buổi sáng tháng tám
cuộc xung đột âm ỉ giữa răng và lưỡi
dường như chưa và không chắc sẽ kết thúc
trong miền u tối thực và hư vương dấu hoài nghi
thời điên đảo cuồng phong lốc xoáy
bất chợt cánh cửa mở rộng đón cơn gió sớm
mọi thứ xung quanh bở ngở từng phút giây
mùi sen trong nắng thanh thoát an nhiên
đã bao lâu không có những buổi sáng tươi mát?
đã bao lâu không còn lòng tử tế con người?
tiếng phong linh ngân chậm vào ảo giác
những giọt trong vắt lan tỏa la đà trôi
tùy tiện bay lên tầng xanh cao vút chơi vơi
bỏ lại tôi lấp đầy buổi sáng trầm mặc
và bên ly cà-phê đen sóng sánh
uống chậm dư vị tháng ngày qua
nếm khoảng không vô ngôn thầm lặng
nếm màu và mùi sau cơn mưa vội
nguồn cội có hay hồn lá nơi nào.
niệm tháng bảy
có một ngày tự dưng ngả sấp mặt
trên bản tuyên ngôn không lời
thường khi hắn quanh quẩn nơi đây
chậm rãi trong thế giới bí ẩn
chờ đợi cơn sốt mãn tính ngưng dằn vặt
mùa hè nào thật sự đã qua
nghe chừng hoài bão lớn hơn
đồ chừng hoài nghi nhiều hơn
ảo giác ngày càng đậm đặc
len lách nổi trôi
sinh động trên dòng ngôn ngữ đa dạng đa chiều
và hắn vẫn cắm cúi trên con dốc
lầm lì chuyển tải biên niên sử truyền khẩu
đại loại như:
"xưa mẹ tôi chửi kẻ trộm
nay kẻ trộm thành tên cướp ngày
nó mạt sát hăm dọa mẹ tôi
cướp nhà tôi"
những khuôn mặt thất sắc
những cái nhìn ngắc ngoải
những giọt nước mắt cam chịu đắng cay
rồi những trang đời dần khép lại
vùi chôn trong vô thức khôn nguôi.
Quảng Tánh Trần Cầm