viên tịch, điện thoại reo. Người nằm trên giường bệnh. Hỏi. Không trả lời. Lặng lẽ. Nghe Thầy em đọc lời kinh cuối. Nghe được tiếng cười qua sinh tử. Tắt. Một năm qua rồi! Lễ tiểu tường Tuệ Sỹ. Vô cùng thương nhớ. Nhã Ca
Có những cửa sổ | muốn được phóng thích khỏi khung | để chạy đùa với hươu nai | băng qua | cánh đồng dã thảo sau nhà.
bài thơ độc có thể đóng khung cơn cuồng nộ | rồi treo nó lên tường, | bài thơ độc có thể làm bồ đặt chân lên xứ Trung Hoa, | bài thơ độc có thể làm cho một tâm hồn tan vỡ bay lượn,
Anh đánh vảy một con sông Sông tuồn đi chín khúc Chiếc cọc nhọn đứng khựng Thất tung chim bói cá Thủy triều vá một tấm áo xanh Bờ đá vô tăm chìm nghỉm
Bài thơ này đăng trên Việt Báo vào ngày 10 tháng 8 2024. Người dịch nói rằng “…Bài này hợp với tinh thần Phật Giáo…” Tác giả Henry Wadsworth Longfellow là một nhà thơ nổi tiếng vào bậc nhất ở Mỹ trong thế kỷ 19. Trong tiểu sử không thấy nhắc ông có nghiên cứu về Phật Giáo. Có thể giải thích rằng những gì thuộc về chân lý, sự thật thì sẽ mãi mãi tồn tại, bất kể Đức Phật có thuyết giảng hay không.
tôi trôi về đâu? | cuốn theo dòng chảy về phía trước | hay giữa lưng chừng đâu đó dạt về sau
Vẫn mang tâm hồn hoang dại, ngu ngơ | Người lữ hành xuyên qua hai thế kỷ | Sao vẫn thấy | Xa lạ với chính mình | Trước những con đường | Trước phố chợ
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm